Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 82:

Hân đứng trước cửa TTTM chờ anh, 18 giờ tối, TTTM đông như kiến, dòng người đổ vào ngày một nhiều, Hân thầm nghĩ làm ăn tốt như MG đúng là hiếm thấy. đi lượn một vòng tâm trạng cũng thoải mái hơn, điều Hân quan tâm lúc này là làm sao để 7 giờ tối mai có kết qủa. Đang mông lung suy nghĩ, Hân nhìn thấy xe của anh ở xa xa đang tiến đến. Vốn cũng không muốn gây sự chú ý, Hân vội bước xuống bậc thềm để đi đến chỗ anh. Chiếc xe dừng lại ngay trước mặt Hân, Hân nhanh chóng mở cửa xe rồi chui tọt vào vì sợ anh bước xuống lại gây náo loạn chỗ này lên mất. 

- Anh tới nhanh thế?

Mạnh Hoàng không nói gì, phóng xe đi về. Hân không biết anh bị làm sao, chỉ hơi thắc mắc là tại sao anh lại không mở lời trong khi cô đang hỏi

- Anh giận gì em à? 

Anh vẫn không nói gì

- Anh có bao giờ giận dỗi cái gì đâu, hôm nay làm sao thế?

Hân cứ thế độc thoại một mình cho đến khi về đến nhà. Anh lẳng lặng đi vào phòng, Hân đưa đồ cho người làm rồi cũng theo anh vào. Lúc cửa phòng đóng lại, anh mới quay qua nhìn cô. Hân thấy ánh nhìn của anh, liền cảm giác có điều gì đó đang khiến anh tức giận

- Anh sao thế? Có chuyện gì thì nói thẳng ra, cứ im im làm em sợ

Mạnh Hoàng đi lại chỗ Hân, đặt hai tay lên vai Hân, nhìn sâu vào mắt Hân

- Nói anh nghe, em có giấu anh chuyện gì lúc ở Bắc Kinh không?

Hân không hiểu gì

- Chuyện gì là chuyện gì mới được chứ.

- Em bị bắt nạt, bị bôi xấu bị đưa ra làm trò cho người khác lăng mạ???

Hân hơi chột dạ, chuyện qua lâu rồi cô thật sự không muốn nói đến

- Em...

Mạnh Hoàng hình như rất tức giận, chẳng lẽ chuyện cô bị bắt natj quan trọng với anh như vậy sao? Hân mím môi đợi anh mắng, nhưng anh chỉ nắm tay cô kéo đến ghế, đặt cô ngồi xuống rồirồi bản thân ngồi đối diện với cô

- Sao hôm trước em có kể về Vy và tên Phong kia nhưng không kể những gì họ làm với em? Tất cả những gì em nói với anh là "em bị Vy hiểu lầm và vết thương của em tái phátphát". Em chưa từng kể những gì em đã trải qua. 

Hân nhìn anh, bới vì bản thân cô không biết phải hành xử thế nào chcho đúng. Hân chỉ nghĩ rằng lúc đó bọn cô đã chia tay, cuộc sống của cô hoàn toàn không có sự hiện diện của anh. Và cô cũng không muốn đem cái quá khứ bi thuương ấy ra nói, Hân thở dài

- Thực ra, qua rồi mà. Anh thực sự muốn biết sao?

Mạnh Hoàng như muốn mắng Hân nhưng cố kìm lại

- Muốn! Tất cả những thứ về em anh đều muốn biết. 

- Ngày đó bọn mình chia tay, dù có thế nào em cũng không muốn nhắc lại chuyện đau lòng này. Anh đừng hỏi có được không?

Mạnh Hoàng nhìn Hân, chẳng biết làm thế nào mà anh lại giận như thế. Thời gian đó anh đã rất muốn biết cô sống như thế nào, có hạnh phúc với lựa chọn của mình không...

- Rồi sao, em bị bắt nạt, và đó là cách em lựa chọn để rời xa anh. Hai đứa đang hạnh phúc, đùng một cái em bảo anh về quê em, rồi cái đêm đó xảy ra, rồi ngày hôm sau em đi mất với cái lí do là để hai đứa có thời gian chữa lành vết thuương do mẹ anh để lại. Buồn cười thật chứ, em nghĩ cái quaí quỷ gì vậy chứ.. ANh điên lên mất...

Hân bị bất ngờ bởi phản ứng của anh, chuyện đã qua 5 năm rồi vẫn khiến anh để tâm đến vậy, Hân thừa biết lựa chọn của mình là sai, lúc lên máy bay cô đã biết cô sai rồi nhưng cô không thể quay lại.

- Lúc đó em không biết phải làm thế nào, em cũng không thể lên mạng rồi vào bình luận về bản thân như người ta. Anh nói xem, em một mình ở bên đó, em làm sao có thể chứ...

- Vậy sao lại rời đi? Sao lại rời đi để phải chịu như thế chứ? Vậy anh là gì? Sao lại không nói với anh, anh đã nghĩ em sống rất vui vẻ, anh như một thằng điên lúc nào cũng nghĩ về em. Anh phát điên lên em biết không?

Mạnh Hoàng to tiếng, to tiếng đến nỗi Hân cảm thấy hơi sợ, nhưng mà, là cô sai rồi

- Em xin lỗi!

- Cô ta làm gì em?

Hân ngước mặt nhìn anh, kể chuyện này ra mmình có được xem như đồ lắm chuyện khôngng. Hân không nói gì.. Mạnh Hoàng nhấn mạnh

- ANh muốn biết, em kể hết đi, nó có liên quan đến vụ việc của em đấy.

Hân ngạc nhiên

- Sao cơ? Anh nói thế là có ý gì?

- Anh nghi ngờ Vy có liên quan,

Hân bật người dậy, 

- Sao có thể...

Mạnh Hoàng dịu giọng

- Vy đang làm quản lí kho cho Mạnh Gia. Anh nghi ngờ cô ta, nên em phải nói rõ mối thâm thù này của cô ta với em cho anh nghe. Không được giấu dù là chi tiết nhỏ.

Hân vẫn chưa thể tin được chuyện này do Vy gây ra, nói đúng hơn là không nghĩ tớitới. Hân nhớ rồi, đúng cái hôm cô nhận được email Vy có gọi điện cho HânHân. "Mày cứ đợi hai phút nữa xem chuyện này có tác dụng hay không nhé!". Vừa cúp máy thì Hân nhận được email luôn. Hân tức giận nhìn anh

- Anh! Em cần gặp chị Vy đã.

Mạnh Hoàng kéo Hân lại

- Giờ em tìm cô ta ở đâu?

Hân hùng hổ

- Đi đến nhà kho Mạnh Gia chứ ở đâu, anh chẳng bảo chị ấy làm ở đó sao?

Mạnh Hoàng lắc đầu

- Không. Mấy hôm nay cô ta không đi làm rồi

Hân tức tối ngồi xuống

- Sao em không nghĩ ra chị ấy làm. Rõ ràng hôm đó rất đáng nghi mà...

- Em còn chuyện gì giấu anh sao? 

Hân nhìn anh, thú tội

- Cái hôm em nhận được email thì chị Vy có gọi điện, nói mấy câu đại loại sẽ không để em có được hạnh phúc. Rồi hai phút nữa em sẽ rõ, nhưng lúc ấy tức giận em cúp máy luôn mà không để ý...

Mạnh Hoàng thở dài

- Rốt cuộc giữa em và cô ta xảy ra chuyện gì để đến nông nỗi này...

Hân đành kể hết cho anh nghe:

- Em cũng khôg biết tại làm sao, câu trả lời này chỉ có mình chị ấy biết. Còn chuyện ở Bắc Kinh, em sẽ nói...

"Ngày em qua đó được hai tháng, em cũng quen dần với cuộc sống và ngõ ngách ở đó rồi. Cũng đã giao tiếp được cơ bản ngôn ngữ của họ. Không cần chị Vy dẫn đi nữa, có một hôm, em đi thực tế với lớp ở khách sạn 5 sao Vạn Đạt, bọn em học du lịch nên cần đi thực tế ở đó để thông thạo nghiệp vụ. Em nhìn thấy Phong cùng một cô gái bước ra từ phòng nghỉ, cô gái trông rất sang. Em liền nghĩ, một nghiên cứu sinh người Việt Nam như Phong thì lấy đâu ra tiền để mà vào nơi đắt đỏ như vậy. Anh biết một đêm ở Vạn Đạt bao nhiêu tiền không? 1 vạn 5, là 15 nghìn nhân dân tệ một đêm khoảng tầm hơn 50 triệu gì đấy tiền mình. Dù có nhà giàu ở Việt Nam đi nữa cũng không thể chọn khách sạn đó được. 50 triệu chỉ là phòng thường còn phòng VIP mà anh ta và cô gái kia bước ra có giá 20 nghìn. 70 triệu một đêm. Em đi theo anh ta ra đến sảnh khách sạn thì thấy cô gái đưa tiền cho anh ta, bảo với anh ta là đêm qua cô ấy rất hài lòng và đây là tiền bo thêm. Anh không biết lúc đó em đã bất ngờ thế nào đâu, em chạy ra hỏi trực tiếp anh ta, thì nhận được câu trả lời "ừ, rồi đúng đó. Em tính nói với Vy hả? Em nghĩ Vy yêu anh thế cô ấy có tin em không". Và thế là....

Nói đến đây Hân ngắt quãng, Mạnh Hoàng liền hỏi dồn:

- Là sao?

.."Là em tự quyết định sẽ dụ dỗ anh ta yêu em để chị Vy thấy bộ mặt của anh ta. Em đã chủ động nói chuyện thân mật để anh ta nghĩ là em có ý"

Nói xong Hân nhìn nét mặt Mạnh Hoàng, Hân thấy anh trầm ngâm không biểu hiện gì. Hân lại nuốt nước bọt nói tiếp

"Anh ta nói rằng, lâu nay tiền chu cấp cho chị Vy đều là anh ta dùng cách đó để có được. Vì em cũng biết rồi nên anh ta không giấu. Tích góp không ít... Em thấy buồn nôn quá với cách anh ta tính toán nên dừng lại, nghĩ cách giúp chị Vy hiểu ra sau. Chỉ không ngờ lúc em dừng lại thì anh ta yêu em thật... Sau đó chị Vy phát hiện và anh cũng biết rồi. Em có giải thích thế nào cũng không được.."

- Sau đó?

- Sau đó chị Vy bêu rếu em trên mạng, cụ thể là trang chủ của hội người Việt tại Bắc Kinh. Nói em có sắc mà không có đạo đức, não phẳng, chỉ được cái ngực to.....

- Sau đó nữa???

- Mọi người chửi rủa em rất nhiều, vì sinh viên quốc tế phải lấy hoạt động từ lãnh sự quán nhưng em thì không được tham gia bất kì hoạt động nào, trong kí túc, mấy đứa người Việt Nam nhìn em như thứ rác rưởi. ANh có hiểu cảm giác đó không? Đã không phải quê hương của mình còn bị chính đồng hương tẩy chay. Và...

- Và????

- Anh Phong sau khi phát hiện ra kế hoạch của em, đã có ý định...

Nói đến đây Hân dừng lại, nước mắt tự động tuôn như mưa. Mạnh Hoàng nhìn cô, anh cau mày, chẳng lẽ....

- ANh ta muốn...???

Hân gật đầu

- Phải, anh ta bắt cóc em nhốt em vào phòng và dở trò đồi bại, 

Tay Mạnh Hoàng cuộn thành nắm đấm, nhưng anh vẫn bình tĩnhtĩnh

- Rồi sao nữa...

- Lúc đó chị Vy về phòng thấy cảnh đó, em chưa bị xâm hại nhưng chị ấy đã xông vào đánh em, tát em, lăng mạ em. Nói em quyến rũ. Còn Phong thì sợ quá nên đổ hết lên đầu em... Và chị ta tin lời Phong...





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com