Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4. tôi lo cho em


"Áhhhh , cứu tôi với có ai không !!" Trong một con hẻm tối tâm , tiếng hét thất thanh vang vọng nhưng chả ai nghe thấy , bây giờ đã hơn mười một giờ đêm , không ai nghe cũng phải thôi . Người thiếu nữ bị một tên đàn ông tiếp cận , ép chặt vào vách tường cứng rắn buông ra mấy lời chói tai , ngay cả cô gái nghe muốn phát tởm .

"Hét đi , tao cho mày hét không có ai cứu mày đâu , cho nên ngoan ngoãn mà nghe lời tao , sẽ nhanh thôi . Cuộc đời tao đúng là có số , tự nhiên đâu ra miếng mồi ngon tự tìm tới , hahaha chắc ông trời đang thương tao rồi" chạm bàn tay bẩn thỉu của mình lên khuôn mặt nhỏ nhắn trong đêm tối , hắn ta roé lên thích thú , tạ ơn trời đất vì đã cho hắn món quà miễn phí này .

Nhưng đâu biết rằng trên đời này chả có gì là miễn phí cả . Con hẻm u tối mới nãy chỉ tồn tại hai người , chỉ sau tiếng chớp tắt của bóng đèn đường le lói liền hiện diện cái bóng đen phía không xa đang từ từ tiến gần lại họ .

Mới đầu tên biến thái chả chút để tâm , bắt đầu công việc chính , bàn tay thô ráp sờ soạng khắp vòng eo nhỏ dưới sự chóng đối từ Mo Jihye , nàng quyết liệt nhưng hoàn toàn tuyệt vọng , làm sao có thể trụ nổi trước một tên đàn ông thối tha này chứ , bất lực đến bật khóc , điều đó chỉ làm tên kia thêm thích thú vồ vập tới nhiều hơn .

"Có lẽ mày không biết con đường này thuộc vào địa phận quản lý của gia đình tao"

Giật mình bởi tiếng nói , quay ra thì ra chỉ là một con nhóc ranh lo chuyện bao đồng mà thôi , kể ra nó cũng đẹp , sao hôm nay đời hắn lại có thể may mắn tới nỗi có cả hai cô em thế nhỉ .

Nhân lúc sơ hở , Jihye liền đẩy mạnh tên đó ra chạy nhanh về phía Haerin nấp sau lưng em kinh hãi tột độ .

"Mày biết tao là ai không ?" Haerin nhìn hắn bằng cặp mắt lạnh lẽo không để lộ chút cảm xúc nóng giận của mình ra ngoài , coi như trên đời này còn có những kẻ không biết quý trọng mạng sống nhỉ ? Cầm lên thanh sắt bên cạnh , chờ đợi câu trả lời.

"Tao không cần biết , nhưng nó là của ta-hực!!" Chưa dứt câu , Haerin lao đến như cơn lốc , đáp mạnh thanh sắt gỉ sét lên đầu khiến hắn chảy máu ngã gục xuống nền đất lạnh .

"Tao nói cho mày nghe này , cho dù hôm nay mày có sống như chưa chắc ngày mai mày còn thở , người của tao mày muốn chạm vào là chạm sao ?" Quay lưng để tên cận bả nằm chờ chết ở đó .

Họ Kang bước tới cạnh Jihye , kéo nàng vào lòng trấn an cơn khủng hoảng , khẽ hôn lên má , xoa dịu tấm lưng run rẩy liên hồi , nếu đến trễ nửa bước , người ân hận cả đời đó là em chứ chả phải ai khác .

"Không sao hết , có tớ rồi về nhà với tớ nha " từ tốn bế cô bạn lên tay ra chiếc xe hơi đậu trước con hẻm . Vừa rồi khi ra khỏi club , ngồi trên xe có đi ngang con đường nhà mình đang huy hạch , không ngờ lúc vô tình nhìn vào con hẻm sâu nơi chuyên xuất hiện nhiều thành xấu xa , lập tức bất an trong lòng , may là linh tính không sai , lỡ không lệnh tài xế dừng lại không biết Mo Jihye của mình ra sao nữa .

Vào trong hàng ghế sau xe , cởi bỏ áo khoác của mình , mặc vào cho Jihye đương uất ức nghẹn ngào , tiện tay kéo tấm ngăn giữa ghế lái và ghế phía sau xuống , để tránh làm phiền bác tài xế lái xe .

"Đừng sợ , mọi chuyện không sao rồi , có chuyện gì sao khuya lại ra đường thế kia ?" Hỏi han mọi chuyện vừa xảy ra , vòng tay đặt nàng hẵn vào lồng cho yên tâm , siết chặt cơ thể nhỏ bé ấy lại , ân cần rải rác nụ hôn khắp khuôn mặt xinh xắn phủ kín nước mắt , trông thương kinh khủng kiếp .

"Hức..hic , t-tớ đi mua đồ , chỉ muốn đi nhanh hơn nên băng qua con hẻm đó , không ngờ hic..không ngờ lại hức..oa oa !"

"Tớ đã nói rồi , có gì cứ gọi tớ mang qua cho , thấy hậu quả chưa ? Nếu không đến kịp chắc tớ chết mất Mo Jihye à , cậu biết tớ thương cậu thế nào không ?"

"Hic hic tớ sai rồi , tớ xin lỗi hic.."

"Rồi rồi , tớ phải là người xin lỗi , về nhà tớ nha mai tớ sẽ sang nói với ba mẹ cậu sau . Ngoan ngủ đi " thơm lên môi người ngược nhìn mình bằng đôi mắt ngấn lệ , ở trường họ là những người không thèm nhìn nhau đù chỉ một lần nhưng bên ngoài , Mo Jihye chính là người của tiểu thư Kang Haerin .

"Ưm~ aah , cậu lại cắn môi tớ rồi "

"Khẽ thôi , tấm chắn không cách âm đâu"

"Nói tớ khẽ , sao cứ nút lưỡi tớ thế ?" Khó lắm mới thốt lên được một câu trọn vẹn , cái bộ phân trơn tru mềm mại trong khoang miệng cứ bị mút hết lần này tới lần khác , âm thanh nó phát ra khiến người ta phải đỏ mặt , động tác thực hiện thuần thục thế này liệu nói cậu ta là gái tân , ai tin chắc đã hoá điên hết rồi .

Buông tha cho chiếc miệng mê hoặc , rê cánh môi lạnh xuống phần cỗ nõn nà , đây có lẽ là nơi em yêu thích thứ ba trên cơ thể này , gợi cảm chỉ muốn vùi đầu vào đây cắn nút liên tục , em yêu mùi hương nơi đây , mê cái cách nó trêu đùa con sói trong em trỗi dậy .

"Ah..đừng cắn , dừng lại ha~ tiếp tục tôi sẽ không chịu nỗi nữa đâu ahhh...Kang Haerin chết tiệt !"

"Suỵt , tôi có nói với cậu là nơi này chỉ có mình tôi mới chạm môi vào được hay chưa ? Từng dấu răng cho dù là cũ hay mới đều chỉ có mình tôi , đúng không Mo Jihye ?"

"Buông tha cho tôi hic..ưm , tôi s-ah sẽ nói cho cậu biết , rút tay ra ngay" ngửa cổ trong vô thức , cảm nhận rõ rệt khi váy mình mặc đã bị cái gì đó luồn vào trong .

"D-dừng lại Kang Haerin ! Mỗi lần chúng ta gặp nhau cậu đều như vậy là thế nào thế ? "

"Tại tôi nghiện thứ này , sao ? Chả phải hôm đó chính cậu nói thích mà ?" Nhếch mép cười đùa , vậy Mo Jihye không ai khác chính là cô gái đêm hôm đó .

"Câm miệng nhỏ cậu lại đi , tớ sẽ tính sổ cậu sau"

"Hữm ? Tính là tính thế nào thưa cô Danielle June Marsh ?" Tiếp tục dày vò đôi môi ngọt ngào , thơm mùi cherry vừa chín tới , cái lưỡi bé nhỏ dò tìm cô bạn đầu bên kia đầy ham muốn , nếu như không xuất hiện người thứ ba trong xe , chắc chắn Dani sẽ không yên với em đâu .

"Umm..Kang Haerin , tôi đã nói cậu thôi ngay ha...đừng nút nữa tài xế sẽ nghe thấy mất" mấy dần phương hướng , nàng như mờ tịt bị người dẫn đường , nương theo nụ hôn trở nên mong muốn ở đối phương nhiều hơn , nhưng đây không phải là lúc thích hợp , ngón tay cáu chặt đùi Haerin không cho em đi quá giới hạn .

"Ông ta có nghe mà dám thốt ra nửa lời tôi cắt lưỡi ông ta , ông ta nếu cố tình nghe tôi cắt tai ông ta quăng cho chó ăn " cố tình nói lớn , nhưng vẫn buông tha cho bờ môi sưng tấy nguyên nhân là do mình gây nên , họ Kang thích hôn Mo Jihye lắm , say đắm lại đằng khác , không thể hiểu cái lưỡi này có mị lực nào mà cuốn hút em đến lạ .

Chiếc xe thắng lại trước dinh thự nhà họ Kang , Jihye chả cần bước chân cũng có thể lên thẳng phòng cô chủ duy nhất ở đây , người hầu trong dinh thự chỉ biết cúi rạp xuống vì họ hiểu rằng , chả một ai mang thân phận thấp hèn như họ được nhìn lấy cô chủ nhỏ cả . Đó là những lời ông bà chủ đã nói , đủ để nhận thức rằng Kang Haerin là công chúa trong gia đình và cả dòng họ Kang từ trước đến giờ . Người hầu kẻ hạ chỉ được phụ vụ vào các khung giờ nhất định , không được có mặt cùng lúc với chủ nhân , công việc khó khăn như thế thứ giữ chân họ lại không gì khác ngoài tiên lương , gia đình này trả lương rất cao theo từng vị trí , vị trí càng cao rủi ro càng lớn .

Đặt trân quý của mình lên giường , miết vài sợi tóc rơi rớt trên khuôn mặt xanh xao , có lẽ còn hoảng nên mới không buông cánh tay em ra , cứ thế này buộc lòng Kang Haerin phải nói rằng đã có người làm cho em đối xử nhẹ nhàng hơn với người ngoại lệ . Tặng cho vầng trán một nụ hôn , em ngồi hẵn xuống nền nhà , đầu tựa lên thành giường , áp tay nàng vào má , hơi ấm từ hành động ấy mà lan tỏa khắp người Mo Jihye , an ủi nhịp thở đứt quãng bằng cái nắm tay , bảo vệ nàng khỏi nỗi ám ảnh bằng ánh mắt , thật điên rồi , tại sao nàng lại trót yêu con người tồi tệ như em ta chứ ?

"Còn không mau ngủ đi , yên tâm tôi sẽ không đi đâu hết . Như vậy là đủ rồi , đã đến lúc tôi bù đắp cho cậu"

"Tại sao ?"

"Vì tôi động lòng , xin lỗi vì đêm hôm đó , tôi đã làm tổn thương cậu rất nhiều sau khi bỏ cậu một mình khi chuyện đó xảy ra , con người tôi trước đó không như lúc gặp cậu , tôi sa đọa tồi tệ như những tên hư hỏng khác , không ngờ trong những lần hư hỏng đó tôi lại gặp cậu , là do tôi say , hoàn toàn là lỗi của tôi Mo Jihye à "

"Vậy cậu xem tớ là gì ? Có phải giống các cô gái trước không ?"

"Cậu mà giống các cô gái trước , Kang Haerin tôi sẽ không để cậu đặt chân đến nhà tôi hết lần này đến lần khác , không được tôi ôm , không được tôi đích thân bảo vệ đâu . Mọi thứ các cô gái trước nhận được chỉ là tiền , còn cậu có được mọi thứ kể cả tôi và trái tim tôi" ngồi lên giường , chống tay xuống phần nệm sát hai bên má Jihye , giọng nói tuy tỉnh táo nhưng nàng lại nghe thoang thoảng hương rượu vờn quanh chóp mũi của Dani .

"Cậu say sao Kang Haerin?"

"Cậu mà giống các cô gái khác tôi sẽ bóp chết cậu ngay bây giờ , vì chỉ những người tôi cho phép mới được gọi đầy đủ tên của tôi"

"Vâỵ sao ? Tiểu thư Kang làm tớ thích quá , tớ có được mọi thứ nè " thích thú nghịch ngợm chiếc cà vạt bị em nới lỏng , muốn gì đây ?

"Đừng căm ghét tôi nữa...tôi khó chịu Mo Jihye , tôi yêu cậu nhiều lắm nên làm ơn...đừng ghét tôi"

"Hahaha , không ngờ cậu lại có bộ dạng này , chú mèo đi mưa , được tớ không ghét cậu , nhưng trên trường tớ vẫn sẽ vờ như chúng ta không quen biết nhau ."

Tửu lượng có cao đến đâu nhưng vốn cồn vẫn tồn tại trong cơ thể , nhìn người dưới thân nghịch ngợm như thế ai mà kìm được lòng , mãnh liệt hôn lên đôi môi căng bóng ấy . Em đã nói em yêu bời môi này , nó đẹp , thơm hương thơm dịu nhẹ chỉ muốn dây dưa hoài đến sáng . Khẽ tách hai cánh môi để lộ khoảng hở nhỏ đủ để chiếc lưỡi em tấn công vào nơi tối tâm chứ đựng chất mật khác mật ong có một trên đời nơi đối diện , khám phá tìm kiếm trò trêu đùa , nụ hôn càng ngày càng táo bạo hơn , chơi đùa cùng cô bạn rụt rè, cuốn lấy nó không tách rời . Âm thanh nhớp nháp vang dội khắp không gian rộng lớn , dòng nước óng anh trượt ra khỏi phần miệng xinh đẹp , cổ họng Jihye phát ra tiếng , các câu ậm ừ nghe vô nghĩa nhưng bắt tai làm sao .

Dần rút cạn kiệt sinh khí , bàn tay không yên ấn cố định một chỗ mà bắt đầu mò mẫm lung tung . Hơi lạnh vì vậy mà khiến cho nàng rùng mình bừng tỉnh khỏi sự mất lý trí của mình , cái tên này sơ hở cái là chớp cơ hội ngay . Tâm cơ lắm chứ không đùa , nhanh trí cắn một cái điếng người lên môi họ Kang , vừa cứu mình khỏi cảnh mất oxy , vừa thoát khỏi con mèo đen láo cá ở trên thân .

"Ah ! Sao lại cắn tớ ?" Liếm láp vết thương chảy máu , cún con quậy phá lại cắn người rồi .

"Yên lặng và ngủ , còn sờ mó lung tung coi mà cút ra sofa đi " chỉ tay thẳng ra cửa

"Rồi rồi , tớ biết rồi , để đi thay đồ cái nhỡ đâu say theo luôn thì sao ?"

"Không đi đâu hết , để đó cho tôi ngắm , còn không mau ôm tôi nhanh lên , đừng để tôi gia trưởng "

"Gia trưởng thế nào nói nghe chơi ?"

"Cậu đùa tôi à ? Tôi cho phép cậu ôm tôi ngủ đó , nà nhanh lên i~"

Kang Haerin cũng bất lực trước ánh mắt này rồi mọi người ạ , em xin chấp nhận làm theo lời con người này không có khả năng phản khán , nếu có , nhưng không đáng kể . Nằm xuống cạnh Dani , kéo nàng vào vòng tay , dỗ người này ngủ có khác với dỗ con nít không ta ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com