Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mục 1.5:Cánh cổng Torii

Sau khi mất 2 ngày di chuyển cả nhóm quyết định nghỉ ngơi tại 1 góc thành phố hoang tàn này ,lúc này tôi trông thấy 1cánh cổng Torii nằm trơ chọi tại góc thành phố, đây như một dấu vết của quá khứ đang mờ dần vào quên lãng. Tôi bước lại gần, ánh mắt tròn lên trong sự kỳ ngộ và hứng khởi. Trước mắt tôi, cánh cổng Torii tỏa ra một vẻ đẹp vĩnh cửu, với màu đỏ tươi sáng chói và kết cấu gỗ vẫn còn rõ nét dù đã trải qua hàng thập kỷ.

Cảm giác của tôi trước cánh cổng Torii là một sự kỳ diệu, như là một cơ hội mới mẻ, mở ra trước mắt. Cánh cổng Torii trở thành một biểu tượng của hy vọng và sự khao khát khám phá, mời gọi tôi dảo bước qua và khám phá những bí ẩn của thế giới này. Ánh nắng mặt trời lọt qua những kẽ lá cây, chiếu sáng lên cánh cổng, tạo ra một bức tranh đẹp mắt và đầy ấn tượng.

Tôi nhanh chóng leo lên 1 tòa nhà còn khá nguyên vẹn với sự quyết đoán và sự hồi hộp trong lòng. Cánh cổng Torii đã làm cho tôi hiểu rằng đây không chỉ là một cơ hội, mà còn là một cuộc phiêu lưu, một khám phá mới mẻ đang chờ đợi cô ở trên đỉnh của tòa nhà.

Khi bước chân của tôi đặt lên đỉnh tòa nhà, cảnh tượng hùng vĩ của thế giới hậu tận thế mở ra trước mắt tôi. Dưới bóng nắng chiều tà, cảnh vật hỗn loạn và hoang tàn của thành phố đã từng là nơi sinh sống của hàng triệu con người giờ đây trở nên như một tác phẩm nghệ thuật tự nhiên.

Biển cây xanh biếc che phủ một phần lớn các tòa nhà và con đường, cùng với những dải sông và hồ nhỏ nước trong xanh bên dưới, tạo ra một cảnh tượng tuyệt đẹp và huyền bí. Ánh nắng mặt trời chiếu sáng lên những tàn tích của xã hội cũ, làm nhấn mạnh vẻ đẹp của sự tự nhiên mọc lại từ đống đổ nát. Đây là một thế giới của sự sống mới, của sự bền vững và của sự lưu lại của thiên nhiên sau thảm họa của loài người.

Giữa những con người xa lạ với nhau thì tôi lấy hết dũng khí tiến lại gần chàng trai với mái tóc trắng xóa người đã vừa cứu cô lúc ở trong trung tâm nghiên cứu , đôi mắt của cô đầy tò mò và hứng khởi. "Xin chào," tôi cất tiếng gọi với giọng nói dịu dàng. "Tôi là Iris"

Chàng trai quay lại nhìn cô với nụ cười nhẹ nhàng trên môi. "Chào bạn, tôi là Charles" anh ta trả lời, giọng nói êm dịu. "Thật khó tin là nhân loại đã hoàn toàn diệt vong" ánh mắt của anh ta như đang lảng tránh điều j đó, rồi anh nói thầm:"Và tôi sẽ tìm kiếm câu trả lời cho những câu hỏi của mình."

Trong cuộc hội thoại với chàng thanh niên, tôi nói lời cảm ơn anh ta với một sự biết ơn sâu sắc, ngợi khen sự can đảm và lòng nhân từ của anh ta đã cứu mình khỏi nguy hiểm.Và với cơ hội được gặp mặt anh ta, tôi chia sẻ về cuộc hành trình sắp tới của mình và niềm tin vào sự sống sót và hy vọng trong thế giới hoang tàn.

Anh chàng thanh niên cũng thể hiện sự biết ơn và vui mừng khi thấy tôi an toàn. Chúng tôi trò chuyện và chia sẻ về những trải nghiệm của mình trong thế giới hậu tận thế, và nhận ra rằng, dù cuộc sống đã thay đổi, nhưng sự gắn kết và sự đoàn kết vẫn là chìa khóa để vượt qua mọi khó khăn.

Dường như trong sự hoang tàn của thế giới này, chúng tôi những người xa lạ đã tìm thấy sự đồng điệu và sự hiểu biết đối với nhau, một kết nối đặc biệt giữa hai tâm hồn cô độc giữa cảnh hoang tàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com