Lenthobenthos
Ryujin tỉnh dậy sau giấc ngủ dài. Đối với Ryujin, những ngày vừa qua giống như một cơn ác mộng thật sự, cô không nghĩ cuộc đời mình lại trở nên đầy biến cố như vậy. Gặp lại hai con người kia sao? Cô cũng chưa biết.
Tính đi tính lại, Ryujin cũng đã " ăn nhờ ở đậu" nhà Yuna được một tháng. Leo ra khỏi giường, cô nhẹ nhàng đắp mềm cho cô bạn kia rồi lặng lẽ đi ra ban công đón nắng sớm.
Trong đầu chợt hiện lên hình ảnh tối hôm đó. Ryujin cũng chỉ biết cười thôi chứ cô không còn chút cảm xúc đau buồn gì để khóc. Nghĩ đến Shin Ent, Ryujin cho rằng có lẽ đến lúc lên điều hành nó rồi.
" Xem như trả công ơn cuối cùng vậy"
Ryujin đứng đấy trầm tư.
Gió sớm liu thiu, sương nhè nhẹ cộng thêm việc nắng sớm vẫn chưa lên hết khiến Ryujin muốn ngủ gục trên chiếc ghế ngoài ban công.
Yuna trên giường đột nhiên cảm thấy lạnh , dường như hơi ấm bên cạnh biến mất rồi.
Yuna hé mắt nhìn,tìm kiếm Ryujin.
" cậu ta đâu rồi nhỉ"
Yuna đưa mắt nhìn khắp phòng thì đến ban công thì dừng lại.
Yuna lấy mềm quấn quanh người mình mà mắt nhắm mắt mở đi về phía Ryujin.
Yuna cảm thấy lạnh bên ngoài nên cũng không hiểu sao Ryujin nằm bên ngoài này ngủ được.
- Ya, vào trong đi, ngoài này lạnh.
Yuna khều Ryujin nhưng có vẻ Ryujin ngủ say quá rồi.
- Này..này..
Yuna ngoáp một cái rõ to nhưng Ryujin vẫn không si nhê gì.
Yuna cũng hết cách đành đưa cái mềm mình đang quấn ấy đưa cho Ryujin rồi kéo chiếc ghê ấy vào bên trong phòng mình. Thật may mắn vì ghế có bánh xe không thì Yuna cũng bó tay.
- Đồ ngốc!
Yuna vệ sinh sạch sẽ rồi đi xuống dưới nhà . Cô định nấu gì đó cho bữa sáng.
Kể ra cũng đã hơn một năm khi cả đám tụi cô tốt nghiệp rồi nhỉ. Buổi tốt nghiệp trong im lặng. Không rùm ben, tiệc tùng.
Mẹ cô cũng tỉnh giấc và đi xuống bếp.
- Nayu, nấu gì à?
Umma cô hỏi.
- Vâng, umma ăn luôn chứ? Là spaghetti.
Yuna nói.
Bà cũng vui vẻ đồng ý rồi cả hai mẹ con ngồi ăn chung với nhau.
- Dù gì cũng tốt nghiệp rồi, con không định đi làm à?
Umma cô hỏi.
- Con đang tính đi kiếm đây~
Yuna nhõng nhẽo nói.
- Gần hai mươi rồi đấy.
- Nae, umma không cần lo.
Yuna tiếp tục ăn phần ăn của mình.
- Mà này, con bé Ryujin ấy, là chủ tịch của Shin Ent thật à?
Umma của cô dường như vẫn không tin vào chuyện này. Thì cũng đúng mà. Shin Ent mà ai ở hàn quốc không biết, top công ty đạt nhiều lợi nhuận của hàn quốc cơ mà.
- umma vẫn không tin à? Chẳng qua cậu ta vẫn chưa đi nhậm chức thôi.
Umma cô gật gù, chợt đầu nảy ra ý định.
- Hay con xin vào đấy làm đi Yuna?
- Umma à, con không muốn bị nói ra nói vào đâu.
Yuna phản đối.
Umma cô thấy cũng đúng, con bé ít nhiều gì nếu vào đó làm sẽ bị bảo chống lưng các thứ. Thôi thôi để Yuna tự kiếm việc sẽ hay hơn.
Từ xa, Ryujin cũng đi xuống nhà trông cơn buồn ngủ.
- Chào bác gái~
Ryujin cười với umma của Yuna. Ryujin mặc cho mình chiếc áo hoodie quá cỡ và chiếc quần ngủ màu hồng. Đã thế còn đội cái mũ kia để lòi hai chiếc tai của mình ra.
- Này, mặc thế này bảo cậu giống khỉ là không sai.
Yuna chỉ chỏ Ryujin nói.
Mới mở mắt mà đã bị châm chọc, Ryujin bĩu môi hờn dỗi nói.
- Thế con khỉ này không thèm chơi với cậu.
Ryujin đem dĩa mỳ sang ngồi bên cạnh umma của Yuna.
- ôi thôi, Ryujin của bác đừng giận Nayu nha.
Umma của Yuna quay sang dỗ cái con người cũng gần hai chục tuổi này đây.
- Umma, con mới là con umma đấy!
Yuna trợn mắt vì phát sốc bởi hành động của umma mình. Thiếu điều umma cô muốn nhận nuôi Ryujin.
Còn Ryujin đặt được điều mình muốn liền cười trong vui sướng.
Ăn xong, umma của Yuna có việc nên rời đi sớm.
Ryujin vẫn bộ dạng " khỉ con" mà đi vào bếp với Yuna.
- Tớ rửa, đi ra ngoài chơi đi.
Ryujin nói.
Chốc lát, Ryujin cũng ra ngoài coi phim với Yuna.
-Some fruits?
Ryujin bưng trái cây ra cho Yuna.
- Cám ơn nhiều.
Ryujin ngồi xuống bên cạnh Yuna. Chợt lại suy nghĩ đến mối quan hệ của cả hai.
Không yêu không bạn, vậy nó là gì? Tự hỏi chính mình rằng cô có yêu Yuna không, bản thân cô vẫn chưa rõ. Hay do còn vương vấn Irene? Cô cũng không biết. Chỉ biết khi ở bên Yuna cô cảm thấy vui và an toàn. Nhớ lại lần gặp Irene, tim cô bỗng đập nhanh lắm.
- Như vậy là sao
Ryujin buộc miệng nói ra suy nghĩ của bản thân, Yuna nghe thấy liền hỏi.
- Hửm? Sao?
- À..không có gì
Ryujin phủ nhận ngay lập tức.
- À..ừm.. Yuna này, vài ngày nữa tớ sẽ chuyển đi chỗ khác . Sẽ không phiền cậu nữa.
Yuna nghe liền cảm thấy đau trong lòng nhưng mà vẫn phát ráng cười thôi.
- Ò thế cám ơn trước nhé.
Yuna nói như thế cô vui lắm vì không còn sự phiền phức của Ryujin.
- aishh cái đồ vô tâm này.
Ryujin lườm nhẹ Yuna.
- Khi nào đi đấy?
Yuna hỏi.
- Chắc vài hai ba ngày nữa. Sợ ai đó nhớ nên mới ở lại thêm hai ba ngày đấy.
Yuna biết Ryujin ám chỉ mình nên cũng vui lên đôi phần.
Đột nhiên mất đi hình ảnh quen thuộc của con khỉ này cô cũng buồn chứ.
-Sau này làm sao để gặp cậu?
Ryujin biết ngay mà nhưng hiện tại cô chưa muốn nói cho Yuna biết nhà mình .
- Cứ đến Shin Ent tìm tớ
Nhà riêng của Ryujin chỉ mỗi Yeji , Jisoo và Chaeryeong biết thôi vì đó là nơi riêng tư của cô. Cô chỉ bật mí cho ba con người bạn thân kia còn Yuna thì chắc một thời gian hẳn nói.
Yuna ậm ừm cho qua sau đấy cả hai lại ngồi coi phim cùng nhau.
" Tớ sẽ nhớ cậu đấy khỉ con"
-------------------------------------
end.
Chào mọi người.
Chắc hẳn mọi người cũng nghe cái date rumor của ryujin nhà mình thì mình muốn nói một vài điều.
Mình thấy tức vì thứ nhất jype :)
thứ hai tại sao có thể chửi rủa một cô gái chưa sang 20? Vì một tin đồn chưa có chứng cứ? Ngộ ha??
Thứ ba, mình là một con anti sm ent cực mạnh vì thế mọi thứ liên quan đến sm mình đều không thích nhưng mình k anti idol thuộc sm. Tuy nhiên, fan của cái anh kia:) Một bộ phận thôi nhé:) đã chửi rủa Ryujin nhà mình và nói thật mình không chấp nhận được :)
Mình tin Ryujin nhà mình. Ryujin nhà mình là nhất nên mình bảo vệ thôi :) Chứ còn fan anh kia vừa làm cho idol mình nhục mặt nữa rồi đấy :) Tất nhiên sẽ có người bảo fandom itzy cũng táp ảnh nhưng mà theo như mình thấy trên các social network thì không nha :) toàn thấy nhà kia :) Đã vậy trên bubble , Ryujin nhà mình còn bị anti vào nói :)
Nghĩ mà xem, bubble là nơi mà ryujin có thể giao lưu trực tiếp với fan mà chúng nó lợi dụng vụ này mà chửi ryujin :)
Nói như thế với một cô gái chưa sang 20 ? Không thấy quá đáng sao!?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com