Chương 30: Vả mặt nam phụ hai
Nhìn lướt qua Lee Seok Kyung liền lập tức quay lại, tiếp theo liền đi toilet chỉnh sửa một chút, cô đột nhiên có chút hối hận, sớm biết vậy thì hôm nay cô nên mang vòng ngọc kia ra đeo mới đúng, như vậy mới có thể lộ ra vợ chồng các cô rất ân ái.
Sửa sang lại lễ phục chút, sau đó cô mới ra khỏi nhà vệ sinh.
Trong đại sảnh vẫn có người đến rồi đi như cũ, ánh đèn lộng lẫy, cô vừa mới chuẩn bị đi tìm Ha Eun Byeol uống vài ly, kết quả lại nhìn thấy cách đó không xa bỗng nhiên có chút ồn ào, một vài người vây quanh ở đó không biết nhìn cái gì.
Thân là nhân vật chính của bữa tiệc này, cô đương nhiên đi qua xem, khi đến gần chỉ nhìn thấy hai người bị vây quanh ở bên trong, lại còn đều là người quen!
"Mới nãy là do cô đi đường không cẩn thận, có chuyện gì lớn đâu chứ, tôi sẽ kêu người đến đây mang cô đi thay quần áo, hoặc là bồi thường lại cho cô, phải tính toán chi ly đến nỗi như vậy sao? Đúng là một bộ dạng nghèo kiết xác."
Câu sau nói có chút nhỏ, nhưng vẫn bị không ít người xung quanh nghe được, một đám cũng đều cười nhẹ ra tiếng, tuy nhiên nói cũng không sai, chỉ là không cẩn thận đổ rượu lên trên váy mà thôi, chuyện có lớn gì đâu chứ, làm như là tạt axit không bằng.
Sin Chi cúi đầu đứng ở kia có chút muốn chạy, nhưng người phụ nữ mặc lễ phục hồng nhạt lại tiến lên trước, cực kỳ không vui nhìn người đối diện
"Đây là vấn đề với váy ư? Chúng tôi muốn chính là một câu xin lỗi!"
"Ki Na....." Sin Chi lập tức kéo người phụ nữ kia một phen.
Vào giờ phút này Lee Seok Kyung không biết là cái tâm trạng gì, cốt truyện đại thần quả nhiên không dọa cô, cô đã nói mà sẽ có một vật hy sinh tiến lên tìm nữ chính gây phiền toái, quả nhiên, có điều vật hy sinh này lại là em họ của cô.
"Xin lỗi? Ki Na, cô có phải là đánh giá mình cao quá không? Không đúng, chắc là vật hợp theo loài, mong các người chú ý trường hợp, nơi này không phải là nơi các người có thể la lối khóc lóc!"
Người phụ nữ mặc lễ phục màu lam chỉ cười nhạo một tiếng.
" Cô không được quá đáng! Rõ ràng là cô cố ý đem rượu đổ lên người Sin Chi!"
Ki Na tức giận tiến lên lý luận, tuy nhiên lại bị Sin Chi nắm chặt cánh tay.
Trong đám người, Sin Chi mặc một bộ lễ phục màu champagne dài đến đầu gối, mặc dù vẻ ngoài của cô không phải rực rỡ nhất, nhưng không hiểu sao lại làm người liếc mắt một cái liền chú ý tới sự tồn tại của cô, chỉ là trên váy đúng thật là có một mảnh bị ướt.
Lee Seok Kyung thở dài, thật ra cô vẫn luôn không hiểu mạch não của mấy người bạn nữ chính, vì sao luôn cảm thấy có người muốn hại nữ chính?
Hơn nữa, dù cho người khác cố ý, vì một chút chuyện nhỏ lại tại loại nơi như thế này nháo lên, rõ ràng chính là không cho chủ bữa tiệc này mặt mũi, trên thực tế sẽ không có ai làm chuyện ngu xuẩn này, cho nên cô mới đặc biệt không hiểu nỗi suy nghĩ mấy người bạn này đó của nữ chính.
"Tôi cố ý sao?"
Người phụ nữ bận lễ phục màu lam cười lạnh bỗng nhiên đi đến lấy ly rượu trên đĩa của người phục vụ, tiếp theo tiến lên vài bước, mỉm cười nghiêng ly rượu, tùy ý để rượu vang đổ vào trên váy Sin Chi sau đó mới cười nói
"Thấy rõ chưa? Bây giờ mới gọi là cố ý."
Nói xong, lại đem ly đưa lại cho phục vụ
"Đúng rồi, các người không phải muốn câu thật xin lỗi sao? Bây giờ tôi sẽ cùng các người nói tiếng thật xin lỗi."
Người chung quanh đều cười nhẹ ra tiếng, các cô tự nhiên là khinh thường cái loại luôn dựa vào đàn ông như Sin Chi, lúc này tất cả ánh mắt đều lộ ra vẻ trào phúng nhìn Sin Chi
Biết trường hợp này không thể đem chuyện nháo lớn, cho nên Sin Chi vẫn luôn lôi kéo Ki Na bên cạnh muốn rời đi, có điều người sau có vẻ thập phần tức giận, tiến lên một bước liền đột nhiên đẩy người phụ nữ đó một phen.
"Mau kêu bảo vệ đem bọn họ kéo ra ngoài!"
Lảo đảo vài bước người phụ nữ lập tức hô. Toàn bộ đại sảnh nho nhỏ đều có chút hỗn loạn, cũng hấp dẫn không ít người chú ý, không nghĩ tới lúc này lại còn có người gây chuyện. Nhưng đến khi bảo vệ đi đến, một đám người ngược lại không dám có hành động gì, mọi người đều nhìn cái người đột nhiên xuất hiện là Ahn tổng
Đem Sin Chi kéo lại phía sau, Ahn Dae Hwan đưa ánh mắt sắc bén nhìn về phía người đối diện
"Bộ váy này là tôi kêu nhà thiết kế ở công ty tôi làm, dành riêng cho bạn gái, còn chưa có đưa ra thị trường, vị tiểu thư này cảm thấy bồi thường bao nhiêu thì thích hợp?"
Trong chốc lát, mọi người nhìn Sin Chi một cách kì lạ, hiển nhiên là không nghĩ tới người phụ nữ này có thủ đoạn tốt như vậy, lại có thể khiến cho chính miệng Ahn Dae Hwan thừa nhận thân phận.
Có điều đương sự lại có chút không vui, đang muốn lên tiếng, Ki Na đứng bên cạnh cũng cười nói
"Đúng vậy, cô không phải nói muốn bồi thường sao?"
Nhìn người đàn ông đối diện, biểu tình cô gái kia có chút quái dị, dường như không nghĩ tới đối phương sẽ vì Sin Chi xuất đầu, trong lúc nhất thời cũng không nói gì.
Tốt xấu gì cũng là em họ của nguyên chủ, Lee Seok Kyung nhịn không được tiến lên, nhẹ giọng cười nói
"Chỉ là chút chuyện nhỏ mà thôi, coi như vì ông tôi cho chút mặt mũi có được không?"
Thật ra cô rất muốn mắng người, loại trường hợp này còn ở nơi này nháo, còn không phải là đang khiến người Lee gia bọn họ không thoải mái hay sao, còn có cái đứa em họ này nữa, không có việc gì đi tìm nữ chính gây phiền toái làm cái gì, người ta là người cô ta có thể chọc sao!
Nhìn thấy cô đến đây, những người khác cũng tiến lên phụ họa theo, ngay cả Sin Chi cũng cau mày lôi kéo Ahn Dae Hwan
"Em không sao!"
"Đương nhiên chúng tôi cũng không muốn đem chuyện này làm lớn, là chính miệng cô ta nói muốn bồi thường, như thế nào bây giờ lại không thừa nhận sao?"
Ki Na nhịn không được đem thanh âm đề cao.
Nghe vậy, Si Ma lập tức tới gần Lee Seok Kyung, có chút ủy khuất nói
"Chị, em thật sự không phải cố ý."
Rõ ràng là đối phương đụng vào cô ta, cái người Ki Na này còn một hai phải trả đũa, cô ta chính là tức quá nên mới nói vài câu! Ki Na trừng mắt nhìn Si Ma, nghĩ đợi lát nữa lại giáo huấn cô gái nhỏ này sau.
Một bên đưa mắt nhìn Ki Na thấy cô ta không có ý muốn nhượng bộ, đáy mắt liền xuất hiện một tia lạnh lẽo
"Đây là do Si Ma không đúng, tôi thay con bé hướng Sin tiểu thư xin lỗi, váy chúng tôi cũng sẽ bồi thường, mặc kệ bao nhiêu tiền. Có điều mới nãy Kj tiểu thư lại động thủ với Si Ma, dù cho Si Ma dùng ngôn ngữ có chỗ không đúng, các người lại ở đây động thủ, có phải là có chút không đúng, hay là cô cảm thấy nơi này sẽ mặc kệ cho các cô tranh luận như cái chợ hay sao?"
"Tôi..." Ki Na có chút chột dạ nhìn Sin Chi.
"Nếu nhắc đến bồi thường, các người nháo đến lớn như vậy, lại chuẩn bị bồi thường cho chúng tôi bao nhiêu?" Lee Seok Kyung thanh âm có chút lạnh.
Ahn Dae Hwan quét mắt nhìn cô, hơi hơi mỉm cười
"Việc này tôi sẽ tự mình giải thích với Lee chủ tịch, có điều hôm nay vị tiểu thư này nên hướng bạn gái tôi xin lỗi"
"Chị......" Si Ma có chút do dự tiến lên vài bước.
Lee Seok Kyung kéo tay Si Ma lại, bỗng nhiên đối diện với tầm mắt của Ahn Dae Hwan
"Đại sảnh có camera, đợi lát nữa tôi sẽ đi tìm người giám sát camera, nếu thật là do Si Ma không đúng, tôi sẽ tự đưa con bé đến xin lỗi Sin tiểu thư, nếu không phải con bé sai, như vậy Ahn tiên sinh đây bôi nhọ người khác không biết là có ý gì?"
Ahn Dae Hwan không nói gì, liền bình tĩnh nhìn chằm chằm cô, đáy mắt hiện lên một tia sáng.
Tầm mắt vừa chuyển, Lee Seok Kyung lại đem tầm mắt hướng Ki Na, thanh âm hơi trầm xuống
"Ki tiểu thư, tôi rất cảm ơn vì hôm nay cô có thể đến đây, tuy nhiên hành động của cô thật sự có chút quá phận, nếu cô cảm thấy ở đây khiến cô chịu ủy khuất, tôi đây cũng không giữ cô lại."
Không tự mình động thủ, người ngoài còn tưởng rằng Lee gia bọn họ là quả hồng mềm dễ bóp, có thể để cho người khác muốn làm gì thì làm sao.
Không nghĩ tới cô lại đuổi mình đi, Ki Na nắm chặt tay, nhưng cô ta cũng muốn giữ thể diện, không chút do dự liền trực tiếp xuyên qua đám người rời đi, cô ta cũng biết hôm nay bản thân quá xúc động, nhưng cô ta chính là không quen nhìn Sin Chi bị người khác bắt nạt.
Mắt thấy chuyện này đã kết thúc, Lee Seok Kyung quét mắt liếc Ahn Dae Hwan một cái, tiếp theo liền kéo Si Ma rời đi, trong lúc đi còn nhịn không được lên tiếng giáo huấn Si Ma, dù có chuyện gì xảy ra cũng không thể chờ đến khi yến hội kết thúc sao, sao cứ phải nháo lên đúng lúc này, thật khó coi.
Sợ nam hai giở trò, trước tiên Lee Seok Kyung kêu người trong khách sạn đem đoạn ghi hình ở đại sảnh đưa cho Ahn Dae Hwan.
Tuy rằng vừa nãy chợt thấy Si Ma đem rượu đổ lên người nữ chính, nhưng tua chậm đoạn trước là có thể nhìn thấy, là có người đẩy nữ chính, làm cô ta đụng vào người Si Ma, người đẩy là một vị thiên kim tiểu thư khác, có điều cái này nên đề nam hai tự mình đi giải quyết thì tốt hơn, chờ yến hội kết thúc, cô phải gọi ông của mình đi vả mặt nam hai mới được, xem lần này đối phương còn nói được cái gì!
Quả nhiên nơi nào có nữ chính nơi đó liền xảy ra chuyện, Lee Seok Kyung không khỏi tâm có chút mệt, chờ đến khi thời điểm lễ bàn giao chính thức sắp bắt đầu, cô mới đi theo Ha Eun Byeol đến đại sảnh.
Lúc này trên sân khấu đã có người chủ trì đang làm nóng bầu không khí, trên màn hình lớn cũng được chiếu quá trình phát triển của công ty bọn họ từ vài thập niên trước cho đến nay.Nhìn thấy nam chính cùng ông đều đứng ở hàng đầu tiên, Lee Seok Kyung liền chen lấn đi lại, cô ghé sát vào bên tai ông nói vài tiếng, người sau liền tức giận trừng mắt nhìn cô, "Cháu đó, đúng là tiểu thông minh ham chơi."
"Ông nói cái gì vậy chứ, rõ ràng là cái người Ahn gia kia khinh người quá đáng, cháu đây cũng là vì mặt mũi của ông mà suy nghĩ nha." Cô lại nói nhỏ vài câu.
"Tốt, xin mời Lee chủ tịch sân khấu phát biểu vài lời!"
Sau khi người chủ trì dứt lời, Lee Seok Kyung vừa định đỡ ông đi lên, có điều người chú của cô đột nhiên tiến lại đây, cũng chỉ có thể tùy ý đối phương đỡ ông lên sân khấu.
Dưới sân khấu vang lên từng trận vỗ tay, Lee Seok Kyung nhìn Joo Seok Hoon đang đứng bên cạnh, nhịn không được nghiêng đầu qua nhẹ giọng nói
"Không phải anh nói không đeo sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com