Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[29]

Tối đến, Thiên Bình dùng khăn lau tóc lau mái tóc ẩm ướt mới gội sạch của mình. Cô bé ngồi bên bàn học, nhìn chằm chằm vào chiếc hộp nhạc, rồi nhớ đến lời tỏ tình lúc trước của Ma Kết, gương mặt bất giác đỏ lên. Trong thâm tâm cô bé biết mình còn tình cảm với Ma Kết. Chỉ là, có một vài chuyện khiến cô bé không thể thoải mái được.

"Gì đây? Quà sao?"-Thiên Yết tự nhiên đi vào phòng Thiên Bình, đem theo một đĩa hoa quả đặt lên bàn.

"Mày làm ơn nhận thức đây là phòng con gái được không? Đi vào cũng phải gõ cửa một tiếng chứ?"-Thiên Bình dựng tóc gáy như mới làm sai chuyện gì, vội vàng đánh mắt sang chỗ khác. Thiên Bình biết mình thích Ma Kết, nhưng lại không muốn Thiên Yết, người anh em của mình chịu tổn thương-"Thủ tục nhận nuôi đến đâu rồi?".

Thiên Yết đảo mắt, nhẹ nhàng ngồi xuống giường của Thiên Bình dò hỏi: "Ba mẹ đang làm giấy chứng minh khả năng nuôi dưỡng rồi. Rồi sao, của ai tặng kia?".

Thiên Bình dè dặt liếc nhìn Thiên Yết, suy tính kĩ xem nên trả lời thế nào. Hơn ai hết, cô bé biết Thiên Yết là một phần gia đình của cô, là bạn chí cốt, và quan trọng hơn Thiên Yết sẽ sớm trở thành em trai của mình, những chuyện này không thể giấu mãi được. Nhưng cô bé cũng biết Thiên Yết vô cùng ghét Ma Kết, sợ nói chuyện này sẽ khiến Thiên Yết trở nên lo lắng. Vả lại, cô bé cũng hứa với Thiên Yết rồi mà.

Thiên Yết nằm dài trên giường của Thiên Bình, chống tay nhìn biểu cảm khó xử của cô bé, lờ mờ hiểu được chuyện gì. Thiên Yết thản nhiên: "Của Ma Kết à? Yêu nhau rồi sao?".

"Sao mày biết?"-Thiên Bình bị nắm trúng điểm yếu, nét mặt căng thẳng dò la thái độ của Thiên Yết.

Trái với suy nghĩ của Thiên Bình, Thiên Yết rất bình tĩnh chấp nhận chuyện này. Cậu ta chỉ vào tay Thiên Bình kể lể: "Chúng mày nắm tay nhau đi quanh sân trường thế thì ai chả biết. Cứ làm như tất cả mọi người đều bị mù lúc chúng mày âu yếm nhau vậy".

Thiên Bình thẹn thùng hạ khăn lau tóc xuống lòng mình, thở dài một hơi. Thiên Yết nhận ra sự do dự của cô nàng, nở một nụ cười trấn an: "Thích thì nhích thôi, sợ gì?".

Thiên Bình bất ngờ quay phắt lại nhìn Thiên Yết, hai mắt chớp chớp tỏ ý mình nghe chưa hiểu. Thiên Yết đưa bàn tay to lớn của mình ra đặt lên đầu Thiên Bình, chẹp miệng: "Bỏ qua lời hôm trước tao nói đi. Tao không muốn người khác biết chuyện lại bảo tao là em trai quá quắt, không chịu gả chị gái đi đâu".

"Gả cái gì mà gả! Tao còn chưa quyết định mà"-Thiên Bình đỏ ửng mặt mày hét lên, hất tay Thiên Yết ra.

Hai đứa nhỏ lại lớn tiếng chí chóe, tiếng cãi vã cùng cười đùa vang khắp căn nhà. Thiên Bình cuối cùng cũng sống thật được với cảm xúc của mình, còn Thiên Yết lại nhẹ nhõm gỡ bỏ nút thắt bị bỏ lại trong các mối quan hệ.

Ở một bên khác, Sư Tử tắt máy tính trên bàn, mở cửa sổ ngắm nhìn thế giới bên ngoài. Số trời đã định, người như anh ta không thể nào có tình yêu như cách căn nhà bên kia có được. Nhưng gia đình ư? Sư Tử chẳng mơ ước đến điều đó. Anh ta gạt bỏ suy nghĩ phiền phức của mình, ghét bỏ tiếng ồn ào từ căn nhà kế bên: "Gia đình là một gánh nặng".

Sáng sớm cuối tuần, Kim Ngưu lại đến trước cửa nhà Song Ngư. Cậu ta sợ rằng nếu mình không đến nữa, Song Ngư sẽ sớm quên mất cậu ta là ai và quay trở về bên Xử Nữ. Song Ngư quần áo tươm tất bước ra ngoài, mỉm cười vẫy tay với Kim Ngưu: "Em chờ có lâu không?".

Kim Ngưu bỏ tay khỏi túi áo, bước đến đỡ lấy tay Song Ngư đang run cầm cập vì thời tiết đầu xuân. Kim Ngưu lắc đầu, dịu dàng dìu Song Ngư đến cạnh xe của mình: "Chị có lạnh không?".

Song Ngư lắc đầu, leo lên đằng sau xe của Kim Ngưu. Anh chàng không yên tâm, sợ Song Ngư bị lạnh, bèn đặt tay Song Ngư vào trong túi áo của mình: "Nép sau lưng em đi, mưa gió để em lo cho".

Song Ngư trợn mắt, chòng chọc nhìn vào Kim Ngưu đang cài quai mũ bảo hiểm cho mình. Cô nàng thẩn thơ nhớ đến một đoạn hồi ức. 

Hai đứa trẻ loạng choạng ngồi trên chiếc xe đạp trong mùa đông giá rét. Song Ngư vì muốn mặc đẹp mà quyết tâm chỉ mặc áo sơ mi cùng một chiếc gile len bên ngoài, kết quả bị gió tạt đến rét run. Xử Nữ cảm nhận cái siết tay của Song Ngư  ngày càng chặt. Đã vậy còn đang run theo từng đợt gió. Xử Nữ bất lực dừng xe lại, quở trách Song Ngư:

"Anh đã bảo mặc áo khoác rồi mà không nghe! Ai bảo em mặc thế này làm gì?".

Song Ngư bị trách mắng nhưng chẳng nói được gì, bĩu môi tủi thân. Xử Nữ mắng thì mắng chứ cũng chẳng nỡ cãi vã với Song Ngư. Cậu chàng cởi bỏ áo khoác đồng phục của mình ra, choàng lên người Song Ngư: "Đấy, mặc vào. May cho em là anh mặc nhiều áo đấy!".

Song Ngư mặc áo còn vương hơi ấm của Xử Nữ, lén lút ngửi mùi còn sót lại trên áo. Là mùi dừa mà Xử Nữ hay dùng. Song Ngư lạnh đến mức thở cả ra khói, hai má đỏ chót cả lên, nhưng đôi mắt lại tràn đầy yêu thương ôm chặt lấy áo của Xử Nữ. Xử Nữ còn lo lắng cởi khăn của mình choàng lên cổ Song Ngư, tiện thể dặn dò: "Đấy, đẹp cũng có để làm gì đâu, run như cầy sấy đây này". 

Song Ngư chớp chớp mắt nhìn Xử Nữ, ôm chầm lấy lưng anh chàng: "Anh không lạnh sao?".

"Con trai đứa nào chẳng phải chịu lạnh một lần. Ngồi dịch vào, mưa gió để anh chắn hết cho, không lát về ốm đấy".

Nói rồi, Xử Nữ tiếp tục đạp xe trên đường đến trường.

Song Ngư ngồi xuống ghế, cầm menu lên gọi món. Trà cam sả, trà táo đỏ, trà hoa cúc táo. Song Ngư nhìn lướt qua thực đơn, mắt dừng lại ở món trà ấm áp.

"Một trà gừng mật ong, không đường".

Giọng nói khàn khàn vang lên cùng lúc với Song Ngư khiến cô nàng bất ngờ nhìn lên. Người đối diện cũng nhìn Song Ngư, đôi mày vẫn còn hơi nhăn lại.

"Cô Song Ngư?"-Ma Kết như bị bắt quả tang đang làm chuyện xấu, đứng bật dậy muốn bỏ chạy.

Song Ngư không để ý đến Ma Kết, khó hiểu nhìn Xử Nữ vừa gọi cùng món đồ uống với mình. Kim Ngưu ngồi bên cạnh thấy sự trùng hợp này, trong lòng không thoải mái ngồi bất động giữa tình thế khó xử này. 

"Tại sao em lại ở đây?"-Câu hỏi của Song Ngư hướng đến Ma Kết, nhưng ánh mắt lại nằm trên người Xử Nữ đang điềm nhiên ngồi giữa Thiên Bình và Song Tử. 

Xử Nữ đánh mắt một lượt, ánh mắt đặt trên Kim Ngưu đang chịu đựng ngồi cạnh Song Ngư. Trong lòng Xử Nữ chứa đựng rất nhiều câu hỏi dành cho Song Ngư của 10 năm trước, nhưng lúc này chẳng thể nào mở lời. Dù sao anh ta cũng nhận thức được chuyện của bọn họ đã chấm dứt từ mùa hè 10 năm trước rồi, giờ đây có chăng cũng chỉ là người dưng đã từng quen biết. Xử Nữ đút tay vào túi áo, từ từ đứng dậy: "Chỗ này không có món thầy muốn gọi rồi, chúng ta qua quán khác nhé?".

"Ơ, thầy..."-Thiên Yết lười nhác mới ngồi cho ấm mông đã bị Thiên Bình và Ma Kết dựng dậy, uất ức nuốt cơn giận xuống. 

Kim Ngưu dõi theo ánh mắt của Song Ngư, không cam tâm để mình yếu thế. Kim Ngưu cố nở một nụ cười mời mọc: "Đằng nào cũng gặp rồi, sao mọi người không ngồi cùng nhau đi?".

"Kim Ngưu"-Song Ngư kinh ngạc quay qua phía Kim Ngưu, xa lạ với ánh mắt thù địch của cậu ta dành cho Xử Nữ.

Xử Nữ không muốn chen ngang một mối quan hệ đang chớm nở, miễn cưỡng cười đáp lễ: "Tôi dẫn học sinh đi chơi, không tiện làm phiền buổi hẹn hò của hai thầy cô. Mà này, cô Song Ngư đến trường còn ít bao giờ chăm chút như vậy, chắc hẳn buổi hẹn này rất quan trọng đấy. Thầy Kim Ngưu chộp lấy thời cơ đi nhé!".

Xử Nữ nói xong liền quay đi, đi thẳng một mạch đến cửa. Nỗi buồn bã và thất vọng giấu trong lòng thoáng hiện ra ngoài mặt. Thiên Yết và Thiên Bình đỡ Song Tử đi ra ngoài ngay sau đó. Chỉ còn Ma Kết muốn bỏ chạy lại bị Song Ngư gọi lại. Song Ngư kéo Ma Kết ra bàn bên cạnh tra hỏi: "Sao em lại ở đây với anh ta hả Ma Kết?".

"Thì thầy Xử Nữ rủ Thiên Yết với Song Tử đi ăn trước khi học phụ đạo, Thiên Yết rủ theo Thiên Bình nên Thiên Bình kéo cả em theo thôi ạ"-Ma Kết luống cuống biện hộ cho hành động của mình, lòng chột dạ như có cả tổ kiến đang bò trong bụng vì lỡ lầm phản bội Song Ngư.

"Sao em lại đi theo Thiên Bình?"-Song Ngư nhíu mày nghi hoặc. Lần gần nhất cô biết đến tình trạng của hai đứa nhóc này là thằng học sinh cưng của cô mới tỏ tình thất bại mà nhỉ?

Ma Kết lúng túng, lí nhí kể lại: "Thực ra là Thiên Bình với em đang tìm hiểu trở lại".

Song Ngư ngỡ ngàng không biết nên chúc mừng Ma Kết thế nào. Ma Kết để ý biểu cảm cứng nhắc của Song Ngư khi ngồi cạnh Kim Ngưu, hạ quyết tâm khai sáng cho cô giáo đáng mến của mình: "Cô, lần này là thầy Xử Nữ bảo em cố gắng thêm một lần nữa. Thầy còn nói rằng khi còn có cơ hội gửi bức thư tình đó đi thì đừng lãng phí cơ hội, giống như thầy ấy đã từng".

Ma Kết ẩn ý nhắc lại lời Xử Nữ từng nói, trước khi đứng dậy còn không quên cổ vũ Song Ngư: "Cô từng dạy em mà! Im lặng không phải cách tình yêu vận hành, 'Lặng im của bóng đêm sâu/Lặng im vĩnh viễn của mầu thời gian', và im lặng khiến người tương tư 'Tiếng kêu than thở, buồn nghe não sầu'* mà, phải không ạ?"

*Im lặng (Xuân Diệu)

Song Ngư thẫn thờ ngồi đó, bần thần nhớ lại ánh mắt dằn vặt của Xử Nữ ngày hôm đó.

Ma Kết hổn hển đuổi theo ra ngoài, nói dối để lấp liếm: "Xin lỗi mọi người, em làm rơi đồ nên phải tìm một lúc".

Xử Nữ lòng buồn rười rượi không để ý gì, im lặng đi lấy xe qua đón đám học sinh. Thiên Bình đợi Xử Nữ đã đi xa, đá xéo Ma Kết vài câu: "Mày làm rơi cái gì thế? Rơi vài bí mật của thầy Xử Nữ ở chỗ cô Song Ngư à?".

"Không có, tao chỉ kể với cô thầy Xử Nữ đã động viên tao đi tỏ tình với mày thế nào thôi"-Ma Kết bị bóc mẽ nhanh chóng tìm cách phản công khiến Thiên Bình e ngại ánh nhìn săm soi của Thiên Yết và Song Tử tức giận đến mức đá vào chân cậu ta liên tục.

"Mày nói gì thế! Chuyện hai đứa thì nói riêng thôi!".

Sức khỏe Song Tử gần đây trở nên yếu ớt, trời lạnh khiến cô bé ho không ngừng. Song Tử bật cười trước sự hồn nhiên của Thiên Bình và Ma Kết, khúc khích mãi chẳng để ý điều gì. 

Một chiếc xe máy chủ quan đường rộng vắng vẻ phóng tới chỗ Song Tử. Hai tai Song Tử lúc này đã ù đi vì lạnh, chẳng còn nghe thấy tiếng còi xe inh ỏi vang lên nữa. Thiên Yết quay qua quay lại thấy Song Tử đang một mình đứng xa khỏi vỉa hè, vươn tay kéo Song Tử vào vỉa hè: "Có xe kìa!".

Song Tử bị lực kéo của Thiên Yết kéo ngã vào lòng cậu ta. Song Tử mơ màng nằm trong vòng tay Thiên Yết, nghe Thiên Yết cục súc mắng vốn tên lái xe cẩu thả: "Này, chú ý người đi bộ đi chứ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com