Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4.

Cả hai kéo nhau đi ngược hướng về nhà, Wangho chạy theo sau Hyeonjoon. Càng ngày anh càng thấy con đường trở nên lạ lẫm, nhưng trong đầu lại không hề thấy sợ hãi mà tiếp tục bám gót thằng nhóc kia, những ngôi nhà dần hiện lên nhiều hơn nhưng lại không mang cái dáng vẻ khô khan anh từng thấy, từng mái nhà nhỏ bé san sát nhau mọc lên như nấm.

Han Wangho bắt đầu nghe thấy âm thanh huyên náo ồn ào phát ra từ phía trước, khi khung cảnh ồn ào phía trước hiện ra ngày một rõ, Wangho hơi choáng ngợp trước cái vẻ náo nhiệt của khu chợ quê. Tiếng nói chuyện, tiếng rao bán của các quầy hàng vang lên không ngớt, lẫn vào tiếng bước chân vội vã, những sạp hàng với màu sắc khác nhau trộn lại khung cảnh trước mặt có thể hơi lộn xộn nhưng lại cuốn hút lạ thường. Hyeonjoon nhìn Han Wangho đang trợn tròn mắt ngỡ ngàng trước quang cảnh hoạt náo kia, tự thắc mắc sao lại có người làm cái gì cũng dễ thương được như vậy chứ.

"Đừng nói là anh chưa đến đây bao giờ đấy nhé." Hyeonjoon cố nhịn cười nhìn anh.

Han Wangho vẫn chưa hết ngạc nhiên, đúng thật trước giờ anh có đi đâu được chứ làm sao biết được mấy nơi ở xa lắc xa lơ này Wangho cười lên thích thú hai mắt lần nữa cong lên nhìn Hyeonjoon. Choi Hyeonjoon thoáng bối rối nó ngượng ngùng đảo mắt nhìn xung quanh cố lờ đi nhịp tim đang đập mạnh mẽ trong ngực.

"Wangho, anh lại đây đi."

Chưa kịp trả lời, anh đã bị thằng nhóc kéo đến sạp hàng ăn vặt gần đó.Hàng thịt nướng nằm ở khu góc chợ đang bày ra hàng dãy các xiên thịt màu nâu óng trên vỉ nướng, khói trắng bốc lên nghi ngút mùi của bột ớt lẫn với mùi khen khét hơi cháy của thịt khiến Wangho càng thêm phấn khích. Hyeonjoon nhanh chóng mua vài que quay sang đưa cho anh, chưa kịp đụng vào đã bị thằng nhóc rút lại.

"Không được anh phải ăn như vậy mới ngon này."

Choi Hyeonjoon cầm lấy xiên thịt trên tay anh nhúng thẳng vào bát nước chấm. Wangho trố mắt nhìn miếng thịt đã ướp gia vị rồi còn chấm nhiều sốt như vậy không phải là mặn quá rồi đó chứ? Anh cầm xiên thịt trên tay miễn cưỡng cắn một miếng. Có vẻ như nước sốt không mặn lắm, ngược lại vị ngọt của thịt nướng hòa quyện với mùi thơm của gia vị làm anh rất vừa miệng phải gật gù tán thưởng.

"Đúng là ngon thật."

Hyeonjoon nhìn dáng vẻ vừa ăn vừa gật gù như ông cụ non của anh, bất giác nghĩ đến mấy con sóc trong sở thú gần nhà khi ăn lúc nào cũng gật gật cái đầu hai má phồng lên trông đáng yêu tệ. Nó phải kìm nén dữ lắm mới không đưa tay lên xoa xoa mái đầu bông xù hay véo một cái vào hai má của anh.

Hai đứa tiếp tục lang thang khắp khu chợ chúng bước vội như chạy nện từng bước chân xuống mặt đường, hàng nào cũng ghé qua, quán nào cũng tạt vào. Wangho thích thú nhìn những gian hàng đủ thứ màu sắc, miệng cười không ngớt chạy líu ríu theo sau Hyeonjoon. Còn Hyeonjoon giữa những gam màu nổi bật kia lẫn vào với tiếng giao hàng tiếng nói chuyện ầm ĩ, chỉ có Han Wangho như một tia nắng nhỏ lọt vào mắt nó như choán hết những thứ xung quanh.

Han Wangho bỗng thấy một gã ăn xin đang ngồi ở cuối góc chợ, tay cầm cây đàn đã cũ tới mức dây đàn đã cũ sờn như sắp đứt, gương mặt hếch lên nhìn trời. Mọi người tụm lại thành một đám, dỏng tai nghe gã đàn hát.

"Mưa rơi nhẹ trên tán ô ta.

Người có thấy xuân đến sớm hơn trên gò má."

Chân anh bắt đầu bước chậm lại, lắng nghe từng câu hát phát ra khan khan như một chiếc radio cũ kia. Chợt anh nghĩ đến cái ngày mưa hôm đó, có phải Hyeonjoon đã thấy hai má đỏ ửng lên như tôm luộc của anh khi đó. Wangho xấu hổ cúi mặt xuống cảm giác như mình đang bị bắt quả tang làm việc xấu tại trận vậy.

"Anh ơi lại đây này."

Wangho quay đầu lại, Hyeonjoon đang ở phía góc chợ vẫy tay gọi anh. Anh chạy lại thấy nó đang đứng trên một con dốc phía dưới là con đường đất đầy cỏ. Thằng nhóc nắm lấy tay anh, kéo cả hai chạy xuống đoạn dốc đó Wangho bất ngờ giật bắn người vì hơi ấm từ tay người kia bất ngờ bám chặt lấy tay mình. Lồng ngực anh bắt đầu hỗn loạn, khuôn mặt nóng bừng. Wangho nhận ra đối diện với Hyeonjoon, bản thân lại có cảm giác rất khác. Nhiều câu hỏi lởn vởn suốt trong đầu như những xúc cảm mới lạ, vừa muốn bày tỏ ra vừa muốn giấu đi có lẽ vì mải chạy đua với những suy nghĩ đó, anh đâu biết thằng nhóc này đã phải đấu tranh tâm lý nhiều như nào mới dám chạy lại nắm lấy tay anh.

Hai đứa chạy rẽ qua những tùm lá lùm xùm, đến khi Hyeonjoon lách người qua bụi cỏ cuối cùng. Nó kéo cả người Han Wangho đi ra, những âm thanh huyên náo của khu chợ khi nãy bỗng tụt về phía sau, màu xanh của cỏ cùng nền trời đang dần xám đi trải dài khung cảnh trước mắt, Gió đưa nhẹ làm tóc cả hai hơi bay lên, Wangho cảm nhận được không khí mát mẻ sượt qua da. Hyeonjoon nằm xuống bãi cỏ, gác tay lên đầu ngắm nhìn bầu trời lúc chiều muộn, nó nhìn anh đang đứng tần ngần phía trên cười nhẹ.

"Anh nằm xuống đây đi, gió mát lắm."

Wangho nghe theo nằm bệt xuống đất, hai tay đặt lên trước ngực như sợ những tâm tư đang giấu kín trong đó sẽ bất ngờ bật ra. Phía trên thảm cỏ, trong khi một thằng nhóc đang chần chừ vì vốn dĩ nó kéo người ta ra đây đâu chỉ để nhìn mãi một màu trời, có thể nó muốn nhìn nhiều thứ khác hơn ví dụ như anh trai nằm bên cạnh chẳng hạn. Anh trai kia bây giờ lại đang vật lộn với những cảm giác lạ lẫm mà thằng nhóc cũng đang trải qua mấy ngày nay, hai ngón tay cái xoa liên tục vào nhau, còn đôi mắt ươm nắng đó thì đang nhìn xa xăm. Mỗi người theo đuổi những luồng suy nghĩ trông có vẻ hơi khác nhau, nhưng lại đều hướng đến đối phương. Sau cùng chẳng ai nhớ hai đứa nhóc kia đứng dậy đi về như nào.

Đến khi đi về, Choi Hyeonjoon vẫn chưa liếc anh trai kia thêm một cái nào. Hai đứa nhóc đi qua khu chợ ban nãy, những gian hàng bắt đầu thưa đi, vài người đang sắp xếp lại quầy hàng chuẩn bị lui về. Han Wangho chợt dừng lại cúi người xuống, Hyeonjoon thấy thế cũng xoay qua nhìn. Hàng cá cảnh bày ra trước mắt bể cá phải to bằng nửa người của Hyeonjoon, hàng chục con cá cảnh đỏ vàng trắng xám bơi tung tăng, vẫy đuôi như đang múa. Nó ngước lên nhìn trên kệ còn rất nhiều bể cá nhỏ khác nhau khác. "Chủ sạp lấy đâu ra lắm cá cảnh vậy nhỉ?"

Choi hyeonjoon thấy Han Wangho đang dán mặt vào bể cá kia, hai mắt ánh lên vẻ thích thú như một đứa trẻ tinh nghịch nó bất giác cười.

"Hay là mua một con nhé?"

"Nhưng anh không có thời gian nuôi cá đâu." Wangho mặt xị xuống một đống trả lời. Choi Hyeonjoon thấy vậy liền nảy ra một ý.

"Cho anh chọn một con đấy em sẽ nuôi." Nó hùng hồn tuyên bố mà quên mất trước giờ chưa lần nào nuôi cá cả.

"Thật hả?"

"Ừm, sau này anh muốn thì đến nhà em ngắm cũng được."

Han Wangho nhìn nó rồi quay qua chọn con cá to nhất ở trong góc bể, chủ quán bọc chú cá lại trong túi nilon đầy nước đưa cho hai đứa. Anh nhìn con cá toàn thân một màu đỏ cam, hơi điểm trắng ở vây và đuôi cười thích thú. Hyeonjoon lấy tay chọc chọc vào túi nước, nó liền vẫy lên bơi loạn xạ làm Wangho bụm miệng cười tủm tỉm. Lần nữa Choi Hyeonjoon thấy màu nắng nhàn nhạt vương trên mắt người kia.

Tạm biệt Wangho, Hyeonjoon chạy về nhà, nó chạy tót lên phòng đổ con cá vào trong cái hộp nhựa mới tìm thấy. Bây giờ ngoài việc phải sắm thêm một cái bể cá ra thì hàng ngày còn phải cho nó ăn, thay nước nữa chưa gì đã thấy mệt rồi. Nhưng nghĩ tới việc có thể lấy con cá này làm cái cớ để dụ Wangho đến nhà nó chơi thì cũng đáng chứ nhỉ.

Hyeonjoon nhìn sinh vật đang bơi loanh quanh trong nước kia thở dài.

"Con cá ảnh chọn xấu thật."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com