Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

11.

*RENG RENG RENG*

Huyễn Thần lồm cồm bò dậy, báo thức vang trời thế này bố ai mà ngủ nổi, mẹ cậu cũng khéo chọn ghê, đã vừa to còn vừa kêu lâu nữa.

đây là ngày thứ tư cậu không được ra ngoài rồi, cứ như kiểu giam lỏng ấy. được cái dinh thự nhà cậu rộng nên không cảm thấy bị gò bó. nhưng Huyễn Thần muốn gặp Long Phúc, gọi qua điện thoại không si nhê gì cả, ôm trực tiếp mới đỡ nhớ. mà năn nỉ thế nào mẹ cũng từ chối, cổng nhà rõ cao không trèo như cổng trường, đúng là đường cùng.

trong lúc cậu cắm cọc ở đây thì Long Phúc đã quay lại thực tập tại bệnh viện sau khoảng thời gian nghỉ phép. Long Phúc ở bệnh viện thì điện thoại như không tồn tại, anh có khi cả ngày không thèm đoái hoài đến chiếc iphone 15 promax của mình đang ở phương trời nào. vì vậy nên Huyễn Thần phải ngồi chờ anh trả lời tin nhắn vào mỗi giờ nghỉ trưa hoặc khi anh trống ca trực đêm. thi thoảng trở trời thì Long Phúc cũng chủ động gọi cho cậu, tuy nói chuyện được năm mười phút thôi nhưng vẫn hơn ngồi mòn dép chờ anh rep tin nhắn. Long Phúc chủ động hơn trước, có vẻ sau một lần đổ vỡ hụt thì anh đang dần cải thiện sự 'nhạt' của bản thân.

Huyễn Thần ngáp ngắn ngáp dài ngồi xuống bàn ăn, đánh răng rửa mặt xong rồi mà vẫn không tỉnh táo được thêm tí nào. hôm nay ba mẹ cậu đều đến công ty, nên Huyễn Thần có thể vác đống đĩa game giấu trong phòng riêng ra chơi, nhưng mà trước đó phải ăn sáng cái đã.

cô giúp việc đặt lên bàn ăn một tô mì thịt bò và ly nước cam. như mọi khi, Huyễn Thần đánh chén nhanh rồi ra phòng khách làm bá chủ chiếc tivi sau khi lôi đống đĩa game đủ loại bày trước mặt. ba mẹ cho phép Huyễn Thần học ngành cậu thích nhưng không đồng ý với việc cậu chơi game nhiều, nên từ khi học cấp hai Huyễn Thần đã luôn lén lút chơi game rồi.

trước khi chơi Huyễn Thần cũng len lén dặn cô giúp việc không được mách ba mẹ cậu, lớn thì lớn nhưng mà cái gì lén làm cũng sợ bị mắng chứ.

chơi được hơn một tiếng Huyễn Thần đã chán mà dọn lại đĩa game mang lên phòng, chơi một mình thì game nào cũng nhàm chán như nhau, chắc khi nào Chí Thành học về thì cậu rủ nó đánh liên minh cho lành.

'liên minh huyền thoại' là game duy nhất mà Long Phúc chơi với cậu. anh chơi từ năm lớp chín rồi, còn Huyễn Thần năm nhất đại học mới bắt đầu tải về sau lời rủ rê từ Chí Thành. nhưng trong khi cậu đại cao thủ mấy mùa rồi thì anh Phúc mới lên rank bạc. do chênh lệch bậc hạng nên cậu chỉ có thể dùng acc clone rank vàng để chơi với anh, tính ra anh đánh đâu có tệ lắm, thế mà sao vẫn chưa lên vàng nhỉ?

thôi ngừng động chạm nỗi đau. trong hàng chờ đấu lâu quá nên cậu hồi tưởng tí thôi, giờ vào trận rồi thì mạn phép xin người anh em Chí Thành là cậu cày rank trước vài ván đây. chứ đánh với Thành hên xui lắm, lâu lâu nó pick quả tướng đúng ối dồi ôi, may là Huyễn Thần cứng tay mới gánh nổi.

Huyễn Thần đánh liên tiếp ba ván, thắng cả ba, vừa định chơi nốt sao cuối thì nhận được điện thoại của ba, người vốn dĩ rất ít khi gọi cho cậu.

"con nghe đây ạ" Huyễn Thần thoát game, nhanh chóng bắt máy.

"con vào phòng đọc sách lấy cho ba tập tài liệu dán số t20z3 để trên bàn rồi mang xuống cổng chính, thư kí chờ sẵn rồi" thì ra là nhờ lấy giúp tài liệu, cậu cứ tưởng bản thân làm sai gì kinh động đến ba.

"vâng ạ"

ba cậu cúp máy ngay sau đó, đầu giây bên kia ồn như vậy chắc ba mẹ đang ở event nào đấy.

Huyễn Thần vào phòng sách, lấy đúng tệp tài liệu dán mã số mà ba dặn rồi đem ra ngoài, cậu đưa cho thư kí qua khoảng cách giữa các họa tiết kẻ thẳng của cánh cửa đồng đóng kín. ra đến đây cậu mới biết ba mẹ khóa cả trong lẫn ngoài, mà mỗi ổ một loại khóa thì chịu rồi.

có vẻ lần này vấn đề khá nghiêm trọng, trên phim cậu từng xem còn có cả bắt cóc trói trên tàu rồi treo lên cần cẩu để đe dọa cơ, nghĩ đến mà sởn da gà. Huyễn Thần không phải dạng dễ đụng, nhưng đây là cuộc chiến của quyền lực và những bộ não, chống đối ba mẹ có khi tự rước họa vào thân. trước kia cậu chưa từng bị như vậy, hư đốn ba mẹ đưa về nhà thì không lạ, nhưng là đối thủ của gia đình đe dọa thì chính xác là lần đầu, cậu cứ nghĩ chỉ có trên các bộ phim tài phiệt thôi ai ngờ cảnh phim cũng đều là được dựng trên đời thực.

thời gian trôi lâu thật, không biết bao giờ Huyễn Thần mới thoát được cái cảnh này, vả lại nếu nghỉ quá lâu cậu sẽ không còn điểm chuyên cần để trừ nữa. đúng là lắm lúc lười đi học thật nhưng mà Huyễn Thần cũng là sinh viên ưu tú, là hình mẫu của tân sinh viên cơ mà, cậu còn muốn quảng bá gu thời trang của bản thân nhiều hơn nữa, chứ đồ đẹp, đồ hiệu mặc đi quanh nhà thì quá nhàm chán.

Huyễn Thần nằm vật xuống giường, giờ cậu không biết phải làm gì cả, đã chán còn bị artblock, game chơi nhiều thì mỏi mắt, anh Phúc thì bây giờ nhất định không nói chuyện với cậu được, Chí Thành lại đang đi học, không có gì để giải tỏa chắc Huyễn Thần sẽ stress đến chết khô trong nhà mất.

cậu dụi mắt, hay là bây giờ tìm đọc một cuốn sách nào đó trên kệ tủ trong phòng, nơi mà trước giờ cậu ít khi động đến. số sách này là mẹ cậu lấy từ phòng đọc sách của gia đình, phải năm sáu năm nay rồi mà cho đến hiện tại Huyễn Thần vẫn còn chưa biết mấy cuốn sách đó có thể loại gì.

Huyễn Thần đứng bật dậy, nếu như đọc sách thì cần ánh sáng phù hợp và một ly trà nhâm nhi. đèn vàng thì cậu đi lấy được nhưng trà thì phải nhờ cô giúp việc pha giúp, là trà hoa quả ấy chứ không phải trà thảo mộc, hay trà pha từ lá trà đắng lè đâu, cái này anh Phúc thích còn Huyễn Thần thì không. khẩu vị của cậu như trẻ con ấy.

cậu đặt đèn đọc sách lên bàn, nhận lấy ly trà dâu từ cô giúp việc, giờ là tới công đoạn chọn sách.

"địa lí thế giới? thôi chịu"

"sự hình thành của các mảng kiến tạo? pass pass"

"lịch sử thế giới à? thôi!! để khi khác đọc"

"tuyển tập danh ngôn thế giới...sao mang tính toàn cầu mãi vậy, đóng bụi tiếp đi mạy"

"..."

lật tung cả kệ sách lên Huyễn Thần vẫn chưa tìm thấy cuốn sách có chủ đề cậu muốn đọc.

"ủa gì đây"

"tình yêu tuổi teen? đù, gu mình" ở tận dưới ngăn tủ cuối cùng của kệ đựng, cậu tìm thấy một cuốn sách màu hơi ngả vàng, đỏng bụi cả mảng dày, trông cũ cũ như này thì có vẻ là hàng chất lượng cao.

Huyễn Thần bắt đầu công cuộc theo đuổi tri thức qua việc đọc sách (thật ra là giết thời gian). tối nay cậu sẽ viết thêm vào nhật kí thầm kín của mình về những 'bài học' từ cuốn sách này.

/

Huyễn Thần ở nhà hết chơi game rồi đọc sách còn anh người yêu của cậu từ sáng đến giờ chưa đặt được mông xuống ghế, bệnh viện khoảng thời gian này đón rất nhiều bệnh nhân cao tuổi, anh hết chạy từ phòng nội soi rồi lội xuống phòng cấp cứu.

mười hai giờ, Long Phúc xuống canteen ăn trưa, đây là giờ nghỉ duy nhất trong ngày hôm nay của anh, ăn uống ngủ nghỉ trong vòng một tiếng rưỡi sau đó quay lại đổi ca cho người khác.

hôm nay lại là thịt xào kimchi và súp nấm. anh ăn đến ngán luôn rồi, nhìn thấy là lại chỉ biết thở dài.

chụp một tấm ảnh, anh gửi cho Huyễn Thần kèm dòng cảm xúc 'ăn nhiều tới mức tưởng bị nghén'. dạo này Long Phúc biết sử dụng thêm chức năng chụp ảnh của ig rồi.

Huyễn Thần lúc này đã xử lí xong cuốn 'tình yêu tuổi teen' nên thấy tin nhắn của anh là liền trả lời ngay.

🥟: hay là nghén thiệt đó

🐣: em bị khùng à? học sinh được mấy điểm thế

🥟: ơ anh chả buồn cười gì cả
🥟: anh đang mang trong mình tình yêu của chúng ta đó😉

🐣: 🙂

🥟: không được cọc nha, tình yêu là phải zui ze đáng iu

🐣: uhm

🥟: nhắn thấy ghét vậy anh

🐣: 🙂🙂?
🐣: thôi ăn thịt xào kim chi còn đỡ ngán hơn nói chuyện với em

🥟: mắc gìiiii
🥟: ơ này đừng có seen mà
🥟: em sai rồii

Long Phúc tắt nguồn điện thoại, thả vào túi áo. Huyễn Thần xứng đáng bị ghost từ giờ tới lúc anh tan ca.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com