Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

@Bae

" Cầu cho em tìm được người tình như tôi đã yêu em"

Câu thơ nổi tiếng của Puskin luôn đem lại cho Ryujin một nỗi buồn mang mác. Có lẽ là nỗi nhớ về chuyện tình cũ của mình.

Flashback.

" Ryujin, chúng ta chia tay đi"

Irene nói.

Ryujin vội vàng nắm tay Irene, níu kéo cô.

" Tại sao? Chúng ta vẫn ổn mà Irene?"

" Xin lỗi em, nhưng tôi không gay "

Câu trả lời của Irene khiến Ryujin cảm thấy khó hiểu. Không gay nhưng lại ở bên cô.

" Tôi chỉ xem em là em gái thôi Ryujin"

Dứt lời, Irene quay đi bỏ lại Ryujin.

End flashback.

Đấy cũng chính là lý do mà Ryujin rất căm ghét tình yêu và căm ghét chính bản thân mình. Tại sao lại sinh cô ra với tình cảm éo le như vậy. Cô hận đời mình thật sự.

* cốc cốc*

- cô chủ, bà chủ gọi cô xuống ăn sáng.

- Vâng con xuống liền.

Ryuji thoát khỏi dòng suy nghĩ, nặng nề đi xuống bếp.

- Appa lại vắng à umma?

Ryujin hỏi.

Umma cô hiểu, biết bao lần rồi appa cô chỉ toàn đi và đi.

- Lại đi rồi, thôi mau ăn đi con.

Ryujin thở dài, ngồi vào bàn, ăn qua loa cho xong.

- Ngày mai là thứ bảy , có gì kêu bạn sang nhà chơi chung nhé Ryujin.

Ryujin ngẩng mặt lên hỏi.

- Đến lượt umma à?

- Xin lỗi con,Shin Ent bên Mỹ coa chút chuyện nên Umma phải đi.

- Bao lâu?

Ryujin lại tức lên. Đã bao lần rồi nhỉ. Mỗi khi cô ngồi vào bàn ăn là luôn phải đón nhận những thông tin như này.

-3 ngày thôi

Ryujin cười khẩy, cô không tin. Mọi lần umma cô luôn bảo ba ngày nhưng có lúc một tuần đến cả tháng mới chịu về.

Hoàn cảnh của cô đến người làm còn thấy xót thì cô trong giống tụi trẻ con có bố mẹ lắm sao.

- Còn appa?

-Appa con có khi một tháng sau lận.

Ryujin không nói gì, buông đũa đứng dậy.

- Ryujin à...

- Con no rồi, umma cứ ăn.

Ryujin cứ vậy mà đi thẳng lên lầu, tiếng cửa đóng sầm rất mạnh, vang cả căn nhà.

Phu nhân Shin chống tay lên trán thở dài.

- Dì lee, dọn đồ ăn vào giúp tôi.

- dạ vâng.

Dì lee thao tác nhanh gọn, một lúc đã dọn xong.

Phu nhân Shin cũng lên lầu và chuẩn bị vali.

7:00p.m.

Ryujin ra khỏi phòng với con mắt sưng húp. Cô vì thất vọng mà khóc một trận dữ dội.

Đi xuống bếp tìm nước uống.

- Ryujin con có đói không? Dì hâm đồ ăn lại cho con nhé.

Dì lee ngỏ ý với Ryujin.

- Con không sao, dì lee nên đi nghỉ đi.

Dì lee làm cho nhà Ryujin cũng đã gần chục năm nên dì cũng coi Ryujin như con gái vậy. Thấy hoàn cảnh của Ryujin đau lòng thật nhưng chả giúp được gì nhiều. Bởi nhiều lúc dì nghĩ thà con bé được sinh ra ở gia đình nghèo khó còn hơn thế này.

Ryujin cuối chào dì Lee rồi lên lầu.

Ryujin vì chán nản mà bây giờ cũng đã hơn mười giờ đêm . Tụi Yeji đều đã ngủ hết. Lướt trong danh bạ chỉ còn mỗi số của Yuna.

" Hãy gọi cậu ta nhỉ?"

Suy nghĩ ấy liền toét lên trong đầu Ryujin.

Ryujin quay số và gọi thử. Đã đổ chuông rồi.

- Có chuyện gì?

Yuna trả lời.

- Ờ.. cậu có muốn đi uống chút không?

Yuna hơi bất ngờ vì đây là lần đầu Ryujin chủ động gọi cho mình và còn rủ đi uống rượu .

- Cậu đón tôi đi .

- à được.

- địa chỉ là XXX/YYY

Ryujin cúp máy rồi nhanh chóng thay đồ rồi chạy chiếc lambo đến địa chỉ trên.

Tầm 15p sau, Ryujin đã đến.

Ryujin ga lăng bước xuống dìu Yuna vào xe.

- Xin lỗi vì đã để cậu trông thấy căn nhà không mấy giàu có của tôi

Yuna nói

- Làm ơn, xin đừng nói vậy. Nó làm tôi cảm giác khác biệt với cậu lắm đấy.

Ryujin đạp ga đi . Ryujin dường như chạy đến quán rượu mình hay uống.

- Nhưng sự thật là vậy mà , cậu giàu tôi nghèo , vốn dĩ là không cùng đẳng cấp.

Ryujin thở dài. Thắc mắc sao nay Yuna lại nói về những vấn đề này.

- Cậu xem tôi giống tụi rich kid ăn bám ba mẹ sao?

- Ý tôi không phải vậy, chỉ sợ rằng tôi đi với cậu người ta lại dị nghị thôi.

Ryujin khó chịu quay sang nhìn Yuna.

" Bị khùng à?"

- Đừng lo, sẽ không có. Còn bây giờ thì im lặng đi, nói nữa tôi cho cậu xuống xe đó.

- Cậu rủ tôi nhậu đấy nhé.

Ryujin đỗ xe vào bãi rồi cùng Yuna đi vào bên trong.

Đây cũng chỉ là một nhà hàng nhỏ . Chủ yếu là để khách đến thư giãn thôi chứ không phải như các quán bar , vuc trường khác.

- Cậu biết uống chứ?

Ryujin hỏi Yuna.

- Volka.

Ryujin cười rồi gọi cho mình ly whiskey.

- Sao nay lại rủ tôi đi nhậu chứ?

Yuna thắc mắc hỏi.

- Tại buồn thôi.

Yuna cười , không lẽ khi buồn cậu mới nhớ tới tôi hả?

- Này , tôi nghe bảo Jimin sunbae thích cậu tận hai năm à ?

- ừa làm sao?

- Sao cậu không đồng ý đi?

Ryujin nhận đồ uống, đưa Volka cho Yuna .

- Trả lời sao nhỉ ? Làm ơn đừng nói ai nhé! Tôi thích con gái.

Yuna không lấy gì làm lạ, chuyện đồng tính bây giờ là bình thường cơ mà.

- À.. ra vậy. Sao cậu không nói cho anh ấy biết.

- không thể. Tôi chưa comeout.

Yuna im lặng, chắc là vì cha mẹ đây.

- Haha nếu vậy thì cậu đã thích cô nào chưa?

Ryujin đột nhiên nhìn thẳng Yuna. Ánh mắt nhìn Yuna một ngày càng lạ.

- Đừng bảo là thích tôi nhá?

Yuna trêu .

- Đương nhiên không. Chẳng qua bây giờ tôi rất ghét tình yêu. Tôi không còn tin vào nó.

Yuna bắt đầu hơi ngà say . Giọng nói bắt đầu chuyển đổi do có rượu vào.

- Tội nghiệp...ưc ...cậu nhỉ.

Lúc này có lũ đàn ông ở bàn kia nhìn sang và để ý Yuna. Một trong số chúng tiến đến làm quen.

- Này em gái , cho anh làm quen nhé?

Tay hắn ta chưa kịp đụng vào Yuna thì đã bị Ryujin hất ra.

- Đừng đụng vào cô ấy!

Anh ta nhìn Ryujin rồi cười.

- em cũng xinh đấy, đi với anh không?

Anh ta tiến đến thì bị Ryujin đạp tung một cước.

Yuna thì gục trên bàn, cơn say quá nặng khiến cô không thể tỉnh táo nỗi. Như thể cô mới chơi thuốc vậy .

- Con chó này , dám đánh tao?

Tên trai tráng kia đứng thẳng dậy, lũ bạn hắn thấy hắn bị đánh liền đỡ dậy.

Một trong số đó có kẻ mặc đồng phục trường cô .

- Ra là hậu bối trường mình sao.

Cô nói.

- Gì ? Hậu bối?

Tên mới bị đánh ấy hỏi lại.

- À ra là Shin Ryujin. Có là tiền bối tao cũng đánh.

Nhãi ranh đi đến định đấm Ryujin thì bị cô chặn lại, bẻ ngược tay và cho một cước vào " của quý " của mình.
Cuối cùng là đau đớn đến gục đi.

Dìu Yuna ra xe, Ryujin chật vật đưa Yuna vào trong xe.

" Chời ạ không thể để bác shin biết Yuna đi uống được."

Ryujin hết cách liền chở Yuna về nhà mình.

Đột nhiên Yuna trở người ,nói mớ.

- Jungkook ah...

Ryujin thở dài.

"Cảm xúc gì đây? Thật vô lý"

------------------------------------

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com