Sinh nhật...
- Em định mua gì ở đó hả? Năm thấy em đang loanh quanh trước một hiệu sách bèn hỏi.
- Em định mua quà tặng sinh nhật chị em. Hôm nay là sinh nhật của chị ấy.
- Vậy em đã nghĩ ra thứ gì để mua chưa?
- Em vẫn đang nghĩ...
- Vậy chị em có sở thích gì không? Để anh thử xem xem có giúp được gì cho em.
...
- Chị, tối muộn rồi ạ, hay là chị đi ngủ đi.
- Ừ, chị xem nốt cuốn sách này rồi đi ngủ ngay đây.
- Nhưng mà em thấy chị ngáp nhiều lắm rồi ạ.
- Không sao đâu, ngủ thì chị ngủ bớt đi được, chứ học thì sao lại bớt đi được.
Huệ không nói gì thêm nữa, em hiểu rằng chị em là người rất vất vả so với trang lứa. Vừa là chị, vừa thay bố mẹ nuôi em thành người. Chị là người rất chăm học, coi trọng từng giây phút học tập của mình. Đáng tiếc thay, chị không thể đi học được đến cấp hai, số tiền bố mẹ để lại cho hai chị em đã cạn, ép chị phải đi làm từ sớm. Lăn lộn ở ngoài đời như vậy nhưng chị chưa từng nghĩ đến chuyện từ bỏ cơ hội học của chính mình.
- Chị ơi, nếu chị đi làm vất vả quá thì em đi làm cùng chị được không ạ?
- Không cần đâu, em còn nhỏ, vẫn cần tập trung vào học hành hơn.
- Nhưng mà chị phải làm từ sáng sớm đến chiều tối mới về được nhà...
- Huệ, chị có thể vất vả, nhưng em thì không nên như vậy. Chị đã không thể học hành đến nơi đến chốn, chị càng không muốn em phải như chị, lăn lộn ngoài xã hội mà không có đủ tri thức. Khi em học tập tốt, em sẽ trở thành một con người tốt, em nhớ chưa?
- Vâng ạ... Em sẽ luôn nhớ lời chị.
- Ừm, Huệ của chị nghe lời chị nhất mà!
...
- Huệ, Huệ, em nghĩ gì vậy?
- À... không có gì ạ. Chị em thích đọc sách.
- Vậy thì chị em thích đọc loại sách gì? Anh có thể xem giúp cho.
- Sách truyền cảm hứng với sách giáo dục, chị ấy hay đọc chúng để được tiếp thêm động lực trong cuộc sống với cả có thêm tri thức nữa.
- Chị em đúng là một người chị tuyệt vời, chắc hẳn chị ấy đã cố gắng rất nhiều nhỉ?
- Vâng, nếu không có chị, em không biết em sẽ như thế nào nữa...
- Vậy thì phải tặng cho chị em một cuốn sách thật có giá trị... Anh thấy quyển này rất phù hợp với chị ấy đó.
- "Tôi đi học" của Nguyễn Ngọc Ký. Mong là chị em sẽ thích nó.
- Được ạ. Cảm ơn anh.
- Mà bây giờ bọn mình về nhà em trang trí nhà cửa đi, phải trang trí thật đẹp còn làm cho chị em bất ngờ nữa chứ!
Hai người về nhà, cùng nhau dọn dẹp, quét tước nhà cửa cho thật sạch sẽ, rồi cùng nhau trang trí gian nhà nho nhỏ. Gian nhà như sáng bừng lên, những dây ruy băng, kim tuyến lấp lánh đủ sắc màu được treo trên tường, dòng chữ 'HAPPY BIRTHDAY TO YOU' cũng được treo lên càng làm cho gian nhà lộng lẫy hơn. Loanh quanh một tiếng đồng hồ, cuối cùng hai người cũng đã trang trí xong. Hai người đều ngồi xuống, lau đi những giọt mồ hôi còn lấm tấm trên trán. Lát nữa còn phải đặt bánh sinh nhật cho chị nữa.
...
- Huệ ơi, sao nhà tối vậy? Em...
Bùm!
- Chúc mừng sinh nhật chị nha! Hai người đồng thanh hô to, những chùm bóng bay đủ sắc màu rơi xuống, quay tròn trước mặt chị.
- Hai đứa... Chị em nước mắt rưng rưng, bàn tay khẽ run lên.
- Cảm ơn hai đứa nhiều nha... Hai đứa làm chị bất ngờ quá...
- Chị, chị vào nhà đi, đứng ngoài lâu lạnh lắm ạ. Vừa nói hai người cùng kéo chị vào nhà, để chị ngồi xuống chiếc ghế ở phòng khách.
Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday happy birthday happy birthday to you...
- Chị thổi nến rồi ước đi ạ.
- Phù... Chị của em nhắm mắt, nói điều gì đó rất khẽ.
- Chị, chị ước gì vậy?
- Chị ước... những người chị yêu thương sẽ luôn hạnh phúc, vui vẻ~ Rõ ràng đó là sinh nhật của chị, nhưng chị lại dành điều ước duy nhất của mình cho người khác.
- Đây là quà em tặng chị, mong chị thích nó.
- Cảm ơn em nha! Hai đứa chắc là mệt rồi, để chị cắt bánh mời hai đứa.
- Nè! Sao anh bôi bánh kem lên mặt em?!
- Ha ha ha! Thì sao, thế em không bôi lại anh hả?
- Anh đứng đó!
- Hai đứa chạy cẩn thận đấy!
Cả căn nhà trở nên vô cùng ồn ào, náo nhiệt. Huệ cảm thấy như có rất nhiều thứ đã thay đổi trong ngôi nhà của em, nhưng có lẽ thứ thay đổi nhiều nhất chính là bản thân em. Em cảm thấy em đã trở thành một phiên bản tốt hơn của chính mình, trở thành con người mà mình hằng mong muốn.
- Sau này, có lẽ đến một lúc nào đó, em sẽ gặp một người mà làm thay đổi chính bản thân em. Câu nói đó của chị em, đến giờ em vẫn nhớ rất rõ.
- Mệt quá, hay bọn mình nằm nghỉ một lúc đi. Năm vật ra, chạy nhảy nhiều quá khiến cho cả cơ thể trở nên mỏi nhừ.
- Vậy anh vào phòng em nghỉ một lát đi, em đi dọn dẹp một lúc.
- Ừm, vậy anh nghỉ trước đây. Năm mới bước vào phòng của em đã vùi mặt vào chiếc đệm và chiếc gối, lại là mùi bạc hà mà anh yêu nhất.
- Càng lúc càng thơm... Anh thầm nghĩ. Đắm chìm trong mùi hương nhẹ nhàng, dịu dàng, Năm ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
- Anh ấy ngủ rồi hả? Huệ cuối cùng cũng dọn dẹp xong.
- Lúc ngủ... trông dễ thương đó chứ... Huệ cười cười, lấy tay chọt chọt nhẹ lên má. Nhưng em chỉ nghịch má anh một lúc rồi cũng ngủ luôn.
- Huệ ơi... Nhìn thấy hai đứa đã lăn ra ngủ, chị của em cũng không quấy quả gì nữa.
- Hai đứa... cảm ơn nhiều...
(Bụng dạ kém quá, học tối toàn bị đói xong đau bụng TT)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com