Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 28: Anh muốn...!? ( vi H)

Băng tỷ thôi không khuyên nhủ tui nữa... Có lẽ, chị hiểu là...

Tui thật sự... đã muốn buông tay...

Cho mối tình vô vọng, không hồi kết này...!
.
.
.
.

----- Sáng hôm sau -----

" Reeng... Reeng...!". Tui với tay lên điện thoại, giọng ngáy ngủ đáp:

_ Alo! Trịnh Tố Tố xin nghe...

Đầu dây bên kia... tĩnh lặng như tờ...!

Tui kéo điện toại ra xem thì là số lạ, tui liền hỏi lại:

_ Ai vậy ạ??

Cũng là... đầu dây bên ki vẫn không có tiếng trả lời...

Tui cúp máy, ngủ tiếp...

Vừa tắt, thì điện thoại lại reo inh ỏi:

Lại là 1 số lạ khác...

_ Alo, tôi là Trịnh Tố Tố... Cho hỏi ai ở đầu dây bên kia ạ??

Vẫn chung thủy không có tiếng trả lời...

Tui tắt máy, tắt luôn âm báo... Miệng lẩm bẩm:

_ Sáng sớm... gặp toàn ôn thần gọi tới phá... Oáp...!

Tui bị gọi điện phá đến tỉnh giấc...  Tui quyết định dậy sớm, tính đi tản bộ...

Tui mượn trong tủ đồ của Băng tỷ 1 cái đầm xòe hồng phấn, hôm qua chị đã bảo tui cứ lấy đồ trong phòng dùng tự nhiên...

Băng tỷ tối qua ngủ ở 1 căn phòng khác... Nửa đêm, khát nước lúc xuống bếp tui có đi ngang qua phòng chị...

Dường như, tui nghe ra chị đang bàn bạc việc gì đó với ai qua di động thì phải...???

Cũng có thể là chị ấy đang... tỉnh tò với anh hai qua di động cũng nên...!!
.
.
.
.

Tui 1 lần nữa ngắm mình qua gương và rất hài lòng... Thứ thuốc cao đặc chế chị bôi cho tui rất hiệu nghiệm...

Hôm qua, tui còn nhớ mình bị sây sát không ít chỗ... Nhưng chỉ qua 1 đêm thì... trông tui như chưa từng bị chút thương tích nào cả?

THẬT THẦN KỲ...!!!

Vừa hay lúc đi xuống, tui gặp ngay Băng tỷ dưới chân cầu thang. Thế là, cả 2 chị em cùng nhau đi tản bộ, tập thể dục buổi sáng.

Sau đó, tui và chị cùng nhau ăn sáng... Rồi thì cùng ôn lại đôi chút chuyện xưa với nhau.

Chủ yếu là tui toàn nghe Băng tỷ kể chuyện... cái gì có kí ức thì mới nói chen vào đôi chút!?

Cứ thế mà hết cả buổi sáng...!

Tuy nhiên giữa chừng thì Băng tỷ hình như có chút việc gấp, tui chào chị và về nhà trước, đợi chị...!?

Tui đã suy đi tính lại thì nghĩ là... ở lại với chị...

Hẳn là sẽ... an toàn hơn!!

Có chị, có em bầu bạn... sẽ tốt hơn rất nhiều so với việc sống tạm bợ 1 mình ở khách sạn.

Mà Băng tỷ cũng rất hoan nghênh chào đón tui dọn đến ở cùng với chị.

Cho nên, tui cũng rất tự nhiên như ruồi... ở ké lại nhà chị dâu tương lai.
.
.
.
.

Gần về tới nơi, tui ghé vào 1 quán nước nhỏ bên ven đường, đối diện căn hộ chung cư cao cấp của Băng tỷ...!

Tui đang ngồi chơi xơi nước và mở máy kiểm tra...thì phát hiện...

Đã có hơn cả trăm cuộc gọi nhỡ...???

1 là từ rất nhiều số lạ gọi tới...

1 là của Hoàng tử...

Tui nhanh chóng gọi lại cho Hoàng tử...

_ Alo... Tố Tố... Hộc! Em đang... hộc... ở đâu???

Giọng anh có vẻ sốt sắng và thở dốc rất nhiều... Tui không biết làm gì thì nghe anh nói:

_ Em... đang ở đâu...?? Anh... hộc...sẽ tới chỗ em ngay!!

Giọng anh rất vội vã, làm tui cũng gấp gáp theo:

_  Vũ Đình, em đang ở quán nước đường XXX, quận YZ...!!

_ Chờ anh...!

Tui tuy không hiểu lắm nhưng cũng cúp máy...

Lát sau, 1 số lạ khác lại gọi đến cho tui...

_ Ai vậy ạ??

_ EM... ĐANG Ở ĐÂU...??

Giọng nam trầm kia có chút quen tai, lại gấp gáp... nữa! Là Hoàng tử sao..??

Giọng anh ấy còn trầm hơn khi nãy nữa...!!

Tui hỏi lại:

_ Doãn Vũ Đình... là anh sao...??

Đầu dây bên kia im lặng hồi lâu mới trả lời...

_ PHẢI...! ANH ĐÂY... EM... ĐANG Ở ĐÂU...???

Tui thấy giọng anh có đôi chút hằn học... nhưng cũng không để ý lắm!

Anh gọi cho tui nhiều vậy... Hẳn là lo lắng lắm...! Anh tức giận cũng đúng...!?

_ Lúc nãy anh gọi, em nói anh nghe không rõ ạ??

Đầu dây bên kia đáp vội:

_ Phải...

Tui liền nhắc lại cho anh nghe...

_ Em đang ở quán nước đường XXX, quận YZ..

_ Hãy ở yên... đừng đi đâu cả...!!

Đầu dây bên kia nói xong liền cúp máy...
.
.
.
.

Tui ngồi chống cằm chờ Hoàng Tử...
Tui đoán rằng anh sẽ mất nhiều thời gian lắm vì con đường này hơi khó tìm...

Nào ngờ chưa đầy 10 phút... đã có một vòng tay rắn rỏi ôm lấy tui từ phía sau...

Tui vẫn cúi mặt vào điện thoại, khẽ nói:

_ Anh nhanh thật...!!

_ KHÔNG NHANH... EM LẠI BỎ ĐI THÌ SAO...???

Vòng tay ôm lấy tui mỗi lúc siết chặt hơn, cả hơi thở nam tính gấp gáp nóng ran kia...cũng cứ liên tục phà vào vành tai nhạy cảm của tui...

Anh ấy đang... liếm tai tui...??

_ Vũ Đình... Em nhột... Anh đừng làm vậy...!!

Tui vừa dứt lời thì cái lưỡi đang quanh quẩn vành tai tui... được thay thế bằng một hàm răng chắc khỏe...

Anh ấy... CẮN... tui... ???

_ Vũ Đình... Đau em... Buông em ra...!!

Vết cắn tuy nông... không sâu... nhưng vẫn làm tui đau...

Sao anh ấy... lại... BẠO... vậy???

Tui chỉ mới nhận lời tìm hiểu... anh ấy thôi mà! Tiến triển như vầy...

Quá nhanh và xa rồi...!?
.
.
.
.

Bỗng, 1 cái cà vạt xuất hiện trước mắt tui... Anh ấy bịt mắt tui lại... và bế đi!?

Cách hành xử của anh ấy thật... lạ lùng...!?

Tui cảm nhận... chúng tôi đang bên trong 1 chiếc xe hơi.

_ Về nhà...!

Lúc này... tui nhận thấy giọng anh có chút khang khác...

Chiếc xe nhận lệnh chủ nhân... liền lao đi với tốc độ khá nhanh!

Tui định hỏi đi đâu... thì bị anh ấy ôm chặt vào lòng.

Suốt chặng đường, anh ấy cứ vỗ về, âu yếm tui... rất đỗi dịu dàng... làm tui thấy rất an tâm...!?

" Cạch...!". Hình như xe đã đến nơi... Anh ấy bế tui xuống và đi đâu đó...

_ Tiểu thư... Cô đã...

Bỗng nhiên, giọng nói đó... im bật!! Tui nghe ra... giọng nói kia có đôi chút... quen thuộc!!

Tui tính lên tiếng hỏi thì anh đã nói:

_ Để anh đưa em về phòng nghỉ ngơi.

Rồi, tui yên vị trong vòng tay mạnh mẽ của anh ấy... tiến về phòng nghỉ...

Sao... tui lại có cảm giác quen thuộc thế này...! Quen thuộc đến nỗi làm đầu óc tui mụ mị đi... thấy rõ!?

Tui... vừa được đặt xuống giường,  tính đưa tay tháo chiếc cà vạt đang che khuất tầm nhìn của mình... thì đột nhiên, bị anh ấy giữ tay lại...

Anh liếm mút... từng ngón tay thon dài của tui... làm tim tui run rẩy từng hồi...

_ Vũ Đình... Anh sao vậy? Anh lạ...

Chưa kịp hết câu, môi tui đã bị bao phủ lại... vì từng có kinh nghiệm hôn trước đó... nên tui biết...

Cái vật ướt át trơn trượt... đang không ngừng khấy đảo khoang miệng của tui... Chính là lưỡi của anh...??

Doãn Vũ Đình... anh ấy đang...

HÔN TUI...???

Tui chưa sẵn sàng... Thêm nữa, chúng tui chỉ... vừa mới bắt đầu thôi mà!

_ Ưmmm.... hừmm... ưmmm...!!

Anh mút lấy môi tui 1 cách điệu nghệ, liên tục đá lưỡi khiêu khích... Anh như muốn rút cạn mọi khí lực chống đối từ tui....

Sau 1 cái hôn dài ướt át thì anh mới chịu tha cho cái miệng nhỏ của tui.

Tưởng thế là xong... Nhưng... Anh ấy lại lần mò tay vào...

VÁY ÁO CỦA TUI...!?

DOÃN VŨ ĐÌNH...!!!

Anh ấy...

MUỐN ĐI TÙ SAO...??
.
.
.
.

Tui cố kháng nghị thì anh lại đè lấy môi tui mà phát tiết...

Nụ hôn lần này càng ướt át và cuồng dã hơn trước... như muốn giam cầm, độc chiếm lấy tui vậy...!!

Anh vừa hôn, vừa xoa nắn cơ thể non nớt, chưa phát triển của tui...

Tui hoảng loạn, há miệng cắn mạnh vào môi anh... Mùi máu tanh xộc vào khoang miệng...

Thế nhưng, điều tui làm lại không khiến anh tỉnh trí. Trái lại,... nó như khiêu khích bản năng trong anh càng thêm điên cuồng...

Muốn chiếm lấy tui...!!

Anh thô bạo xé rách váy áo của tui... Giọng anh trầm xuống vì dục vọng:

_ Tố Tố... Anh yêu em! CHO ANH... ANH RẤT MUỐN EM...!!

Tui... mơ hồ nhận ra câu nói này...! Là của...

LÂM HẠO KỲ...!!

LÀ HẮN TA SAO...?
.
.
.
.

Tui hét to:

_ LÂM HẠO KỲ...! BUÔNG TUI RA... ĐỒ KHỐN! ANH CÓ BIẾT BẢN THÂN ĐANG LÀM GÌ KHÔNG HẢ...??

Anh ta bình thản, thỏ thẻ bên tai tui:

_ Anh chính là đang muốn... cưỡng hiếp em...!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com