Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thế là đủ rồi.

Giữa giờ nghỉ trưa. Hành lang sau phòng tập.
Hyunjin khoanh tay dựa tường, ánh mắt như dính chặt vào bóng Seungmin đang đi tới.
Cậu vừa từ phòng tập về, tóc hơi ướt mồ hôi, tai còn đỏ ửng.
“Mày tập với Minho hyung à?”
Seungmin gật.
“Ừa. Anh ấy dạy riêng cho tao mấy động tác khó.”
Hyunjin không nói gì. Chỉ gật đầu nhẹ, rồi nhìn thẳng vào mắt Seungmin.
“Minho… không dịu dàng như mày tưởng đâu.”
Seungmin khựng lại. Môi mím chặt. Tim cũng thắt một nhịp.
"Ý mày là gì?”
Hyunjin nhìn cậu rất lâu. Đôi mắt không giận, không gắt—chỉ buồn.
“Tao không muốn thấy mày bị thương.”
“Mày… dễ tin người lắm, Seungmin à.”
______________________________________
Tối cùng ngày. Tin nhắn với Jisung.
Seungmin:“Hôm nay thằng Hyunjin nói chuyện lạ lạ sao á mày ơi.”
Jisung:“Nói gì?”
Seungmin: " Nó bảo tao đừng tin Minho hyung quá.”
Jisung:“…”
Jisung:“Mày có bao giờ nghĩ là thằng Hyunjin nói đúng không?”
Seungmin không trả lời ngay.
Seungmin:“Có.”
Seungmin:“Tao có nghĩ.”
Seungmin:“Nhưng… nếu không tin Minho hyung, thì còn gì để tao mong chờ nữa?”
______________________________________
Tối muộn. Tin nhắn cho Minho.
Seungmin:“Em tập thêm mấy bước lúc tối rồi. Có video nè, anh muốn xem không?”
Seen.
Không trả lời.
Một tiếng.
Hai tiếng.
Cậu không ngủ được. Tay vẫn cầm điện thoại.
Rồi gần 1h sáng, tin nhắn tới:
Minho:“Ừ. Gửi đi.”
Chỉ một câu. Nhưng Seungmin mỉm cười.
“Anh ấy vẫn trả lời mình…”
“Thế là đủ rồi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com