reup [ĐOẢN -END FIC-] Nơi này chính là thiên đường !
viết tặng reader Tamsagi
-----------
Ánh nắng đầu ngày chiếu xuyên qua màn cửa, vòng tay ôm lấy Pete của Ae vẫn không hề buông lơi, vừa đủ chặt để không thể thoát ra được, vừa đủ lỏng để Pete không bị đau, ôm như thế cũng là một điều chỉ có Ae làm được.
" dậy rồi à, thiên thần ?"
Pete hơi nhướng mày, sao nay lại gọi mình thế nữa rồi, hiếm lắm mới gọi thế còn gì, đã mười năm trôi qua. Ae vẫn cứ ngọt ngào như thế vào mỗi buổi sáng, và không bao giờ rời giường khi Pete chưa thức dậy, chỉ vì lần đó đã hứa " không để em khi mở mắt ra không nhìn thấy anh" .
Pete cảm thấy rất đúng đắn khi cả hai sớm thay đổi nghề nghiệp, họ mở cửa hàng bán đồ trang sức tự làm, chính vì là kinh doanh nhỏ thôi nên ngủ muộn cách mấy rồi thức dậy mở cửa hàng vẫn được, không thì cái kiểu giữ lời hứa của Ae sớm đã làm cả hai thất nghiệp chắc rồi, nếu đêm hôm trước vận động quá nhiều thì sáng hôm sau dậy đúng giờ thế nào được ? và nếu cứ đi làm muộn và nghỉ làm liên tục, liệu có thể giữ được công việc sao ?
" con đâu rồi anh, anh vẫn không làm đồ ăn sáng cho con chỉ vì ôm em thế này trên giường hay sao, Ae " Pete trách chồng, nhưng vẫn cứ theo thói quen dụi mặt vào ngực Ae cọ cọ.
" con đi học rồi em, Sha lớn rồi, tự nó làm sandwich cho hai anh em được mà. Bù lại, trưa nào anh cũng nấu đồ ngon cho con ăn, vợ cứ trách anh chuyện này mãi thôi" Ae nắm tay của Pete, vuốt ve các ngón tay xinh đẹp, u uẩn nói.
" con mình mới có tám tuổi thôi chồng à, em muốn chiều con thêm chút nữa anh cũng không cho " Pete bao nhiêu năm vẫn không chịu nhận ra rằng, trách chồng mà tay chân ôm ấp thế kia thì có khác gì không trách !
Ae xốc Pete ngồi dậy, ấn nhè nhẹ lên vai cho vợ mau tỉnh ngủ, cười cười nói " sáng nào cũng nói về chuyện của hai đứa nó, vợ anh không mệt hay sao ? anh là áp dụng kỉ luật sắt, dạy cho con tính tự thân vận động, sớm biết cách đương đầu với gió sương, đối với con trai mà nói, là một sự giáo dục tuyệt đối cần thiết "
Pete bước xuống giường, hơi chán ngán lắc đầu " ngày nào của chúng ta cũng bắt đầu thế này hết, em cũng có chút quen rồi , nếu không nói, sẽ thấy thiếu thiếu cái gì đó "
Ae bước tới từ phía sau, nhấc Pete lên, vừa bước vào phòng tắm rộng mênh mông , vừa nói khẽ " ngày nào chúng ta cũng bắt đầu một cái nhẹ nhàng trong phòng tắm,anh cũng có chút quen rồi,nếu không làm, sẽ thấy thiếu thiếu cái gì đó"
Pete bật cười. Ae cứ thích làm buổi sáng như thế, phòng tắm là căn phòng có diện tích lớn nhất trong nhà, là nơi cấm tiệt không cho hai đứa nhóc đặt chân vào, cũng là nơi ái ân nhiều nhất suốt mười năm qua của họ.
Ae ở độ tuổi này vẫn giữ được cơ thể cường tráng, rất hấp dẫn, toàn thân màu đồng săn chắc. Còn Pete, do quá được cưng chiều, chiều đến từng li từng tí, nên cơ thể cũng không giống người đã sắp bốn mươi. Vẫn là cơ thể trắng mịn xinh đẹp, đường nét hoàn hảo hoàn mỹ. Có khác chăng, thì là chỉ số lả lơi cuồng nhiệt trên giường tăng rất dữ dội theo thời gian, có nhiều khi chính Ae là người phải nài nỉ Pete kết thúc trên giường. Đúng là một cặp đôi đất trời tác hợp mà, chính vì một người càng làm càng muốn nữa, đã làm cho người kia có muốn cơ thể không khỏe mạnh cường tráng cũng không được.
Sha và Saen thì rất ngoan, và rất sợ Ae, hễ lũ trẻ quấn Pete một tí là thế nào cũng bị Ae xách ra chỗ khác. Hồi sơ sinh, tự Ae một tay chăm sóc hai đứa nhỏ, Pete chỉ được mó tay vào việc lặt vặt như lấy đồ cho con thay, chuẩn bị đồ cho con tắm, chụp ảnh khi con cười và ngồi chơi với con dỗ con ăn. Toàn bộ những việc còn lại đều bị Ae giành làm hết, có cãi cách mấy cũng không xong với Ae. Ae rất biết cách dỗi ngược lại khi Pete giận, biết là được yêu quá nhiều nên Ae cũng bắt nạt Pete nhiều lắm, biết chắc Pete chẳng nỡ giận mình.
Làm gì có ai yêu Ae nhiều như Pete. Sau chuyện của mặt trăng, Ae thấu được tình yêu đó từ tận đáy tim mình.
Hôm nay là lần thứ mười, họ có cái hẹn đến thiên đường.
Hẹn gì thì hẹn, trước tiên vẫn phải làm "thủ tục" buổi sáng trong phòng tắm rộng như hồ bơi của họ đã. Căn phòng phút chốc đã đầy tràn âm thanh đắm say mê mải của hai người.
------------
" vợ yêu à, em còn không mau dậy ,anh sẽ làm thêm một cái nữa đó" Ae đè lên cái người đang nằm sấp, vùi mặt vào chăn, cất giọng nỉ non " không dậy nổi mà...Ae cứ làm mãi làm mãi , thật là không dậy nổi mà"
Trong căn phòng đặc biệt có sức mạnh thiên thần hỗ trợ này, Another Ae và mặt trăng chẳng bao giờ mệt mỏi, ở đây họ không có nhu cầu ăn uống, chẳng cần đến nhà tắm, không hề có nhu cầu của cơ thể bình thường, không cần phải nghỉ ngơi. Nên niềm đam mê kéo dài là mãi mãi, chỉ vì hai đứa con mà Ae và Pete mới có thể rời nhau ra và rời khỏi căn phòng này mà thôi.
Từ khi biết cả hai nằm ngoài dòng chảy thời gian, Ae cũng không muốn cùng Pete bước chân ra thế giới thực nữa. Nhưng Pete đã rất buồn khi không thể làm con người bình thường, không thể già đi, không thể ở bên người thân bạn bè , không thể sống trong xã hội một cách đơn thuần, không thể cùng con mình lớn lên. Biết bao nhiêu chuyện đã xảy ra, với Pete, mọi thứ đều rõ ràng như mới hôm qua vậy. Thời gian bị đóng đinh là một chuyện quá đáng sợ, thế mà hai đứa con yêu quí lại cứ sống chết đòi vào.
Ae tách hai chân của Pete, hơi trượt vào một chút, môi cắn nhè nhẹ lên vai Pete " mặt trăng của anh, anh vẫn muốn em thêm một chút nữa...một chút nữa thôi nhé..."
Pete mím môi, không nhớ đã là mấy trăm năm rồi , Ae cứ không ngừng khao khát mình như thế, làm mãi mà vẫn không đủ. Ừ thì căn phòng này làm cơ thể không mệt mỏi,ừ thì mình cũng ham muốn Ae đến chết đi được, nhưng hôm nay không phải có hẹn ở thiên đường sao ?
" Ae mới nhắc em mau ngồi dậy cơ mà...sao giờ lại...Ae....đừng mà...ngừng đi...về rồi làm tiếp....chúng ta có thiếu gì thời gian...."
" dù có với em thời gian vĩnh cửu, anh vẫn ghen" Ae ra sức đẩy vào trong người Pete, hai tay vuốt ve cơ thể từ rất lâu đã chỉ thuộc về mình đó.
" dù thế nào đi nữa, anh vẫn ghen. Pete của anh, của anh, của anh thôi, anh ghét việc em từng yêu cậu ta, ghét việc em tới giờ vẫn còn nhớ cậu ta...ghét việc em mãi mãi là mặt trăng trong lòng cậu ta..."
Lại thế rồi. Ae yêu chiều Pete hết mực, và cũng rất tin vào tình yêu của Pete với mình. Nhưng dĩ nhiên cái người từ con mèo đến cả con trai ruột thịt cũng ghen lồng ghen lộn kia , làm sao mà không ghen với "người yêu cũ" được cơ chứ, dù đó là chuyện đã tám trăm năm trôi qua rồi.
" Ae đó cũng từng là anh mà chồng yêu..em có thêm một cuộc đời nữa để yêu anh cơ mà....dù thế nào chúng ta cũng thuộc về nhau...sao Ae của em cứ ghen thế..." Pete xoay người lại,dỗ chồng mình bằng cơ thể nuột nà , biết là hễ chủ động chiều Ae một tí là cái gì Ae cũng xuôi hết. Và ngay lập tức.
Quả đúng, chỉ với một câu rên rỉ vào tai "Ae của em" là quá đủ, cái người mới một giây trước còn làm mặt ghen tuông dỗi hờn với vợ, một giây sau đã nhẹ luồn tay vào mái tóc mềm mà chậm rãi đâm sâu vào nơi đang quấn siết lấy mình đầy yêu thương đó với nụ cười dịu dàng nở trên môi.
Ae vốn đã quá yêu mặt trăng của mình kể từ ngày tưởng đã phải mất đi vĩnh viễn, nhưng hóa ra lại được ban cho đến tận cùng của vĩnh hằng, Ae vốn đã quá biết ơn cuộc đời rồi. Đúng là ghen tuông thái quá, chăm sóc thái quá, cưng chiều thái quá, nhưng Ae vẫn luôn thấy bao nhiêu cũng sẽ là không đủ để Ae bày tỏ tình yêu chứa chan trong lòng mình với Pete, người yêu xinh đẹp nhất, đáng yêu nhất, báu vật to lớn nhất của Ae , không gì trên thế gian này có thể sánh được.
--------
"Là hôm nay, đúng không, anh không nhớ nhầm mà, mau lên Saen" Sha vừa tròng áo vào người, vừa khẽ lay con mèo lười biếng nằm vùi kia dậy.
"anh đã biết hôm nay có hẹn, thì tối qua đừng có làm nhiều đến thế, em đã nói chúng ta không có căn phòng siêu năng lực như hai cha, Sha tiết chế một chút" Saen vừa ngồi dậy, vừa lẩm bẩm.
" Saen của anh, lỗi tại em cả, ai bảo đáng yêu như thế, làm anh không dừng lại được." Sha vừa xỏ tay áo cho Saen lúc em ấy đánh răng, vừa lấy khăn đưa cho người yêu bé nhỏ của mình.
Saen xoay lại, kéo cả người Sha sát vào người mình , cắn yêu lên cổ " phải rồi, lúc Sha rên rỉ bên dưới người em, cũng đáng yêu không kém,em cũng không muốn dừng lại. Nói lại lần nữa, nếu hôm sau có hẹn thì tối hôm trước đừng có mà kích thích em như thế,biết chưa hả,Sha của em"
" rồi mà rồi mà, mau lên nào, cứ thế này, sẽ không đi nổi mất, Sha lại muốn rồi, Saen..." Bất chợt trái tim Sha mềm ra khi từng ngón tay Saen vuốt lên áo mình. Không kềm nổi nữa, Sha cuốn lấy bờ môi Saen, hôn mãnh liệt, nụ hôn đầy kem đánh răng, vừa cay vừa nóng bỏng.
Là một cặp hỗ công, sống với nhau tới nay cũng gần trăm năm rồi, họ hạnh phúc theo cách riêng, dẫu rằng bên cạnh đó là nỗi nhớ không nguôi vì cái giá phải trả quá đắt.
Để có thể gặp lại cha mình, chỉ có thể chờ ròng rã thế này mà thôi.
---------
Ae và Pete là người bình thường , cơ thể có thể già đi, nên cuộc hẹn là mỗi năm một lần.
Sha và Saen là người bất lão bất tử như hai cha của mình, nhưng chính vì mối tình anh em của họ trái với luân thường tạo hóa, khiến họ phải rời đi đến sống ở một thế giới khác,nơi không có bất cứ ai quen với họ tồn tại, cuộc hẹn này là mười năm một lần.
Còn Another Ae và mặt trăng, chính vì sống trong một ngôi nhà có chứa sức mạnh thời gian, nên cuộc hẹn đối với họ, là một trăm năm một lần. Phải chờ tận trăm năm ròng rã. Để lại một lần được gặp gỡ và nói tiếng yêu thương với những người mà sớm muộn gì cũng sẽ phải xa lìa mãi mãi, hay cũng gần như thế.
Luey tạo ra một căn phòng mô phỏng thiên đường, để khi đến hẹn, cả ba phía từ ba thế giới khác nhau có thể gặp gỡ nhau trong chốc lát, hỏi han nhau để biết đối phương sống ổn thế nào, hạnh phúc ra sao, để còn yên lòng.
Luey gọi những lần gặp này là một góc thiên đường.
Chỉ có thiên đường mới có tình yêu tuyệt đối và đơn thuần thế này tồn tại.
Dù rằng, trong trái tim của sáu con người đó, chính vòng tay của người yêu mới thật là thiên đường. Một thiên đường mà chỉ tình yêu mới xây lên được, bất cứ sức mạnh nào cũng không thay đổi được.
Tình yêu là một thứ diệu kỳ lắm. Có sức mạnh thay đổi cả thế giới. " chỉ cần nơi nào có yêu thương, nơi đó chính là thiên đường!"
Bất kể cuộc tình nào,dù phi lí đến đâu,chỉ cần các bên đều trân trọng tình cảm của đối phương,thì đó nhất định cũng là một kết thúc hạnh phúc.
-end fic-
------------------------------------------------------------------------
Gửi các reader ♥
Lynx viết chap end này là ngày 21 tháng 1.
Hôm nay là ngày 9 tháng 4.
Thực sự là các độc giả của lyn hẳn đã biết kiểu sáng tác của lyn chính là ngẫu hứng và viết xuôi theo cảm xúc hiện có chứ k hề dựng lên một câu chuyện theo kịch bản đã có. Hiện tại fic của lyn đã bước sang tháng thứ 5, tổng cộng gần 200 chap đếm chung tất cả 4 quyển.
Lyn biết càng ngày càng "bùng binh" , đâm ra có những chi tiết không khớp về logic nữa ( mặc dù nội cái chuyện xuyên không gian thời gian đã là phi logic từ đầu rồi ) nên lyn cũng đã có ý định FIX lại các chap đầu cho hợp lí, như sự ra đời của cặp Sha Saen vậy.
Nhưng rồi lại nghĩ, không nên, cảm xúc ngày đó khi viết chap đó là như thế nào, thì hãy cứ để nguyên nó như vậy, bất cứ sự thay đổi nào cũng là có lỗi với chính bản thân lyn của lúc đó.
Xin lỗi độc giả, lyn là một au vô trách nhiệm với tác phẩm và cũng cực kì ích kỉ luôn, mới nói ra một điều như vậy, ai đời lại bảo cứ bỏ mặc cái lỗ hổng trong câu chuyện của mình khi đã phát hiện ra nó.
Chắc chắn khi đọc, sẽ có những lúc độc giả thấy chi tiết đó vô lí, nếu tác giả không thể giải thích được, thì... hơ hơ, lynx sẽ cố gắng biến vô lí thành hợp lí, mọi người cũng biết đó, tính lyn sunsee và háo thắng lắm luôn :)))))
Cái này hôm nay lyn chỉnh lại chữ ĐOẢN vào cái tựa nhé, chap này lúc đó viết trong cơn kích động cơ mà đọc đi đọc lại, lyn vẫn thấy nó quá êm đềm và viên mãn nên nếu trong tương lai sau này, dù lyn viết cái kết KHÁC hẳn , xin các độc giả cứ xem chap này là phiên bản HE đầu tiên của lyn.
Cái đoản YY bài hát người thứ ba mà Perth hát, hôm trước lyn viết, lần đầu tiên và lyn mong cũng là lần duy nhất lyn viết SE, thực sự là quá đau lòng luôn, nhưng , SE để lại cảm xúc mãnh liệt, điều đó làm tác giả thấy vui, mọi người à ^^
À, lyn reup chap này và viết những lời này, không phải quảng cáo hay câu view đâu nhé mọi người nhé, hãy tin lyn, tháng tư mà. Mọi lời lyn nói trong tháng tư đều đáng tin cả, mọi người ạ ♥
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com