Phần 51. Ai là người đau khổ ?
Pete đẩy Ae2 ra, ngay lập tức Ae ôm ghì lấy vợ mình, kéo lui lại mấy bước.
" ngoan đó, còn tưởng dám li hôn với anh cơ đấy , có phải bình thường chiều chuộng em quá rồi không ?"
Pete giương mắt nhìn người chồng cũng đang nổi điên kia của mình chìa tay ra, Pete lui lại.
" Ae à, chúng ta nói chuyện đi đã "
" vậy thì mau nói cái tên vô hình khốn kiếp đang ôm em đó buông ra, rồi nói gì thì nói, đừng có chọc anh điên thêm nữa Pete, có phải bình thường anh chiều chuộng em quá rồi không ? "
Pete cảm thấy rất chóng mặt.
Hai cái người này, đúng là cùng là Ae mà ! Không thể sai đi đâu được !
Pete gỡ tay Ae ra, mặt Ae vẫn còn nhăn nhó nhưng nhìn gương mặt khổ sở khó xử của Pete, lại mềm lòng, nhưng cũng kéo lại phủi phủi ngón tay lên bờ môi đó rồi mới chịu buông ra.
Cả ba ngồi xuống ghế trong vườn. Pete hít thật sâu , cất tiếng.
" tuy em không biết là chuyện gì, nhưng hiện tại cả hai Ae đang ở đây...."
" CÁI GÌ ?????" Ae2 hét lên.
" em thật sự cảm nhận rõ ràng cả hai đều là Ae của em...Ae à, em đã hiểu cảm giác của anh khi mặt trăng mới xuất hiện lần đầu tiên rồi..."
Pete thấy cả hai Ae đồng loạt hít sâu vào.
" anh nói vừa chia tay với mặt trăng về, rốt cuộc là chia tay thế nào, mau nói cho em biết đi, anh đã chọc giận gì Luey thế, em chắc chắn là phép màu của anh ấy tách anh ra làm hai người đó ! "
Pete cho qua cái vụ lông vàng thần thánh , cũng cho qua luôn cái chuyện mình đã ước ao mãnh liệt gặp được cái người gây ra vết thương trên tay Ae. Có những việc tốt nhất không nên nói ra.
" thì chỉ là đến đó, nhà to hơn của chúng ta, nhưng vườn cây cũng giống thế này, anh gặp mặt trăng và chồng của em ấy, hai người rất quấn quít với nhau, anh nói chia tay và em ấy cũng nói chia tay với anh, rồi Luey đưa anh về đây. Chỉ vậy thôi." A2 nói, giọng đều đều.
Ae cau mày. Tên Ae2 kia không nói gì vụ cắt tay cắt chân. Phải rồi, tay hắn có bị gì đâu !!!
Pete hỏi ngay " thế tại sao tay anh lại bị thương ? "
" à, tên cánh đen chết tiệt đó nói muốn làm anh đau khổ, hắn nói chừng nào thấy anh đau khổ đủ thì mới trả anh về với em. Hắn sờ tay lên tim anh rồi..."
" anh nói gì cơ ??? sờ lên tim anh á ?" Pete không nhận ra giọng nói mình có hơi lớn tiếng hơn bình thường.
Cả hai Ae đều nở nụ cười đầu tiên từ sáng tới giờ, Pete bày ra vẻ mặt ghen tuông thế này thật là hiếm thấy.
" ờ..anh ta nói, nhìn vào trong tim anh, thấy được nỗi sợ hãi khổ đau lớn lao nhất của anh chính là...thấy em đau khổ, cho nên...hắn mở ra một cái màn hình, anh nhìn thấy em đang ngủ trên giường..."
Nói tới đây, dù là Ae2 không nhìn thấy Ae, nhưng quả nhiên vẫn là nghĩ rằng không nên kể ra câu chuyện Pete gặp hai Ae từ quá khứ và bài xích quyết liệt tới mức gào khóc rất thảm.
" sợ là hắn sẽ làm gì em, nên anh đã dùng dao cắt vào tay mình nhiều nhát, máu rất nhiều và cầu xin hắn mau cho anh trở về..."
Pete ngồi bất động, nhìn chăm chăm vào tay Ae.
Ae bèn nói " anh xin lỗi, vợ đừng như thế mà..anh chỉ đau một chút thôi...lúc đó anh nghĩ, có lẽ món nợ đâm dao vào tim của mặt trăng...lúc đó máu rất nhiều...mà anh thì không thể đâm vào tim thế được...anh còn phải sống để về với em mà....anh xin lỗi..."
Ae vươn tay vuốt lên tóc Pete.
" anh chỉ nói với mặt trăng vài câu thôi...em ấy đã có Ae của riêng em ấy rồi, hai đứa con của họ cũng là sinh đôi và đã trưởng thành rồi đó, Luey có cho anh xem ảnh, hai đứa nhóc đó giống em lắm, chắc là bé Sha chúng ta gặp ở bãi biển lần đó là một trong hai đứa nó...Luey nói với anh, thế giới của họ có cánh cửa không gian thời gian...." Ae2 tiếp tục nói.
Pete cảm thấy không muốn nghe tiếp chuyện của mặt trăng nữa. Dù gì thì, hiện tại tâm trạng của Ae nhất định là rất bất ổn, chỉ là đang xảy ra cái chuyện chia hai này, phải mau chóng giải quyết để Ae có không gian yên tĩnh mà trải qua chuyện về mặt trăng, Pete biết là Ae đang cố giấu đi nỗi đau khổ. Anh ấy yêu mặt trăng mà, đã hai năm rồi, không thể nào nói chia tay là quên ngay được.
" em nghĩ Luey muốn em hiểu cảm giác của anh khi bất đắc dĩ bị vướng vào tình yêu không thể cưỡng lại được từ phía mặt trăng. Nhưng Luey anh ấy biết nếu đem một Ae tương lai hay quá khứ gì gì đi nữa tới, em vẫn sẽ không có yêu đâu, em chỉ yêu Ae hiện tại của em mà thôi... Vậy nên, anh ấy mới tách anh ra thành thế này, cả hai vẫn đều là một người mà thôi, nên em không thấy xa lạ gì cả..hai anh không chạm vào nhau được, em chắc chắn là vì Luey không muốn cả hai đánh nhau " Pete nhỏ nhẹ cầm tay của hai người. Quả nhiên chỉ cầm được tay Ae2, tay của Ae thì bị xuyên qua.
Ae ngửa ra sau ghế, thở dài bất lực. " chuyện này sẽ kéo dài bao lâu đây, anh biết nếu cơ thể em chấp nhận hắn tức là hắn chính là anh đấy thôi, nhưng anh vẫn muốn điên lên được này. Pete, anh thấm thía rồi, anh biết khi xưa anh ôm mặt trăng, em đã cảm thấy ra sao rồi, Pete à...anh thật là...Pete...anh không biết nói sao đây nữa..." Ae ngồi thẳng dậy, vùi đầu mình vào hai bàn tay.
" nếu có tới hai anh ở đây, tức là, sẽ như mặt trăng lần đó, ở lại đây ba người sống với nhau, Luey muốn thế sao ? ra là cái điều làm anh đau khổ mà hắn nói, chính là làm em đau khổ sao ? Pete ..." Ae2 đứng dậy, quì một gối xuống trước mặt Pete, cầm tay vợ áp lên má mình.
" Pete, em có đau khổ không, nếu có đến hai người chồng ở bên em, chiều chuộng em ? anh không đánh nhau với hắn ta được, hắn ta cũng không chạm vào người em được, chỉ có hắn đau khổ thôi nhỉ, em đừng đau khổ gì nhé, đừng để cho Luey đắc ý, em làm được không nào ?" Ae2 tiếp tục nói.
Và dĩ nhiên là Ae nổi điên.
" tên khốn này đang nói lảm nhảm cái gì thế ?" Ae đứng phắt dậy.
" Pete, là anh nói câu đó mới đúng! Nếu tên cánh đen chết tiệt kia muốn anh đau khổ, thì đấy, hắn cũng là anh còn gì, để hắn đau khổ đi, em mau bỏ tay hắn ra, để anh ôm em, từ giờ tới khi hắn biến mất, em phải luôn ở trong vòng tay của anh, Pete, có nghe không, mau qua đây !!!!" Ae gầm lên.
Pete bắt đầu cảm thấy người duy nhất đau khổ trong cái trò này chính là mình chứ không ai khác !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com