Chap 3: Vé chuộc mạng
Ngày 12/2 - nhiệm vụ thôn X chính thức bắt đầu. Toàn bộ thợ săn tham gia đều thức dậy từ rất sớm, họ tập trung tại phòng họp số tám như đã hẹn để nhắc nhở nhau một số lưu ý cần thiết. Sau khi kết thúc việc giới thiệu bản thân và năng lực, Ma Kết bắt đầu đi vào vấn đề chính.
- Sáu người các bạn đều là tân binh, tôi không hy vọng các bạn có những hành động tùy tiện vi phạm nguyên tắc của Ghost Hunter! Xử Nữ!
Xử Nữ đẩy gọng kính, lên tiếng:
- Nhiệm vụ sẽ diễn ra tại thế giới người sống, nhưng chúng ta không biết rõ địa điểm chính xác nằm ở đâu. Các bạn không được phép để lộ năng lực với con người, đừng bao giờ khiến họ phát giác được sự khác biệt của mình!
Song Ngư tiếp tục:
- Có một điều các bạn cần lưu ý, chúng ta lẽ ra đã chết nhưng được sống lại với thân phận thợ săn, điều này dẫn đến hệ quả là chúng ta chưa từng tồn tại ở thế giới loài người. Hay nói cách khác, những ai quen biết chúng ta trước đây sẽ hoàn toàn quên mất chúng ta là ai, là gì của họ!
- Các cậu không được phép bỏ trốn khi đang làm nhiệm vụ, hậu quả thảm khốc thế nào, các cậu không thể tưởng tượng được đâu! - Thiên Yết cảnh cáo.
- Sáu người các bạn nên biết rằng, sau khi bước qua cửa đen, các bạn sẽ mang một thân phận giả khác, và có khả năng không tụ tập chung một chỗ mà bị chia tách. Nhưng đừng lo lắng, các bạn sẽ được dẫn dắt di chuyển đến nơi làm nhiệm vụ, chính là thôn X! – Nhân Mã giải thích thêm.
- Hiểu rồi, dài dòng quá! Khi nào thì xuất phát? – Viễn Hà, một trong sáu người mới mất kiên nhẫn, cau mày nhìn Nhân Mã.
Thái độ của Viễn Hà khiến Nhân Mã thu hồi nụ cười trên mặt, cậu nhướng mày, không nói gì thêm, đôi mắt lập lòe đầy khó hiểu.
- Anh Nhân Mã đừng để ý, sinh tồn của họ không liên quan đến chúng ta! - Bảo Bình kéo áo Nhân Mã, lo lắng anh chàng vì việc này mà không vui, bèn lên tiếng an ủi.
- Không có việc gì! – Nhân Mã xoa đầu cô bé, cười đáp.
- Ỷ mình là ma cũ nên chảnh sao? Hừ! Chẳng qua chỉ là con nhóc vắt mũi chưa sạch! – Cô nàng Hạ Vũ bĩu môi, khinh thường nói.
- Thợ săn quỷ hoạt động theo nhóm, nếu các người nghĩ bản thân sẽ tự sống sót được thì cứ tách ra, chúng ta nước sông không phạm nước giếng! – Cự Giải lạnh lùng nói, con ngươi bỗng lóe lên tia đỏ sắc bén. Nhân Mã và những người kia đều là bạn tốt của cô, cô tuyệt đối sẽ không ngồi yên khi bạn mình bị khinh thường.
Ma Kết yên lặng nhìn hết thảy, anh có thể giúp đỡ tất cả mọi người dù lạ hay quen, quan trọng là thái độ của họ. Cũng như Cự Giải đã nói, thợ săn quỷ hoạt động theo nhóm, nếu tinh thần đoàn kết quá kém, thì sẽ không chỉ gây hại cho bản thân, còn ngáng đường đồng đội. Chín người bọn họ đã hợp tác chung nhiều lần, vì vậy luôn tin tưởng lẫn nhau, với Ma Kết mà nói, lợi ích của họ được đặt lên hết thảy, sinh mạng kẻ khác chẳng đáng kể là bao.
- Được rồi, chúng ta xuất phát thôi!
Nhóm mười lăm người rời khỏi phòng họp, đi đến cánh cửa đen. Khắp cả Ghost Hunter chỉ có duy nhất một cánh cửa này, dựa vào nó, bọn họ có thể thông đến thế giới loài người. Tuy nhiên cần phải có thẻ nhiệm vụ để kích hoạt cánh cửa, nếu như tùy tiện bước qua, linh hồn sẽ bị thiêu đốt, vĩnh viễn cũng không thể đầu thai. Sáng nay trước khi đến phòng họp, Ma Kết đã đến quầy lễ tân tiếp nhận thẻ Nhiệm vụ thôn X và xúc xắc, đặt chiếc thẻ màu tím lên máy quét, Ma Kết quay đầu nhìn mọi người.
- Chúc cho chúng ta sống sót trở về! – Dứt lời, Ma Kết dẫn đầu bước vào cánh cửa đen, thân hình anh ta lập tức bị bóng tối bên trong nuốt chửng. Những người còn lại không chút chần chừ, lần lượt theo sau, áp bức không gian khiến lồng ngực họ bị đè nén nặng nề, quá trình này diễn ra trong khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi, nhưng cảm giác mang đến rất khó chịu và đau đớn.
***
Chiếc xe khách chạy trên con đường không mấy bằng phẳng, hai bên là cây cối um tùm, xa xa còn có mấy ngọn núi nhấp nhô. Sắc trời trong xanh, tầng không cao vút, vài gợn mây bồng bềnh lười nhác trôi theo cơn gió, xung quanh vô cùng yên ắng, chỉ có tiếng động cờ xe rì rì chạy đều.
- Tuyệt vời! Chúng ta ở cùng nhau! – Phát hiện trên xe đều là người quen, Nhân Mã vui vẻ lên tiếng.
Ma Kết quay đầu quan sát tất cả những người hiện có mặt trên xe, đầy đủ hết thảy mười lăm thợ săn, quần áo của họ đều đã thay đổi. Thiên Yết đang cầm tay lái, còn lại lần lượt ngồi theo thứ tự từ trên xuống, dưới cùng là chỗ của sáu người mới.
- Mười một sinh viên thuê xe khách đi chơi xa, Thiên Yết là tài xế, Ma Kết là giảng viên thực tập, Song Ngư và Bảo Bình vì hình dáng còn nhỏ nên được xếp vai trò làm em gái của Thiên Bình! Bây giờ có lẽ là khoảng bốn, năm giờ chiều! - Xử Nữ đọc lại thông tin sơ bộ đang hiện ra trong đầu mình.
- Chúng ta chỉ được biết bấy nhiêu thôi sao? - Song Tử hỏi.
- Đúng vậy, còn lại phải tùy cơ ứng biến. Hiện tại là ban ngày, tạm thời quỷ chưa tới đòi mạng đâu! - Nhân Mã gật đầu, nhìn người đang ngồi bên cạnh - Sư Tử, cậu đang nghĩ gì vậy?
Sư Tử như người mất hồn chống cằm nhìn cảnh vật bên ngoài, nghe Nhân Mã gọi tên mới giật mình đáp lại:
- Không, không có gì! – Ngày hôm qua khi đang luyện tập, Sư Tử đã cảm nhận được sự xuất hiện của quỷ Porsche, chỉ là vẫn không cách nào hoàn toàn triệu hồi nó được. Đáng tiếc hiện tại cô phải đi làm nhiệm vụ, đành đợi tới lúc trở về Ghost Hunter rồi lại thử tiếp xem sao.
- Này, Nhân Mã, cậu và chị Sư Tử bằng tuổi nhau sao? - Bạch Dương ngồi bên cạnh Mộc Dương, chồm người lên hỏi - Nếu bằng tuổi vậy tôi phải gọi cậu là anh rồi!
- Một khi gia nhập Ghost Hunter thì tuổi tác không quan trọng, dù sao vẻ ngoài của chúng ta vĩnh viễn dừng ở độ tuổi trước khi chết! - Nhân Mã nhún vai đáp - Dù gì chúng ta đâu còn là con người, để ý chi mấy chuyện lớn nhỏ, nhưng mà cũng tùy trường hợp, điển hình là Thiên Yết và Ma Kết, tuổi họ cũng lớn, thời gian ở Ghost Hunter lại lâu, nên xưng hô một cách phù hợp!
- Vậy cái người tên Song Ngư rốt cuộc đã bao nhiêu tuổi rồi? - Song Tử gật gật đầu, hất mắt về phía trước, nhỏ giọng hỏi.
- Chị ấy đã hai mươi rồi, chết quá trẻ, ở Ghost Hunter cũng sáu năm! - Kim Ngưu ngồi cạnh giải thích.
- Mấy người im lặng một tí được không? - Viễn Hà và Hạ Vũ ngồi cạnh nhau, vẻ mặt cau có lên tiếng.
Nhân Mã vừa nãy còn tươi cười thì lập tức thay đổi sắc thái biểu cảm trên khuôn mặt, cậu dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hai người Viễn Hà và Hạ Vũ. Phía trên đó, Bảo Bình đang ngồi cạnh Thiên Bình cũng quay đầu, khuôn mặt đáng yêu lúc này bỗng trở nên âm trầm không hề phù hợp với độ tuổi của cô bé.
Viễn Hà và Hạ Vũ tránh đi ánh mắt của hai người Nhân Mã và Bảo Bình, miệng lẩm bẩm vài câu gì đó không rõ ràng. Thật sự bọn họ không ưa gì đám thợ săn này, ở thế giới loài người, thân phận của họ là tiểu thư, công tử nhà giàu, chỉ có họ sai khiến người ta chứ nào có ai dám ra lệnh, chỉ huy bọn họ. Nhưng mà thiểu số không đánh lại đa số, cho nên họ đành cố nén bất mãn, ngậm miệng không nói nữa.
***
Trời đổ bóng, màn đêm dần dần phủ lên vạn vật, khu rừng tràn đầy sức sống và xanh biếc trong nháy mắt trở nên âm u, tịch mịch. Mặt trăng lúc ẩn lúc hiện ở sau rặng mây, nhiệt độ càng lúc càng xuống thấp. Giữa con đường hoang vắng, xe vẫn tiếp tục chạy về phía trước, tiếng động cơ đều đều, tốc độ duy trì tại mức trung bình, thỉnh thoảng gặp đoạn đường gập ghềnh xe lại xóc nảy đôi chút.
- Thật điên rồ khi đi cắm trại ở nơi rừng rú này! - Thiên Yết bực mình nói. Cả người anh mỏi nhừ, hiện tại anh chỉ muốn nhanh chóng thu phục quỷ hồn và trở về với cái quan tài thân yêu của mình thôi.
- Người bình thường tất nhiên sẽ không đâm đầu vào mấy nơi như thế này, ai bảo chúng ta là thợ săn quỷ kia chứ! - Ma Kết đang soạn lại chỗ bùa mà anh đã chuẩn bị sẵn, thâm thúy đáp.
- Sao cũng được, trong đầu tôi chỉ hướng dẫn là cứ lái xe đi như thế này, không biết bao giờ mới dừng lại đây!
Thiên Yết chán nản muốn than thở thêm vài câu thì một chuyện lạ lùng đã xảy ra. Đang yên đang lành, chẳng hiểu sao tốc độ đột nhiên tăng nhanh, bánh lái liên tục xoay tròn như có ai đang giành quyền điều khiển. Chiếc xe rung lắc dữ dội, phát ra âm thanh rầm rập đầy kinh hoảng, giống như các linh kiện bên trong đang bị lỏng lẻo, tùy lúc có thể tan nát thành từng mảnh.
- Thiên Yết, anh làm gì vậy?
- Mau dừng lại!
- Giảm tốc độ đi, anh muốn kéo cả lũ cùng chết sao?
Phía sau liên tục vang lên tiếng phản ánh, mọi người gắng sức bám lấy tay cầm, thân xe rung lắc mãnh liệt khiến họ choáng váng mặt mày. Bảo Bình ngồi không vững suýt thì va đập mạnh vào đầu, may mắn có Thiên Bình ngồi cạnh lo cho cô bé. Hành lý đặt ở phía trên dần dần xê dịch, lộp bộp rơi xuống nền xe, nằm ngổn ngang khắp nơi.
- Tôi thề là tôi không hề điều khiển xe! - Thiên Yết tức mình quát lên, anh đang dùng hết sức nhằm khống chế tay lái.
- Anh đang xoay bánh lái như vậy mà còn cãi à? - Nhân Mã sợ hãi bấu víu vào cái ghế cậu ngồi.
- Như vậy thì tốt hơn chưa? - Thiên Yết bật dậy rời khỏi chỗ ngồi, giơ hai tay lên cao như để chứng minh mình không phải tác giả làm ra chuyện này.
Xe được giải phóng khỏi sự giằng co từ Thiên Yết, tốc độ đột ngột tăng lên tối đa, tất cả mọi người trong xe mất thăng bằng ngã ngửa ra sau, bị đập vào lưng ghế ê ẩm cả người. Trong đó Thiên Yết là thê thảm nhất, anh ta bị ngã đập mặt xuống nền xe, lồng ngực đau đớn vô cùng.
- Chết tiệt! Quỷ tới đòi mạng thật rồi! - Thiên Yết khó khăn chống người dậy, buông lời chửi rủa.
Những người có kinh nghiệm đương nhiên hiểu chuyện gì đang xảy ra, chắc chắn chiếc xe này đã bị quỷ thao túng. Đang khi họ chuẩn bị xuất ra năng lực thì đám người mới ở cuối xe hoảng hốt kêu lên:
- Xe sắp đâm rồi!!!
Ma Kết nhíu mày nhìn về phía trước, xe đang tăng tốc lao vào rừng cây, không thể để xe va chạm được. Nghĩ vậy, Ma Kết không chút chần chừ lấy những lá bùa trong túi ra, khi anh định mở miệng đọc chú thì bỗng có một luồng sáng xanh lan tỏa khắp mọi ngóc ngách của chiếc xe. Chiếc xe xảy ra biến hóa rõ rệt, tốc độ dần dần giảm xuống, sự rung lắc cũng hoàn toàn ngừng lại. Ma Kết âm thầm thở phào, thu lại bùa bỏ vào túi áo.
Ở phía sau, mọi ánh mắt đều tập trung lên người Thiên Bình. Thiên Bình đang nắm lấy thánh giá bạc ở trước ngực và đọc kinh cầu nguyện, biểu cảm không mảy may sợ hãi. Từ người của anh ta liên tục tỏa ra luồng sáng xanh nhạt tựa như một cơn sóng nhẹ dịu êm, nó không chỉ khiến tà ma sợ hãi rút lui, còn mang tới hiệu quả tinh thần đối với những người khác, vừa rồi trái tim kinh hoàng đập thình thịch của họ giờ đây đã ổn định trở lại, cả cơ thể thả lỏng vô cùng thư thái. Đây chính là năng lực bảo hộ cực kỳ mạnh của Thiên Bình, chỉ cần ở gần anh ta thì khoảng chín mười phần trăm là sẽ giữ được mạng sống.
Tuy nhiên trong khi mọi người an tâm phần nào thì Kim Ngưu lại trở nên hoảng loạn. Cô ngồi co ro trên ghế, hai tay bịt tai ôm lấy đầu, cả người run lên bần bật, hơi thở gấp gáp cùng với tiếng kêu đầy sợ hãi phát ra từ trong cổ họng. Song Tử không biết phải làm gì ngoại trừ liên tục gọi tên cô, tình trạng này của Kim Ngưu cũng giống với khi làm nhiệm vụ Chuyến xe buýt nửa đêm. Nếu Kim Ngưu vẫn cứ như thế này, thì thay vì chết do bị quỷ giết, cô ấy sẽ chết vì tâm lý bất ổn.
- Kim Ngưu! Em vẫn nghe được đúng không? - Song Ngư vội di chuyển xuống hàng ghế bên dưới - Năng lực của em thì phải do em điều khiển, em cần có ý chí vững vàng, em không muốn nghe thấy thì nó sẽ không truyền tới tai em nữa!
Hơi thở Kim Ngưu lúc này cực kỳ hỗn loạn, thứ âm thanh đang dội vào màng nhĩ cô rất đáng sợ, không một ngôn từ nào có thể mô tả được. Kim Ngưu muốn thoát khỏi nó, cô cố nén sợ hãi, nghe theo Song Ngư hướng dẫn mà tập trung tư tưởng. Cô biết, nếu cô lùi bước trốn tránh thì âm thanh đó sẽ lại tiếp tục quấy phá cô, vì vậy, cô cần kiên cường. Kim Ngưu dần dần điều hòa hơi thở, cô không thể khiến nó biến mất ngay được, vậy thì ban đầu hãy tập làm quen với nó.
Nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Kim Ngưu, mọi người thầm nhủ âm thanh của quỷ đáng sợ như vậy sao. Rồi sau đó họ lại thấy may mắn vì mình không chọn trúng năng lực ấy, nếu cứ phải đối diện trực tiếp với quỷ theo cách này thì thật quá đáng sợ. Bởi vậy, những người có thể liên kết với quỷ đều cần phải có ý chí kiên định và mạnh mẽ, bằng không sớm hay muộn cũng sẽ bị chúng làm cho rối loạn tinh thần. Sau khi xe đã hoàn toàn ngừng lại, Thiên Bình thu hồi luồng sáng vào trong thánh giá bạc, trên mặt hoàn toàn không có dấu hiệu mệt mỏi. Qua sự việc bất ngờ này, may mắn không một ai bị thương, Kim Ngưu cũng đã ổn định, chỉ là hơi đau đầu mà thôi.
- Thiên Yết, cậu kiểm tra xem xe còn sử dụng được không? - Ma Kết nói.
Thiên Yết nhìn Ma Kết, dù không tình nguyện nhưng vẫn nghe lời hoàn thành vai trò tài xế của mình. Anh mang theo dụng cụ, mở nắp mui xe, tỉ mỉ kiểm tra một lượt, mùi cháy khét từ trong xe xông ra khiến anh nhíu mày khó chịu.
- Chết máy rồi!
- Nhiệm vụ thôn X... nếu tôi đoán không lầm thì theo kịch bản thì xe chắc chắn phải chết máy, sau đó chúng ta sẽ phải cuốc bộ lang thang trong rừng, và rồi vô tình tìm thấy thôn X! – Cự Giải nhếch miệng cười nói – Chúng ta nên thực hiện bước tiếp theo, thu dọn hành lí và lên đường thôi!
- Khoan đã, chúng ta ngủ lại trong xe, ngày mai hẳn lên đường... - Bảo Bình nhìn màn đêm ghê rợn bên ngoài, bất giác rùng mình. Với hoàn cảnh như thế, nguy hiểm nhất định rình rập ở khắp mọi nơi, Bảo Bình đã mơ hồ cảm nhận được rất nhiều quỷ hồn đang ẩn nấp bên ngoài, nếu không cẩn thận, cô sẽ bị chúng cướp lấy thân thể.
- Không được! Thiên Bình không thể phóng vòng bảo hộ, bảo hộ chúng ta cả đêm. Trong xe quá kín, hành động không tiện, em quên bóng đêm là nơi thích hợp nhất cho quỷ hoành hành hay sao? - Xử Nữ phản đối.
- Nhưng bên ngoài có rất nhiều quỷ hồn... chúng đang trực chờ để nhập vào em... - Bảo Bình lo lắng nói, cô không chắc mình có thể đối phó được với một số lượng đông đảo.
- Đừng sợ hãi! Mọi người sẽ bảo vệ em! – Thiên Bình xoa đầu Bảo Bình, ánh mắt kiên định của anh khiến cô bé buông ra mối lo ngại trong lòng.
- Đúng vậy! Bảo Bình, đừng quên rằng chúng ta là đồng đội, nhất định phải tin tưởng lẫn nhau! Mọi người hãy thu thập hành lí, những thứ không cần thiết hãy bỏ lại! - Ma Kết khoác ba lô lên vai, lớn giọng nói.
- Thật đấy à? Tối thế này thì đi đâu được? – Nhóm tân binh hoang mang hỏi.
- Nếu không đi thì có thể ở lại! - Thiên Yết lời ít ý nhiều đáp trả, dẫn đầu mở cửa xuống xe.
Những người khác đương nhiên không có ý kiến, mang theo hành lí cần thiết kéo nhau bước xuống xe. Nhóm tân binh thiếu kinh nghiệm vừa nhìn sắc trời tối đen bên ngoài liền lo lắng không thôi, nhưng bọn họ không thể làm gì khác hơn là nghe theo lời người dẫn đầu.
- Mỗi người cầm hai chai nước khoáng, đồ ăn khô thì chia đều! - Sư Tử nói, phân công cho Bạch Dương và Mộc Dương đi phát đồ ăn và nước uống cho mọi người.
- Sao hai người không phụ trách giữ lấy luôn đi! Phiền phức thật! - Viễn Hà và Hạ Vũ tỏ vẻ khó chịu.
- Nếu Bạch Dương và Mộc Dương bị quỷ kéo thì các người sẽ nhịn đói, nhịn khát cho đến chết đấy! - Cự Giải để lộ con ngươi màu đỏ máu của mình, lạnh lùng nói - Nhưng dù thế nào đi nữa, tôi vẫn sẽ thế mạng cho họ! Còn nếu hai người phải chết thì tôi không quan tâm đâu!
Nghe vậy, Viễn Hà và Hạ Vũ vô cùng bất mãn, định bụng mở miệng tranh cãi một phen, nhưng Ma Kết đã lên tiếng cắt ngang cuộc đối đầu không mấy khả quan này.
- Mọi người nhanh chân lên, đừng phí thời gian ở đây nữa!
Việc ngồi xe quá lâu khiến mọi người đều rất mệt mỏi, lại vừa trải qua cơn sợ hãi tột độ, nay phải đi bộ một chặng đường không biết xa hay ngắn, tất cả đều cảm thấy phía trước thật mờ mịt. Nhóm thợ săn bật đèn pin cầm tay, nối đuôi nhau lên đường, theo sát Thiên Yết và Ma Kết.
- Hai người đã đánh rơi mất tấm vé chuộc mạng của mình rồi đấy! - Sư Tử khi đi ngang qua Viễn Hà và Hạ Vũ liền thấp giọng nói, âm lượng chỉ đủ cho hai người họ nghe thấy được.
Nhiệm vụ này không biết sẽ khó như thế nào, ba sao chẳng qua là tượng trưng mà thôi, có thợ săn ưu tú còn chết ở nhiệm vụ một sao nữa là... Dù thế nào đi chăng nữa, có được sự bảo mệnh từ Thiên Bình và Cự Giải, phần trăm sống sót của họ sẽ tăng lên. Chỉ tiếc, hai người Viễn Hà và Hạ Vũ đã đánh mất một mạng rồi, còn Thiên Bình, liệu anh ta có chịu ra tay cứu họ nếu họ đứng bên bờ vực cái chết hay không?
Chờ xem hồi sau sẽ rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com