Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Khoảng Trống Sáu Mươi Phút

Hành lang thảm xám của Shinjuku Grand vẫn còn mùi chất khử trùng. Băng vàng trước cửa 1108 đã gỡ bỏ từ lâu, chỉ còn vết băng keo mờ in trên khung gỗ. Furuya Rei đưa thẻ công vụ, đẩy cửa bước vào. Căn phòng im ắng, ánh sáng từ ô cửa kính phủ một màu xám nhạt lên tấm thảm.

Anh trải tập hồ sơ mỏng ra bàn. Báo cáo khám nghiệm hiện trường của cảnh sát địa phương kết luận:

"Nạn nhân ngồi trên ghế, ly rượu vang đặt ngay ngắn trước mặt. Không có dấu vết đổ vỡ xung quanh. Tư thế đặt ly trùng khớp với hướng cầm tay phải. Không phát hiện vật lộn hay kháng cự. Kết luận sơ bộ: tử vong do uống độc chất, nhiều khả năng tự tử."

Ảnh chụp kèm theo: ly Bordeaux đặt thẳng hàng với cánh tay nạn nhân, vết máu nhỏ loang cạnh tường, chữ "S" mờ trên cổ tay. Bên dưới là sơ đồ vị trí và ảnh chụp máy tính đã bị xóa dữ liệu.

Furuya lật qua từng trang. Anh dừng lại ở hình vết máu trên tường, so khớp với bức ảnh toàn cảnh. Ghi chú của đội khám nghiệm chỉ gọn gàng một dòng: "vết máu có thể do ho ra trong cơn hấp hối, phù hợp với kịch bản tự tử."

Anh gõ nhịp ngón tay lên mép bàn. Mọi thứ... tròn trịa quá. Ly rượu không xê dịch, log cửa chỉ ghi đúng một lần mở – 05:58 đến 06:12, sau đó trống rỗng. Camera hành lang "mất tín hiệu do bảo trì" đúng khoảng 06:00–07:00, trùng khớp giờ chết trong báo cáo pháp y.

"Bảo trì đúng giờ nạn nhân chết..." – anh khẽ nghiêng đầu. "Nếu là tự sát, tại sao phải xóa camera?"

Tiếng gõ cửa nhẹ vang lên. Một người phụ nữ bước vào, bộ vest xanh ôm dáng, gương mặt sắc sảo nhưng ánh mắt lại mang vẻ tĩnh lặng. Cô đặt xuống bàn hai cốc cà phê, ngón tay thon xoay vòng bạc trên cổ tay. Ở đó, một vết sẹo dài hiện lên mờ mờ dưới ánh sáng.

– Vẫn đang xem lại báo cáo cũ à? – giọng cô trầm, nhẹ nhưng không giấu được sự quan sát chăm chú.

Furuya ngẩng lên, đáp gọn:

– Báo cáo này kết luận tự tử. Ly rượu, vị trí ngồi, vết máu, tất cả được sắp đặt vừa vặn quá mức.

Cô ngồi xuống cạnh bàn, cầm một tờ ảnh.

– "Chữ S" trên cổ tay... đội khám nghiệm đã ghi lại. Họ cho rằng chỉ là vết cào, nhưng cũng có thể là ký hiệu.

– Hoặc một dàn dựng. – Furuya khép tập hồ sơ lại, mắt dừng ở tờ log cửa điện tử. – 05:58 mở, 06:12 đóng. Khoảng trống sau đó kéo dài đúng một giờ. Trùng thời điểm camera hành lang mất tín hiệu.

Cô khẽ nghiêng đầu, vòng bạc nơi cổ tay xoay thêm một vòng, ánh thép liếc qua đường sẹo mảnh.

– Trợ lý riêng vào phòng đúng khung giờ đó, rời đi trước khi hệ thống đóng lại. Và USB... bị tháo ra lúc 06:08, cắm lại 06:10. Nếu là tự tử, thì anh nghĩ ai cần thao tác đó?

Furuya im lặng nửa nhịp, ánh mắt lướt nhanh qua từng ghi chú.

– Không phải nạn nhân. Người ta không xóa dữ liệu trước khi tự sát, trừ phi muốn che giấu.

– Vậy thì hoặc là có kẻ thứ ba, hoặc chính "trợ lý riêng" không đơn giản. – Giọng cô hạ thấp, hơi kéo dài ở cuối câu. – Nhưng hồ sơ nhân sự của hắn sạch sẽ như gương.

_______

Bản báo cáo dày mấy trang nằm mở giữa bàn. Những ký hiệu hóa học dày đặc trải dài, chỉ cần liếc qua cũng đủ làm bất kỳ ai không chuyên choáng ngợp.

****************

"BÁO CÁO KHÁM NGHIỆM HIỆN TRƯỜNG– MẪU CHẤT ĐỘC TRONG LY RƯỢU VANG".

Mẫu: Chất lỏng màu trong ly rượu tại hiện trường Phòng 1108 – Khách sạn Shinjuku Grand

Nạn nhân: Harada Kenji (38 tuổi)

Nghề nghiệp: Giám đốc tập đoàn công nghệ Harada Tech

Mô tả: Chất lỏng màu hơi vàng nhạt, tan trong nước, mùi hơi chát và hóa chất nhẹ.

Thành phần phân tích:

1. Cấu trúc chủ yếu:

-Hợp chất hữu cơ chu kỳ imidazole-phenyl (C_21H_19N_5O_3) – có khả năng thâm nhập tế bào nhanh.

-Nhóm ester phức hợp với gốc cyanide – giúp tăng tốc quá trình apoptotic.

-Liều lượng ước tính: 0,2 mg/kg trọng lượng cơ thể gây tác dụng toàn thân trong vòng 4–6 phút.

2. Tính chất phản ứng:

-Kích hoạt chuỗi caspase nội bào, dẫn tới phá hủy DNA nhanh chóng.

-Không để lại màu hay mùi rõ rệt sau khi hấp thụ vào cơ thể.

-Phản ứng với ethanol: làm tăng tốc độ hấp thu, lý do xuất hiện trong rượu vang.

- Khả năng gây tử vong nhanh, khó phát hiện trước khi xảy ra tác dụng.

3. Phương pháp giám định:

-Phổ khối lượng (MS) xác định phân tử C_21H_19N_5O_3.

-Phổ hồng ngoại (IR) nhận diện nhóm ester và cyano.

-Phân tích enzym nội bào: caspase-3, caspase-9 tăng đột biến trong mẫu máu.

****************

Người phụ nữ lật sang trang cuối, mắt dừng lại một nhịp lâu hơn cần thiết. Ánh nhìn mờ thoáng căng thẳng, rồi lại được che đi bằng một nụ cười nhạt.

– Hợp chất này... – cô gõ nhẹ ngón tay vào dòng imidazole-phenyl – "không nằm trong bất kỳ danh mục chất độc dân sự nào mà tôi từng biết."

Furuya dựa lưng ghế, ánh mắt thoáng nheo lại:

– Anh ta là giám đốc một tập đoàn công nghệ. Nếu không phải tự tử, thì kẻ đứng sau có trong tay một thứ vũ khí hóa học chưa từng công khai.

Cô khẽ xoay vòng bạc nơi cổ tay, ánh sáng lướt qua vết sẹo mảnh dài. Giọng cô thấp hơn, gần như thì thầm:

– Thứ này... được chế tạo với mục đích duy nhất: giết người nhanh, không để lại dấu vết.

Furuya nhặt lại tờ log cửa điện tử, ngắt câu:

– Nghĩa là không thể chỉ là một vụ tự tử đơn giản.

Người phụ nữ im lặng, ánh mắt vẫn còn sót lại một tầng u tối khó gọi tên. Trong khoảnh khắc ấy, độc giả có thể cảm nhận rõ ràng: cô đã nhìn ra một điều gì đó vượt ngoài khả năng phân tích thông thường — nhưng Furuya thì không.

– Càng sạch, càng có vấn đề. – Furuya gấp tập hồ sơ, nhét vào cặp. – Tôi sẽ kiểm tra lịch bảo trì camera, log, và dữ liệu Wi-Fi tầng 11. Nếu có một bóng người không đi qua cửa chính, vẫn sẽ để lại dấu vết điện tử.

Cô tựa lưng ghế, khẽ nhếch môi, nửa mỉm cười, nửa lạnh lùng.

– Anh lúc nào cũng tin vào "hạt cát" trong căn phòng sạch sẽ nhất.

– Đó là cách duy nhất tìm ra sự thật. – Furuya đứng dậy.

Trong một giây ngắn ngủi, khi ánh sáng hắt lên cổ tay cô, đường sẹo ấy như một nét gạch chìm, song hành cùng vòng bạc lạnh lẽo. Cánh cửa 1108 khép lại, trả căn phòng về tĩnh mịch.

________

Cánh cửa khép lại, tiếng bước chân của Furuya dần tắt trên hành lang. Căn phòng 1108 trở về với sự tĩnh lặng nặng nề. Người phụ nữ vẫn ngồi đó, đôi tay đan vào nhau, vòng bạc trên cổ tay chậm rãi xoay một vòng.

Ánh đèn vàng vương trên trần hắt xuống gương mặt cô, làm nổi bật đường sẹo dài mảnh nơi cổ tay – vết hằn như không bao giờ chịu tan biến. Nó gợi cảm giác vừa bí ẩn, vừa kiên cường, như thể quá khứ của cô là một cánh cửa bị khóa kín.

Ánh mắt người phụ nữ khẽ dừng ở chiếc ly rượu còn sót vệt sáng trên bàn. Một thoáng, nơi khóe môi thoáng hiện đường cong mơ hồ – chẳng phải nụ cười, cũng chẳng phải nỗi buồn. Chỉ là một điều gì đó không thể gọi tên.

Trong không khí dày đặc ấy, căn phòng khách sạn tưởng như bình thường bỗng trở thành một khoảng mờ ảo. Không có màn sương thật sự nào, nhưng vẫn là thứ sương vô hình trong tâm trí – che phủ mọi câu trả lời, khiến từng chi tiết, từng ánh nhìn đều như bị bọc trong lớp vải mỏng khó xé toạc.

Và giữa sự mơ hồ đó, người phụ nữ ngồi bất động, tựa hồ chính bản thân cô cũng là một phần của bí mật chưa từng có ai chạm tới.


                                  ----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com