Chương38: Con rể Kim
Editor : Minseul95
Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.
Kỳ Nhạc Nhạc dùng ứng dụng dịch trên điện thoại để báo tên món ăn cho Kim Nam Joon, làm Kim Nam Joon ngơ ngác, những người Trung Quốc chỉ ăn lẩu mà nhiều đồ ăn như vậy sao?
Nam Joon không biết, Nam Joon rối rắm, anh suy nghĩ một lúc rồi nói. "Nhạc Nhạc gọi món là được."
Vì vậy cô gọi tất cả các món lẩu nhất định phải ăn, còn gọi một cái nồi uyên ương, trong trường hợp Kim Nam Joon không thể ăn được, anh vẫn có thể húp canh suông trong đó.
Các món ăn rất mau được mang lên, Kỳ Nhạc Nhạc chuẩn bị dầu và đĩa khô cho anh, Kim Nam Joon kỳ lạ nhìn dầu mè và tỏi trong bát, đây là lần đầu tiên anh ăn như thế này. Sợ rằng anh ăn đồ ăn nữa sống nữa chín, Kỳ Nhạc Nhạc cũng dạy anh ăn như thế nào.
Quả nhiên Kim Nam Joon suýt chút nữa đã trực tiếp khóc trong phòng riêng, điên cuồng uống nước để ngăn cay, tuy rằng cay nhưng ăn rất sảng khoái, càng ăn càng nhiều. Anh một bên lau mồ hôi một bên kiên quyết nhét rau vào miệng, cả môi đều sưng lên một vòng, khi nhìn thấy Kỳ Nhạc Nhạc không chút thay đổi nhét thịt bò vào miệng, Kim Nam Joon tức khắc cảm thấy kính nể.
"Oppa anh thử xem bánh dày đường đỏ cùng thịt giòn nhỏ này đi, cái này ăn trực tiếp rất là ngon!" Kỳ Nhạc Nhạc không cho phép có người không biết, bánh dày và thịt giòn nhỏ ăn ngon như vậy.
Hai người ăn hơn nữa ngày, mới cảm thấy mỹ mãn vuốt ve cái bụng tròn vo, một thân mùi lẩu bước ra khỏi tiệm lẩu, vốn dĩ Kim Nam Joon muốn thanh toán hóa đơn nhưng Kỳ Nhạc Nhạc đã ngăn lại, cô là chủ nhà làm sao có thể bắt anh trả tiền.
Đi được vài bước, Kỳ Nhạc Nhạc sắp ngã xuống. Kim Nam Joon vội vàng đỡ cô ngồi xuống ghế đá trong công viên nhỏ gần nhà, thừa dịp trời tối mát mẻ, các trưởng bối tạo thành một nhóm khiêu vũ nhỏ trong công viên. Kim Nam Joon lại có thêm kiến thức về trường hợp hoàn toàn mới này, âm nhạc nhịp nhàng và tiếng cười của ông bà tạo nên một bầu không khí pháo hoa độc đáo.
Cha Kỳ và mẹ Kỳ cũng ở trong đội ngũ, tựa hồ nhìn thấy con gái nằm trong lòng của Kim Nam Joon, bà đá chồng mình một cái. "Lão Kỳ, mau nhìn chiếc ghế dài bên kia."
Ba Kỳ không hiểu được nhìn theo hướng bà chỉ, ông nhìn thấy một người đàn ông có dáng người cao lớn ngồi trên chiếc ghế dài bên khu rừng tối, có một cô gái đang nằm trong lòng anh ta, mẹ nó chứ, đó không phải là con gái của ông sao?
Cha Kỳ cho rằng con gái mình đang bị quấy rối, định tiến lên giáo huấn đăng đồ tử một trận, lại bị Mẹ Kỳ ngăn lại. "Ông làm gì vậy? Đó là con rể thứ tư của mình đấy!"
Nghe mẹ Kỳ nói như vậy, cha Kỳ nháy mắt vui như lên trời.
"Mấy đứa con rể của tôi, đều cao ráo đẹp trai, dung mạo tốt, con gái của chúng ta thật là diễm phúc không cạn ah!"
"Có người cha nào nói con gái mình như vậy không." Mẹ Kỳ trừng mắt liếc nhìn ông một cái.
Sau khi buổi nhảy tối nay kết thúc, hai người mỉm cười và ân cần đi về phía họ, Kim Nam Joon vội vàng chào họ, vì người có thể phiên dịch còn chưa tỉnh dậy, nên ba người đành khoa tay múa chân mà giao lưu.
May mắn khoa tay múa chân không được bao lâu thì Kỳ Nhạc Nhạc tỉnh dậy. "Ba mẹ, sao hai người ở đây vậy? Đi múa sao?"
Ba Kỳ tiến lên đánh cô một cái. "Cái con nha đầu hư này, còn không mau đứng dậy, tiểu Kim ôm con lâu như vậy không mệt sao?"
Thấy Kỳ Nhạc Nhạc bị đánh, không biết nguyên nhân Kim Nam Joon gấp đến độ không được. Muốn giúp cô lại không biết làm sao bây giờ.
"Oppa, không có việc gì, ba em sợ em đè nặng anh."
Kim Nam Joon dùng tiếng Trung không quá thông thạo nói. "Không, anh có thể mà."
Mẹ Kỳ nở nụ cười khi nghe đều đó. "Tiểu Kim nói tiếng Trung rất tốt, mẹ và ba con về nhà, con mang cậu ấy đi siêu thị mua một số thứ cần thiết đi."
Kỳ Nhạc Nhạc vội vàng dịch lại, Kim Nam Joon cúi đầu chào ba mẹ vợ, nhìn theo bọ họ rời đi rồi đi theo Kỳ Nhạc Nhạc tới trung tâm thương mại.
Kết quả Kỳ Nhạc Nhạc không dẫn anh đi trung tâm thương mại trước mà là đi mua hai bát tôm lạnh trước, Kim Nam Joon như mở ra một cánh cửa đến thế giới mới, thích ăn đồ ngọt Kim Lader yêu thích không buông tay, lộc cộc lộc cộc liền ăn xong rồi, ban đêm vào mùa hè ăn tôm lạnh uống đá bào quả thật rất tuyệt vời. Anh đối với thành phố lại yêu thích thêm một phần, không chỉ vì người anh yêu anh đã được sinh ra ở đây, còn bởi vì đồ ăn ở đây thật sự quá ngon. Đoán chừng Jung Kook sẽ rất thích thức ăn siêu ngon ở nơi này đi.
Bất quá anh không muốn nói cho các thành viên biết, cho chính mình thêm mấy tên tình địch, vạn nhất cha mẹ vợ thấy các thành viên khác rồi không thích anh nữa thì làm sao bây giờ. (Mẹ Kỳ: Nói hươu nói vượn, mẹ không hề thiên vị đứa nào cả.)
.
.
.
(Đã chỉnh sửa)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com