xvi.i
"Chờ tao một chút nhé? 12 giờ, hội trường."
Scorpio nhắn riêng cho người trong lòng, kế hoạch tỏ tình trong buổi prom đã đổ bể, nhưng anh vẫn muốn vớt vát chút gì đó. Có thể chờ tới cuối buổi, trong hội trường cũng có piano, có lẽ là đàn và tỏ tình chăng? Cổ điển, nhưng không phải là một sự lựa chọn tồi tệ.
"Được."
Tin nhắn trả lời ngắn gọn, vẫn đủ khiến trái tim Alpha của Scorpio nhảy nhót. Từng bước từng bước, và rồi Leo sẽ là của anh. Sau này kết hôn, hai đứa nên mặc suit trắng hết hay một đen một trắng nhỉ? Còn cả Libra nữa, nó sẽ là phù rể của ai nhỉ. Thật ra cũng không quan trọng lắm, có thể bắt nó làm người chứng hôn cho bọn anh.
Scorpio không cần một đám cưới to và hào nhoáng, anh chỉ cần Leo, và thêm cả thằng bạn thân thủa nhỏ. Ba đứa có thể chạy tới một hòn đảo xa xôi, Libra sẽ thay lời cha xứ, chứng kiến anh và Leo trao nhau cuộc đời của mình.
Chỉ cần như vậy là đủ rồi.
Mười hai giờ, ma thuật của tiên đỡ đầu đã biến mất rồi, chỉ còn lại Scorpio, một mình giữa hội trường trống trải. Anh vuốt ve những phím đàn đen trắng, đôi mắt lại chẳng dám nhìn về phía cửa. Anh nhìn vào tấm kính màu ghép ở phía trước cây đàn, cố gắng quên đi sự thấp thỏi lo âu.
Không sao đâu, có lẽ Leo cũng thích anh mà. Cả hai đã quen nhau lâu như vậy, người đâu phải cây cỏ, sao có thể vô tình.
Là một Alpha, cái suy nghĩ bị một tên Enigma biến thành Omega luôn làm anh thấy kinh tởm. Sinh vật mỗi hai tháng phải đóng cửa ở nhà và luôn luôn trong tình trạng bị đe dọa đấy làm Scorpio khiếp sợ khi nghĩ rằng mình sẽ trở thành đồng loại của họ.
Vào cái ngày anh phát hiện ra mình thích Leo, Scorpio đã tự sợ hãi suy nghĩ của bản thân mình. Có một lúc, anh đã nghĩ trở thành Omega để được Leo đánh dấu vĩnh viễn là vinh dự của anh. Anh muốn được như vậy.
Nhưng lý trí ép anh phải suy nghĩ lại, Scorpio chọn tìm những Omega nhà danh giá khác để hẹn hò. Có người xinh đẹp, có kẻ thông minh, nhưng chẳng ai lại giống như Leo. Tình nhân trong mộng mãi là độc nhất, cuối cùng Scorpio ngừng chơi trò tình ái.
Nếu là Leo, anh nghĩ hắn sẽ không ép anh trở thành Omega của riêng mình. Dù sao, Leo của mười bảy năm về trước hay Leo của bây giờ, vẫn luôn là người bảo vệ của bọn anh.
Tiếng mở cửa vang lên một tiếng két giữa không gian yên lặng. Người mới tới không nói gì, Scorpio cũng không ngẩng đầu lên nhìn. Lướt tay lên la giáng, bản nhạc bắt đầu.
Liebestraum No. 3 của Liszt vang lên như một thói quen.
O lieb, so lang du lieben kannst
Hãy yêu đi, chừng nào ta còn có thể. Yêu hết mình, miễn là ta có thể.
Câu thơ của Freiligrath gợi lên cảm xúc của Liszt, cũng gợi lên tình yêu của anh. Giấc mộng tình yêu, du dương ảo mộng. Yêu đi, đừng chờ tới khi quá muộn.
Scorpio không muốn chờ tới cái lúc quá muộn ấy. Anh muốn được luồn tay vào mái tóc nâu mềm của cậu bạn, muốn vuốt ve đôi mắt giấu lửa, và thủ thỉ bên tai người vô số lời yêu thương.
Anh yêu Leo, và anh chỉ biết có vậy.
Bản nhạc kết thúc, Scorpio cầm hộp nhẫn chứa hai chiếc nhẫn đỏ mảnh mai, anh chậm rãi quay đầu lại.
"Tớ thích cậu, làm người yêu tớ nhé."
Tiếng anh nhỏ như tiếng muỗi kêu, sự hồi hộp như giết chết dũng khí của Alpha này. Tại sao bây giờ anh mới run rẩy, sợ hãi việc nghe lời từ chối của Leo. Anh đã đứng đối diện với người kia, nhưng đầu vẫn cúi gằm không dám nhìn vào gương mặt người mình yêu thương.
Sợ hãi. Anh nửa chờ mong đáp án của Leo, vừa sợ hãi nó. Và anh sốt ruột. Vì sao người kia cứ im ắng như vậy.
Người kia gần như đứng hình mất một phút, và rồi lại lao ra ôm chầm anh. Có lẽ do vóc người thấp hơn nên cậu ta chỉ có thể ôm tới vai Scorpio, rồi lại úp mặt vào ngực anh.
Đây không phải Leo, Scorpio giờ mới nhận ra. Lời tỏ tình tới sai đối tượng thì nên làm gì bây giờ, hiện tại anh cũng cuống quít.
Scorpio cố gắng gỡ con bạch tuộc đang bám chặt mình ra, anh càu nhàu hỏi cậu ta.
"Leo đâu rồi? Sao mày lại ở đây hả Libra?" Scorpio lườm đứa bạn của mình muốn cháy máy, cũng gọi thẳng tên cúng cơm của nó.
"Sao lại nói chuyện như vậy chứ bạn trai." Libra cười tươi rạng rỡ. "Leo về trước rồi, tao bảo nó mày muốn gặp riêng tao. Không ngờ là mày lại thích tao từ lâu rồi nhé. Đá Leo lâu chưa?"
"Tao đâu có nhắn cho mày?" Scorpio cau mày khó chịu. "Tao nhắn cho Leo mà."
"Nhưng tao nhận được tin mà, xem này." Libra đưa điện thoại ra cho Scorpio xem. Phần tin nhắn đúng là có tin nhắn hẹn gặp của Scorpio và tin nhắn đồng ý của chủ nhân điện thoại, nhưng phía trên hoàn toàn không có tin gì khác.
"Mày không thấy lạ khi chỉ có tin này là của tao à? Đám tin nhắn khác đâu rồi?" Scorpio không nghĩ thằng này lại rảnh tới mức đi xóa tin nhắn cũ, nhưng tại sao tin nhắn anh gửi riêng cho người mình thích lại nhầm địa chỉ?
"Chắc máy lỗi. Ai mà biết mấy đồ công nghệ thế nào?" Libra trả lời nước đôi, nhưng cậu ta cũng lướt màn hình vài lần.
Chiếc điện thoại này trông y hệt điện thoại bình thường của cậu, mấy ứng dụng cũng y chang.
Nhưng lúc mở mạng xã hội ra, tài khoản leothd như ánh vàng chói lấp lánh đập vào mắt cả hai.
"Mày có tài khoản thằng Leo hả?" Scorpio nhìn thấy thì ngẩng đầu lên nhìn thằng bạn, lại thấy nó cũng mù mịt như mình.
"Giờ tao không biết đây có phải điện thoại thật của tao không nữa." Libra bắt đầu hơi run rẩy. Chuyện này nghĩ thế nào cũng thật đáng sợ.
Cửa phòng hội trường lại mở ra lần nữa, nhân vật chính còn lại của buổi tỏ tình lại vội vã chạy vào. Libra bảo rằng cậu ta bị Taurus giữ lại nên Leo đã về trước, cho tới khi hắn để ý tới điện thoại của mình.
Thứ vốn dĩ hắn mang theo lại biến thành điện thoại của Libra, còn bí mật hắn cố giấu thì đã biến mất.
Điện thoại của Leo chọn là cùng một mẫu với Libra, hắn còn cố ý dùng không gian thứ hai mô phỏng điện thoại của cậu ta. Bình thường Libra không dùng điện thoại mấy, hắn sẽ cố ý đánh tráo hai chiếc điện thoại, để xử lý bớt mấy hoa đào để ý tới bạn nhỏ của mình.
Dĩ nhiên, không gian thứ hai vẫn dùng chung sim với điện thoại gốc, nên tin nhắn của Scorpio sẽ hiện lên ở cả hai không gian, chỉ khác là sẽ không xuất hiện những tin nhắn trước vì đã bị Leo xóa đi.
Vậy thì Libra đã đọc được tin nhắn của ai? Leo thấy cậu ta mở giao diện tin nhắn chứ không phải mạng xã hội nào, nhưng hắn không hề chơi với Taurus để có số của cậu ta.
Vậy là Leo chạy ngược về, để thây Scorpio và Libra đang đứng rất gần nhau.
Tim hắn như ngừng đập.
"Ồ, Leo này." Libra nói, vẫy vẫy tay. "Tao có tài khoản của mày à?"
"Gì vậy?" Leo từ từ lại gần hai đứa kia. Thái độ của Libra còn rất bình thường, có vẻ không phải cậu ta tỏ tình với Scorpio. Nói đúng hơn, gương mặt cậu ta có vẻ lo sợ khá rõ khi nhìn vào chiếc điện thoại trên tay mình. Điện thoại của hắn, Leo thét trong lòng, không biết hai đứa kia đã phát hiện ra điều gì rồi. Scorpio thông minh hơn Libra nhiều, có thể nó đã nhận ra điều gì đó.
Scorpio thực ra cũng đang bối rối rõ rệt, nhưng anh không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Anh rất chắc chắn về việc mình nhắn tin cho Leo, nhưng tại sao nó lại thành của Libra? Scorpio chẳng thể nào hiểu được.
Thật ra cả ba đứa nào cũng thông minh lắm, nhưng với điều kiện tiên quyết là không đứng chung với nhau. Vì con cú làm mù con mắt thôi, IQ giảm còn một chữ số.
"Vì mày cầm nhầm điện thoại của tao đấy con gà." Leo quyết định nói thật. Đương nhiên, lý do vì sao hai chiếc giống nhau thì cũng có thể giảo biện được, cứ bảo là đồ mua theo lố được giảm giá trên Shein đi, sinh viên mà, ai chẳng thế.
Libra nghe tới đây thì lâm vào ngẫm nghĩ, còn Scorpio thì bật cười. Đó, cầm nhầm điện thoại ý mà, cũng chẳng phải chuyện gì to tát.
Nhưng mà đêm đã muộn, Scorpio thật sự không muốn thức đêm chút nào. Giờ anh có nên ngừng việc tỏ tình và đi ngủ, hay là cứ tiếp tục nhỉ?
Có Libra ở đây, có thể bắt cậu ta làm người chứng thực? Một ý tưởng cũng không quá tệ lậu.
"Này Leo, tao có chuyện muốn nói với mày." Scorpio lên tiếng.
Libra vốn im lặng được gần năm phút đột nhiên cắt ngang.
"Mày nhắn cho Leo nhưng bị tao đọc được, sau đó mày tỏ tình. Pio, mày thích Leo."
Không khó để đi đến kết luận này, nhưng tại sao nó lại khiến cậu ta im lặng lâu tới vậy? Đó là vì không muốn tin. Cậu ta thà tin rằng hai người kia đã chia tay nhau còn hơn.
Cả lời tỏ tình đã khiến Libra trong lòng nhộn nhạo, ngay từ đầu vốn đã không thuộc về cậu ta. Tình yêu của Scorpio vốn đã thuộc về người khác, vậy tại sao cậu cứ nghĩ rằng chỉ cần bản thân cố gắng, sẽ có thể giành được trái tim của Scorpio?
Leo và Scorpio, Enigma và Alpha, họ vốn dĩ chỉ nên ở bên nhau. Không cần một người thứ ba làm gì.
"Chúc hai đứa mày hạnh phúc." Libra mỉm cười, nhưng nụ cười ấy méo xệch, đôi mắt cũng đã đỏ bừng.
Cậu ta đi ra ngoài, không quên khép cửa lại cho hai người kia. Giờ Libra muốn ở một mình.
Nhưng chỉ mới ra tới ngoài cửa, trời đã bắt đầu đổ mưa to. Cũng không có vấn đề gì, người trẻ ai cũng từng tắm mưa.
"Chào buổi tối, Libra." Một giọng nói thân quen đột nhiên vang lên, cậu ngẩng đầu nhìn về phía chiếc ô màu đen.
_
Leo và Scorpio vẫn còn trong hội trường, hắn muốn đuổi theo Libra, nhưng vì còn Scorpio ở đây, cuối cùng hắn chọn ở lại. Có lẽ Libra trông hơi ngơ ngác, nhưng tâm lý cậu vẫn còn khá vững, cũng đã hiểu lầm hai người họ đang yêu nhau. Còn Scorpio, hắn biết anh không cứng rắn như vẻ bề ngoài của mình.
"Này Leo, đừng nghe những gì Ira nói. Nó đùa đấy." Scorpio cuối cùng chọn khỏi tỏ tình. Không hiểu Libra phản ứng mạnh như vậy để làm gì, nhưng nếu mặc kệ cậu ta bây giờ thì anh cũng cảm thấy tội lỗi. "Đi tìm cậu nhỏ kia thôi nào."
"Ừ." Leo gật đầu. May mắn Scorpio không cố gắng cắn chặt lấy vấn đề kia. Càng tốt, chỉ cần lảng tránh vấn đề là được. Sớm muộn thì Scorpio cũng sẽ bị gọi về nhà kết hôn với Omega mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com