Chap 16_Giới hạn của những mối quan hệ
Cảnh đêm bên ngoài cửa sổ vẫn tĩnh lặng như thường lệ, nhưng trong căn phòng của Lew, không khí lúc này trở nên căng thẳng đến nghẹt thở. Hanbin cảm nhận được sự bất an trong từng hơi thở của mình. Cậu biết mình đang đứng trên một con đường không thể quay đầu, và bất kỳ sai lầm nào cũng sẽ có cái giá phải trả.
Lew đứng im, đôi mắt anh vẫn không rời khỏi Hanbin. "Em nghĩ mình có thể thoát khỏi sự kiểm soát của tôi sao?" anh hỏi, giọng trầm thấp, nhưng ẩn chứa một sự lạnh lùng mà Hanbin không thể lường trước.
Hanbin không trả lời ngay lập tức. Cậu chỉ nhìn thẳng vào Lew, ánh mắt kiên định, như thể không sợ hãi bất kỳ thử thách nào. "Nếu tôi không thử, tôi sẽ không biết," cậu nói, giọng khẽ nhưng đầy quyết tâm.
Lew không đáp, chỉ lặng lẽ tiến lại gần, bước chân không nhanh nhưng đầy uy lực. Cảm giác sức mạnh của anh gần như tỏa ra khắp căn phòng, như thể đang bủa vây lấy Hanbin. "Em không biết mình đang nói gì đâu, Hanbin. Mọi thứ đều có giới hạn. Dù em có mạnh mẽ đến đâu, em cũng không thể vượt qua được tôi."
Hanbin nhìn Lew, không chút dao động. "Anh có thể nghĩ mình mạnh mẽ, nhưng tôi có thể khiến anh cảm thấy sự yếu đuối trong chính mình."
Lew dừng lại, ánh mắt sáng rực lên. "Em nói vậy là có ý gì?"
"Giới hạn của anh, Lew," Hanbin đáp, giọng cậu bình tĩnh. "Cái giới hạn mà anh tự dựng lên để giam giữ mọi thứ xung quanh mình. Nhưng tôi biết, không ai mạnh mẽ đến mức không có điểm yếu."
Lew khẽ nhếch môi, như thể thích thú với câu trả lời của Hanbin. Anh bước lùi lại một bước, tay chậm rãi đặt lên bàn, ánh mắt anh sáng quắc, đầy sự tính toán. "Em là người đầu tiên dám nói với tôi những lời này."
Hyeongseop đứng từ xa, im lặng nhìn vào. Anh không nói gì, nhưng ánh mắt của anh có một chút mơ hồ, như thể đang suy nghĩ về điều gì đó.
"Vậy em định làm gì tiếp theo?" Lew tiếp tục hỏi, nhưng không có vẻ gì là vội vàng. Anh như đang chờ đợi một quyết định, một bước đi tiếp theo của Hanbin.
Hanbin không rời mắt khỏi Lew. "Tôi sẽ không để anh điều khiển tôi. Nếu tôi phải làm điều này một mình, tôi sẽ làm."
Lew không nói gì thêm, chỉ đứng đó, ánh mắt dừng lại ở Hanbin. Một khoảng thời gian dài trôi qua, không khí trong phòng như ngưng lại, nhưng trong lòng cả hai đều cảm nhận được một sự thay đổi lớn lao. Mỗi người đều đứng ở vị trí của mình, nhưng không ai thực sự nắm được toàn bộ quyền kiểm soát.
Cuối cùng, Lew phá vỡ im lặng. "Em nghĩ mình có thể chiến đấu với tôi? Vậy thì hãy chứng minh đi."
Hanbin không đáp lại, chỉ đứng vững. Cậu đã quyết định rồi, không gì có thể làm cậu dao động. Cậu sẽ không để Lew, hay bất kỳ ai, quyết định số phận của mình. Tương lai của cậu, cậu sẽ tự mình nắm lấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com