Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15

Trong biệt thự, Hàn Bách Đạt vẻ mặt cổ quái nhìn vào điện thoại mình.

Tiên đế vào đồn?

Theo tiểu thuyết thì chẳng phải mấy nhân vật cảnh sát này vô dụng sao?

Sao tới chỗ mình, Tiên Đế của mình vừa ra tay đã bị tóm?

Rơi vào đường cùng, Hàn Bách Đạt đành phải xách mông đến đồn cảnh sát

Dù sao người ta cũng vì mình mà cung cấp 1800 điểm khí vận

Bổn thiếu không phải người kéo quần lên là chạy, phải chịu trách nhiệm với người ta

Chưa kể sau này Lâm Phong còn là cánh tay phải của mình

———————

"Mời ngài dùng trà"

Vương Cường cung kính rót một ly trà.

"......"

Lâm Phong nhìn chằm chằm Hàn Bách Đạt, đây gọi là có tiền thì có thể ma xui quỷ khiến sao?

"Khụ khụ khụ, Vương đội trưởng không cần khách sáo"

"Tôi chỉ đến nộp tiền bảo lãnh"

"Theo luật, đây cũng thuộc về đánh lộn"

"Tôi bồi thường!"

Hàn Bách Đạt hiểu rõ kiến thức pháp luật, mở miệng nói ra.

"Đúng đúng đúng, không vấn đề gì"

"Hàn thiếu, tôi sẽ cho người gọi người báo án đến, mọi người bàn bạc giải quyết"

Vương Cường rời đi, Hàn Bách Đạt nhìn Lâm Phong, không nhịn được mà cười lên.

"Anh thế mà bị cảnh sát tóm"

"Cười chết tôi rồi há há há"

Lâm Phong vẻ mặt u ám.

Cười cái chó gì?

Rõ ràng tôi vì anh mà ra tay, anh lại ngồi đây cười tôi.

Anh mới là chủ mưu, anh mới là kẻ xúi giục tôi phạm tội.

Một lát sau, Phương Trường được đưa đến.

Hoá ra là mày!

"Tôi không hiểu!"

Phương Trường quát lớn, "Tôi muốn dựa theo quy trình mà làm, tống hết chúng vào ngục"

Hàn Bách Đạt gật đầu.

"Được thôi!"

"Đội trưởng, cứ theo quy định mà làm, kiểm tra thương tích cả hai rồi xử lí"

Phương Trường: đánh lộn cái quần què!

Rõ ràng là tôi đơn phương ăn hành.

"Lâm Phong yên tâm, vào tù rồi tôi sẽ chăm sóc anh"

"Kể cả có mệnh hệ gì thì tôi cũng sẽ ở bên giường đút cháo cho anh"

Hàn Bách Đạt nắm tay Lâm Phong, nháy mắt một cái.

Lâm Phong rùng mình.

Không hiểu sao...anh nghe ra được đây là lời đe doạ.

Anh cắn răng, nội lực toàn thân rung chuyển.

Phụt!

Một ngụm máu bắn ra.

"A...tôi không ổn rồi!"

Lâm Phong ngã vật ra, biểu cảm đau đớn.

Hàn Bách Đạt quay đầu ngượng ngùng.

Diễn vầy hơi quá.

Vương Cường: "......"

Phương Trường: "......"

"Nhìn cái gì nhìn, đi kiểm tra thương tích đi!"

Hàn Bách Đạt vẫy tay: "Nhân tiện kiểm tra cả Phương Trường luôn, xử lý theo quy định."

Phương Trường: "(. ̄д ̄)..."

Toàn là võ giả mà bắt tao chơi trò... diễn sâu làm gì?

Chẳng lẽ là ai bị thương nặng hơn thì thắng?

Thôi...

"Tôi đồng ý hòa giải!"

Phương Trường tức đỏ mặt nhưng vẫn nhịn nhục.

Lâm Phong mạnh hơn hắn, thương tích hắn tự gây ra chắc chắn hơn.

Trong hồ sơ thì cả hai đều có thương tích, kiểu gì Phương Trường cũng thiệt.

Phương Trường liếc nhìn Lâm Phong đang giả vờ đau đớn, yếu đuối nằm trong lòng Hàn Bách Đạt.

Tố cáo Hàn Bách Đạt? Nghĩ lại...thôi

Tên trà xanh kia thì chắc chắn không khai ra Hàn Bách Đạt.

"Vậy là ổn rồi"

Vương Cường gật đầu nhẹ.

Phương Trường: "Tiền cục phó, cháu bị người ta khi dễ đến thảm, sao thúc còn chưa ra giúp"

Tiền cục phó: "Hàn đại thiếu cũng ra mặt rồi, lão tử hồ sơ không sạch"

"Đừng lôi lão tử vào!"

"Lão tử hơi sợ"

Phương Trường: "...."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com