Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Lunar

|96%- Guon|
Chương 4:

Warning: ngôn từ mất kiểm soát, có cảnh giết chóc,...
.
.
.

Sau khi gặp Lee Minhyeong, Moon Hyeonjoon lái xe về nhà, trong đầu em không khỏi có những suy nghĩ về cuộc hôn nhân sắp tới. Chợt, một cuộc điện thoại gọi đến

"Alo"

"Hellooo Hyeonjoonie, anh đang làm gì đó~"- Choi Wooje nói vọng ra từ đầu dây bên kia, âm thanh náo động của khu nó đứng cũng không át nổi cái giọng nói vang trời đó

"Nhóc con lại cỏ lúa bằng nhau rồi, bộ gọi 1 tiếng Hyung thì mày chết hả, nhóc tin giờ tao đến chỗ mày rồi gõ vào đầu mày mấy cái cho chừa cái tật của nhóc không ?"- Moon Hyeonjoon bất lực, không biết bao giờ em mới sửa được cái tật cỏ lúa bằng nhau của tên nhóc alpha này nữa

" Vậy á hả, đúng lúc lắm, anh mau đến đi, em có cái này cực thú vị muốn cho anh xem đây"

"Có gì nói lẹ đi nhóc, anh mày là không thích mấy cái kiểu nói nửa vời thế đâu đấy"

"Hì, gì mà anh căng thế, giờ em nói luôn nè. Thật ra em mới bắt được hai con chuột trốn trong tổ chức mình ó, khen em điii~"- Giọng Choi Wooje nũng nịu phát ra từ đầu dây bên kia, haiz, tên nhóc này giờ lại còn thêm tật trẻ trâu nữa chứ

"Rồi rồi, gửi địa chỉ đi nhóc"

"Hehe, lần này anh cho em làm đi nha, anh chỉ cần đến xem trò vui thôi"

" Rồi biết rồi, anh mày đến xem tình hình như nào thôi"

...

Khoảng 30p sau, tại một con hẻm tối chật hẹp, bốc mùi ẩm mốc, một đám người mặt mày bặm trơn, chân tay xăm trổ đang đứng khoanh tay chờ đợi đại ca đến. Còn dưới nền đất bùn ẩm ướt, có hai tên đang nằm vật ra, trên người chi chít những vết thương lớn nhỏ, mặt bị đấm cho bẹo hình bẹo dạng, chúng liên tục van xin, cầu khẩn người trước mặt tha mạng.

Cậu nhóc gương mặt búng ra sữa, hoàn toàn trái ngược với giọng nói trầm trầm, nhìn đám đang bò dưới đất bằng ánh mắt khinh bỉ, nói lớn:

" Ê chúng mày không đứa nào mang cái gì để bịt mõm chúng nó lại à, ồn quá đi mất, biết thế nãy cắt mẹ lưỡi bọn này đi cho khỏi kêu ca nhiều"

"Wooje, bình tĩnh đi, cắt lưỡi chúng nó rồi tra khảo kiểu gì, đợi Hyeonjoon đến xử lí êm xuôi mọi việc rồi mày thích cắt gì thì cắt"- Minseok khẽ nhắc nhở, cậu ít ra vẫn giữ được bình tĩnh không như tên nhóc kia, đợi lâu quá mà nó thiếu điều trông như sắp giết người tới nơi rồi

Khítttt...

Bỗng, một chiếc xe mô tô thể thao dừng lại trước con hẻm tối, khiến tất cả đều ngoái đầu lại nhìn. Xuống xe, chàng thanh niên trẻ cởi mũ bảo hiểm, khuôn mặt xinh đẹp với mái tóc trắng bông dần hiện ra, trái ngược với biểu cảm đằng đằng sát khí

"Đcm, chọn chỗ ở đâu không chọn lại chọn ngay con hẻm còn đéo hiện rõ trên bản đồ, báo hại tao phải đi tìm"- Đôi mày khẽ nhíu lại, thật là tức chết em rồi, đã mù đường còn bắt em đi dò có tức không cơ chứ, ngày hôm nay sao mà nó xui dữ vậy trời

Mắt Wooje sáng bừng, nhóc nhanh chóng lao đến ôm lấy người tóc trắng mà dụi dụi:

"Không phải tại em đâu ý, là hai tên kia đã cố bỏ trốn rồi bị bắt ở đây ý, em vội báo cho anh đến luôn đỡ phải mang chúng về trụ sở, ngộ nhỡ đang đi chuyển chúng lại lăn ra chết thì chán lắm. Wooje giỏi như vậy mà anh còn chưa khen Wooje đã vội mắng em trước rồi, em buồn lắm"- Wooje mắt long lanh nước nhìn Hyeonjoon, ra điều rất là uất ức, Hyeonjoon cũng ôm mặt bất lực, tên nhóc này bao giờ mới chịu lớn đây...

"Hai tên đấy đâu rồi"- em quay mặt sang hỏi Minseok, tay thì cố gỡ tên nhóc đang bám lấy mình ra

"Đây, đang nằm dưới đất thoi thóp đây này, mày hỏi gì hỏi nhanh không tao thấy chúng nó sống cũng không được lâu nữa đâu"- Minseok đánh mắt nhìn về hai tên đang nằm sõng soài dưới đất, ra hiệu cho Moon Hyeonjoon tiến tới

Bước từng bước chậm rãi, mắt em đảo quanh thân thể bầm dập của hai con người dưới trân, miệng khẽ nở nụ cười khinh bỉ:

"Lại là chó của Park Seojun à, tên này tưởng như nào mà vớ được mấy thằng đàn em ngu vl, đã cài cắm vào hang cọp mà lại bị phát hiện sớm như vậy, đúng là nhục nhã"

"Mày thì biết cái chó gì, Moon Hyeonjoon, sớm muộn gì mày cũng sẽ chết dưới họng súng của..ặc"

Chưa kịp nói hết câu, tên ban nãy gào mồm lên chửi bị Hyeonjoon cho một cước vào đầu toé máu, chết không kịp ngáp. Tên còn lại thấy vậy thì sợ hãi, tay chân run lẩy bẩy, hắn vại nài:

"Đại ca Moon, xin anh... xin anh hãy tha mạng cho tôi...tôi sẽ nói cho anh biết tất cả những gì tôi biết về Park Seojun, xin anh đấy làm ơn"

"Ồ, thế mày biết gì, nói tao nghe xem nào"- Moon Hyeonjoon cười khẩy, cảm giác thích thú khi em đang nắm thóp sự sống của kẻ khác trong tay. Em khẽ thả ra Pheromone rượu đào nồng đậm, đưa tên nằm dưới đất vào cơn mê không lối thoát. Hắn dễ dàng trả lời hết tất thảy những gì em hỏi, không thiếu một câu, một chữ nào. Men say và cơn choáng vì mất nhiều máu có lẽ đã làm cho hắn không thể phân biệt đâu là thực đâu là ảo nữa, hắn như bị thôi miên mà tuôn ra hết tất cả.

Xong chuyện, em chỉ khẽ cười 1 tiếng đắc thắng, quay đầu rời đi, cũng không quên nhắc nhở đám đàn em:

"Chúng mày nhanh chóng thu dọn hết đống này rồi quay trở lại làm việc đi, trụ sở chính vừa báo cáo về một số kẻ đáng nghi cứ quanh quẩn ở đó dạo gần đây, chắc chúng đang chờ mấy tên này tuồn thông tin ra ngoài. Nhanh về mà xử lí hết bọn tôm tép đó đi"

Nói đoạn, em quay qua nhìn tên nhóc họ Choi đang phụng phịu:

"Ah, tên này tặng cho nhóc đó, coi như là anh mày xin lỗi vì nãy lỡ mắng nhóc đi. Nhóc thích làm gì thì làm. À đừng quên cắt ra một số 'quà kỉ niệm' tặng cho đối tác Park của chúng ta nhé"

" Minseok à, mày về trụ sở với tao luôn đi, tao đang có chuyện quan trọng cần bàn"- Em ghé vào tai Minseok nói nhỏ, như không muốn nhiều người nghe thấy...

-11h đêm tại trụ sở của băng Lunar-
...
"CÁI GÌ CƠ!!!!"- tiếng hét thất thanh vang ra từ phòng Moon Hyeonjoon. Trong phòng là 2 người một thấp một cao đang đứng nói chuyện. Người thấp hơn không giấu nổi khinh ngạc, tiếng hét lớn như thể hiện sự bất ngờ, tròng mắt mở to như muốn xác nhận thực tại, cậu tiếp tục hét:

"MÀY NÓI LẠI CHO TAO NGHE XEM NÀO, CÁI CHÓ GÌ ĐANG XẢY RA THẾ, MÀY TRÔN TAO À"

Em ôm mặt bất lực, sao cái tên này thấp mà giọng nó không thấp tí nào vậy, bảo bàn trong im lặng thôi mà nó hét như muốn cả trụ sở nghe thấy ý:

"Mày bình tĩnh đi Minseok, nói be bé thôi không bí mật lại bị tuồn hết ra ngoài bây giờ. Tao bảo là tao sắp kết hôn, có gì trong mấy tuần tới mày giúp tao quản lí băng, thay tao lãnh đạo đàn em giải quyết công việc, đợi sau này tao ổn định rồi sẽ quay lại tiếp quản công việc như bình thường. Mày làm được không?"

"Vl việc tao làm được hay không đéo quan trong bằng việc mày sắp kết hôn. Sốc vl. Đm tên alpha nào không bị mày khinh bỉ mà cho nó trèo lên tận giường luôn thế, hay có thằng cưỡng ép đánh dấu mày hả. Vô lí vl thằng alpha nào đánh dấu nổi mày????"- càng nói, ngôn từ của Minseok càng mất kiểm soát, hiện tại cậu vẫn chưa thể tin được thằng bạn kiêm đại ca hổ báo, ngỗ nghịch của mình sắp đi làm vợ người ta.

"Là một kiểu kết hôn hợp đồng thôi, làm đéo gì có chuyện làm mấy cái tình cảm, mà giả dụ có thì cũng là tao đè"

"..."- Ryu Minseok cạn lời, lần đầu tiên nó thấy có omega nói muốn đè alpha như tên này, cơ mà cũng có khả năng đấy chứ

"Ê nhưng mà alpha mày nói là ai thế?"

"Là Lee Minhyeong"

"!!!"

Ryu Minseok bây giờ còn sốc nặng hơn lúc thằng bạn công bố nó sắp kết hôn, mắt mở to môi mấp máy không nói nên lời. Thế giới quan của nó sụp đổ, nó không muốn tin vào những gì tai mình nghe được nữa.

'Hai con quái vật về chung 1 nhà, không khéo sắp có nạn diệt vong mất. Ai đó làm ơn nói với Minseok rằng từ nãy đến giờ chỉ là mơ thôi có được không!!!'
----
Hehe tui có ý tưởng làm thêm 1 bộ demo sẹc vì thấy hai cặp này đang tiến triển hơi chậm (⁠・ั⁠ω⁠・ั⁠)
Yên tâm nhies chuyện tui vẫn sẽ ra đều đều, có nhỡ ngày nào ko ra thì tôi lạc trong game á nên mn thông cảm nha (⁠◕⁠દ⁠◕⁠)
Chúc mn đọc chuyện zui zẻ╰⁠(⁠^⁠3⁠^⁠)⁠╯

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com