Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 26. Khi không có mặt trăng

Chap 26 ngày 31.12.2018  Reup 04.6.2019

----------------------

Khi về đến phòng, Ae cũng lại gọi thức ăn đến, và trong khi chúng tôi ăn thì Ae ra ngoài. Anh ấy chắc chắn là đi chuẩn bị mớ đồ cosplay đó. 

Ăn uống xong, vừa dọn dẹp cùng nhau vừa tắm rửa thay đồ, sau đó ngồi trên bàn uống cacao nói chuyện phiếm một hồi, tôi thật không nhịn nổi mà hỏi Pete kia. 

 " anh thiệt tình là muốn chúng ta chụp như vậy hay sao Pete ? Ae vốn đã rất biến thái rồi, nếu chúng ta chiều lần này thì không biết đại yêu quái đó sẽ còn bung nanh vuốt ra tới đâu nữa đó !!! giữa chừng đang chụp thế nào Ae cũng sẽ đè chúng ta ra mà làm...và thế là sẽ chụp luôn mấy cái cảnh xuân tình đó cho mà xem " Tôi chỉ nghĩ tới thôi cũng muốn chóng mặt.

Pete kia lại cười tươi rói " không phải anh muốn chiều Ae, mà là anh đang muốn chỉnh Ae đó, nếu chụp theo ý Ae thì chi bằng ta tìm cách chụp theo ý chúng ta. Ae lúc nào cũng chiều chúng ta hết mà Pete...."

Tôi đột nhiên hoảng hốt khi bàn tay anh ấy đưa lên tính vỗ vào vai tôi chợt xuyên qua khỏi tôi.

Pete kia cũng sửng sốt.

Anh ấy vẫn cầm đũa gắp thức ăn nãy giờ mà, anh ấy vẫn ngồi trên ghế được, chạm chân trên sàn được, và dĩ nhiên bây giờ anh ấy cũng đang ôm cái cốc cacao được y chang tôi mà.

Chuyện gì vậy, sao anh ấy không chạm vào tôi được ?

Có tiếng cửa mở, Ae đã về đến, nhanh thật, có thể thấy đại yêu quái kia hào hứng việc này nhiều đến thế nào. Chúng tôi đang nhìn nhau đầy lo lắng, Ae bước đến bên tôi, hỏi ngay " có chuyện gì vậy vợ, em sao thế ?" đồng thời cầm bàn tay của Pete kia, quay sang hỏi dịu dàng " mặt trăng của anh sao vậy , cả hai em đừng nói là đổi ý nha, anh chuẩn bị đủ thứ hết rồi, đồ gì cũng có luôn nè "

"Ae à, em..em không chạm được vào Pete nữa" , anh đưa tay ra như muốn nắm lấy tôi, và thật kì quái, lần này thì nắm được, mọi thứ bình thường. 

Cái gì xảy ra vậy nhỉ ? Vậy khi nãy là ảo giác sao ?

Ae nhìn chúng tôi hơi khó hiểu. Và tôi quyết định sẽ không nói ra chuyện này, bây giờ không phải lúc. Không chạm được vào tôi thì cũng có sao đâu, không chạm được vào Ae mới là lớn chuyện. Rõ ràng là thế, ngay khi thấy Ae vẫn cầm tay mình được thì Pete kia không có vẻ gì là bận tâm chuyện không chạm được vào người tôi nữa. Nếu là tôi, tôi cũng vậy.

" chồng nói mua nhiều đồ mà, sao hai tay trống không thế này, đồ đâu cả rồi, Ae ? " tôi chuyển hướng câu chuyện.

"à, vì rất là nhiều nên anh còn để cả ngoài xe.. không hiểu sao tầm vài phút trước trong lòng anh có cảm giác gì đó rất hốt hoảng , nên vội vào ngay xem hai em có chuyện gì không, bước vào thì thấy cả hai vẫn bình yên, anh mới nhẹ người một chút. Hai em đang lo lắng chuyện gì vậy, nhìn rất nghiêm trọng, Pete, đừng giấu anh!" Ae vuốt nhẹ lên má tôi, nhíu mày.

"thật sự là không có gì mà. ý em đang định nói,em không muốn lúc chụp Ae bảo tụi em phải sờ mó người nhau đâu...rất biến thái..." Pete kia cũng vội lái sang chuyện khác ngay.

Anh ấy đứng dậy, ôm sau lưng Ae, cọ người, thủ thỉ " em hơi mệt, có thể ngày mai rồi chụp được không Ae..ăn no rồi lại thấy buồn ngủ lắm...mà bây giờ chưa tám giờ tối nữa..anh dẫn Pete ra ngoài chơi được không..em muốn ngủ trước...à..ý anh là, Pete, nếu em không có muốn ngủ sớm như anh....anh không có ý gì khác đâu..." anh ấy nhìn tôi,áy náy nói thêm.

Đi chơi riêng với Ae ? từ lúc Pete kia xuất hiện, tôi chưa từng vui vẻ cùng Ae ra ngoài bao giờ cả. Bây giờ cả ba chúng tôi êm ả với nhau rồi, nhưng, nhưng nếu có thể ở riêng độc chiếm Ae, đương nhiên là tôi thích.

Ae bỗng xoay người ôm lấy Pete kia vào lòng và dĩ nhiên ôm luôn cả tôi. Trong một tích tắc, tôi đã rất sợ nếu cả hai chúng tôi tan vào trong nhau thì Ae sẽ sốc đến thế nào. Thật may là điều kinh khủng đó đã không xảy ra.

" anh biết bản thân mình rất ích kỉ, nhưng anh yêu cả hai rất nhiều, không làm được chuyện bỏ một người ở lại ! Mà, không phải là anh không muốn dắt vợ đi chơi đâu nhé, Pete của anh. Anh chỉ không muốn mặt trăng ở nhà một mình thôi...anh xin lỗi" Ae buồn bã nói.

Tôi biết người khổ sở là tôi thì Ae sẽ khổ sở gấp một trăm lần mà. Rất hiểu cho Ae nên tôi không biết nói làm sao cả.

Pete kia đẩy nhẹ người Ae ra, làm bộ dạng mệt mỏi bước thẳng về phía giường, trèo lên trùm chăn, lấy giọng nũng nịu nói với Ae. Quả thật tôi có chút thích thú mỗi khi nhìn anh ấy làm vậy. Vì rõ ràng bạn đâu thể nào xem lại chính bản thân làm gì nếu không đặt máy quay đúng không, tôi không cần đến máy quay cũng có thể xem ngay trước mắt cảnh tượng yêu đương của chồng mình dành cho mình mọi khi nhìn như thế nào. Rất là đáng yêu luôn.

" Ae đừng nghĩ nhiều quá mà..thực ra là em muốn ngủ, mà nếu vì em mà để Pete chưa buồn ngủ cũng phải đi ngủ luôn thì quá đáng, nếu Ae chụp cho mỗi em ấy trước cũng được, em chỉ thật sự rất buồn ngủ thôi...em xin lỗi mới đúng...Ae...nếu, nếu chút nữa có làm với Pete, thì khe khẽ thôi nhé, em muốn ngủ một giấc thật dài, không hiểu sao cảm thấy cực kì mệt luôn...tại Ae mà...." anh ấy luôn làm tôi ngạc nhiên vì độ nhõng nhẽo của mình, hóa ra mọi khi tôi trông như thế đấy hả, vừa thỏ thẻ như thế vừa chớp mắt mèo con như thế.

Ae nắm tay tôi đến bên giường, để tôi ngồi xuống giường rồi mới cúi xuống vuốt tóc của Pete kia, trầm giọng hỏi lại " có thật chỉ buồn ngủ không, mặt trăng ngoan, trên người có bị đau chỗ nào không, không được giấu anh nhé"

" thật mà, em không đau không sốt gì cả, chỉ là mệt muốn ngủ thôi, mắt mở không lên luôn rồi. Pete, em có mệt không,có buồn ngủ như anh không,a nh thề anh không có ý bắt cả hai phải ra ngoài cho anh ngủ đâu..." Pete lo lắng nhìn tôi.

Ae vươn tay bế tôi ngồi luôn lên đùi mình, khẽ hôn vào cổ tôi, hỏi nhỏ " vợ có mệt không, có muốn ra ngoài chơi không, chồng dẫn vợ đi, nhé" Ae ôm tôi như vậy, dù có bệnh liệt giường liệt chiếu tôi cũng ngồi dậy nổi để Ae dẫn đi chơi.

Tôi gật đầu ngay lập tức " em không mệt, Ae cõng em cả buổi chiều mà, bây giờ ra ngoài chơi cũng được, em muốn ngắm đèn đêm...Pete, anh thật sự là không sao chứ, ở nhà một mình ổn thật không, anh ? "

Pete kia nhắm mắt, cuộn người trong chăn như con tôm, trả lời giọng ngái ngủ " ổn thật mà, lười mở mắt luôn rồi nè, anh sắp ngủ trong vòng một nốt nhạc rồi nè. Ae, em ngủ nhé...cả hai đi chơi vui nhé..."  Dứt lời, cứ như anh ấy ngủ luôn vậy.

Ae nhấc người tôi dậy, nựng mặt tôi một cái rồi cúi người xuống, hôn lên môi Pete kia một cái rồi dém lại chăn cho anh ấy cẩn thận, bước tới tủ lấy thêm áo khoác cho tôi rồi nắm tay tôi rời khỏi phòng.

Tôi không biết tại sao Pete kia đột nhiên muốn ở một mình. Nhưng tôi thật rất vui khi có thể ở riêng với Ae. Cảm thấy cứ như thời gian quay ngược lại, những ngày đầy nước mắt đớn đau đều đã tan biến hết, Ae bây giờ đang là của riêng mỗi mình tôi. Mọi lắng lo về tương lai đáng sợ ném lại sau lưng, bây giờ, phải tận hưởng giây phút lại có Ae bên cạnh.

Ae dắt tôi ra biển, có một căn chòi thắp đèn lấp lánh, và không có ai ở đó cả. Ae bế bổng tôi lên, cụng vào trán tôi " anh đã nói sẽ gắn thật nhiều đèn cho em mà, thích không, vợ ? "

" sao anh biết mà chuẩn bị, không phải là lẽ ra giờ này chúng ta đang chụp hình cosplay hay sao ? " tôi dĩ nhiên thích rồi, đèn đẹp thế này cơ mà.

" anh tính là sẽ về dẫn hai em ra đây chơi, chuyện chụp ảnh cứ từ từ rồi chụp, đã tối rồi mà, phải ưu tiên làm việc thích hợp với bóng tối chứ" Ae dụi vào cổ tôi, dùng giọng nói quyến rũ đó mà thì thầm, thật là, không phải đã làm nhiều đến vậy sao, chân tôi chỉ vừa mới đi đứng được bình thường thôi đấy.

" Ae !!! càng ngày em càng nuông chiều Ae quá rồi, sức đâu mà làm mãi thế hả, không cẩn thận giữ gìn, hư mất đồ của vợ , sau này vợ biết lấy gì mà dùng đây ? " may mà ánh đèn vàng dịu mắt này không thể soi được màu đỏ trên mặt tôi.

" vợ ngoan của anh nghĩ gì thế, anh đang nói việc thích hợp với bóng tối là thắp đèn cơ mà " Ae chọc ghẹo tôi. Mặt tôi càng đỏ hơn.

" dẻo mồm dẻo miệng, có dám nói không có ý như thế không ?" tôi vịn vào vai Ae, chồm tới cắn yêu lên môi Ae một cái.

Tôi nghe tiếng Ae cười khẽ và tất cả những gì sau đó là một nụ hôn như muốn nuốt tôi.  Ae vẫn bế bổng tôi như vậy, ngước cổ hôn tôi say đắm. Thật sự rất hạnh phúc, cảm giác trọn vẹn này dường như đã lâu rồi chúng tôi mới có.

Hôn tôi rất lâu, Ae mới từ từ ngồi xuống trên sàn, tựa lưng vào tường và ôm tôi ngắm biển. Đèn treo lung linh như vậy, biển đêm không thấy gì nhưng tiếng sóng rì rào làm tôi cảm thấy như thế này đã quá đẹp rồi. Im lặng một hồi, tôi nghe Ae nói, vòng tay ôm tôi dần siết lại. Ae đang run rẩy.

"anh xin lỗi vợ. Từ khi mặt trăng xuất hiện, trái tim anh cứ như bị chia mất một nửa vậy, anh xin lỗi em, Pete của anh...mỗi lần ôm em, hôn em, nói câu yêu em, anh lại thấy mình thật tệ, khi anh đã không giữ được lời hứa cả đời chỉ yêu mỗi em thôi..anh xin lỗi Pete..chắc chắn anh đã làm em đau lòng nhiều lắm..."

Tôi biết mà, Ae chắc chắn ôm trong lòng nỗi áy náy dằn vặt đó không nguôi được. Tôi xoay người hôn nhẹ lên cổ Ae, rồi cầm tay Ae áp vào má mình. Ấm áp quá, cuộc đời của tôi có Ae yêu tôi như vậy, hạnh phúc đến không tin được, trải qua chuyện này, cũng chỉ là có cơ hội biết rằng tình yêu đó lớn lao đến bao nhiêu thôi.

" em yêu Ae nhiều lắm, nếu anh cứ thấy có lỗi với em thì em mới đau lòng đó. Mặt trăng của anh chính là em mà, dẫu có không phải là em đi nữa,chỉ cần anh ấy là Pete, thì việc Ae yêu anh ấy không thể kháng cự đồng nghĩa với việc Ae yêu em bất chấp mọi thứ, em đã nghĩ như thế. "

"Huống hồ, dù trái tim Ae yêu anh ấy, Ae cũng không hề yêu em ít đi một chút nào hết. Tuyệt đối không. Ae phải biết em hiểu tình cảm của anh như thế nào, không phải em chỉ là người được anh yêu thôi đâu, em cũng yêu anh mà Ae, bất cứ việc gì người em yêu muốn làm, em đều sẽ ủng hộ anh ấy."

Tôi hôn Ae, chủ động cuốn lấy môi lưỡi ngọt ngào đó. Người đàn ông chiếm trọn linh hồn tôi này, hoàn toàn xứng đáng để tôi dùng cả đời mình yêu thương và chấp nhận. Dẫu cho Ae làm bất cứ điều gì, tôi tin không bao giờ có chuyện Ae ngừng yêu tôi, vậy nên, chẳng việc gì tôi phải đau lòng. 

Về phần tôi, cũng chỉ có cái chết mới chia cắt tôi với Ae được, tôi còn sống ngày nào, tôi vẫn sẽ bên Ae, yêu Ae ngày đó.

" anh thật sự rất ích kỉ...anh không xứng đáng với tình yêu của em đâu Pete...anh...anh nhận ra có lẽ mặt trăng em ấy đã...dần dần không phải là một hình thức khác của em trong tương lai nữa....anh đã từng nói anh cảm nhận được sự khác biệt đúng không... quả thật từ ngày hôm trước, anh có cảm giác em ấy không phải là em nữa..em ấy vẫn là Pete..nhưng lại không hẳn là em...trước đây thì phải ! anh cũng không biết đã xảy ra điều gì với chúng ta... nhưng, em biết không, dù cảm nhận được trái tim anh yêu em ấy một cách bản năng không thể khống chế nhưng anh..anh rất xấu xa...anh thật sự ngay khi nghĩ đến chuyện tương lai em sẽ không hề bị hút vào cái hộp nào hết, em vẫn sẽ mãi mãi bên anh, thì anh lại thấy vui mừng không sao tả xiết..."

Ae nhìn thẳng vào mắt tôi, lúc này đang nhìn chăm chăm vào Ae, không nói nên lời. Ae nói gì thế, Pete kia không phải là tôi của tương lai nữa sao ? nếu vậy anh ấy là ai ?

"Pete.. em thất vọng lắm đúng không.. anh là kẻ hai lòng, yêu em rồi lại yêu một người khác, lấy lí do là vì đó cũng là em thôi, thế mà khi nhận ra có thể chẳng phải là em, là một người hoàn toàn khác em, vậy mà cũng vẫn muốn tiếp tục yêu em ấy."

 "Rồi yêu em ấy mà khi biết em ấy có thể không phải là em, thay vì lo lắng chuyện tồn tại của em ấy, điều đầu tiên anh nghĩ đến chính là tương lai đã thay đổi và anh chỉ mừng vui vì biết chắc anh sẽ không bị mất em vào tương lai một năm sau... anh thật sự rất khốn nạn nhỉ, Pete. Anh đối với mặt trăng nhỏ tồi tệ như vậy đó, mà còn dám mở miệng ra nói yêu em ấy! Và, anh xấu xa như vậy, mà vợ anh vẫn yêu anh thế này...anh thấy khổ sở lắm, Pete à" Ae ôm tôi chặt hơn.

Tôi lắc đầu, tựa vào lòng Ae, nghe tiếng tim Ae đang đập, hỏi rõ ràng " Ae, trái tim anh đang sống vì ai vậy ?"

" vì em, nếu không có em, anh chẳng còn lí do gì để sống, anh thề" Ae trả lời ngay không suy nghĩ.

Tôi mỉm cười, kéo áo Ae ra rồi hôn lên trái tim đó. Tôi chậm rãi nói.

" em cũng vậy, nếu anh ấy không phải em tương lai thì....em chỉ cần biết một năm sau không phải xa lìa Ae thì em đã quá hạnh phúc rồi.. trái tim của Pete cũng chỉ sống vì Ae thôi, nên xin chồng đừng thấy có lỗi nữa mà, dù như thế nào, người đó vẫn là một Pete, việc Ae yêu Pete là đất trời định sẵn, em thật sự không phản đối chồng yêu thương anh ấy. Em còn rất rất thích mỗi lần nhìn chồng yêu thương chiều chuộng anh ấy nữa...ôi, vợ của anh biến thái không thua gì chồng mình..."

Ae ôm tôi, im lặng ôm tôi, hôn lên tóc rồi vuốt ve người tôi dịu dàng. Chúng tôi không nói gì thêm nữa, chỉ lặng lẽ ngồi bên nhau âu yếm. Thỉnh thoảng lại hôn nhau rồi lại cùng nhau im lặng ngắm đèn. 

Vợ chồng phải chăng chính là như vậy, không nói gì cả, mà vẫn như đang cùng trò chuyện thật nhiều qua ánh mắt bờ môi. Ít khi nào gần gũi đến thế này mà chẳng hề có chút dục vọng gì nổi lên hết.

Tôi không muốn nghĩ gì nhiều, cũng chẳng muốn nghĩ gì xa xôi. Tôi cũng là một người ích kỉ. Chỉ cần biết tôi không phải rời xa Ae, thì dù có chuyện gì tôi cũng sẽ có cách vượt qua được.

Pete kia dù có là Pete của thế giới nào đi nữa, chỉ cần trái tim anh ấy cũng yêu Ae của tôi sâu đậm không muốn rời xa, thì tôi thấy chẳng hề có vấn đề gì cả. Cả ba chúng tôi cứ bên nhau cho đến chừng có thể.

Tôi là người tuyệt đối hạnh phúc, vì chưa phút giây nào Ae ngừng yêu tôi, Ae của tôi, mãi mãi là Ae của Pete tôi. Chỉ cần còn Ae, là tôi còn hạnh phúc. Có hay không có mặt trăng kia,thì cũng chẳng thay đổi được niềm hạnh phúc đó.

Pete chỉ cần có Ae là được, nên Pete kia có được trái tim Ae cũng là chuyện tôi có thể chấp nhận , tôi không hề muốn cản anh ấy. Pete nào cũng là Pete của Ae thôi.

Chỉ cần Pete yêu Ae là được, dù là bất cứ đâu. Nếu có tồn tại một nơi Pete sinh ra lớn lên mà cả đời không hề gặp gỡ Ae và yêu Ae , chỉ tưởng tượng đến thôi đã thấy đau lòng không chịu được.

 Pete tôi sinh ra là để gặp Ae và yêu Ae. Tôi chỉ cần biết thế thôi là đủ.

Đủ cho cả một cuộc đời.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com