𝟝𝟚.𝟙 Mùa hè đáng nhớ (1)
Seokhoon ngồi xuống ghế ngước nhìn lên bầu trời. Hôm nay anh vừa hoàn thành bài kiểm tra cuối cùng.
Một nam sinh ngồi xuống cạnh Seokhoon tiện tay đưa anh một lon nước ngọt. Seokkhoon nói cảm ơn rồi nhận lấy uống, đúng là mùa hè này cần phải có một lon nước lạnh ngay.
"Phải rồi Seokhoon, mua hè cậu tính làm gì? Có muốn cùng đi du lịch với câu lạc bộ không?"
Seokhoon lắc đầu. "Mình có hẹn rồi."
Đúng vậy, anh đã có hẹn với Seokkyungie.
Vì muốn có một mùa hè ý nghĩa, khoảng thời gian này Seokkyung đã làm việc vô cùng chăm chỉ, em muốn dẫn Seokhoon đi thư giãn bằng chính số tiền em kiếm được.
Tối hôm qua anh còn thấy Seokkyung hí hửng xếp đồ.
Seokhoon vừa bước chân vào căn nhà liền cảm nhận được cái sự mát mẻ từ điều hoà và cái ôm của em.
"Chúc mừng anh bước vào kì nghỉ hè." Seokkyung vui vẻ nói.
Seokhoon đáp lại cái ôm và kèm theo đó là một nụ hôn.
Seokkyung vào bếp lấy cho anh một ly trà uống cho mát sau đó luyên thuyên kể rằng mình đã đặt vé máy bay khi nào, đặt khách sạn ở đâu và sẽ làm những gì vào những ngày tới.
Thôi được rồi, cảm giác được 'bao nuôi' cũng không tệ lắm. Seokhoon thầm nghỉ.
...
Sau một chuyến bay dài và mệt mỏi, cả hai cuối cùng cũng đặt chân tới Maldives. Buổi chiều muộn, mặt trời đã dần lặn xuống biển, ánh sáng vàng cam trải dài trên mặt nước, tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp.
"Anh thấy nghỉ hè ở đây thế nào?" Seokkyung mỉm cười, ánh mắt sáng lên đầy phấn khích.
Seokhoon nhìn em, đôi mắt sáng lên như thể không thể nào cưỡng lại được vẻ đẹp tự nhiên của hòn đảo. Dù là người không thích những chuyến đi xa, anh vẫn không thể giấu được sự hào hứng trong lòng.
"Tuyệt lắm, cảm ơn em nhé Seokkyungie." Anh nở nụ cười nhẹ, trong lòng dường như cũng cảm nhận được sự thư thái.
Họ di chuyển về căn villa sang trọng mà Seokkyung đã đặt trước, nằm ngay sát bãi biển. Căn villa rộng rãi với thiết kế hiện đại và đầy đủ tiện nghi, nhưng điểm đặc biệt chính là vị trí – từ ban công, có thể nhìn thấy biển xanh bao la, sóng vỗ nhẹ vào bờ cát trắng.
Sau khi vào phòng, cả hai chỉ dành chút thời gian nghỉ ngơi, thay đồ thoải mái, rồi cùng nhau ra ngoài.
Seokkyung đã sắp xếp một bữa tối lãng mạn ngay trên bãi biển, dưới ánh đèn lung linh, với một bàn ăn nhỏ xinh được bày biện tỉ mỉ. Ánh nến lập lòe, tiếng sóng vỗ và mùi hương của biển tạo nên một không gian thật sự yên bình và lãng mạn.
"Em chuẩn bị tất cả sao?" Seokhoon ngạc nhiên hỏi
Seokkyung cười không trả lời, ngồi xuống chiếc ghế đối diện anh.
Mọi thứ đều hoàn hảo, từ món ăn đến không khí xung quanh. Chỉ có hai người, một bầu trời đêm đầy sao và âm thanh của biển khơi.
Cả hai trò chuyện nhẹ nhàng, không vội vã, chỉ tận hưởng không gian này.
Bữa tối kết thúc với một ly rượu vang nhẹ, họ đứng lên, bước ra sát bờ biển, nơi sóng vỗ dịu dàng vào bờ.
Seokkyung nắm lấy tay anh, nhẹ nhàng kéo anh đi dọc theo bãi cát.
Cả hai cùng bước đi, không nói gì, chỉ cảm nhận từng khoảnh khắc bình yên trong không gian lãng mạn ấy.
"Em cảm thấy như thế nào về chuyến đi này?" Seokhoon hỏi khi cả hai đứng lại nhìn ra biển, tiếng sóng như một bản nhạc du dương.
Seokkyung quay sang nhìn anh, nụ cười tỏa sáng, ánh mắt đầy hạnh phúc. "Rất thích. Nhưng quan trọng hơn cả là em không phải đi một mình."
Seokhoon hôn nhẹ lên trán em.
Ở cạnh em, anh cũng rất hạnh phúc.
Cả hai trở về lại căn villa cũng ngồi trên ghế ngắm sao. Seokhoon ôm Seokkyung vào lòng nghe em thủ thì về những câu chuyện.
Nhưng dần dần, giọng nói của Seokkyung trở nên nhỏ dần, nhẹ như tiếng gió. Một lúc sau, chỉ còn lại những tiếng thở đều đặn, nhẹ nhàng của em.
Seokhoon mỉm cười nhẹ, khẽ vuốt mái tóc em, rồi lặng lẽ đứng dậy.
Anh hiểu những ngày qua, Seokkyung đã dành hết tâm huyết để chuẩn bị cho chuyến đi này, không chỉ vì muốn anh vui mà còn vì muốn mọi thứ hoàn hảo. Và giờ đây, mệt mỏi đã tìm đến khiến em rơi vào giấc ngủ thật sâu.
Seokhoon cẩn thận bế Seokkyung lên, dáng vẻ đầy ân cần, như thể sợ sẽ làm em tỉnh giấc. Tiếng sóng vẫn vỗ về bờ, như một lời ru dịu dàng cho giấc ngủ của em.
Seokhoon nhẹ nhàng đặt em xuống giường, kéo chăn lên đắp cho em, rồi ngồi xuống bên giường, nhìn em ngủ say.
Anh nhìn những đường nét mềm mại trên khuôn mặt Seokkyung, tâm trạng bình yên lạ kỳ. Không cần nói lời nào, anh chỉ ngồi đó, tận hưởng khoảnh khắc bình lặng này.
Một lúc sau, Seokhoon đứng dậy, đi ra ngoài ban công, nhìn lên bầu trời đầy sao. Anh biết rằng, dù cho có bao nhiêu chuyến đi, bao nhiêu kỷ niệm, thì chỉ cần bên Seokkyung, mọi thứ sẽ đều trở nên ý nghĩa.
Anh quay lại nhìn em thêm lần nữa, rồi tắt đèn, ngồi xuống bên giường, giữ em trong vòng tay và chìm vào giấc ngủ cùng em dưới ánh trăng mờ ảo.
Sáng hôm sau, Seokhoon và Seokkyung dậy sớm để tận hưởng trọn vẹn một ngày mới tại Maldives.
...
Tối đến, Seokhoon đang nằm trên giường, chìm đắm trong những trang sách. Ánh đèn dịu nhẹ tỏa sáng khắp căn phòng, mang lại cảm giác ấm áp và thư thái.
Đột nhiên, điện thoại reo lên, Seokhoon nhìn vào màn hình thì thấy số tiếp tân.
[Thưa anh, có vấn đề với thông tin đặt phòng của anh. Anh có thể xuống tiếp tân một chút được không ạ?]
Seokhoon ngước nhìn về phía phòng tắm, nơi Seokkyung đang tận hưởng không gian riêng của mình. Anh quyết định không làm phiền em, nhẹ nhàng rời giường và bước ra ngoài.
Khi đến quầy tiếp tân, nhân viên cúi đầu xin lỗi và nói rằng: "Xin lỗi anh, có sự nhầm lẫn trong hệ thống của chúng tôi. Mọi thứ đã được giải quyết, anh có thể yên tâm."
Seokhoon khó hiểu nhưng không nghi ngờ gì thêm, quay trở lại villa. Tuy nhiên, khi vừa mở cửa, anh thấy toàn bộ căn villa chìm trong bóng tối.
Anh chưa kịp bật đèn thì đã thấy một ánh lửa nhỏ bùng lên, ánh sáng lung linh từ ngọn nến được đặt trên bàn.
Trong ánh sáng mờ ảo, anh nhìn thấy một cô gái quyến rũ trong chiếc đầm ngủ đen, ngồi trên sofa. Ánh nến càng làm tôn lên vẻ đẹp nóng bỏng của cô, khiến anh không thể rời mắt.
Cô gái mỉm cười, ánh mắt đầy mê hoặc.
"Anh." Seokkyung gọi, giọng nói ngọt ngào như mật.
Seokhoon cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, không khí trong phòng như nóng lên bởi sự hiện diện của em.
Anh tiến lại gần, ánh mắt không rời khỏi em.
Đôi mắt Seokkyung lấp lánh trong ánh nến.
Seokhoon ngồi xuống bên cạnh Seokkyung, cảm nhận được sự ấm áp và hương thơm dịu nhẹ từ em.
Thấy em vẫn có chút ngại ngùng Seokhoon vươn tay kéo người vào lòng. Tay anh thoáng dùng lực, để cho Seokkyung dạng chân quỳ trên ghế trực tiếp ngồi trên đùi mình.
Seokhoon vòng tay ôm eo em, nâng mắt nhìn sâu vào mắt em.
Seokkyung lấy can đảm hơn ôm lấy cổ Seokhoon, nhưng biểu tình của em lại rất khẩn trương.
Seokkyung không nhìn rõ sắc mặt của anh, chỉ thấy đôi mắt đào hoa thật đen thật đẹp nhìn em chằm chằm. Seokkyung nuốt một ngụm nước bọt, hôn hôn cằm anh, giọng em thì thầm thật nhỏ: "Em muốn tặng anh một buổi tốt thật đặc biệt."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com