[CaptainBoy] Chỉ dạy
Đức Duy – hay còn được biết đến với biệt danh captainboy – là cái tên khiến cả làng game chao đảo. Cậu không chỉ là một game thủ hạng nhất, quét sạch bảng xếp hạng suốt hai năm, mà còn là một streamer đình đám với hàng triệu người theo dõi. Kỹ năng chơi game của Duy được tôn sùng như một huyền thoại, nhưng tính cách cậu thì không phải lúc nào cũng được yêu thích. Trong số đó, phải kể đến thói quen Đức Duy không bao giờ dẫn dắt người mới – cậu xem đó là "phí thời gian."
Thế nhưng, cuộc đời luôn có cách để trêu ngươi người kiêu ngạo. Và đối với Duy, sự "trừng phạt" này mang tên Quang Hùng.
Quang Hùng là đàn anh của Duy, lớn hơn cậu vài tuổi, và là kiểu người mà chỉ cần bước vào phòng là không khí đã thay đổi. Hùng mang trong mình sự điềm đạm, nhẹ nhàng và luôn biết cách khiến người khác thoải mái. Duy gặp anh lần đầu ở một buổi offline game mà cậu vốn không định đến, nhưng những câu chuyện của Hùng về tuổi trẻ đầy trải nghiệm đã khiến Duy tò mò.
Duy không hiểu vì sao mình lại thấy khó chịu khi biết Hùng bắt đầu chơi game nhưng không phải do cậu hướng dẫn. Có lẽ, cái tôi của một "độc tôn" như cậu không chấp nhận được việc ai đó gần gũi với mình lại đi học hỏi từ người khác. Thế là, bất chấp mọi nguyên tắc, Duy đích thân ngỏ ý dạy Hùng chơi game – một điều chưa từng xảy ra trong lịch sử của captainboy.
Tối hôm đó, livestream của Duy lập kỷ lục mới về lượng người xem.
"Hello, mọi người. Hôm nay có chút đặc biệt. Đây là đàn anh của tui, Quang Hùng." Duy giới thiệu bằng giọng điệu lơ đãng, nhưng ánh mắt đầy tự hào khi liếc nhìn người bên cạnh.
Phòng chat bùng nổ:
- Ôi trời, ai mà có thể khiến Đức Duy chịu dạy chơi game vậy?
- Quá ghê gớm! Đức Duy mà cũng có ngày này!
Quang Hùng cười hiền hậu, đưa tay chào khán giả. "Mọi người đừng trêu em nó. Anh còn sợ bị nó mắng nữa đây này."
Duy bĩu môi, tay vẫn nhanh nhẹn chọn tướng cho cả hai. "Thôi anh tập trung đi, để em carry. Đừng có lo mấy chuyện ngoài lề."
Hùng bật cười, bắt đầu điều khiển nhân vật. Nhưng chưa đầy năm phút, anh đã nhầm nút bấm và khiến cả đội suýt chút nữa bị quét sạch.
"Khoan khoan, anh đang bấm đúng mà!" Hùng lúng túng.
"Đúng cái đầu anh! Đây, phải combo như này!" Duy thở dài, nhưng thay vì càm ràm, cậu nắm lấy tay Hùng, nhẹ nhàng chỉnh chuột.
Cảnh tượng ấy khiến phòng chat náo loạn:
- Tay nắm tay kìa!!! Trời ơi, đây là fanfic ngoài đời thật hả?
- Quang Hùng thực sự khiến Đức Duy hiền lại luôn!
Buổi stream kéo dài hơn thường lệ, nhưng không một ai rời khỏi. Người xem bị cuốn hút bởi cách hai người phối hợp – một người vụng về học hỏi, một người kiên nhẫn chỉ dẫn, dù đôi lúc giọng Duy có hơi gắt gỏng.
"Anh di chuyển sang trái. Đừng đứng đó! Lính nó bắn kìa!"
"Trái bên này à?"
"Không! Trời ơi, cái tay anh làm sao thế?"
Nhưng điều bất ngờ là, không ai cảm thấy phiền vì sự lóng ngóng của Quang Hùng. Thậm chí, khán giả còn thích thú hơn khi thấy Đức Duy – vốn nổi tiếng cộc cằn – trở nên nhẹ nhàng hơn hẳn mỗi khi quay sang chỉ dẫn anh.
Cuối buổi, khi cả hai thắng trận cuối cùng, Hùng quay sang cười: "Cũng vui đấy chứ. Cảm ơn em đã dạy anh."
Duy nhìn anh, hơi lúng túng: "Anh cứ luyện solo trước đi, lần sau sẽ dễ hơn." Nhưng ánh mắt cậu lại ánh lên sự mong đợi, như thể không muốn buổi chơi kết thúc.
Ngày hôm sau, các fan lập tức cắt ghép những khoảnh khắc đáng yêu từ buổi stream. Tất cả đều đồng tình rằng, Quang Hùng chính là "quả báo ngọt ngào" mà Đức Duy phải nhận.
Duy không phản bác, chỉ lẳng lặng kéo Hùng lên một buổi stream khác, lần này không chỉ để chơi game, mà còn cùng làm những thử thách ngớ ngẩn mà khán giả yêu cầu.
Hùng nhìn cậu, mỉm cười. "Em thay đổi nhiều vì anh đấy."
Duy im lặng một lúc lâu, rồi đáp khẽ: "Vì em không thích anh tách khỏi em."
Khán giả lần nữa bùng nổ, còn Hùng thì bật cười. Có lẽ, trong thế giới ồn ào này, sự dung hòa giữa hai con người trái ngược chính là điều khiến họ trở nên đặc biệt.
---
Sau buổi stream lịch sử đó, sự xuất hiện của Quang Hùng trên kênh của Đức Duy trở thành tâm điểm bàn tán trong cộng đồng game thủ. Ai cũng bất ngờ khi captainboy, vốn nổi tiếng kiêu ngạo và khó gần, lại chịu khó kiên nhẫn với đàn anh như vậy. Phòng chat lúc nào cũng đầy rẫy những bình luận:
- Duy bị Quang Hùng thuần hóa rồi.
- Anh Hùng là khắc tinh của captainboy đúng không?
Thế nhưng, chỉ những người thân cận mới hiểu được lý do thật sự. Đức Duy, vốn luôn là trung tâm của mọi sự chú ý, lần đầu tiên cảm nhận được điều gì đó khác biệt khi ở cạnh Quang Hùng. Đó không phải là cảm giác ganh đua hay muốn chứng tỏ, mà là một sự bình yên lạ kỳ – điều mà cậu chưa từng trải qua trước đây.
Những ngày sau đó, Hùng dần trở thành khách quen trong các buổi stream của Duy. Không chỉ chơi game, anh còn tham gia các thử thách mà fan đề xuất, từ ăn mì siêu cay, bịt mắt đoán đồ vật, đến vẽ tranh bằng chuột máy tính.
"Lần này ai thua sẽ chịu phạt nhé," Duy tuyên bố trong một buổi stream. "Fan kêu phạt thì phải làm thôi."
"Được thôi, nhưng nhớ là anh chỉ mới tập chơi game," Hùng nhắc nhở, vẻ mặt đầy thiện chí.
Duy cười khẩy: "Vậy anh nên chuẩn bị tinh thần đi. Anh không thắng nổi đâu."
Tuy nhiên, bất ngờ thay, Quang Hùng lại chiến thắng trong vòng cuối nhờ một pha bấm nhầm nút nhưng lại vô tình... kích hoạt chiêu kết liễu hoàn hảo. Phòng chat náo loạn:
- Ôi trời, đúng là ăn may!
- Chơi không biết gì mà thắng thì chỉ có anh Hùng thôi!
Duy nghiến răng, khuôn mặt đỏ ửng. "Anh thắng rồi, được chưa? Fan muốn em làm gì nào?"
"Nghe đây," Hùng cố nén cười, "hình phạt là em phải nói ba câu ngọt ngào với anh trước mặt fan."
Cả phòng chat như nổ tung:
- Hình phạt đỉnh cao!!!
- Duy, cố lên! Chúng tôi đang chờ đây!"
Duy lầm bầm gì đó trong miệng, mặt cúi gằm. Sau vài phút im lặng, cậu ngẩng đầu lên, đối diện với camera, ánh mắt đầy vẻ thách thức:
"Được rồi. Anh Hùng... tốt tính, đẹp trai, và..." Cậu ngừng lại, môi mím chặt, như thể mỗi từ đều là một trận chiến. "... rất quan trọng với em."
Phòng chat phát cuồng:
- Trời ơi, captainboy chịu thua thật kìa!!!
- Clip này tui lưu để đời!
Hùng bật cười lớn, vỗ vai Duy: "Nói như thế không khó đúng không?"
"Khó muốn chết," Duy lẩm bẩm, nhưng khóe miệng lại khẽ cong lên.
Sau buổi stream, Hùng và Duy cùng ngồi lại trong căn phòng ấm áp, ánh sáng từ màn hình dần dịu đi.
"Em thực sự không ngại khi fan trêu chọc anh em mình à?" Hùng hỏi, giọng nhẹ nhàng.
Duy im lặng một lúc, đôi mắt nhìn xa xăm. "Không. Em không quan tâm người ta nói gì, miễn là anh vẫn ở đây."
Câu nói đơn giản nhưng khiến Hùng ngạc nhiên. Anh không nghĩ một người như Duy – mạnh mẽ, độc lập – lại có thể thốt ra những lời như thế. Anh khẽ cười, nhẹ nhàng đặt tay lên vai cậu. "Anh sẽ luôn ở đây, nhóc."
Những buổi stream tiếp theo, cặp đôi captainboy x Quang Hùng trở thành đề tài không thể thiếu trong cộng đồng mạng. Người ta không chỉ yêu thích những khoảnh khắc hài hước, mà còn cảm nhận được sự gắn bó chân thành giữa hai con người tưởng chừng đối lập.
Một ngày nọ, khi buổi stream kết thúc, Hùng bất ngờ lên tiếng: "Này, hay lần sau anh dẫn em đi leo núi nhé? Cả ngày chỉ dán mắt vào màn hình thế này không tốt đâu."
"Leo núi?" Duy nhướn mày. "Ý anh là tắt máy, không chơi game, rồi leo thật à?"
"Đúng rồi. Phải có lúc thay đổi chứ. Em không muốn thử sao?"
Duy ngập ngừng, nhưng khi bắt gặp ánh mắt tràn đầy hy vọng của Hùng, cậu chỉ biết thở dài: "Được rồi, em chiều anh."
Phòng chat lúc đó tràn ngập tiếng cười:
- Captainboy mà chịu leo núi thì chắc mưa rơi giữa hè!
- Quang Hùng đúng là kỳ tích!"
Và rồi, họ bắt đầu hành trình mới – không chỉ trong game, mà còn ở thế giới thật. Một hành trình không ai biết trước sẽ dẫn đến đâu, nhưng chắc chắn, cả hai đều sẵn sàng bước tiếp, miễn là có nhau bên cạnh.
---
Đức Duy không nhớ chính xác từ khi nào Quang Hùng trở thành một phần không thể thiếu trong những buổi stream của mình. Có lẽ là từ lần đầu tiên anh xuất hiện, với dáng vẻ điềm đạm, lời nói chậm rãi và cái cách khiến mọi người cảm thấy yên bình – điều mà thế giới ồn ào của game thủ chuyên nghiệp chẳng bao giờ có.
Từ những buổi dạy chơi game, Duy nhận ra mình không đơn thuần muốn giúp Hùng trở nên giỏi hơn. Cậu thích cách Hùng cười hiền mỗi khi thất bại, thích cái kiểu vụng về nhưng không nản chí của anh, và cả sự kiên nhẫn mà anh dành cho những câu phàn nàn của cậu.
Một tối nọ, Hùng đến nhà Duy sớm hơn thường lệ. Thay vì ngồi xuống bàn máy như mọi khi, anh kéo cậu ra ban công.
"Chúng ta đi léo núi thôi?" Hùng chỉ tay về phía ngọn núi cao vời vợi, giọng trầm ấm.
"Ý anh là sao?" Duy nhíu mày, vẫn không hiểu câu hỏi.
"Anh thấy em cứ mãi giam mình trong thế giới ảo. Nhưng bên ngoài đó, còn nhiều điều thú vị lắm."
Duy bật cười, nhưng không phải là kiểu cười thoải mái. "Anh Hùng, em tưởng anh đùa?"
"Có đâu? Anh thích (đi chơi với) em mà." Hùng quay sang nhìn cậu, ánh mắt như muốn nhìn thấu tâm can.
Câu nói ấy khiến Duy sững lại. Trong vài giây, cậu không biết phải trả lời thế nào.
Buổi stream hôm đó, Hùng đưa ra một đề nghị khiến phòng chat không khỏi bất ngờ.
"Lần tới, thay vì chơi game, anh muốn cùng Duy làm điều gì đó ngoài đời thật. Mọi người thấy sao?"
Phản ứng đến ngay lập tức:
- CÓ! Nhất định phải thử!
- Chuyến đi của captainboy và anh Hùng, tôi đặt gạch hóng!
Duy quay sang, trừng mắt nhìn Hùng: "Anh muốn làm cái gì vậy?"
Hùng chỉ cười. "Leo núi, cắm trại, ngắm sao – những thứ mà một người luôn ngồi trước màn hình máy tính như em chưa từng làm."
"?!"
"Không đùa." Hùng nghiêm túc. "Em cần ra ngoài một lần, nhìn thế giới rộng lớn hơn. Anh muốn em thử cảm giác của khí trời, của thiên nhiên."
Duy định từ chối, nhưng khi thấy ánh mắt của Hùng, cậu biết mình không thể cãi lại.
Vài ngày sau, cả hai bắt đầu chuyến đi leo núi. Ban đầu, Duy vô cùng khó chịu. Đôi giày nặng nề, balo chật chội và cái nắng gay gắt khiến cậu không ngừng càm ràm.
"Đây là ý tưởng tệ nhất của anh!" Duy thở hổn hển khi bước qua một con dốc cao.
Hùng quay lại, cười nhẹ: "Cố lên, nhóc. Đỉnh núi còn xa lắm."
"Cái gì mà nhóc?!" Duy lườm Hùng, nhưng rồi cũng không bỏ cuộc.
Khi cả hai đến đỉnh núi, mặt trời vừa lặn, để lại bầu trời nhuộm màu cam đỏ rực rỡ. Duy ngồi bệt xuống đất, mồ hôi rịn khắp trán, nhưng ánh mắt đầy sự kinh ngạc.
"Đẹp thật," cậu thốt lên, như không tin vào mắt mình.
"Đó là lý do anh muốn em ra ngoài," Hùng ngồi xuống cạnh cậu, giọng trầm ấm. "Cuộc sống không chỉ có những trận đấu, không chỉ có thắng thua. Đôi khi, em cần dừng lại, nhìn ngắm thế giới xung quanh."
Duy im lặng một lúc, rồi khẽ nói: "Có lẽ anh nói đúng. Nhưng nếu không có anh đi cùng, chắc em chẳng bao giờ thử đâu."
"Vậy thì tốt. Lần tới, anh sẽ nghĩ ra điều gì đó thú vị hơn."
"Lần tới?" Duy quay sang, nheo mắt nhìn Hùng.
"Đương nhiên rồi. Em đâu có trốn được anh."
Những ngày sau đó, cộng đồng fan lại một lần nữa dậy sóng khi Duy chia sẻ về chuyến đi leo núi. Những bức ảnh Duy và Hùng ngồi cạnh nhau trên đỉnh núi, cười rạng rỡ dưới ánh hoàng hôn, trở thành chủ đề bàn tán.
- Đức Duy đúng là khác hẳn khi ở cạnh anh Hùng!
- Tôi thích cách hai người này bổ sung cho nhau quá!
Hùng đọc những bình luận đó, chỉ cười nhẹ. Còn Duy thì càu nhàu: "Fan của anh hay của em đây?"
"Cả hai," Hùng trả lời, ánh mắt đầy ý cười.
Từ đó, không chỉ là những buổi chơi game, không chỉ là những buổi stream, mà mỗi ngày bên nhau, họ cùng nhau khám phá thế giới – cả thế giới ảo và đời thực. Duy dần nhận ra, có những điều quan trọng hơn cả chiến thắng, và trong đó, Hùng chính là điều quý giá nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com