Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

The Date - The Dinner

The Date

D

oyoung tự vỗ đầu mình một chút vì ít quần áo mang theo đến nhà Jaehyun, anh đã nghĩ đến việc mang thứ mà anh ấy thích gọi là quần áo “hẹn hò” của mình. Anh mặc một chiếc áo sơ mi đơn giản màu xanh lam giấu bên trong một chiếc quần bó màu trắng làm nổi bật bờ vai rộng và vòng eo nhỏ nhắn của mình.
 
“Sẽ thế nào về việc chúng ta đi bộ xung quanh một chút và xem những gì chúng ta thích trước khi mua mọi thứ chúng ta cần?” Jaehyun nói khi dẫn đường đến khu mua sắm. Rất may, nó chỉ cách nơi ở của người đàn ông một đoạn ngắn nên cặp đôi quyết định đi bộ.
 
“Chắc chắn rồi,” Doyoung lẩm bẩm, quá mất tập trung với việc Jaehyun trông như thế nào dưới ánh mặt trời. Thành thật mà nói, là quá nhiều cho Doyoung.
 
“Em đang nghĩ đến việc lấy bánh quế để giải lao— Doyoung?”
 
Điều đó dường như đánh bật người đàn ông ra khỏi những suy nghĩ có thể phù hợp hoặc không phù hợp. "Ừ, anh ổn cả." Doyoung mỉm cười trước khi bắt gặp ánh mắt bạn trai giả của mình.
 
"Chúng ta vẫn có thể không làm tất cả điều này, Doyoung." Jaehyun nói trong hơi thở của mình. "Em vẫn có thể nói với Taeyong sự thật."
 
"Dừng lại đi Jaehyun, anh nghĩ anh vừa bị xì hơi não hay sao đó." Doyoung mỉm cười trấn an trước khi lấy hết can đảm nắm lấy tay Jaehyun. "Vậy em đang nói điều gì đó về bánh quế?"
 
Người đàn ông không thể không cười trước những gì Doyoung nói. "Em biết nơi này phục vụ bánh quế với dâu tây ngon nhất từ ​​trước đến nay." Và cùng với đó, cặp đôi đã tay trong tay như một cặp đôi bình thường.
 
Buổi sáng trôi qua tương đối nhanh. Sau khi ăn sáng, họ quyết định đi đến các khu vực giải trí. Đây là lúc Doyoung phát hiện ra rằng Jaehyun vô cùng cạnh tranh. Người đàn ông ghét thua cuộc đến nỗi anh ta sẽ nổi cơn tam bành nhỏ dễ thương bất cứ khi nào anh ta thua.
 
"Chúng ta sẽ không bao giờ đến trò chơi điện tử này nữa." Jaehyun thông báo với một cái bĩu môi nhỏ khi họ bước ra. "Tất cả các máy đã bị hỏng."
 
“Chúng không bị hỏng đâu Jaehyun. Em thực sự tệ với tất cả chúng. " Doyoung trêu chọc khiến người đàn ông kia phải há hốc mồm kinh ngạc.
 
“Sao anh dám nói vậy Kim Doyoung,” Jaehyun nói với vẻ xúc phạm. "Anh là loại bạn trai giả nào thế?"
 
“Tuyệt vời nhất” người đàn ông nói, phản ánh những gì Jaehyun đã nói đêm qua. “Thôi nào, baby. Hãy đi lấy kem, món ăn yêu thích của anh. "
 
Cặp đôi tiếp tục đồng hành cùng nhau đi dạo quanh khu mua sắm với kem. Họ đang nói về những điều trần tục nhất cho đến khi Jaehyun hỏi điều gì đó mà Doyoung không ngờ tới.
 
"Đã bao giờ anh từng yêu?" Jaehyun thờ ơ hỏi.
 
Người đàn ông hắng giọng trước khi quyết định trả lời. "Chà, anh không nghĩ là mình có." Lông mày của Jaehyun hơi hồng lên một chút. “Anh không biết,” Doyoung bắt đầu. “Có thể anh đã yêu tại một số thời điểm nhưng anh không thực sự coi đó là tình yêu.” Anh khẽ thở dài trước khi nhìn Jaehyun. "Anh luôn nghĩ rằng tình yêu sẽ mang lại cảm giác bất ngờ, em biết đấy, giống như một tiếng gõ cửa hay gì đó."
 
Jaehyun im lặng một lúc, như thể đang suy nghĩ xem nên nói gì. Người đàn ông nhìn Doyoung với đôi mắt trong sáng trước và mỉm cười. "Em hy vọng ai đó sẽ sớm gõ cửa."
 
“Anh hy vọng là không,” Doyoung dừng lại, “Anh đang có bạn trai giả.”
 
Họ tiếp tục với cuộc hẹn hò giả nhỏ của mình cho đến giữa buổi chiều và quyết định tách ra để lo mọi thứ họ cần làm. Vì Jaehyun sẽ nấu ăn nên anh ấy đã đi mua hàng tạp hóa trong khi Doyoung sẽ đi in ảnh của họ ra.
 
Doyoung nghĩ rằng anh ấy chỉ đi vào và ra khỏi đó nhưng không ngờ rằng người đàn ông đang in ảnh của họ chạy theo để hỏi về Jaehyun và anh ấy. Doyoung không muốn giải thích toàn bộ câu chuyện nên anh chỉ đành nói dối và nói với người đàn ông rằng anh ấy là bạn trai của mình.
 
"Anh ấy thật nóng bỏng." Người đàn ông nói, đồng thời trông rất ấn tượng và ghen tị. Doyoung chỉ có thể mỉm cười ngượng nghịu với anh ấy trong khi anh ấy đợi phần còn lại của bức ảnh được in ra.
 
Khi tất cả đã xong xuôi, Doyoung nhanh chóng trả tiền cho người đàn ông và đi thẳng đến cửa hàng tạp hóa để gặp Jaehyun với nụ cười trên môi.

The Dinner
“Em sẽ bắt đầu nấu bữa tối nhé Doyoung,” Jaehyun nói khi đi vào bếp.
 
Bây giờ là sáu giờ tối. Họ đã dành cả ngày bên nhau chỉ để nói chuyện phiếm trong khi vẫn cố gắng hoàn thành mọi việc cho buổi biểu diễn hoành tráng của họ trước mặt Taeyong.
 
“Anh có thể bắt đầu đặt những bức ảnh mà chúng ta có được từ trung tâm mua sắm. Có một vài khung ảnh trong tủ trong phòng ngủ của em.”
 
Họ chỉ có khoảng 45 phút để sắp xếp mọi thứ trước khi Taeyong đến đây. Có một chút gấp gáp nhưng Jaehyun và Doyoung nhận ra rằng họ thực sự đã làm việc rất tốt với nhau.
 
“Được rồi,” Doyoung hát.
 
Khi người đàn ông đang ở trong phòng ngủ của Jaehyun, anh đã tìm kiếm những khung ảnh không dùng đến. Cái đầu tiên anh rút ra vẫn có một bức ảnh bên trong nó. Đó là của Taeyong, người đã choàng tay qua vai Jaehyun, có thể nói rằng nó đã được một thời gian vì Jaehyun đã cắt tóc ngắn hơn.
 
“Doyoung,” Jaehyun gọi từ trong bếp. "Anh có tìm thấy không?"
 
“Ừ,” Doyoung hét lại khi để vào khung hình của hai người và lấy những tấm khác. "Em muốn đặt chúng ở đâu?"
 
“Đặt chúng ở bất cứ nơi nào anh muốn, baby cake.” Nghe người đàn ông gọi mình khiến anh vừa cười vừa đỏ mặt. Họ trêu chọc nhau trên đường về bằng những cái tên thú cưng dễ thương nghe thật ngốc nghếch. Jaehyun quyết định gọi anh ấy là “baby cake” trong khi Doyoung gọi Jaehyun là ‘buff baby’.
 
Chỉ còn vài phút rảnh rỗi, mọi thứ đã sẵn sàng. Những bức ảnh được dựng ở tất cả những nơi dễ thấy trong căn hộ của Jaehyun. Cả hai thậm chí còn thay quần áo phù hợp với nhau trước khi dọn bàn ăn.
 
Khi có tiếng gõ cửa, Doyoung bất giác đưa tay nắm lấy tay Jaehyun và siết chặt nó một cách dịu dàng.
 
Jaehyun mỉm cười cảm ơn với người đàn ông trước khi mở cửa. Doyoung nhìn Taeyong chào bạn trai giả của mình bằng một cái ôm nhanh, khiến vai Jaehyun hơi căng lên. Anh ấy bước tới và chào Taeyong với một nụ cười chào đón nhỏ.
 
Khi Taeyong đáp lại lời chào, Doyoung để tay mình đặt trên lưng Jaehyun trước khi đón nhận cái ôm của người đàn ông khác.
 
“Tôi mang theo những chai rượu soju. Nhân tiện, bữa tối có mùi vị thật tuyệt vời, Taeyong nói một cách chân thành.
 
“Anh không cần phải làm thế đâu, cảm ơn Taeyong. Tối nay, Jaehyun muốn nấu ăn cho ba chúng ta, ”Doyoung nói.
 
“Tôi cảm thấy thật vinh dự. ”
 
Doyoung có thể nói Jaehyun đang cứng người ở bên cạnh mình nên anh ấy lại đặt tay lên lưng Jaehyun. “Bây giờ chúng ta có thể nhồi bông vào khuôn mặt của mình bằng cách thưởng thức thành quả của người đàn ông của tôi được không? Tôi sắp bất tỉnh đây. " Người đàn ông nói, khiến Taeyong và Jaehyun cười khúc khích.
 
Doyoung nắm lấy tay Jaehyun, đan các ngón tay vào nhau và kéo anh về phía bàn ăn. Taeyong không nhận thấy rằng một nụ cười nhỏ nở trên môi khi anh nhìn hai người đang hành động.
 
Khi tất cả đã ngồi quanh bàn, cuộc trò chuyện diễn ra suôn sẻ giữa ba người họ. Tất cả đều tỏ ra như những người bạn tốt đã lâu không dùng bữa.
 
"Jaehyun nói rằng anh là một người mẫu?" Doyoung thản nhiên hỏi
 
“Đúng nhưng tôi không giống như một người nổi tiếng trong ngành.”
 
“Đừng nghe anh ấy Doyoung, em chắc rằng anh đã nhìn thấy khuôn mặt của anh ấy ở một trong số hàng nghìn quảng cáo. ” Jaehyun trêu chọc.
 
"Thực ra, tôi thậm chí đã yêu cầu Jaehyun làm người mẫu với tôi trong buổi chụp hình cho tạp chí này." Taeyong nói. “Họ muốn giới thiệu những cử nhân sắp ra mắt ở khu Gangnam nhưng em ấy từ chối. Em ấy nói rằng em ấy cảm thấy thoải mái hơn khi đứng sau máy quay”.
 
“Tôi đã thấy điều đó! Đó là lý do tại sao anh trông rất quen thuộc!” Doyoung chỉ ra, "Chà, tôi là bạn của một người mẫu tuyệt đẹp."
 
"Vậy anh nghĩ tôi thật lộng lẫy?" Taeyong tinh nghịch nói.
 
“Này,” Doyoung rên rỉ khi bị Jaehyun đá vào gầm bàn.
 
"Em cũng đẹp?" Jaehyun lẩm bẩm khiến Taeyong bật cười thành tiếng.
 
"Vâng, buff baby, mơ đi nhé." Doyoung chế nhạo.
 
Tốc độ này tiếp tục trong suốt phần còn lại của bữa tối. Doyoung và Jaehyun thực sự khá ngạc nhiên vì có bao nhiêu điều về nhau mà họ có thể tự nhiên hiểu được.
 
Cả hai cũng không tệ khi tình cờ chạm mắt nhau. Doyoung liên tục trượt tay trên đùi bạn trai giả của mình để Taeyong nhìn thấy trong khi Jaehyun tiếp tục vuốt ve gáy anh mỗi khi có cơ hội. Đôi khi thật mất tập trung nhưng Doyoung đã cố gắng không để nó lộ ra.
 
"Đây, để tôi." Taeyong kiên quyết giúp cặp đôi dọn bàn. Jaehyun chỉ mỉm cười và đi đến chiếc ghế dài mở chai soju.
 
"Cảm ơn vì đã mời tôi, Doyoung." Taeyong nói khi chỉ có hai người họ vào bếp. “Thật sự rất tốt khi được biết anh và nhìn thấy anh ở cùng với Jaehyun.”
 
Người đàn ông nghiêng người gần Doyoung hơn một chút, hạ giọng, “Tôi rất lo lắng cho em ấy. Tôi vẫn vậy." Taeyong thì thào.
 
"Nhưng sau khi thấy em ấy rất hạnh phúc với anh, tôi thực sự cảm thấy nhẹ nhõm khi em ấy đã tìm được một người phù hợp với mình.”
 
Doyoung ngay lập tức cảm thấy mình thật ngu ngốc sau khi biết Taeyong nhiều hơn một chút. Nó khiến anh cảm thấy tồi tệ về vai trò của mình trong tất cả những điều này. Người đàn ông chỉ đang tìm Jaehyun. Anh không xứng đáng với điều này.
 
Người đàn ông biết những gì họ đang làm không thực sự giúp Jaehyun quên được bạn trai cũ của mình nhưng Doyoung vẫn mỉm cười với Taeyong. Rõ ràng, nó đã đủ thuyết phục bởi vì người đàn ông kia bóp vai mềm mại của anh trước khi rời khỏi nhà bếp.
 
“Fuck,” Doyoung thở ra, dựa vào bệ bếp một lúc trước khi theo hai người đàn ông vào phòng khách.
 
Buổi tối tiếp tục với cả ba người họ tham gia vào những cuộc trò chuyện nhỏ và những cuộc trò chuyện bình thường đến khi Taeyong nói rằng đã đến lúc phải rời đi vì anh ấy muốn cho hai người một chút riêng tư.
 
Vài giây sau khi Taeyong rời đi, Jaehyun trông thấy rõ ràng là ngã xuống ghế sofa. “Em nghĩ,” Jaehyun thì thầm, “Chúng ta đã làm được,” Đó có thể chỉ là cảm giác của Doyoung, Jaehyun có vẻ không quá vui vì điều đó.
 
Doyoung ngồi xuống bên cạnh Jaehyun, đặt một bàn tay mỏng manh lên đùi người đàn ông, "Này, anh biết em không muốn nghe điều này ngay bây giờ nhưng," Anh ấy bắt đầu.
 
Jaehyun hướng sự chú ý của mình sang Doyoung với đôi mắt dịu dàng nhưng đầy mệt mỏi. “Mọi việc sẽ trở nên dễ dàng hơn. Một ngày nào đó, em sẽ thấy mình ở một nơi tốt hơn, với một người thực sự sẽ yêu em theo cách em muốn. ”
 
Người đàn ông khẽ thở dài trước khi nở một nụ cười nhẹ với Doyoung, "Em biết điều đó thật ngu ngốc nhưng em không thể bỏ qua suy nghĩ rằng một ngày nào đó, anh ấy sẽ gõ cửa nhà em và đề nghị làm lại một khởi đầu mới."
 
“Hãy tin tưởng ở anh, một người nào đó sẽ gõ cửa và cống hiến cho em cả trái tim của anh ấy,” Doyoung trấn an. "Em chỉ cần sẵn sàng khi điều đó đến."
 
“Cảm ơn anh, Doyoung,” Jaehyun nói với sự chân thành nhất, “Anh không cần phải làm điều này nhưng anh đã nhảy ngay vào và thậm chí còn vượt xa những gì em yêu cầu anh làm. Em không biets làm thế nào để cảm ơn cho đủ."
 
“Tất cả đều rất vui,” Doyoung cười khúc khích, “Anh không thể làm được nếu không có em. Chúng ta là một đội nhóm tốt. "
 
Jaehyun mỉm cười với điều đó, “Chúng ta đều rất tốt. Và em biết về mặt kỹ thuật thì đây là một cuộc chia tay nhưng, ”Jaehyun khịt mũi một chút,“ Em hy vọng chúng ta có thể tiếp tục là bạn của nhau. ”
 
Nụ cười của Doyoung chuyển thành một nụ cười toe toét vì những gì người đàn ông nói. Trở thành bạn với người đàn ông mà anh ấy phải lòng trên tàu đã là nhiều hơn những gì anh ấy có thể mong muốn. Và ai biết được, có thể một ngày Jaehyun sẽ quen được Taeyong và nhận ra rằng Doyoung đã tốt như thế nào khi làm bạn trai của mình.
 
“Anh sẽ là bạn của em nếu em không yêu cầu anh giúp rửa bát.”
 
“Đó là một thỏa thuận,” Jaehyun vui vẻ nói. Người đàn ông đi vào bếp để có thể bắt đầu rửa bát.
 
"Anh biết đấy Doyoung, đây là cuộc chia tay đẹp nhất mà em từng có cho đến nay." Jaehyun nói với Doyoung sau khi họ im lặng được vài phút.
 
“Em có thể khiến nó trở nên kịch tính khi kể cho Taeyong nghe về điều đó,” Doyoung cười toe toét. "Hãy chắc chắn rằng anh là một kẻ tâm thần hoặc một cái gì đó."
 
Jaehyun cười nhẹ, "Em nghĩ anh ấy sẽ tin điều đó sau những gì vừa xảy ra tối nay." Khi anh quay lại nhìn Doyoung, người đàn ông có nụ cười nhẹ nhàng nhất mà anh từng thấy khiến tim anh như loạn nhịp. “Anh thực sự là người đẹp nhất mà em từng gặp.”
 
“Anh cũng có thể là một kẻ xấu nhất màem từng biết đấy,” Doyoung đáp lại.
 
"Dù anh có nói gì đi nữa, baby cakes"
 
“Im đi,” Doyoung lẩm bẩm, cố gắng che đi vết ửng hồng trên má. Anh nên về nhà trước khi tình yêu nhỏ của mình với người bạn trai giả vờ của mình trở thành một điều gì đó nhiều hơn. "Anh nghĩ là anh nên rời đi."
 
“Còn em thì sao,” Jaehyun thốt lên. “Ý em là, đã muộn rồi. Anh có thể ngủ ở đây, em không phiền. "
 
Doyoung không trả lời trong một giây, không biết mình nên ở lại hay nên đi. "Em có chắc không? Anh vẫn có thể đi taxi hoặc gì đó ”.
 
“Vâng, Em chắc chắn.Anh ngủ trên giường. Em sẽ ngủ trên chiếc ghế dài." Jaehyun trấn an nói. “Anh đã mang theo mọi thứ anh cần rồi phải không? Cũng có thể sử dụng chúng. "
 
"Anh không thể hiểu được đủ chưa?" Doyoung trêu chọc.
 
“Anh biết đấy, baby cake.”
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com