Chapter 20: I wish I could...
Hong biết mấy bé đã sẵn sàng đến với chuyên mục tâm sự tuổi hường chưa ta, tèn ten ten ten!!!
///
Không khí đau thương tang tóc bao trùm cả khuôn viên đồ sộ to lớn của nhà Weals. Từ sáng sớm từng tốp người đã vội đến chia buồn phúng điếu ông Weals ngày trước hô mưa gọi gió trên thương trường hiểm ác khó lường. Họ đến đây một phần vì đau xót, một phần vì nghĩ ngợi cho tương lai sau này còn phải nhìn mặt đàn cháu nhà Weals mà đi đứng nhưng ai biết được trong đó có mấy phần là thật lòng thương xót.
Gemini ngồi một bên nhìn từng người từng người treo lên bộ mặt đau thương, từng người từng người cố nhỏ cho ra một giọt nước mắt mà không khỏi thán phục bọn họ diễn quá tốt. Họ đều đi qua nói nhỏ một câu xin nén đau thương nhưng nếu biết được sự tình sau đó chắc không khỏi nhào đến ôm lấy đám cháu Weals một cái. Họ cũng như đám con cháu này, coi lão già nhà Weals như cái gai trong mắt, lão mất đi là trời quang mây tạnh. Bởi thế Gemini mới cảm thấy nực cười khen ngợi một lượt anh em nhà họ Weals quả có tài diễn xuất tung hứng hơn người.
Gemini chịu không được mùi nhang khói liền đứng lên rời phòng chính tản bộ ra ngoài bãi cỏ trước nhà. Từ xa vẫn có hàng hàng người lũ lượt kéo đến, chẳng biết đi phúng điếu hay đi xem kịch vui mà náo nhiệt đến lạ. Xem ra ông nhà anh quả thật làm phật lòng không ít người, không chỉ đám con cháu trong nhà, ông còn lôi kéo thêm sự thù hằn từ bên ngoài thành công theo một cách không ngờ tới.
Gemini cười cười chọn bừa một chỗ khuất gần đó mà ngồi xuống, tay toan châm một điếu thuốc để tìm yên tĩnh trong cảnh nhộn nhịp liên hồi. Gemini nhắm nghiền mắt mệt mỏi, từ đêm qua tới bây giờ anh vẫn chưa chợp mắt, đã vậy chạy đi chạy lại còn lo toan đủ điều khiến tinh thần uể oải không chịu được.
Gemini bần thần nghĩ đến Pisces, đêm hôm qua vì không muốn liên lụy đến cô anh liền đã đưa cô về nhà mình rồi dặn dò kĩ lưỡng. Pisces lúc đó còn đang hoang mang nhìn anh lo lắng, anh chẳng biết cô lo điều gì, và dường như anh thấy mình còn chẳng muốn biết. Màn kịch anh cố gắng dựng lên nay vừa đã hạ màn tuyệt mĩ, anh nên vui mừng vì nó chứ không phải vì ai khác. Gemini bật cười, từ bao giờ anh nghĩ cho ai khác ngoài anh, ngoài bản thân anh chưa? Hẳn chưa, chưa một ai quan trọng hơn chính anh cả.
Trong thoáng chốc Gemini đã nghĩ tới Taurus, anh không biết vì sao, nhưng có lẽ ngoài bản thân anh anh đã từng có nghĩ cho Taurus.
Gemini gảy gảy tàn thuốc bay đi, vừa hay anh nghĩ đến em ấy anh liền nhận ra Taurus chẳng ở đây hôm nay. Gemini không khỏi nóng lòng mà sinh ra giận dữ, dù gì cô em gái này cũng mang họ Weals, nếu không có mặt ở đây thì khác nào đang tự mình bôi tro vào mặt mình. Gemini nghĩ thế liền tìm điện thoại gọi cho Virgo một cuộc, anh sẽ không gọi cho Taurus, con bé không có điện thoại, mà nếu có đi chăng nữa anh cũng không muốn, anh không muốn.
Nhưng Gemini không ngờ mình còn chưa gọi tới đã liền thấy Taurus đi chậm rãi trên bãi cỏ xanh mướt mà tiến vào trong đại sảnh, ánh mắt anh dừng lại trên khuôn mặt hốc hác đã gầy xọp đi rất nhiều của Taurus. Gemini không khỏi cảm thán một câu, còn chưa dứt lời thì đã thấy Virgo nối gót theo sau Taurus vào đại sảnh. Anh bật cười, dường như điệu cười trào phúng này đã bật ra quá nhiều cho hôm nay.
Gemini dập thuốc, chống tay đứng lên phủi phủi bụi bẩn còn bám trên quần áo rồi kéo lại cái áo vest đen cho thẳng thớm xong liền cất bước quay lại đại sảnh. Anh nhìn thấy Taurus im lặng cúi đầu trước di ảnh ông, còn Virgo thì đứng một bên cũng cúi đầu tỏ vẻ thành kính không thôi. Gemini liền ngồi vào cái ghế ban nãy đã bỏ đi, anh nhìn Capricorn một cái liền thấy anh mình chần chừ đứng lên xách thêm hai cái ghế nữa xếp vào ngay bên cạnh chỗ ngồi của bọn họ.
Gemini đen mặt, đừng bảo là anh mà cả Libra hay Sagittarius cũng thế, Capricorn đang nghĩ gì mà đã nhận vội rằng cậu Virgo kia đứng chung một hàng của con cháu nhà Weals. Capricorn xua tay cười xòa, song chỉ cười thế rồi thôi không làm gì nữa mà chăm chú nhìn về phía trước. Gemini thở dài nhìn Taurus ngồi xuống ghế rồi lại nhìn Virgo ngồi xuống theo. Anh không khỏi tức giận mà nhả ra một câu ngắn gọn nhưng đầy thuốc súng.
- Virgo Hille, cậu họ Weals sao?
Taurus giật nảy mình quay lại nhìn vào mặt Gemini nhưng vừa chạm phải đôi con ngươi đen láy kia thì dũng khí ban đầu bỗng chạy vội đi đâu hết. Tay Taurus vã mồ hôi, môi cô mím chặt muốn nói lại thôi.
- Anh, hôm nay không phải ngày để gây chiến, anh làm thế làm gì.
Cuối cùng Taurus cũng lấy đủ dũng khí để nói ra câu kia, bởi vì cô biết nếu cô không lên tiếng thì chẳng ai trong số anh em bọn họ có thể lên tiếng giúp cô. Đơn giản bởi vì đây là chuyện của cô Virgo và Gemini nhưng nói cách khác thì họ không quan tâm, và cũng chả ai muốn đứng ra nói với anh rằng anh sai, anh sống như thế quá lâu rồi, muốn anh sửa thì khó còn hơn lấy được mặt trăng trên trời.
- Ồ em còn biết hôm nay là ngày gì thế mà còn đưa cậu ta đến, em làm sao thế Taurus?
Taurus đau đáu nhìn anh vẻ khó hiểu, anh là đang muốn gây chiến với Virgo hay thực chất chỉ muốn đối đầu với cô. Đầu Taurus như muốn nổ tung khi đối chọi với anh, cô biết mình không phải đối thủ của anh nhưng sự ngông cuồng này khiến cô tức giận mãi không nguôi.
- Còn anh? Anh nói xem nếu không vì anh khỏe hơn em, chịu đựng tốt hơn em thì anh có bắt cô ả kia đi cùng anh. Anh có nguy cơ ngất xỉu giữa đường, có nguy cơ mất máu khi đi hay không mà đối chất em.
Mặt Taurus nóng bừng, cô biết giờ đây rất nhiều ánh mắt đang chỉa thẳng vào anh em họ mà xăm soi nhưng cô không ngừng lại được. Cô biết Gemini cũng chỉ mong có thế, anh cũng chỉ mong cô nổi điên liên cãi lại anh. Giờ đây anh thì ngồi đó mà mỉm cười trong lòng, cô hiểu anh quá rõ còn anh lại không sai một đường kẽ tóc của Taurus, cô còn biết tiếp theo anh sẽ nói gì.
- Thế nên em nói cái chuyện kia em làm ra là không phải lỗi của em sao, em quấy cái gì, em quấy chưa đủ sao tiểu thư Taurus Weals?
Taurus như chực khóc đến nơi, anh không hề kiêng dè mà gọi cả tên họ cô ra mà chửi mắng. Taurus nhăn mặt xách túi bỏ đi, cô không thiết tha gì cái nhà này nữa, dù gì cô cũng không có tình cảm với ông. Đối với cô từ khi cha mẹ mất thì cô đã chẳng còn là Taurus Weals nữa rồi.
Virgo chạy đi đuổi theo Taurus, căn phòng lớn tiếng người rồi cũng yên tĩnh trở lại. Gemini ho khan hai tiếng, anh liền đứng lên cất bước rồi khuất sau bóng cầu thang mà rẽ lên phòng mình. Ngã mạnh xuống giường Gemini bật cười vội vã.
Anh có sai không, có quá ngu ngốc và hồ đồ lắm không? Anh không biết, chưa bao giờ anh muốn biết câu trả lời cho những câu hỏi như thế này. Nhưng anh biết vừa rồi tim anh nhói lên một chút, dù chỉ một chút thôi nhưng sự đau ấy lại thật đến lạ lùng. Anh bảo anh diễn, nhưng thực chất anh cũng đã lún sâu vào mất rồi. Anh diễn được bao lâu anh biết chứ, nhưng cuối cùng anh cũng phải trả lại vai diễn đó mà thôi.
Gemini nghĩ rồi Taurus sẽ hết đau, sẽ quên đi mình có một cuộc tình nào đó thật vụng trộm và trái ngang đến bực tức lòng người. Anh không muốn mình hại em ấy, anh không muốn khi đạt được mục đích rồi lại kéo theo một người xuống vũng bùn tội lỗi. Anh có đau lòng nhưng thà đau ngắn còn hơn đau dài, anh quả quyết, anh dứt khoát cũng bởi vì như thế.
- Em ngủ chưa?
Gemini mơ màng trong suy nghĩ mà gọi cho Pisces, anh nghe thấy đầu dây bên kia cười khẽ một tiếng rồi lại phá lên chọc anh rằng bây giờ vừa mới buổi trưa thôi lại liền cười ngặt nghẽo.
Tiếng cười giòn tan của Pisces vang lên bên mang tai của Gemini, tiếng cười ấy kéo khóe môi Gemini cong lên rồi lại cười cười cùng cô nàng bên kia. Một chuyện cỏn con thôi đã khiến Pisces cười đến như thế, anh lạnh lùng suy nghĩ có phải chăng sống như cô thật tốt biết bao không. Nếu thế anh cũng muốn sống giống cô ấy, không lo không nghĩ và cứ cười xòa là sẽ xóa tan đi hết lo lắng muộn phiền ngày qua qua ngày.
- Ồ đã xong tang lễ chưa, tôi nghe hình như anh đang có tâm sự nhỉ, có muốn đến một chút không, có cả đồ ăn trưa đấy.
- Đồ quỷ nhỏ, em càng ngày càng biết lừa người dối ta rồi đấy, đồ ăn đâu sao còn chưa bê tới đây.
Gemini ngồi bên bàn ăn lắc lắc cái chén trống không nằm trên bàn cô độc, mắt liếc nhìn Pisces còn ngái ngủ xách theo cái gối ôm ngồi bệt xuống thảm mà gật gù. Cô nàng vừa nãy hoạt bát trong điện thoại dường như đã đi đâu mất để nhường lại cô nhóc lười biếng ngủ gà gật này đây.
- Nhà anh mà, tôi đâu biết nấu nướng ra sao, vả lại tôi còn nghe ra anh có tâm sự, anh không nói mà có thể yên tĩnh ăn uống sao. Thôi thì nói trước đi, ăn sẽ ăn sau, tôi ngồi nghe anh nói được mà.
- Em muốn nghe nhưng anh không muốn nói thì sao nhỉ.
- Thì ôm vào bụng cho tức chết anh đi, tôi đây thèm vào.
Nói xong Pisces liền toan đứng dậy mà bỏ vào phòng ngủ bù, Gemini thấy thế liền nhanh tay chụp lấy cánh tay của cô níu lại rồi ôm lấy cô vào lòng ngồi bệt xuống trên thảm như cô ban nãy. Pisces cười cười khẩy khẩy mái tóc rối tung của mình ra khỏi tay anh rồi lại vùi đầu vào ngực anh khàn khàn mà lên tiếng.
- Anh kể đi, không là tôi ngủ đấy, anh không gọi được tôi dậy đâu.
Gemini phì cười nhìn con mèo lười cuộn tròn trong lòng mình nũng nịu. Nếu trên đời này còn có phép màu anh chỉ muốn thời khắc này ngừng trôi mãi mãi, chỉ có thế thôi mới khiến anh yên lòng trở lại.
- Anh kể cho em một câu chuyện nhé, chuyện kể rằng có một người anh trai rất ngốc đem lòng yêu em gái mình nhưng lại hay đánh lừa bản thân rằng đó chỉ là một âm mưu đằng sau mà thôi.
- Anh đang kể về anh đấy à?
- Im nào, để anh kể tiếp. Người anh trai ấy thấy em mình bị xã hội đối xử bất công liền không kìm được mà ôm cô ấy vào lòng rồi bảo vệ. Thế nhưng từ cô em gái đã nảy sinh ra thứ tình cảm hơn cả mức tình thân, người anh trai biết nhưng vẫn không kết thúc nó mà lại mặc cho nó lớn dần lên đáng sợ.
- Anh ngốc đến thế cơ à?
Gemini lờ đi lời châm chọc của Pisces, cười cười xoa đầu cô rồi lại tiếp tục nói, giọng anh đều đều vang lên vọng lại trong căn phòng vắng.
- Đến một ngày khi âm mưu của anh ta sắp hoàn thành anh ta liền không do dự mà vứt đi người em gái cùng thứ tình cảm ngang trái đã ra hoa kia, anh ta tự lừa bản thân mình rằng anh chỉ đang diễn thôi. Thế mà khi nhìn thấy em gái mình đi cùng người khác anh ta lại đau đớn vô cùng.
- Âm mưu của anh ta là gì, vì sao lại là em gái mình?
- Anh chỉ biết đến thế thôi, còn vì sao là em gái mình à, em không thấy thời thế quá thuận lợi cho anh ta sao, vừa không tốn công lại chẳng tốn sức anh ta đã có thêm người giúp đỡ, cớ gì anh ta lại không nhận nó chứ.
- Thế thì anh ta có yêu em gái mình không, hay cảm giác đau đó chỉ như thói quen khi thấy đồ chơi mình rơi vào tay người khác thôi.
- Yêu sao? Anh nghĩ có một chút đấy, nếu không yêu thì đã không đau lòng như thế.
Gemini ngừng lại, Pisces trong lòng anh cũng động đậy tìm đường rời khỏi vòng tay anh mà trèo xuống ngồi ngay ngắn trước mặt anh dò xét.
- Nếu thế thì anh quá ngu ngốc rồi Gemini ạ, anh yêu cô ta đến thế sao còn để cô ta đi.
Gemini bật cười chua xót, anh nghĩ cổ họng mình đã khô khốc nứt toạc ra được rồi.
- Là ai ngu ngốc đây Pisces, em nghĩ tình yêu nào rồi cũng chiến thắng tất cả hay sao?
|||
Một đêm ngồi viết màn tâm sự tuổi hường cho anh Gem yêu vấu nhà Bei. Bei cảm thấy không hài lòng lắm với chap này cơ mà tui thực sự không biết viết sao luôn á, chắc có lẽ sến súa nội tâm kiểu này hổng hợp với tui.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com