PN 6: Thiện Thiện có phải ở trường yêu đương rồi không?
Trên sân bóng rổ người tò mò nhìn bọn họ bên này, La Lệ Sa thổi bong bóng "Ba" một tiếng.
Cô ta nhổ kẹo cao su bên trong miệng, nhìn Trần Nhất Nhiên nói: "Tớ hôm nay là đi tìm muội muội cậu, nhưng tớ không làm cái gì a, ngược lại tớ mua cho muội muội cậu rất nhiều đồ ăn vặt."
Trần Nhất Nhiên nói: "Tớ mặc kệ cậu là vì mục đích gì, tớ nói cho cậu biết, muội muội tớ không thích người xa lạ."
"Quan hệ người tốt đến đâu ngay từ đầu cũng là người xa lạ a, ở chung nhiều sẽ quen thuộc..."
"Không cần." La Lệ Sa lời nói vẫn chưa nói xong, liền bị Trần Nhất Nhiên cắt ngang, "Tớ lại cảnh cáo cậu một lần, cách muội muội tớ xa một chút."
Ném câu nói này, Trần Nhất Nhiên cũng không quay đầu lại bước đi. La Lệ Sa lại dựa vào hồi trên lan can, nhìn xem cậu càng chạy càng xa.
"Cậu ấy tìm cậu có chuyện gì?" Mấy nam sinh chơi bóng rổ đi tới, hỏi La Lệ Sa, "Nhìn bộ dáng đằng đằng sát khí, sẽ không phải là cậu làm gì cậu ấy rồi đi."
"Nghĩ gì thế?" La Lệ Sa trợn nhìn người nói chuyện một chút, "Không có chuyện của các cậu, tiếp tục đánh bóng rổ đi."
"Đi, có chuyện gì gọi chúng ta." Mấy nam sinh ôm bóng rổ, trở về sân bóng, trong đó một cái lại quay đầu trở lại, đối La Lệ Sa nói, "Buổi tối hôm nay Viễn ca gọi hát karaoke, đừng quên."
La Lệ Sa nghĩ nghĩ, đáp: "Đêm nay tớ có chút việc, không đi được."
"Cậu có chuyện gì, cùng Trần Nhất Nhiên yêu đương sao?"
La Lệ Sa cười một tiếng, cũng không có trả lời, trực tiếp quay người đi.
Trần Nhất Nhiên trong phòng học bên trên cuối cùng xong một tiết, cưỡi xe đạp cực nhanh đi tiểu học tìm Trần Hi. Hôm nay cậu không ở dưới lầu chờ Trần Hi đến, mà là đem xe dừng ở dưới lầu, trực tiếp đi lên lầu Trần Hi phòng học.
Trần Hi ngồi tại vị trí của nàng, ngay tại làm bài tập, của nàng ngồi cùng bàn kiêm hảo bằng hữu Lệ Lâm Lâm cũng tại.
"Hi Hi." Cậu đi vào phòng học, gọi Trần Hi một tiếng. Trần Hi ngẩng đầu, có chút ngạc nhiên nhìn: "Ca ca, làm sao anh đi lên à nha?"
Trần Nhất Nhiên cười cười, nói: "Đi lên đón em a."
Lệ Lâm Lâm bên cạnh Trần Hi trông thấy Trần Nhất Nhiên, khuôn mặt nhỏ liền đỏ lên. Cô bé nắm chặt trong tay bút, hướng Trần Nhất Nhiên nói: "Nhất Nhiên ca ca."
"A, Lâm Lâm hôm nay làm sao cũng lúc này còn chưa đi?" Trần Nhất Nhiên hỏi.
Trần Hi nói: "Lâm Lâm là ở lại với em, cậu ấy sợ có người xấu khi dễ em."
Người xấu trong miệng Trần Hi, đoán chừng là La Lệ Sa. Trần Nhất Nhiên bất đắc dĩ cười một tiếng, Lâm Lâm cũng là ngốc, muốn thật có cái gì người xấu, cô bé lưu lại thì có ích lợi gì.
Trần Nhất Nhiên đi đến các trước mặt cô bé, hai tay chống trên bàn học nhìn hai cô gái nhỏ: "Hôm nay có đại tỷ tỷ cao trung tới tìm các em rồi?"
"Vâng." Trần Hi gật gật đầu, "Chị ấy nói chị ấy tên là La Lệ Sa, là bạn của anh."
Trần Nhất Nhiên hỏi: "Cô ấy có làm cái gì bọn em không?"
"Chị ấy mang theo rất nhiều đồ ăn vặt đến, nhưng mà em cùng Lâm Lâm đều không có ăn, cuối cùng bị cô giáo Lý lấy đi."
"Ân, thật ngoan." Trần Nhất Nhiên vuốt vuốt đầu Trần Hi, "Về sau còn có người xa lạ cho đồ vật, cũng không được lấy, biết chưa?"
"Biết ạ."
Lệ Lâm Lâm nhìn Trần Nhất Nhiên to lớn hướng tới, cô bé đỏ hồng mặt, nói với Trần Nhất Nhiên: "Chị ấy còn hỏi Nhất Nhiên ca ca thích nữ sinh như thế nào."
Trần Nhất Nhiên nhíu nhíu mày, La Lệ Sa vậy mà chạy tới hỏi bạn nhỏ loại vấn đề này.
—— Cậu bé hoàn toàn quên chính mình khi còn bé là đến cỡ nào trưởng thành sớm.
"Vậy các em nói như thế nào?"
Lệ Lâm Lâm nói: "Hi Hi nói anh thích người có thành tích tốt, tốt nhất tên là ABB."
Lệ Lâm Lâm lúc nói lời này có chút thẹn thùng, luôn cảm thấy là nói chính mình.
Trần Nhất Nhiên nhìn về phía Trần Hi, Trần Hi cũng có chút khẩn trương: "Em, em là dựa vào dáng vẻ Chu Tuệ Tuệ tỷ tỷ nói, anh không phải thích Chu Tuệ Tuệ tỷ tỷ sao?"
Trần Nhất Nhiên so vừa rồi càng thêm bất đắc dĩ: "Anh cùng Chu Tuệ Tuệ không phải loại quan hệ đó, em suốt ngày đừng nghĩ lung tung."
"A..."
"Nhanh thu dọn đồ đạc đi, chúng ta cùng đi ra."
"Ừm!"
Lệ Lâm Lâm là lần đầu tiên cùng Trần Nhất Nhiên tan học, đi đường bước chân đều so thường ngày nhảy cẫng lên. Hôm nay mang theo hai bạn nhỏ, Trần Nhất Nhiên không có cách nào đạp chở các hai người, liền dắt hai cô bé đi bộ tới cửa trường học.
Lệ gia cùng Trần gia xe cũng chờ ở bên ngoài, Trần Nhất Nhiên trông thấy Lệ gia lái xe, trước tiên đem Lệ Lâm Lâm đưa qua: "Lâm Lâm, em nhanh lên về nhà đi, ba mẹ em hẳn là lo lắng."
"Vâng, cám ơn Nhất Nhiên ca ca." Lệ Lâm Lâm cùng Trần Nhất Nhiên chào hỏi xong, lại xông Trần Hi phất phất tay, "Hi Hi ngày mai gặp."
"Ngày mai gặp." Trần Hi cũng phất phất tay nhỏ.
Đưa tiễn Lệ Lâm Lâm, Trần Nhất Nhiên mang theo Trần Hi lên xe nhà mình. Xe chạy đi về sau, Trần Nhất Nhiên ngồi bên cạnh Trần Hi bên người hỏi: "Hi Hi, hôm nay có đại tỷ tỷ kia hù dạo không?"
Trần Hi lắc lắc đầu nói: "Không có, chị ấy cũng không có đáng sợ như vậy."
Cô bé nói, lại hiếu kỳ hỏi Trần Nhất Nhiên: "Ca ca, tỷ tỷ kia có phải hay thích anh không a?"
"... Hi Hi, em mới lên lơp hai, không nên nghĩ như thế."
"Nha..."
Mặc dù Trần Nhất Nhiên không nguyện ý nói với chính mình, nhưng Trần Hi ở buổi tối sau khi tắm xong, lặng lẽ cùng với mẹ nói: "Mẹ ơi, trong trường học hình như có đại tỷ tỷ đang theo đuổi ca ca, hôm nay chị ấy còn tới lớp con tìm con nữa nha."
Chân Điềm đàn xoa tóc dừng một chút, hỏi: "Cái kia đại tỷ tỷ đi tìm con rồi?"
"Vâng." Trần Hi nhẹ gật đầu.
"Chị ấy tìm con làm gì?"
Trần Hi nói: "Chị ấy mang theo rất nhiều đồ ăn vặt, nhưng là con không có muốn."
"Ừ, Hi Hi ngoan." Chân Điềm khen cô bé một câu, lại hỏi, "Con biết đại tỷ tỷ tên gì không?"
"Chị ấy tên La Lệ Sa. Chị ấy cũng rất xinh á, nhưng mà nhìn qua có chút hung dữ."
Hình dung như này làm Chân Điềm nhớ tới Trần Túy, sấy tóc khô cho Trần Hi, ôm cô bé đặt lên giường: "Hi Hi, thời gian không còn sớm, ngủ ngon."
"Mẹ cũng ngủ ngon." Trần Hi hôn trên mặt một cái Chân Điềm, mới nhắm mắt lại ngoan ngoãn đi ngủ.
Chân Điềm tắt đèn, nhẹ nhàng kéo cửa đi ra. Trở lại gian phòng của mình, cô cùng Trần Túy vừa tắm rửa xong nói: "Hi Hi vừa mới nói cho em biết, trong trường học có nữ sinh thích Thiện Thiện."
Trần Túy một bên sấy tóc, vừa nói: "Có người thích nó rất bình thường đi."
"Hi Hi còn nói, nữ sinh kia hôm nay mang theo đồ ăn vặt đi tìm con bé." Chân Điềm tựa ở bồn rửa tay, nghiêng đầu nhìn Trần Túy, "Anh nói Thiện Thiện có phải ở trong trường học yêu đương rồi?"
Trần Túy nghĩ nghĩ, đối Chân Điềm nói: "Cái này nó cũng không cùng anh nói qua."
"Cái kia nếu không đi anh đi hỏi một chút?"
"À... Anh cảm thấy vấn đề tình cảm, bọn trẻ có phải hay không càng muốn cùng mẹ thổ lộ hết?" Tựa như hôm nay Trần Nhất Nhiên chuyện này, Trần Hi liền không có nói cho anh biết, mà là nói cho mẹ con bé.
Chân Điềm nói: "Nếu như là con gái mà nói, mẹ sẽ dễ nói chuyện hơn, nhưng Thiện Thiện là con trai, vẫn là anh đi tương đối tốt. Đàn ông các anh hiểu rõ nam nhân hơn."
Trần Túy: "..."
Thổi xong tóc, Trần Túy mặc đồ ngủ, bị phái đi cùng Trần Nhất Nhiên trò truyện đêm khuya.
Trần Nhất Nhiên lúc này còn đang làm bài tập, nghe thấy tiếng đập cửa, đầu cũng không nhấc mà nói: "Vào đi."
Trần Túy đẩy cửa thư phòng ra đi vào, nhìn trước bàn một chút: "Còn đang làm bài tập?"
"Vâng, bài thi còn có mấy cái đề, sắp viết xong rồi ạ."
Trần Túy gật gật đầu: "Cũng không cần làm đến quá muộn, phải chú ý nghỉ ngơi."
"Cháu biết." Trần Nhất Nhiên rốt cục để bút xuống, ngẩng đầu nhìn anh, "Cậu tìm cháu có chuyện gì?"
Trần Túy nói thẳng mà nói: "Cậu cho là cháu thích Chu Tuệ Tuệ, lúc nào lại xuất hiện một người gọi La Lệ Sa?"
Trần Nhất Nhiên: "... ..."
Cậu không hổ là người làm việc truyền thông a, tin tức thật đúng là đủ linh thông.
"Chu Tuệ Tuệ La Lệ Sa đều cùng cháu không có cái gì, cậu cũng không cần quan tâm." Trần Nhất Nhiên một lần nữa cầm bút lên, vừa nhìn về phía trên bàn bài thi.
Trần Túy hỏi: "Không có gì, vậy tại sao con bé phải mua đồ ăn vặt cho Hi Hi?"
"..." Trần Nhất Nhiên minh bạch, mật báo liền là Hi Hi cái kia tiểu phản đồ, "Cháu làm sao biết là cậu ấy nghĩ thế nào? Bất quá cháu đã đã cảnh cáo cậu ấy, để cậu ấy về sau cách Hi Hi xa một chút."
Trần Túy hơi trầm ngâm, mở miệng nói: "Vấn đề tình cảm của cháu cậu không muốn quản, cháu cũng là người lớn, đồng thời cháu vốn là so bạn học khác trưởng thành sớm. Chỉ bất quá Điềm Điềm lo lắng cháu, cậu hi vọng chính ngươi chú ý một chút, đừng để cô ấy quan tâm."
"Đã biết, cậu bảo mợ yên tâm đi."
"Vậy, cậu không quấy rầy cháu học tập." Trần Túy đi tới cửa, lại xoay người lại, "Đúng, cuối tuần này cùng đi ra ăn cơm, mang cháu cùng Hi Hi đi."
"Cám ơn cậu!" Cứ việc bây giờ tại trường học, Trần Nhất Nhiên đã trưởng thành một học bá soái khí bức người, nhưng ở Trần Túy cùng Chân Điềm, cậu vẫn là hồi lộ bộ dáng đứa trẻ.
Trần Túy nhẹ gật đầu, lui ra khỏi thư phòng.
Sáng ngày thứ hai, Trần Nhất Nhiên cùng Trần Hi cùng một chỗ đi học thời điểm, cố ý xụ mặt hỏi Trần Hi: "Hi Hi, em tối hôm qua cùng mẹ nói chuyện của anh rồi?"
Trần Hi nói: "Em không có."
"Gạt người, cậu tối hôm qua đã tới tìm anh nói chuyện."
"A?" Trần Hi có chút lo lắng, "Ba ba có mắng anh không a? Nếu là ba ba mắng anh, em nói cho mẹ, để mẹ giúp anh mắng trở về."
Trần Nhất Nhiên: "..."
Đột nhiên có chút đau lòng cho cậu a, trong nhà này thật đúng là không có gì địa vị a.
"Yên tâm đi, cậu không có mắng anh, còn nói cuối tuần này mang bọn mình đi ăn tiệc."
"Thật sao? Quá được rồi! Có thể kêu Lâm Lâm cùng đi sao?"
Trần Nhất Nhiên cười cười, cô bé cùng Lâm Lâm quan hệ thật đúng là rất tốt.
"Cái này phải hỏi một chút ba mẹ Lâm Lâm có thời gian hay không, mới có thể xác định." Dù sao ba của Lâm Lâm là ngôi sao ca nhạc Lệ Thâm a.
"Tốt, em một lúc nữa nói với Lâm Lâm, để cậu ấy hỏi ba mẹ cậu ấy."
"Tốt."
Ô tô đem bọn họ đưa đến cửa trường học, liền ngừng lại, Trần Nhất Nhiên ở cửa trường học lấy một cỗ xe đạp, chuẩn bị chở Trần Hi đi phòng học.
Xe đạp đến hồ nhân tạo bên cạnh, đằng sau lại tới một cỗ xe đạp, cùng bọn họ song song trên đường chạy trước. Trần Nhất Nhiên vô ý thức nhìn thoáng qua, sau đó liền ngẩn người.
Cưỡi xe người là La Lệ Sa, chỉ bất quá cậu ấy hôm nay cùng bình thường không giống nhau. Trên trán tóc nhuộm thành mái tóc màu tím không thấy, đầu đầy đều là màu đen, buộc thành một cái đuôi ngựa sau đầu. Khuôn mặt cũng không thấy makeup, chỉ dùng mỗi son môi. Liền đồng phục ghét nhất, cũng đã mặc lên người.
"Người này là đại tỷ tỷ ngày hôm qua." Trần Hi nhận ra cô ta. La Lệ Sa hướng cô bé cười cười, nói: "Chào buổi bạn nhỏ a."
"Em không phải bạn nhỏ, em là Trần Hi."
La Lệ Sa cười một tiếng, lại cùng Trần Nhất Nhiên chào hỏi: "Chào buổi sáng, Trần Nhất Nhiên."
Trần Nhất Nhiên hỏi cô ta: "Cậu lại đang làm cái gì La Lệ Sa?"
La Lệ Sa nâng lên một cái tay, ngón trỏ hướng cậu lắc lắc: "Tớ đổi tên, từ hôm nay trở đi, xin gọi tớ La Sa Sa."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com