Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4 (H)

A: Địa Chu
B: Trung tụ
O: Cản du

Chỉ có chương này là mình đã sửa lại, cách chương còn lại mình tạm đăng lại chưa qua chỉnh sửa

——————

Hạ Huyền cẩn thận ôm người kia vào lòng đôi chân chậm rãi bước đi trên hàng lang dài tăm tối. Người trong lòng chỉ im lặng bám chặt vạt áo hắn. Hạ Huyền khẽ cúi đầu nhìn y, tiếng hít thở đều của Sư Thanh Huyền làm tâm hắn có chút ngứa ngáy.

Đến khi dừng lại, cả hai đã đứng trước cửa phòng hắn. Cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, bước chân vững vàng đi trên mặt đất. Bước vào căn phòng tăm tối, ánh sáng yếu ớt không biết đến từ đâu được chiếu rọi qua khung cửa sổ

Hạ Huyền tiến ra sau bình phong thả nhẹ người kia lên giường. Sư Thanh Huyền từ từ mở mắt, ánh mắt nóng rực đọng hơi nước ngước nhìn người kia. Giọng nói run rẩy từ trong đôi môi kia của y cất lên.

"Hạ.... huynh giúp ta, ta kh.. khó chịu quá."

Hạ Huyền từ sự việc ban nãy đã ngửi thấy tiết tố Cản Du toản ra từ y, mùi hương nồng đậm khi phát tình của Cản Du sẽ thu hút những người xung quanh, trong đó Địa Chu chịu ảnh hưởng mạnh nhất. Sư Thanh Huyền thời khắc này không hề phòng bị, lại càng không nghĩ đến người trước mắt mình là ai.

Sư Thanh Huyền càng phát ra tiết tố nồng đậm của mình càng làm hắn kích thích hơn khi ngửi vào, bản thân dần có phản ứng. Biểu cảm Hạ Huyền thời khắc này chẳng khác gì một con thú dữ muốn ăn tươi nuốt sống con mồi ngay trước mắt.

Hắn vẫn cố giữ tâm trí để không vồ lấy người kia. Áp thân mình lên y, nhẹ nhàng cuối xuống hôn lên cánh môi người kia, Sư Thanh Huyền choàng tay đáp lại nụ hôn hắn, đôi môi hé mở thuận cho Hạ Huyền luồn lưỡi vào trong. Được người kia đáp lại hắn lại càng như dã thú dồn dập hôn sâu, đầu lưỡi đảo quanh cuốn lấy lưỡi người dưới thân, từng ngóc ngách trong khoang miệng đều bị Hạ Huyền hút hết mật ngọt. Cảm nhận Sư Thanh Huyền không hít thở, Hạ huyền kiềm chế lại ngọn lửa trong mình buông tha cánh môi y còn kéo theo sợi chỉ bạc trong suốt.

Sư Thanh Huyền được buông tha ngay lập tức ho khan, nước mắt sinh lý không kìm được chảy xuống gò má y. Cánh môi bị hắn hôn đến sưng đỏ gần như bật máu, chiếc lưỡi đỏ hồng theo từng đợt hít thở trường ra ngoài. Bạch y lỏng lẻo trượt xuống khỏi bờ vai lộ ra làn da trắng như ngọc của Sư Thanh Huyền. Vòng eo thon gọn cùng cặp mông đầy đặn

Hạ Huyền hôn một đường dọc sống lưng y, từng nơi lưỡi hắn đi qua đều để lại vết hôn đỏ như đánh dấu người này là của hắn.

Sư Thanh Huyền không kìm được giọng mà bật ra tiếng rên nhỏ. Trong lòng Hạ Huyền lại nổi lên ý trêu chọc y, cuối sát vào tai Sư Thanh Huyền giọng nói khàn đặc mang đầy dục vong thì thầm với người kia.

"Ngươi muốn ta làm gì?"

Giọng nói mang theo hơi thở nóng phả vào tai y khiến Sư Thanh Huyền lại như giựt mình mà run rẩy. Mồ hôi trên trán Hạ Huyền rơi xuống khe ngực thấm vào da thịt y. Đôi con ngươi hổ phách sáng rực tựa như ngọn lửa bên trong của chủ nhân nó. Màn đêm tăm tối được chiếu sáng từ ngoài khung cửa sổ.

Ở nơi sâu tận đáy biển Hắc Thuỷ Quỷ Vực lại có ánh sáng yếu ớt từ đâu có, phải chăng chỉ là thứ mà quỷ vương Hắc Thuỷ Trầm Chu tạo ra cho người hắn yêu.

"Giúp.. ta Hạ Huyền."

Thân thể Hạ Huyền chợt cứng lại, đây là lần đầu tiên y gọi tên thật của hắn, hô hấp một lần nữa đình trệ. Tay hắn thô bạo mà xé mở đai lưng y phục Sư Thanh Huyền, thoáng cái trên người y đã không còn một mảnh vải nào. Sư Thanh Huyền lúc này cảm nhận phía dưới hạ thân chợt có một vật lạ xâm nhập vào bên trong, Hạ Huyền đưa một đốt ngón tay từ từ mà tiến vào, vách tràng bắt đầu co giãn mà hút lấy ngón tay hắn. Vì tới kì nên bên trong Sư Thanh Huyền tiết ra một chút dịch ruột thuận lợi cho người kia đưa thêm ngón tay vào. Không chờ y thích ứng, ngón tay bên trong huyệt khẩu bắt đầu di chuyển, từng nơi hắn chạm đến đều như có luồng điện sẹt qua. Sư Thanh Huyền cố kiềm lại tiếng rên rỉ mặc cho hắn đang khuấy động sâu bên trong thân thể y. Hai ngón tay như chạm đến chỗ nào đó, cả thân thể Sư Thanh Huyền thoáng giựt nảy. Hạ Huyền thu hết phản ứng của người dưới thân vào mắt, đôi môi khẽ nhếch lên như tìm ra được điều gì đó thú vị. Hắn cố ý nhấn vào điểm mẫn cảm ban nãy của y. Tiếng rên rỉ càng không thể nuốt vào đều bị hắn trêu chọc mà tuôn ra.

"Đừn.. đừng, đừng chạm v.. A.."

Ngón tay thứ ba cũng được đưa vào, cảm giác trướng khó chịu làm y vặn vẹo eo. Cảm giác vừa đau vừa sung sướng như muốn đốt cháy Sư Thanh Huyền. Đôi mắt xanh ngọc sớm đã ngấn lệ chìm trong dục vọng, nước mắt sinh lí cũng theo đó mà chảy xuống. Hạ Huyền áp môi mình lên mặt y dịu dàng mà liếm nhẹ nước mắt đang chực chờ rơi xuống, giọng nói ôn nhu lại như dỗ dành nhìn Sư Thanh Huyền.

"Ngoan, đừng khóc thả lỏng ta sẽ không làm đau ngươi."

Rồi chậm rãi di chuyển xuống môi y mà hôn nhẹ lên cánh môi sưng đỏ của Sư Thanh Huyền.

Mùi hương tiết tố cũng theo đó mà dịu nhẹ đi nhưng vẫn không đánh tan được kì phát tình của y.

Được lời nói của người kia an ủi Sư Thanh Huyền cũng dần thả lỏng. Hắn đặt nam căn đã sớm cương đến phát đau trước cửa miệng huyệt. Đem quy đầu đã tiết ra một chút bạch trọc mà xâm nhập vào. 

"A!"

Tiến vào được một nửa lại bị vách tràng bên trong co thắt làm hắn không thể chuyển động được, chỉ có thể ôm người trước mặt dỗ dành nói.

"Ngươi thả lỏng một chút, sẽ hết khó chịu ngay thôi."

Vừa nói vừa hôn nhẹ lên má y, Sư Thanh Huyền được dỗ dành có một chút ấm áp mà bắt đầu thả lỏng. Thấy y đã hoàn toàn thả lỏng hắn đem toàn bộ nam căn tiến vào hết một lượt. Bị hắn bất ngờ đâm vào hết một lượt Sư Thanh Huyền không kịp chuẩn bị, tiếng hét vì đau mà không thể bật khỏi cuống họng, nước mắt rơi càng lợi hại. Sư Thanh Huyền một bên bấu lấy cánh tay hắn một bên lại đưa tay lên miệng cắn để bản thân không phát ra tiếng rên rỉ, Hạ Huyền vẫn không thể nhìn cảnh y tự làm tổn thương chính mình.

"Đừng cắn sẽ đau."

Sư Thanh Huyền tự làm đau bản thân hắn cũng sẽ đau lòng. Từ khi hắn nhận ra cảm xúc của mình đối với y vẫn không thể nào nhìn người trong lòng tự làm tổn thương bản thân.

Hắn nhân lúc người kia thả lỏng lần nữa mà đỉnh sâu vào bên trong, từng chú thúc khiến người kia giựt nảy, vòng eo rắn chắc của thiếu niên đung đưa theo hắn. Sư Thanh Huyền cảm giác lục phủ ngũ tạng đều bị đâm thủng, đôi chân dài ra sức siết chặt vòng eo hắn. Âm thanh không thể che giấu, bản thân chỉ có thể cầu xin hắn.

"Chậm ch.. chút, Hạ Hạ huynh chậm lại.. Cầu huynh...A.."

Mỗi một từ thốt ra Hạ Huyền đều đem cự vật thúc vào mạnh hơn. Trong căn phòng tối cùng ánh sáng yếu ớt chỉ có hai thân thể quấn quít nhau trên giường, tiếng dâm mĩ phát ra hòa cùng mùi hương tiết tố nồng đậm của hai người.

Giờ đây tất cả thế giới của Hạ Huyền đều ở ngay trước mắt, cùng người trong tâm giao hợp với nhau.

-------------

Đã trôi qua một canh giờ, nơi đó của y đã sớm tê liệt mệt mỏi nhưng Hạ Huyền vẫn không có ý định dừng lại. Hắn đem người kia thay đổi thành tư thế y ngồi trên người mình rồi nắm lấy phần hông luận động. Tư thế làm cho cự vật của hắn càng đâm sâu hơn. Sư Thanh Huyền nức nở lắc đầu quầy quậy cố tránh thoát khỏi nhục bổng, Hạ Huyền như không hài lòng hành động này của y, đôi tay nắm chặt eo người kia nhấn mạnh xuống. Sư Thanh Huyền bất ngờ bị tập kích không chuẩn bị lại một lần bị thao đến bắn ra. 

Sau hơn một canh giờ dày vò y đã bắn ra tận hai lần còn hắn thì chưa lần nào. Lần này là tư thế quỳ ngồi, phía dưới hạ thân nâng lên phần trên hạ xuống, hai tay y nắm chặt lấy ga giường. 

Hạ Huyền đem cự vật kia từ từ rút ra, mắt thấy sắp xong chuyện lòng Sư Thanh Huyền nhẹ nhàng thở ra một hơi thì bất chợt cự vật kia ở miệng huyệt lại một lần nữa đâm mạnh vào bên trong nội bích, Sư Thanh Huyền bất ngờ bị đâm cả cơ thể chúi về phía trước, hắn nắm chặt eo y cự vật còn vàng sâu hơn. Tiếng hét không thể bật khỏi cuống họng, nước mắt ồ ạt chảy ra. Hạ Huyền đỉnh lộng thêm vài lần mắt thấy bản thân sắp bắn ra liền hôn lên cần cổ Sư Thanh Huyền.

"Ta sắp tới."

Sư Thanh Huyền trong cơn mông lung nghe thấy lời nói của hắn mà giữ lấy tia lí trí còn lại của mình hốt hoảng la lớn.

"Không được.. Không được ta sẽ..mang thai mất, huynh rút ra đừng bắ... bắn vào trong."

Hạ Huyền như bỏ mặc lời y ngoài tai, hắn há miệng dùng sức cắn sâu vào cần cổ dấu hiệu y. Một khi Cản Du bị dấu hiệu sẽ hoàn toàn thuộc về người dấu hiệu Cản Du ấy, cũng được người đời biết đến như lập khế ước sẽ trở thành đạo lữ của nhau, không thể để ai nhận ra tiết tố mình ngoài bạn đời. Như thế cũng sẽ giúp được Sư Thanh Huyền đỡ hơn trong kì phát tình sắp tới.

Hạ Huyền rời đi cần cổ y, dấu vết cắn sâu vào da thịt hiện rõ trên da thịt trắng hồng của y, cùng lúc đó tiếng gầm nhẹ của hắn vang lên, đem tất cả dịch thể bắn vào khoang sinh sản. Sư Thanh Huyền vì trải qua mấy giờ kịch liệt sức lực không chịu nổi mà thiếp đi.

Hạ Huyền nhẹ nhàng bế y đi rửa sạch, thay y phục sạch sẽ rồi đặt y lên giường đắp chăn. Cẩn thận ôm lấy Sư Thanh Huyền vào lòng.

Tiếng hít thở đều của y làm hắn một phần nào nhẹ nhõm. Cả hai đều cùng chìm vào giấc ngủ.

-----
Vẫn mong mn dành 1s để bình chọn😭🤲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com