Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 26: Thời Gian Tĩnh Lặng

Minh Trí ngồi một mình trong phòng, đôi mắt đăm chiêu nhìn ra ngoài cửa sổ. Bầu trời chiều dần chuyển sang màu cam ấm áp, nhưng trong lòng cậu lại là một khoảng trống mênh mông. Những suy nghĩ đan xen không ngừng, và cảm giác bối rối như một tấm mây che phủ mọi thứ.

Cậu đã suy nghĩ rất nhiều về những gì đã xảy ra. Cảm giác hụt hẫng khi thấy Thảo và Qúy Đức ngày càng gần gũi, những sự im lặng đầy lạnh lùng từ cô, và sự phức tạp trong cảm xúc của chính mình khiến Minh Trí cảm thấy như mình đang lạc lối. Nhưng có lẽ, cái cậu cần làm lúc này không phải là tiếp tục cố gắng kéo Thảo lại gần mình, mà là cho cả hai thời gian để suy nghĩ, để hiểu rõ cảm xúc của mình.

Cậu quyết định sẽ im lặng một thời gian.

"Có lẽ đây là cách tốt nhất... cho cả hai." Minh Trí tự nhủ, lòng đầy xót xa.

Quyết định này không hề dễ dàng. Cậu không thể chỉ im lặng mãi mãi, nhưng hiện tại, sự im lặng có thể là cách để mọi thứ lắng xuống. Minh Trí tin rằng Thảo cần thời gian để giải quyết những cảm xúc của mình, và có lẽ, cậu cũng vậy.

Trong những ngày tiếp theo, Thảo nhận ra rằng Minh Trí không còn chủ động nhắn tin hay tìm cách liên lạc với cô. Mọi thứ trở nên im ắng một cách kỳ lạ, và cô cũng không biết phải cảm thấy thế nào. Đôi khi, sự im lặng lại làm trái tim cô cảm thấy nặng trĩu. Nhưng cô cũng không thể phủ nhận rằng, sự im lặng này khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. Cô không phải đối diện với những câu hỏi hay những lời giải thích mà cô không biết phải đáp lại như thế nào.

Thảo quay lại với những giờ phút vui vẻ bên Qúy Đức. Họ vẫn tiếp tục chơi game, vẫn cùng nhau học bài, và dần dần, cô bắt đầu cảm nhận được một sự thay đổi trong mình. Những cuộc trò chuyện với Qúy Đức không chỉ giúp cô quên đi những lo lắng, mà còn mang lại cho cô cảm giác an toàn mà cô không tìm thấy trong những ngày tháng với Minh Trí.

Qúy Đức luôn biết cách làm cô cười, làm cô cảm thấy rằng mọi thứ có thể ổn thỏa. Anh không ép buộc cô phải làm gì, chỉ đơn giản là ở đó, như một người bạn thật sự, luôn sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ. Thảo bắt đầu nhận ra rằng có lẽ, sự hiện diện của Qúy Đức trong cuộc sống của cô là một điều quan trọng mà cô không thể bỏ qua.

Minh Trí vẫn giữ im lặng. Những ngày qua, cậu chỉ tập trung vào việc học và dần dần, tránh những mối quan hệ phức tạp. Cảm giác nhớ Thảo, nhớ những khoảnh khắc họ từng có, đôi lúc lại làm cậu khó chịu. Nhưng Minh Trí biết, nếu cứ tiếp tục lao vào những điều chưa rõ ràng, mọi thứ chỉ càng rối ren hơn.

Cậu không muốn Thảo cảm thấy bị ép buộc hay quá mệt mỏi vì những điều chưa được giải quyết giữa họ. Nhưng sự im lặng cũng khiến Minh Trí cảm thấy một sự thiếu vắng. Có lẽ, thời gian là thứ cậu cần để thực sự hiểu được tình cảm của mình, và cho Thảo cơ hội tìm lại sự bình yên trong lòng.

Ngày hôm đó, Thảo quyết định đi dạo một mình để suy nghĩ. Cô cần một chút thời gian tĩnh lặng để đối diện với những cảm xúc của chính mình. Khi bước ra khỏi cổng trường, ánh mặt trời dịu dàng chiếu xuống, làm cô cảm thấy tâm hồn nhẹ nhàng hơn. Những giây phút đó, cô nhận ra rằng sự im lặng, dù đôi khi khiến lòng cô có chút bối rối, lại cũng có thể là điều tốt. Có lẽ cô cần phải hiểu rõ hơn về những gì mình thực sự mong muốn.

Trong lòng cô, những cảm xúc dành cho Minh Trí vẫn còn đó, nhưng sự gần gũi với Qúy Đức cũng khiến cô bắt đầu nghĩ về những điều khác. Có phải mình đã đi quá xa với Minh Trí? Và liệu sự im lặng này có giúp cô tìm được câu trả lời?

Cả Thảo và Minh Trí đều đang ở trong những khoảnh khắc tĩnh lặng, nơi mà thời gian là thứ duy nhất có thể giải quyết những mâu thuẫn trong lòng họ. Cả hai đều cần phải suy nghĩ và hiểu rõ hơn về những cảm xúc mà mình đang có. Và trong im lặng, liệu họ có thể tìm ra được con đường đi tiếp?

Câu trả lời sẽ chỉ đến khi họ thực sự hiểu được bản thân mình và những gì họ mong muốn từ mối quan hệ này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #triyeuthao