Forever
Mùa xuân tới. Thời tiết thật tuyệt vời. Không quá lạnh cũng không quá nóng.
Kí túc xá của AfterSchool hôm nay yên ắng lạ thường. Nếu như là một ngày khác, thì cái dorm sẽ như là một mớ hỗn độn và tràn ngập tiếng la hét inh ỏi.
Lizzy đang ở một mình trong phòng phủ, ngồi trên ghế trước cái laptop. Cô đang rất tập trung với những thứ mình đang đọc, lâu lâu mỉm cười thích thú. Cô đang tận hưởng thế giới của riêng mình mà không biết cửa đã mở. Một cô gái khác đang lại gần cô khi cô vẫn đang nhìn chăm chú vào cái màn hình.
“Em đang làm gì vậy?”Một giọng nói quen thuộc cất lên thu hút sự chú ý của cô và tim cô đột nhiên đập loạn xạ. Lizzy ngẩng đầu lên và nhảy ra khỏi cái ghế khi thấy Nana đang nhìn chằm chằm mình. Trong một phút hoảng loạn, đầu gối cô va phải cạnh bàn. Nana bật cười trước sự vụng về của Lizzy
“Yah! Em đang làm gì vậy?” Nana hỏi khi thấy người con gái của mình quá lo lắng trong khi bước gần lại cái màn hình.
“K-không có gì!” Lizzy lắp bắp trả lời và nhanh chóng đóng cái lap xuống làm cô gái lớn hơn nghĩ cô đang nói dối. Lizzy không bao giờ tốt trong chuyện nói dối người khác cả. Thay vào đó, cô như là một cô gái thật thà, nói thật mọi thứ mà không xấu hổ.
“Em đang xem gì đó bậy hả?” Nana nhướng mày.
“Chúng ta có thể xem chung mà.” Nana tắc lưỡi khi tiếp lại gần hơn.
“Em thề là em không có.” Lizzy nói và mặt cô chuyển đỏ khi để ý thấy bộ đồ mà Nana đang mặc. Cô gái tóc vàng đang mặc một chiếc váy –đỏ-ôm-sát-người-và-vô-cùng-sexy. Lizzy cảm thấy mặt mình nóng hơn khi Nana đang ôm lấy mặt mình để kiểm tra xem cô có nói thật không.
“Nói dối! Mặt em đỏ lên hết rồi kìa.” Nana cười khúc khích.
“Đương nhiên em phải đỏ mặt chứ! JinAh đang đứng trước mặt em và gián tiếp giết em với cái váy đnag mặc kìa.! JinAh thật là lộng lẫy.” Lizzy nghĩ
Lợi dụng Lizzy không để ý, cô gái kế bên đã mở cái lap lên. Nana nhìn vào màn hình và nhận ra có một văn bản. Chắc là Lizzy đang đọc truyện.“
“Cô biết đó chỉ là diễn xuất, chỉ thổ lộ với nhận vật của mình, chứ không phải cô ấy, nhưng cảm giác này sao mà thật quá?” Nana cố đọc một dòng nhưng khá khó khăn với nó, trình tiếng anh ngàn chấm của nó.
“Tại sao cái này viết bằng tiếng anh vậy? JinAh chỉ hiểu được có vài chữ.” Nana rên rỉ.
Lizzy khá bất ngờ khi cô nhận ra cô gái kia đang đọc fanfic. Cô không thể nói gì nữa. Mặt khác, Nana lôi một chiếc ghế và đặt lại gần chỗ của Lizzy đang ngồi. Đầu của họ như tựa vào nhau, một khoảng cách khá gần và điều này làm cô gái trẻ hơn bối rối. Lizzy thở dài. Cô cảm thấy nhẹ nhõm một chút bởi nó không được viết bằng tiếng hàn nên Nana không thể hiểu được. Cả hai đang âm thầm đọc.
Khi cô thư giãn một chút, Nana lên tiếng.
“Cái này là fanfic về hai đứa mình hả?” Nó tò mò
“C-cái gì?” Lizzy lắp bắp. Cô không thể tin là Nana có thể hiểu được.
“Làm sao JinAh…..” Cô không định chối nhưng cô không thể hoàn thành câu hỏi.
“Well, tên của chúng ta được viết kìa nên……” Nana cười
“JinAh không hiểu lắm nhưng JinAh đoán vậy.” Nó vẫn cười.
Lizzy muốn tự tát vào mặt mình cho tỉnh khi quên rằng tên của hai đứa hiện chình ình lên đó. Cô không ngờ là Nana có thể suy đoán từ chuyện này.
“Không sao mà. JinAh cũng đọc chúng mà nếu chúng được viết bằng tiếng hàn.” Nana nói và cười nhẹ với cô.
“Dịch cho JinAh đi.” Nó năn nỉ cô.
“Eh? T-tại sao?”
“Đi mà! JinAh luôn muốn biết mọi người viết về chúng ta như thế nào.” Nana sử dụng ageyo nhưng Lizzy không muốn nói bởi cô biết rõ fans của mình như nào. Tuy nhiên, cô không thể cưỡng lại và cuối cùng cũng từ bỏ và dịch cho nó nghe, nhưng không phải là dịch toàn bộ bởi vì cô không có dũng cảm để dịch hết. Có một số thứ xấu hổ, ngượng ngùng nên phải giữ lại.
Lizzy cảm thấy bối rối khi tới phần quan trọng. Một khoảng không gian im lặng bao trùm căn phòng.
“Sao em không dịch tiếp? Dịch đi mà.” Nana phồng má.
Lizzy hơi do dự nhưng rồi cũng trả lời nhanh gọn.
“Họ biết về thói quen khi tắm của chúng ta.”
“Thói quen gì cơ?” Nana hỏi.
“Nói lại đi, chầm chậm thôi.”
“JinAh có thể tắm cho em bằng tay không.” Cô nói rồi giả ho, không muốn cô gái kia bình luận thêm 1 lời nào.
Nana cười khúc khích.
“Em thật là biến thái khi cả ở trong fanfic! Fan biết rõ em quá nhỉ!” Nana cứ chọc cô bé và Lizzy đỏ mặt nhìn sang chỗ khác.
“IM ĐI.” Lizzy xấu hổ nói.
“Aww! Đáng yêu quá.” Nana nói, chỉ chỉ và nhéo vào má cô, càng làm cô đỏ mặt hơn.
Nana đặt tay mình lên bàn tay đang để trên bàn của Lizzy. Lizzy chú ý thấy hành động đó và chỉ nhìn theo xem nó sẽ làm gì nữa. Cả hai đều yên lặng, tập trung vào hành động của đối phương. Họ đều nhìn thấy một thứ lấp lánh trên ngón tay áp úp của mình. Nhẫn cưới….
Hai người lấy nhau đã được 2 năm và giờ họ đang nhớ lại cái khoảng khắc hạnh phúc nhất trong đời khi trao nhẫn cho nhau.
Cả hai đồng loạt ngước lên và ánh mắt họ chạm nhau. Họ nhìn vào mắt nhau trong khoảng 1 đến 2 phút mà không ai nói lời nào. Họ không cần phải làm điều đó. Ánh mắt của họ đã cho đối phương biết tất cả những điều họ đang nghĩ. Nana vuốt má Lizzy nhẹ nhàng và rồi nó tiến lại gần hơn, gắn kết 2 đôi môi.
“Người ta nói rằng tình yêu có lẽ chỉ kéo dài được trong vài tháng nhưng……JinAh cảm thấy như là tình cảm của chúng ta hơn thế nữa.. Mọi thứ em làm đều hoàn hảo trong mắt của JinAh. Đôi khi chúng ta có cãi vả và thậm chí hét vào mặt nhau nhưng JinAh yêu em và JinAh biết em cũng yêu JinAh. Em thấu hiểu JinAh và em luôn biết cách làm JinAh vui và cũng giúp đỡ JinAh rất nhiều trên con đường sự nghiệp của mình. Khi em làm những điều đó cho JinAh, JinAh nhận ra rằng cuộc sống của JinAh sẽ hoàn toàn khác nếu không có em.” Nana thổ lộ ngọt ngào
Lizzy không biết nói gì hơn, thay vì mở miệng trả lời thì cô hôn nó
“Saranghae……..”
Lizzy nói và hôn nó, cứ thế lặp đi lặp lại
“Yah! HAI ĐỨA VÀO PHÒNG ĐI!” Jooyeon phá vỡ khoảng khắc ngọt ngào của đôi trẻ.
“Đây là phòng của TỤI EM.” Hai cô gái đáp trả
“Sao cũng được. Nhanh lên kẻo chúng ta sẽ bị trễ mất. Chúng ta phải bắt được chuyến ta tiếp theo tới Tây Ban Nha nếu không chúng ta sẽ lỡ mất lễ cưới của appa và omma! Cánh nhà báo đã ở đó hết rồi đó. Đáng lẽ ba mẹ không nên làm rùm beng.” Jooyeon nói.
“Ok. Tụi em sẽ ra trong 2 phút nữa.” Lizzy nói và Jooyeon rời khỏi phòng
“Chẳng phải chúng ta nên đi bây giờ sao?” Nana hỏi và trước khi nó đứng dậy, Lizzy đã nắm lấy tay nó và đẩy nó lại phía cái ghế.
“Em đang làm gì vậy?” Lizzy không trả lời, cô chỉ tựa cằm lên vai của Nana.
“Để yên như vầy một lúc đi…..” Lizzy yêu cầu và hít sâu. Mùi hương của Nana làm cô thoải mái phần nào.
“Người của JinAh êm quá à! JinAh có thể làm gối đầu của em mãi chứ?”
“Điều ước của em là điều ước của JinAh.” Nana nói, mỉm cười nhẹ nhàng
===================================================
End rồi "múa múa" "Tung hoa"
Trans từ lâu mà giờ mới pos hết :( cái tội lười mà :((
Mong mn ủng hộ <3
Sắp tới sn Nana mình cũng sẽ trans vài fic nữa nhá :3 hí hí
Waiting for 914
G9 mọi người <3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com