Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#37.

Âu Dương Hoa vừa nhìn đã nhận ra tên to cao vạm vỡ đang ở bệnh viện chính là người đã tới làm loạn sòng bài của cô hôm trước, hắn đang cực kì hoảng loạn hỏi thăm y tá và được chỉ tới phòng cấp cứu

" Anh là người nhà của ông chủ Lương, ông ấy đang nằm trong kia bác sĩ nói là đã qua cơn nguy kịch nhưng còn yếu lắm phải chờ tỉnh lại mới có thể chắc chắn được"  Âu Dương Hoa nói khi đi qua hắn, cô còn có việc nên không tiện ở lại lâu

Dạo gần đây những cửa hàng buôn bán đồ cổ đang bị cảnh sát kiểm tra rất nghiêm ngặt, sau vụ bức tượng giả kia thì dấu vết của những bức tượng khác cũng không cánh mà bay

Dù có tìm hiểu bao nhiêu thì vẫn quay về điểm ban đầu khiến cho Âu Dương Hoa rất phiền não, hơn ai hết cô là người muốn quay về nhà nhất dù chẳng có ai chào đón mình nhưng ít nhất quay lại nơi thuộc về mình sẽ tốt hơn

Âu Dương Hoa lại vùi đầu vào những bài báo hoặc bất cứ một thông tin nào đó liên quan đến sáu bức tượng cổ quái kia, tại sao chúng có thể đưa cô tới nơi này cơ chứ rõ ràng trước lúc băng nhóm quyết định trộm báu vật thì đã kiểm tra rất kĩ rồi chẳng lí nào lại có sai sót

Thế nhưng có một điểm khiến cô chú ý đó chính là trong những bức ảnh chính thức của Lục Thánh Tượng xuất hiện một viên đá hình cầu đính kèm, Huyền Vũ Thủy Vịnh được làm bằng ngọc Lưu Ly giả không có chi tiết này có lẽ do mọi người đã bị mờ mắt bằng lời đồn đây là cổ vật nên đã bỏ lơ điểm thú vị này

" Bà chủ, tên hôm nọ tới song bài muốn gặp hắn nói là có chuyện muốn nói". Vì đã muộn nên chỉ còn vài người ở lại để bảo vệ sòng bài, Âu Dương nhìn lên chiế đồng hồ treo ngay ngắn trên tường thì thở dài ngao ngán

" Giờ cũng không còn sớm nữa, muốn gì thì để ngày mai rồi tính. Anh cứ nói với hắn là có cần sáng mai quay lai, yên tâm tôi đã có công cứu ông chủ Lương nên đương nhiên tên đó sẽ không dám làm loạn lên đâu" Cô day day thái dương đoạn trèo lên giường, cơn gió mùa thu cứ thế len vào nhè nhẹ khiến Âu Dương Hao ớn lạnh rùng mình đã mấy ngày nay không ngủ được nhiều nên vừa mới nằm xuống là ngáy o o

Tiếng đập cửa rầm rầm khiến Âu Dương Hoa giật mình tỉnh giấc đã hơn tám giờ sáng, đáng lẽ ra giờ này không có ai làm phiền mới phải chứ

" Tên đó đang đứng ở cửa, muốn đưa bà chủ tới gặp ông Lương" Rõ ràng là thành ý nên cô ra hiệu cứ đợi một lát sẽ chuẩn bị rồi xuống ngay, không như dự đoán lần này có rất người mặc áo đen cao to vạm vỡ tới hộ tống

Ông chủ Lương tên thật là Lương Thiên Sâm đã ngoài năm mươi tuổi không vợ con sống một mình trong một biệt phủ được xây hoành tránh trên ngọn đồi vắng vẻ nhất Nam Kinh, mặc dù sống cô đơn nhưng với sự giàu có và hiển hách Lương lão giao chẳng thiếu người ăn kẻ ở nói chung là niềm vui trong những lúc cô quạnh

Vừa mới tỉnh dậy là đã xin bác sĩ cho về nhà Lương lão gia thật sự không tin vào những tay bác sĩ trong bệnh viện, chỉ tin vào người của mình chính là khẩu hiệu của ông ta

" Âu Dương tiểu thư mời ngồi, hôm qua tôi có nhờ Tam Quỷ tới nhưng tiểu thư bận....lần trước là do quá lỗ mãn nên mới hành động như vậy" Nói đoạn ông quắc mắt nhìn vào tên đàn ông vạm vỡ hôm nọ, hắn khúm núm sợ sệt không khác gì một con mèo con đang đứng trước chúa sơn lâm

" Tiểu thư, Tam Quỷ đã có hơi quá mong nhận được sự tha thứ"
Từng cú tát như trời giáng đã khiến cô có phần sợ hãi, anh đã đang tự đánh mình với sự ăn năn hối hận

" A Quỷ tôi có giận gì anh đâu đừng làm thế mà, Lương lão gia bảo anh ta dừng lại được không?" Mặc dù rất sợ cánh tay to bè kia sẽ phang cô bay vào góc tường nhưng vẫn vội lao tới giữ lại, Lương lão gia nhanh chóng ra hiệu cho Tam Quỷ dừng lại

" Âu Dương tiểu thư Lương Thiên Sâm tôi làm việc có quy định, sai thì phải nhận phạt còn đúng sẽ thưởng. Cô là ân nhân cứu mạng lần này coi như cũng nợ một ân tình với sòng bài, Tam Quỷ từ giờ sẽ là người dưới trướng của Âu Dương tiểu thư. Ngoài ra còn có Nhị Hổ, Lục Giáp....chỉ cần cô nói thì không ai dám phản kháng" Lương lão gia cũng chỉ tay vào hai người tướng tá cũng đô con không kém Tam Quỷ, cô có hơi ngại nhưng từ chối thì thật sự không nỡ mặc dù đây là việc làm xuất phát từ sự trong tâm

" Vậy thì tôi phải nhờ tới các anh rồi, Lương lão gia có nghe qua tới Lục Thánh Tượng không nghe nói đó là báu vật rất hiếm có" Âu Dương Hoa hỏi thăm, cô thật sự rất muốn có thêm thông tin về chìa khóa giúp cô có thể rời khỏi nơi đây càng nhanh càng tốt

" Chuyện này thì tôi sẽ nhờ Tam Quỷ đi điều tra, Âu Dương tiểu thư có thể ở lại dùng bữa với lão già này được chứ" Nhận được lệnh Tam Quỷ vội vã dời khỏi biệt thự ngay để tìm hiểu, Âu Dương Hoa cũng không có việc gì bận nên đã nhanh chóng nhận lời ở lại

******


Khác với vẻ ngoài hơi hung tợn thì Lương lão gia là một người rất lịch sự hòa nhã, cô không biết bên ngoài xã hội ông ấy như thế nào nhưng rốt cuộc đó cũng chỉ là một người đã cô đơn không có người thân thích

" Năm bốn tuổi thì tôi đã phải đi ăn xin đầu đường xó chợ lang bạt khắp chốn cùng nơi để có cái ăn cái mặc, xong lại bị mấy tay buôn nội tạng bắt được cứ ngỡ là hết rồi đời này coi như bỏ thì được ông chủ trước đây của ăn nhà này là Lương Thiên Sắt cứu mang cái tên Thiên Sâm cũng do ngài ấy ưu ái đặt cho. Tôi chính là cánh tay phải đắc lực nhất của đại ca, nhưng rồi vật đổi sao dời nắm quyền kiểm soát Lương gia lại về tay một tên không cha không mẹ tứ cố vô thân" Những câu chuyện vui có buồn có được Lương lão gia kể không xót một chữ, Âu Dương Hoa chỉ chăm chú ngồi nghe thỉnh thoảng lại ồ lên kinh ngạc rồi bịn rịn nước mắt vì đồng cảm

" Tôi không nghĩ một người rắn rỏi như Lương lão gia đây lại có một cuộc đời bi đát đến thế, là nữ nhân lại tay trắng xây dựng sự nghiệp cũng chẳng phải chuyện dễ dàng gì" Cô có phần thán phục người như Âu Dương Hoa đây, mặc dù linh hồn này cũng là đi mượn nhưng phận nữ nhi vừa có tiền vừa có quyền thật sự hiếm thấy

" Bây giờ tiểu thư có chuyện gì thì Lương Thiên Sâm ta cũng sẽ giúp đỡ hết lòng, nếu không có cô thì có lẽ ta đã mồ xanh mả đẹp mất rồi" Lương lão gia nhớ lại bản thân lúc ngã quỵ xuống nền đất cơn đau đớn cứ liên tục ập đến khiến ông thật sự nghĩ bản thân đã chết thật rồi, thế nhưng sự ấm áp của Âu Dương Hoa đã khiến ông thoát khỏi bàn tay của tử thần

" Ông chính là lão bằng hữu của tôi rồi đừng có lo lắng bản thân sẽ cô đơn một mình, chúng ta có hoàn cảnh giống nhau nên nương tựa vào nhau mới phải chứ đúng không?". Âu Dương Hoa an ủi người bạn già, giọt nước mắt hạnh phúc của Lương lão gia lăn dài trên má lần đầu tiên ông cảm thấy trái tim ấm áp lạ kì như vậy

Tấm chiều Tam Quỷ mới trở về nhưng thông tin đem lại cũng không tệ chút xíu nào, anh ta đã tìm ra được người có thông tin về Lục Thánh Tượng

" Đại ca em nghe nói là Vương Thất có sở hữu một bức tượng có tên là Huyền Vũ Thủy Vịnh, nhưng hiềm khích xưa giờ chúng ta có lẽ sẽ không thể trực tiếp tới để kiểm tra thực hư về độ xác đáng của nó......Âu Dương tiểu thư nếu như cô muốn tôi sẽ nhờ người mang món báu vật đó về đây bằng mọi giá" Tam Quỷ nhìn Âu Dương Hoa, cô ngay lập tức ngăn cản vì đây là việc làm sai trái nếu bị bắt sẽ cực kì nghiêm trọng

" Lương lão gia, tôi không nghĩ mọi chuyện lại thành ra thế này. Dù sao thì cũng cảm ơn ông, tôi sẽ tự tới gặp Vương Thất tìm hiểu" Âu Dương Hoa không muốn Lương lão gia phải lo lắng ông ấy đang bị bệnh đang điều trị tại nhà, lần này là chuyện riêng  nên tự cô sẽ có cách

" Thôi được rồi Tam Quỷ không được manh động Vương Thất chỉ chờ có vậy thôi, lâu nay ta và lão già đó đã là kì phùng địch rồi anh cứ theo sau bảo vệ cho Âu Dương tiểu thư là được rồi. Nếu gặp nguy hiểm thì hẵng xuất đầu lộ diện, hắn cũng không dám đặc tội với người của Thiên Sâm đây" Sau khi dặn dò cả Tam Quỷ, Nhị Hổ và Lục Giáp đâu vào đó thì cô nhanh chóng xin phép để về nhà vì trời cũng đã muộn lắm rồi

Sau khi rời khỏi biệt phủ của Lương lão gia  thì cô đã nhờ Tam Quỷ đưa tới nhà của Vương Thất, tên này là con trai cầu tự nên từ nhỏ muốn gì được nấy cha hắn còn xây riêng cho con trai cưng một ngôi nhà để tự lập

Thế nhưng tên Vương thiếu gia này chỉ giỏi rượu chè gái gú chứ làm ăn thì cực kì dốt nát, chưa đến ba năm đã làm mất rất nhiều tiền của cha mình

" A Quỷ anh có thể điều tra cho tôi thêm thông tin về Vương thiếu gia không, yên tâm tôi tự có cách khiến hắn phải ngoan ngoãn đưa báu vật quý giá đó cho tôi thôi" Âu Dương Hoa là chủ sòng bài mà bây giờ chỉ cân dụ hắn vô tròng thì hắn sẽ không còn đường thoát, một tên mê bài bạc như hắn thì làm sao mà bỏ lỡ được thú vui tiêu khiển này

" Tiểu thư, tôi có thể đi theo bảo vệ cô được không chỉ là cảm thấy tên Vương Thất này không đáng tin cho lắm". Tam Quỷ quay lại nhìn cô với sự quyết đoán chẳng thể lung lay được, Âu Dương Hoa đành phải chấp nhận lời thỉnh cầu này vì dù sao cô cũng đang rất cần sự trợ giúp của anh ta

Không ngoài tầm dự đoán chỉ ba ngày sau Vương Thất đã xuất hiện ở sòng bài Châu Hoa, cô đã cho tung tin đồn rằng ở đây chiến thắng chỉ như trở bàn tay nên đã khiến cá cắn câu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com