Chap 23
Warning: H?
- Em.. là Omega?
Bam không nói nên lời, nói đúng hơn là không thể cất tiếng. Em chỉ biết đưa đôi mắt sớm đã nhòa đi bởi mồ hôi và nước mắt. Koon cũng cảm nhận được, nên nhanh chóng cởi áo khoác ra che cho Bam và bế em rời khỏi bữa tiệc.
- Mình về nhà, em nhé.
----
Đêm khuya tĩnh lặng, Koon lặng lẽ đưa em vào phòng, cẩn thận khép cửa lại. Bam không ngừng thở dồn dập, cả cơ thể trở nên nhạy cảm, run rẩy như một con thú nhỏ mắc kẹt trong cơn mê loạn.
Koon hít một hơi sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Anh nhanh chóng tìm kiếm khắp phòng để tìm lọ thuốc ức chế mà Omega thường dùng, nhưng không thấy. Bam dường như đã cất giấu quá kỹ, quá kỹ để che giấu sự thật này khỏi tất cả mọi người... và khỏi cả anh. Ý nghĩ đó làm tim anh nhói lên, vừa bất ngờ, vừa bối rối. Nhưng anh không có thời gian để suy nghĩ nhiều hơn khi nghĩ đến Bam vẫn còn trong tình trạng bất ổn.
Không còn cách nào khác, anh đành lấy một chiếc khăn, thấm nước lạnh rồi bắt đầu lau nhẹ lên trán Bam, hy vọng có thể giúp em dịu đi phần nào. Làn nước mát lạnh chạm vào làn da nóng bừng, Bam khẽ run lên, nhưng không phản kháng. Ánh mắt em mở ra một chút, mơ màng nhìn người đối diện, đôi mắt sâu thẳm chứa đầy sự mong manh mà anh chưa từng thấy ở Bam. Dường như cơn đau đã dịu lại đôi chút, nhưng ánh mắt đó lại khiến anh không khỏi chao đảo. Koon chưa từng thấy em trong tình trạng này – yếu đuối, nhạy cảm, và như thể toàn bộ lớp vỏ bọc mạnh mẽ thường ngày đã tan chảy trước mắt anh.
Koon khẽ vuốt tóc em, hơi thở anh bất giác chùng xuống.
- Em thấy đỡ hơn chưa?
Anh hỏi, giọng khẽ vang trong không gian chỉ có hai người. Bam chỉ khẽ gật đầu, không nói gì, nhưng đôi mắt em vẫn dán chặt vào Koon, như muốn nói điều gì đó mà không thể thốt nên lời. Có một sự mời gọi trong ánh mắt của Bam, khiến anh chẳng thể nào dứt ra. Ánh mắt ấy như muốn níu kéo anh lại, như muốn Koon ở lại bên cạnh.
- Bam?
Em khẽ nhắm mắt lại, như một lời mời gọi thầm lặng, như thể em đã hoàn toàn tin tưởng và phó thác tất cả cho người kia. Không chút do dự, Koon cúi xuống, cảm nhận hơi thở nhẹ nhàng của Bam hòa quyện cùng nhịp đập của trái tim mình. Anh nhẹ nhàng chạm môi vào trán cậu, như một lời trấn an. Nhưng Bam không phản kháng, em thậm chí còn nghiêng đầu, như chờ đợi điều gì đó nhiều hơn.
Koon không kiềm chế được nữa. Anh cúi xuống, chạm nhẹ lên đôi môi mềm mại của Bam, cảm giác ngọt ngào xen lẫn sự khao khát mãnh liệt trỗi dậy trong lòng. Đôi tay anh xiết chặt, như muốn giữ Bam mãi mãi ở bên cạnh mình, tựa như muốn thời gian dừng lại.
- Anh..Koon.. giúp em..nhé?
Anh cười, nhìn thẳng vào đôi đồng tử của Bam, bàn tay hư hỏng đã bắt đầu có sự di chuyển. Ban đầu chỉ là chạm má, nhưng càng lúc càng bạo hơn, tay Koon đã luồn vào áo em từ khi nào. Như cảm nhận được có thứ gì lành lạnh chạm vào eo mình, Bam bật tiếng rên khẽ, nhưng làm vậy chỉ khiến thú tính trong lòng Koon trỗi dậy mãnh liệt hơn.
Koon nhanh chóng thu hẹp khoảng cách giữa hai người, cơ thể anh áp sát vào Bam với cảm giác cấp bách và ham muốn mới xuất hiện. Koon hôn lên môi em một nụ hôn mãnh liệt và cuồng nhiệt, lưỡi anh ngay lập tức tìm kiếm lối vào trong miệng của Bam. Anh dùng lưỡi mình hút hết dư vị ngọt ngào còn sót lại trong miệng Bam và tiếp tục hôn cho đến khi cả hai đầu óc mụ mị. Chỉ lúc Bam vội vã đánh vào lưng Koon không ngừng thì mới luyến tiếc thả ra, nhưng đôi tay anh vẫn vuốt ve những đường cong đầy mê hoặc của Bam, mắt tôi tối sầm lại vì ham muốn, và ham muốn.
- Chết tiệt.. anh sẽ phát điên mất..
Như thể đã đánh mất lí trí, đột nhiên Bam ôm lấy anh, hôn chóc chóc lên mặt anh không ngừng khiến Koon bật cười. Và bất thình lình hôn vào môi anh.
- Aguero, tới luôn nhé?
Koon nuốt nước bọt, nhìn em đầy nghi hoặc.
- Em.. có thật sự muốn vậy không?
- Ừm, vì là anh.
---
Căn phòng ngập tràn tiếng ái muội. Từ tiếng hôn, tiếng rên khẽ vang vọng đều trong căn phòng ấy. Koon hôn lên mắt, lên chóp mũi, lên má, rồi lại môi. Rồi anh mở rộng xuống cổ, môi và lưỡi Koon lướt dọc theo làn da của em,để lại dấu vết mà đỏ mà người ta hay nói là "đánh dấu chủ quyền". Cơ thể Koon áp sát vào em, hai tay thì ôm lấy hông, giữ em cố định khi Koon tiếp tục khám phá cơ thể của em. Anh lướt theo những nụ hôn dọc theo xương quai xanh của Bam, di chuyển xuống ngực em. Chiếc váy mà Androssi cất công chuẩn bị kĩ càng cho em sớm bị Koon cởi ra và ném vào góc phòng, và tất nhiên bộ âu phục của anh cũng không phải ngoại lệ, đã được Bam cởi ra và ném tứ tung khắp phòng.
Koon có chút bất ngờ. Tuy là lần đầu của Bam nhưng em làm như thể đã từng trải qua và có kinh nghiệm làm người khác "dựng".
- Em học thứ này từ đâu ra? FUG?
Bam thoáng đỏ mặt, ấp úng trả lời.
- Không ai dạy cả.. em tự học..
Ôi trời ơi, em ấy đáng yêu đến vậy sao? Koon kéo em lại, trao cho em nụ hôn sâu.
- Tiếp theo có thể sẽ đau lắm, em có thể chịu được không?
Bam gật đầu, anh cũng thuận ý đẩy xuống giường, nhanh chóng rút cái thứ đã cương cứng của mình ra. Bam nhìn cũng phải giật mình, nó.. to đến vậy? Giờ thì có chút hối hận rồi..
Anh nhấc chân Bam đặt lên vai mình, rồi từ từ đưa thứ hàng khủng sớm đã trướng đau của mình tiến sâu vào trong em. Bam bật ra một tiếng rên lớn, cơ thể em phản ứng mãnh liệt với sự xâm nhập mạnh mẽ ấy. Koon không hề dừng lại; anh bắt đầu di chuyển, từng cú thúc mạnh mẽ và dứt khoát, Baam chỉ biết cong lưng, ưỡn người ra sau, rên trong khoái lạc.
- Hahh~ Aguero... đau..~
- Nâng hông lên, bé con.
- Đừng mà- ahh~ sắp ra..
Koon hôn lên môi em, chiều chuộng.
- Cùng nhau.
Vừa dứt lời, anh thúc một cú cuối cùng vào trong Bam. Tinh dịch trào ra, cả hai ướt đẫm mồ hôi sau thời gian vừa rồi. Anh muốn để cho Bam nghỉ ngơi, nhưng có lẽ kì phát tình vẫn chưa kết thúc. Em vẫn còn mơ màng, và có dấu hiệu muốn "làm" tiếp. Đành phải chiều theo thôi..
--
Tiếng rung lắc của giường pha lẫn với tiếng da thịt va chạm lẫn nhau. Những cú thúc của Koon càng lúc càng nhanh và mạnh hơn, như thể muốn ăn tươi nuốt sống em. Bam chỉ biết nắm chặt lấy ga giường, cảm nhận từng đợt sóng khoái cảm trào dâng từ bụng dưới lên đỉnh đầu. Em không thể kiểm soát bản thân, mỗi lần anh đâm vào là một lần rên lên, cơ thể co rút trong cơn hoan lạc.
Koon cúi xuống, áp môi mình vào môi Bam, hôn như giải phóng nỗi đè nén bấy lâu. Bam đáp lại nụ hôn đó, hai tay ghì chặt cổ anh. Hai cơ thể áp sát vào nhau, tiếng lạch bạch kêu lên không ngừng. Tấm lưng của Koon được điểm thêm những vết cào cấu đỏ rực, thân của em cũng chẳng vừa, chi chít những dấu hôn khẳng định chủ quyền.
Cả hai trải qua đêm hoan ái tới sáng. Khi cơn cực khoái cuối cùng tràn qua, Bam nằm kiệt sức trong vòng tay của anh. Cả hai chìm vào giấc ngủ sâu.
----
Ánh sáng ban mai len lỏi qua rèm cửa, đánh thức Bam khỏi giấc ngủ sâu. Em mở mắt, cảm thấy cơ thể mệt mỏi và có chút đau nhức, và rồi từng ký ức của đêm qua chầm chậm hiện về, làm hai má em đỏ bừng. Bam chỉ muốn chui xuống giường, tránh phải nhìn Koon và đối diện với sự ngượng ngùng khó xử. Em cố gắng xoay người, tính rời khỏi giường một cách nhẹ nhàng nhất có thể, nhưng một bàn tay đã nhanh chóng nắm lấy cổ tay em, kéo em trở lại.
Em bị Koon kéo vào lòng, vòng tay rắn chắc của Koon giữ chặt em lại.
- Em định trốn đi đâu vậy?
Koon cười nhẹ, giọng nói mang theo chút trêu chọc nhưng vẫn dịu dàng.
- Sau tất cả những gì xảy ra đêm qua, em nghĩ anh sẽ để em chạy trốn dễ dàng thế sao?
Baam đỏ mặt, cúi đầu im lặng.
- Anh quên chuyện của đêm qua đi cũng được, em hoàn toàn có thể coi anh là bạn bình thường, hôm qua chỉ là sự cố-
Chưa kịp nói hết lời, em bị chặn bởi nụ hôn của Koon. Khi dứt ra, anh đưa tay vuốt nhẹ lên tóc Bam, giọng nói dần trở nên nghiêm túc hơn.
- Bam... anh sẽ chịu trách nhiệm về tất cả những gì đã xảy ra. Nhưng không phải vì cảm thấy tội lỗi... mà là vì anh yêu em.
Bam ngước lên, bắt gặp ánh mắt chân thành của Khun, và trái tim em như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Những lời nói ấy khiến em cảm thấy mọi ngượng ngùng, xấu hổ dường như tan biến. Cậu không đáp lại, nhưng lặng lẽ vòng tay ôm chặt lấy Koon, vùi mặt vào ngực anh như một lời chấp nhận, em khẽ nhắm mắt, cảm nhận sự bình yên khi có Koon bên cạnh. Và rồi cả hai lại chìm vào giấc ngủ êm đềm, một giấc ngủ trong vòng tay của người mình yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com