Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

say

thân tặng thaoduy2011 từ min

park jimin ✘ park chaeyoung

___

nửa vầng trăng lẻ loi treo mình giữa bầu trời đêm. dẫu biết những vì sao vẫn ở đâu đó trên kia, nhưng jimin chẳng thấy được chấm nhỏ lấp lánh nào. trái tim cô độc trống rỗng, cuối cùng chỉ biết làm bạn với một thứ đơn độc hơn. gã đem lon bia trên lan can lên miệng, toan uống một ngụm xóa bớt thứ cảm xúc uất ức trong lồng ngực, thì tiếng mở cửa khiến gã ngưng lại mà quay đầu. cô gái nhỏ với dáng vẻ liêu xiêu bước vào nhà. tay trái cầm túi xách, tay phải cố gắng cởi đôi cao gót màu hồng phấn nhưng chẳng thành. chaeyoung cứ cố mãi, đến lúc mất hết kiên nhẫn thì ngồi hẳn xuống sàn nhà.

"park chanyeol, anh đâu rồi?"

thấy cô chật vật với nơi thềm nhà, gã đã chạy đến nhưng nghe được giọng nói say mềm của em, jimin chẳng còn vội vàng nữa. từng bước của gã nhẹ nhàng chẳng thanh âm, nhưng ai mà biết được nỗi đau tựa như dẫm lên thủy tinh của gã. chaeyoung lại say, mà lần nào say cũng đều gọi tên hắn ta. 

jimin đến bên cạnh khụy gối tháo giày cho em. gã đặt chân em lên bàn chân gã, nâng niu như sợ rằng sẽ khiến em vướng bụi. còn em cứ trao cho gã ánh mắt lơ làng. có lẽ em đang không biết người bên cạnh em là ai.

gã bế chaeyoung vào phòng, cả một quá trình không hề lên tiếng. gã chẳng muốn đánh thức cơn mơ màng của em. bởi lẽ chỉ cần em tỉnh mộng, em sẽ đau lòng. vì bên em chẳng phải người em muốn.

"park chanyeol?"

tiếng em thủ thỉ bên hõm vai gã. như cánh hoa mềm rơi xuống mặt hồ phẳng lặng. em chẳng hề hay trong mộng mị của riêng mình, em vẫn vô tư làm gã đau. 

jimin đã yêu em nhiều hơn những gì gã từng nghĩ sẽ hi sinh cho tình yêu. nhưng em lại coi đó là một món quà tặng kèm. em có gã bên cạnh, nghĩa là có tình yêu của gã. chaeyoung đã chọn những phép thử mà em không nên thử nhất. thử bên cạnh một người để quên một người. người em yêu là park chanyeol, một kẻ lắm tiền nhiều tật, một gã đa tài đa tình. hắn ta cũng yêu em, nhưng cái tình yêu đầu môi đó chỉ trong thoáng chốc. hắn ta gạt em ra khỏi cuộc đời còn nhanh hơn việc chọn một chiếc áo sơ mi mỗi sáng. còn chaeyoung thì chẳng thể quên. em mệt mỏi với việc giữ mãi hình ảnh của hắn ta trong tâm trí, nên em đã chọn một ai đó bên cạnh. gã chỉ là một lựa chọn của riêng em, một cái gật đầu bừa bãi. chaeyoung chẳng cần tình yêu của gã, em chỉ cần một người giúp em quên đi thứ tình yêu dang dở trong quá khứ. nhưng em vẫn còn nhớ mà gã thì đau lòng. 

gã đặt em lên giường, nhìn vào ánh mắt vô định của em. nỗi đau trong lòng gã chẳng cần em thấu, nhưng jimin vẫn không chịu nổi việc em nghĩ về hắn ta mà khổ sở. 

"jimin, em xin lỗi"

cái níu tay của em lạnh buốt như gió đông. chaeyoung gọi tên gã, trong cơn say. jimin đã từng tự hỏi liệu đến bao giờ em sẽ gọi tên gã khi say khướt, nhưng đã quá nhiều lần hụt hẫng khiến gã chẳng còn mong chờ.

"về cái gì?"

"xin lỗi vì đã ở bên cạnh anh"

em nói rành mạch. đôi mắt nhìn thẳng vào anh long lanh nước. chẳng còn là ánh nhìn mờ mờ sương, cũng chẳng là dáng vẻ ngơ ngác không tỉnh táo. 

"em đã làm anh tổn thương, đã gọi tên một người đàn ông khác trong lúc say. không phải một lần mà là vô số lần. nhưng tại sao anh chẳng đẩy em ra, chẳng tát cho em tỉnh. tại sao anh vẫn một mực cạnh bên, chăm sóc em như thế? park jimin anh không đau lòng sao?"

"có"

gã nhìn chaeyoung mắt ngấn nước mà muốn ôm em vào lòng. 

"nhưng tôi sợ em đau lòng hơn. tôi sợ nếu khiến em thức giấc nhìn vào hiện thực không phải thứ em mong thì lòng em sẽ khổ sở gấp bội. nếu như em nhận ra người ôm lấy em là tôi chứ không phải hắn ta, em sẽ chán ghét. tôi rất ghét bộ dạng say xỉn này của em nhưng tôi không muốn, thật sự không muốn em nhận ra kể cả trong cơn mơ hắn ta vẫn không ở đây"

gã biết em yêu chanyeol đến thế nào. biết nụ cười của em chưa đựng bao nhiêu tổn thương, biết em cố gắng tìm đến rượu đến mộng tưởng những điều không có thật. gã làm sao nỡ đánh thức em khi giấc mơ đó còn chưa tới.

nước mắt em vượt qua bờ mi mà rơi xuống gò má. gã đem tay gạt đi. giọt nước mắt chạm vào tay khiến gã đau xót không thôi.

"dù đau lòng, nhưng tôi vẫn mong người chăm sóc em sẽ là tôi, người ôm em ngủ, lau nước mắt cho em sẽ là tôi. vì yêu mà mù quáng tôi chưa từng nghĩ tới. nhưng nếu đó là em thì tôi chấp nhận"

"ngủ đi, chaeyoung. thời gian trôi qua, em sẽ quen thôi"

gã dịu dàng vỗ về em. tự dìm xuống những khổ tâm, jimin vẫn miệt mài thương em mà chẳng cầu mong điều gì.

chaeyoung ôm lấy eo gã. giọng nói rõ ràng từng chút một

"em là đứa con gái xấu xa lắm phải không anh? nhưng anh vẫn ở bên cạnh em. em đã chỉ cho anh tổn thương nhưng anh vẫn ôm lấy em. anh là kẻ khờ nhất thế giới này đúng không?"

gã vòng tay ôm lấy em, trọn một cái ôm đầy.

"em đã từng say, nhưng bây giờ thì không. em đã từng chọn anh để quên đi một người khác, nhưng bây giờ thì không. em đã từng nhầm anh là người đó, nhưng bây giờ thì không. em đã từng muốn đẩy anh đi, nhưng bây giờ thì không. park jimin, em sẽ không để anh rời khỏi em đâu"

em ngẩng đầu. chaeyoung rất muốn biết phản ứng của gã. em sợ điều em đang làm là quá muộn màng, sợ jimin sẽ mệt mỏi quá mà bỏ đi hoặc cho rằng em không thật lòng. 

đến cả bản thân chaeyoung cũng chẳng ngờ được hình bóng gã đã dần át đi những mờ ảo của người cũ, cái tên jimin lại quanh quẩn trong đầu em hàng ngày. chaeyoung cũng không dám tin, park jimin đã giúp em quên và đã khiến em yêu. yêu một người khác đâu dễ khi trong lòng vẫn còn người cũ. vậy mà gã đã kiên nhẫn cạnh bên, đã dần dần kéo em lại, bao bọc em bằng hơi ấm của gã, làm em say trong dịu dàng nơi đó. 

jimin cúi đầu nhìn vẻ mặt dè dặt của em. đôi mắt đó hướng thẳng về phía gã như thể trái tim em đã dành hết cho gã vậy. nụ cười vừa thắp trên môi đã dãn ra, gã nhìn em nghiêm nghị nói

"park chaeyoung em gài tôi? em không có say?"

"đâu có, em say mà, nhưng thấy anh là em tỉnh á"

"vậy những lần trước?"

"cái lần tuần trước, tuần trước nữa, tháng trước, với tháng trước đó... ừm là em vờ, còn trước đó là thật"

"chúng ta mới bên nhau 3 tháng, em lừa tôi suốt hai tháng nay?"

"ý không có, lúc đó em chưa có nhận ra em yêu jimin..."

"vậy em vờ vịt làm gì?"

"em muốn anh ôm em"

"không say tôi cũng ôm em còn gì?"

"nhưng rượu vào sẽ khác chứ"

"khác? vậy em muốn lần này có thêm tí mới không?"

jimin đột nhiên cười gian xảo, đẩy em xuống giường, một tay ôm lấy eo, còn tay kia giữ lấy gáy của em. chaeyoung bị dồn vào thế chẳng thể bỏ chạy, đành cười cầu hòa. nãy vẫn còn chút men trong người, vậy mà lúc này chaeyoung tỉnh táo như chưa từng uống.

"em nghĩ không cần gì mới đâu"

"nhưng tôi lại cần..."

gã nói xong thì khóa môi em bằng môi gã, chẳng để em chống cự. chaeyoung nhắm tít mắt lại rồi mặc kệ gã muốn làm gì thì làm. chaeyoung bỗng ước mình đã uống nhiều thêm một chút, men say trong người sẽ giúp em có thể nửa tỉnh nửa mơ mà phối hợp với gã. 

"chaeyoung, người đang bên cạnh em là ai?"

"park jimin"

"người trong lòng em là ai?"

"park jimin"

gã nở nụ cười mãn nguyện.

"jimin, lần tới chúng mình cùng uống nhé"

end.
22042018

//

không biết cậu còn nhớ request này nữa không. min chọn trả minrose cho cậu nhỉ? cho min xin lỗi nhé vì trả trễ và hình như mình bẻ plot của cậu rồi .__. dù sao cũng cảm ơn cậu đã đọc fic và gửi request nhé(^-^) 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com