Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

nhật thực toàn phần

Note: quà tặng dành cho @banana_namin29 (cũng không tag được bồ luôn 😭)

Note: Truyện ngược đến rồi đây, hơi bùng binh tà đạo một tí nha.

*

Kim Hyukkyu quay người, ánh mắt dừng lại trên bàn tay đang nắm lấy góc áo mình.

-Tuyển thủ Faker?

Tuyển thủ Faker, sau bao năm vẫn là danh xưng đó, không phải là Lee Sanghyeok, càng không thể là Sanghyeok.

Lee Sanghyeok tự cười chính mình, tay buông vạt áo Kim Hyukkyu. Anh đang muốn làm gì vậy? Nói ra tình cảm chôn giấu suốt 10 năm nay à? Anh đang chờ đợi điều gì vậy? Chờ đợi người kia sẽ chấp nhận tình cảm của một người em gọi bằng danh xưng xa cách "tuyển thủ Faker" ư?

Lee Sanghyeok đọc rất nhiều sách, nhưng dường như chẳng có sách nào chỉ cho anh cách bước vào thế giới của Kim Hyukkyu. Anh chỉ cần bước một bước, em sẽ lùi mười bước. Đôi khi anh thấy cực kỳ ghen tị, ghen tị với nhóc Minseok được làm đứa em thân thiết của em, được em quan tâm, được gặp mặt em mỗi khi nhóc muốn. Ghen tị với tất cả những tuyển thủ từng được cùng một đội với em, tại sao em có thể trao sự dịu dàng của mình cho thật nhiều người, nhưng lại chưa từng cho anh một chút ánh sáng.

Có lẽ bởi vì Mặt Trời và Mặt Trăng chỉ gặp nhau khi Nhật Thực, là khi cả thế giới chỉ còn một màu đen kịt, tựa như tình cảm này đã định sẽ chẳng có một cái kết đẹp ngay từ thuở mới chớm.

-Cậu có chuyện gì muốn nói với tớ sao?

Vẫn là giọng nói nhẹ như bông, nhưng ánh mắt lại chẳng hề giống như khi em nhìn nhóc Minseok, như khi em nhìn những người đồng đội của mình.

-À, không có gì, cậu về cẩn thận.

Kim Hyukkyu nhẹ gật đầu rồi vội vàng rời đi. Như thể em chán ghét anh đến tột cùng, chẳng muốn ở lâu hơn bên cạnh anh dù chỉ một giây.

Lee Sanghyeok chợt muốn đi nhậu, có lẽ thêm chút rượu vào người sẽ giúp anh bớt sầu não.

"Minhyung ah, đến quán cũ nhé"

Có một sự thật là mặc dù Lee Sanghyeok yêu thương cả bốn đứa em, nhưng anh thường đánh lẻ cùng Lee Minhyung, đặc biệt là vào những ngày muốn nhậu nhẹt.

Có lẽ là vì Lee Minhyung biết cách lắng nghe người khác, là một cậu em chân thành và cho lời khuyên tốt, hoặc chỉ đơn giản vì cậu đủ sức hộ tống anh về khi anh đã ngấm men say.

-Hôm nay anh lại buồn vì người đó ạ?

Lee Sanghyeok tin tưởng Lee Minhyung, tin tưởng đến mức chia sẻ nỗi lòng sâu kín của mình cho cậu. Anh nói anh thương một người đã nhiều năm, nhưng có lẽ người đó sẽ chẳng bao giờ để mắt đến anh. Cậu từng khuyên anh dũng cảm bày tỏ với người đó, còn đùa rằng có ai lại nỡ lòng từ chối tình cảm của Quỷ Vương chứ, nhưng anh nói mình không có đủ dũng khí, có lẽ cả đời này anh cũng không thể chạm đến ánh trăng sáng trong lòng mình.

-Minhyung ah, em có nghĩ anh nên từ bỏ không?

Lee Minhyung nâng cốc rượu chạm vào cốc của Lee Sanghyeok, giọng nói nghiêm túc đến lạ.

-Nếu là em, em sẽ không từ bỏ dễ vậy đâu. Ta đâu biết người kia nghĩ gì, đừng tự biến mình thành kẻ hèn nhát, anh ạ.

Vẫn là câu trả lời hệt như lần đầu anh hỏi cậu. Không biết là cậu đã từng yêu ai chưa, còn anh đã ôm bong bóng mộng tưởng với Kim Hyukkyu từ thời niên thiếu tới khi trưởng thành. Anh cứ luôn sợ hãi điều gì vậy? Sợ hãi bong bóng bị kim chọc thủng, nên cứ mãi chẳng dám tặng nó cho em.

Lee Sanghyeok uống say đến gục xuống bàn. Lee Minhyung thở dài dìu anh ra ngoài, trùng hợp bắt gặp Kim Hyukkyu và Kim Kwanghee.

-Tuyển... À Sanghyeok sao vậy?

Giọng nói đầy lo lắng, ánh mắt không giống như khi nhìn Ryu Minseok hay bạn bè, ánh mắt này, chắc chắn là có ẩn tình.

Lee Minhyung bỗng thấy tim hơi nhói lên, có lẽ là do có cồn trong người.

-Anh ấy uống say thôi ạ, giờ em đưa anh ấy về.

Kim Hyukkyu như muốn nói lại thôi, chỉ gật đầu chào rồi cùng Kim Kwanghee vào trong quán.

Lee Minhyung gọi taxi, thở dài nhìn Lee Sanghyeok say khướt ngay bên cạnh.

Suốt đoạn đường về, cậu đăm chiêu suy nghĩ điều gì đó.

Lee Sanghyeok gặp lại Kim Hyukkyu trong trận đối đầu hai tuần sau đó.

Anh nhìn bóng lưng em rời đi, cuối cùng vẫn gọi một tiếng.

-Hyukkyu ah, tớ có chuyện muốn nói.

Kim Hyukkyu gật đầu, dường như rất mong chờ chuyện Lee Sanghyeok sắp nói.

-Hyukkyu, tớ th-

-Anh Hyukkyu!

Tiếng gọi lớn truyền tới từ sau lưng, Ryu Minseok cười tươi vẫy tay với Kim Hyukkyu, đi bên cạnh là Lee Minhyung.

-Bắt quả tang hai "bạn không thân" lén lút gặp nhau nha!

Ryu Minseok buông lời đùa cợt, Lee Minhyung ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Kim Hyukkyu.

Vậy là một lần duy nhất trong đời Lee Sanghyeok lấy hết can đảm tỏ lòng mình với Kim Hyukkyu đã thất bại. Có lẽ ông trời đã biết trước kết quả, nên mới để cho anh giữ lại chút tự tôn cuối cùng.

-Hyukkyu ah, hôm nay cậu chơi rất hay.

Một lời khen ngợi che đậy sự mất mát trong ánh mắt Lee Sanghyeok. Ryu Minseok bám lấy tay Kim Hyukkyu, miệng nói nhớ anh lắm muốn được anh xoa đầu.

Lee Sanghyeok rời đi trước, Kim Hyukkyu lén liếc nhìn anh khi anh lướt qua vai em.

Lee Minhyung thấy miệng mình đăng đắng.

Một ngày trời âm u tối đen, Lee Sanghyeok nhận được tin nhắn rủ đi nhậu của Lee Minhyung.

-Hyukkyu? Sao cậu lại ở đây?

Kim Hyukkyu ngẩng đầu, hôm nay em còn đẹp hơn cả mọi khi, nhưng ánh mắt lại đượm buồn man mác.

-Anh Sanghyeok, em và anh Hyukkyu đang quen nhau.

Ngoài trời đổ mưa rào, sấm chớp nổ vang trời, Lee Sanghyeok cũng thấy hốc mắt mình như chực trào.

Kim Hyukkyu bị tiếng sấm doạ sợ, Lee Minhyung bao bọc tay em trong bàn tay to ấm của mình.

-Hyukkyu đừng sợ, có em ở đây rồi.

Lee Sanghyeok thấy mu bàn tay mình ướt nước, anh vội lau giọt nước mắt vừa chảy xuống trên má.

-Mừng cho hai người.

Kim Hyukkyu ngẩng đầu sau câu nói, ánh mắt chứa đầy tâm sự, bàn tay vẫn nằm gọn trong cái nắm tay ấm áp của Lee Minhyung.

Lee Sanghyeok thấy tầm mắt mình mờ đi, anh vội mở điện thoại lấy lý do mình có việc gấp, chạy trốn khỏi hiện thực.

Chạy trốn dưới trời mưa rào, chẳng còn phân biệt được đâu là nước mưa đâu là nước mắt nữa.

À thì ra đâu chỉ có một mình anh là Mặt Trời. À thì ra Nhật Thực còn có cả Nhật Thực Toàn Phần.

Lee Minhyung, có phải vì chúng ta đều là Mặt Trời, đều mang họ Lee?

Sanghyeok hyung, thứ thuộc về anh mà anh không biết giữ, vậy thì nhường nó cho em.

-Fin-

Lời writer: Mừng ngày đầu bán mình cho tư bản, tôi viết OTP ngược tà đạo 🤡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com