CHAP 42
Rốt cuộc anh bị làm sao? tự nhiên lại không nói chuyện với tụi em
Hyeongseop ngồi trên xe không chịu được không khí im lặng nữa đành quay qua hanbin lên tiếng
Hanbin: Chẳng phải nó là điều các em muốn sao, sao giờ lại đi hỏi anh
Hyeongseop: Muốn gì? anh đang nói gì vậy?
Hanbin:...
Hanbin lại im lặng tiếp, quay mặt đi. Hyeongseop thấy nãy giờ mình có hơi lớn tiếng nên đành hạ giọng xuống nhẹ nhàng quay qua ôm lấy anh, dịu dàng nói
Hyeongseop: Bọn em không biết thiệt, anh phải nói bọn em biết sai ở đâu để sửa, chứ anh cứ vậy bọn em khó chịu lắm
Hanbin:...
Hyeongseop: Nào, ngước lên nhìn em
Hanbin nghe thế cũng từ từ làm theo ngước lên nhìn Hyeongseop
Hyeongseop: Nói cho em nghe đi, vì sao anh lại tránh né bọn em
Hanbin: Chẳng phải trước đó các em cũng vậy sao, mỗi người một chỗ không ai nói nhau câu gì, Anh đang làm điều các em muốn đó thôi, tự sống cuộc sống của riêng mình, không đồng đội, không đoàn kết...giờ lại đi trách anh là thế nào
Hyeongseop: Anh giận vì điều đó?
Hanbin: Các em nghĩ xem, cùng một nhóm mà không khí lúc nào cũng im lặng, các em không khó chịu nhưng anh lại rất khó chịu các em biết không, anh cũng chỉ muốn cho bọn em biết được cảm giác của anh thôi
Hyeongseop: Anh hiểu lầm rồi, thời gian đó bọn em chỉ đang tìm hiểu về một số chuyện thôi, bọn em phải dành cả giờ nghỉ ra để tìm hiểu nó, bọn em chỉ là muốn có không gian yên tĩnh để tập trung vào nó hơn thôi
Hanbin: Thế tại sao không nói cho anh biết? mà việc đó quan trọng đến nỗi nói chuyện với nhau cũng không có thời gian à
Hyeongseop: Chuyện này vào thời điểm thích hợp bọn em chắc chắn rồi mới có thể nói với anh biết được, còn chuyện kia bọn em xin lỗi vì đã không nghĩ đến cảm xúc của anh, đừng giận nữa, sẽ không có lần sau
Hyeongseop cuối người xuống càm đặt lên vai Hanbin nhỏ giọng nói, tay thì vẫn vỗ vỗ lưng anh
Hanbin: Ừm
Hyeongseop: Ừm thôi sao? anh không nói gì thêm nữa à?
Hanbin: Nói gì giờ, anh mệt rồi, ngủ đây nào đến kêu anh dậy
Hanbin đẩy Hyeongseop ra dựa lên vai Hyuk ngồi kế bên nhắm mắt lại ngủ
Cả đám lúc này thở phào nhẹ nhõm, im lặng nhìn anh. Không ai dám nói gì sợ làm anh tỉnh giấc. Hyuk cũng im lặng nhìn anh mỉm cười hài lòng, dựa đầu mình vào đầu anh nhắm mắt lại ngủ
Hyuk: *Ghen tị lắm đúng không*
__________________
Hyuk: Hanbin à, dậy thôi chúng ta đến nơi rồi
Hanbin: zzzz
Hyuk: Hanbin vào trong nhà đã rồi ngủ tiếp nhé
Hanbin: zzzz
Hyuk kế bên nhẹ nhàng kêu anh dậy tay thì nghịch tóc anh. Mấy người kia cũng đã xuống xe đợi được một lúc. Eunchan thấy vẫn chưa xuống nên ngó vào cửa nói
Eunchan: Hay là để em bế anh ấy vào cho
vừa nói xong có vài cặp mắt liếc Eunchan muốn lủng người
Eunchan: Gì nhìn người ta dữ vậy, biết đẹp trai rồi
Jaewon: Ừ ừ, bạn đẹp trai nhất
Taerae: hắt xì~
Đang vào mùa đông mà nãy giờ đứng dưới thời tiết âm độ này khiến Taerae không chịu được liền hắt xì, mũi cũng đỏ lên một chút
Hyeongseop: Tụi em vào trước đi, ở ngoài này lạnh lắm không tốt cho sức khỏe đâu, sắp tới còn phải đi quảng bá cho comback lần này đó " Hyeongseop lên tiếng nhắc nhở"
Taerae: Không sao đâu ạ, kêu anh Hanbin dậy rồi cùng vào
Lew không nói gì mà văng lên đầu Taerae một cái áo khoác. Taerae thấy thế thì cười hì hì. lời đồn em út của Tempest được cưng quả thật không sai
Hanbin: Ưm~
Hanbin nghe tiếng ồn nãy giờ cũng tỉnh giấc, tay dụi mắt ngơ ngác nhìn xung quanh
Hanbin: Đến rồi à? " anh quay sang hỏi Hyuk "
Hyuk: Vâng đến rồi, mình vào trong thôi, ở đây lạnh lắm lỡ anh lại bị cảm nữa đấy
Hanbin: Em lo cho em đi kìa, người em lạnh ngắt
Hanbin sờ lên tay Hyuk nói, Hyuk thì đứng hình vì hành động bất ngờ từ anh, tay anh khi sờ vào thì Hyuk cảm nhận được tay Hanbin rất ấm, chỉ muốn nắm lấy tay Hanbin thật chặt mãi không buông thôi nhưng đang mãi chìm trong suy nghĩ thì anh đã bước xuống xe từ lúc nào, Hyuk nhìn xuống tay mình mất đi hơi ấm thì có hơi tiếc nuối
Hyuk: *Hazzz vào ôm ngủ cho đỡ tiếc*
Hanbin vẫn còn buồn ngủ nên lờ đờ bước xuống xe, vừa bước xuống đã nhìn thấy 5 khuôn thân quen đang đợi anh, trong lòng lại có chút gì đó hạnh phúc, quả thật thời gian đầu đối với anh là một đả kích quá lớn nhưng sau một thời gian anh xuyên vào thì có lẽ mọi thứ đâu lại vào đấy, anh đã thay đổi được tất cả, bọn chúng không còn ghét anh như mấy ngày đầu nữa, từng người từng người đã dần mở lòng với anh
Đang chìm trong hạnh phúc của mình thì Hanbin liếc mắt qua gần đó, nhìn thấy bóng lưng của một người vừa quen vừa lạ. Tim anh bỗng nhói lên, nỗi đau ở đầu ập đến, nó đau đến nỗi anh ngồi khụy xuống ôm đầu. Từng kí ức mơ hồ chạy vào đầu anh, anh không rõ nó là gì nó rất mơ hồ anh không thể nào nhìn ra được
Mấy người kia thấy anh khụy xuống ôm đầu vẻ mặt đau đớn thì không khỏi hốt hoảng, liền chạy đến đỡ anh
Lew: Hanbin anh sao vậy?
Eunchan: Anh không sao chứ?
Hyuk: Anh bị gì vậy? này đừng ôm đầu nữa ngước lên nhìn em
Hyuk hoảng loạn mắt đỏ lên rưng rưng như sắp khóc đến nơi
Taerae: Hắt xì~
Taerae định mở miệng hỏi thì cơn hắt xì đến khiến Taerae vừa mở miệng ra đã hắt xì một cái chữ cũng theo đó mà bay đi
Hanbin: Đầu..anh đau quá
Hanbin khó khăn nói ra từng chữ
Hyeongseop: Gọi cấp cứu nhanh lên
Hanbin: Không..đừng
Jaewon: Không được gì mà không được, phải đến bệnh viện ngay, anh mà lỡ có chuyện gì thì bọn em biết phải làm sao
Hanbin: Không, sẽ bị lên báo...
Nói chưa xong Hanbin đã ngất trên vòng tay của Taerae
Hyeongseop: Hanbin, Hanbin
Hyeongseop tay run lẩy bẩy cố gắng kêu anh dậy
Lew: Hanbin nói đúng đến bệnh viện sẽ có rắc rối, đưa hanbin lên phòng trước đã, tôi gọi bác sĩ đến
Vừa nói đến câu đưa Hanbin lên phòng thì Taerae đã bế Hanbin lên chạy thẳng vào nhà, chưa đầy 3 phút đã đặt Hanbin ngay ngắn trên giường
Eunchan: Không sốt
Eunchan sờ trán anh xem nhiệt độ thì thấy bình thường nên quay qua nhìn 5 người đang lo lắng kia nói
Jaewon: Thế tại sao anh ấy lại như vậy, chẳng phải mới nãy còn bình thường sao?
Lew: Chuyện này không rõ được, đợi bác sĩ đến đã, còn bây giờ mọi người đi tắm rửa thay đồ đi, nhất là Taerae đấy anh thấy em cũng không ổn chút nào đâu
Taerae: Em biết rồi, xíu em sẽ nhờ bác sĩ coi giúp em luôn
Hyeongseop: Mọi người đi đi, Hanbin ở đây có anh rồi
Hyuk: Hay để em cho, anh vào tắm trước đi
Hyeongseop chỉ lắc đầu không trả lời
Một lúc lâu Hyuk cũng chịu lấy đồ đi vào nhà vệ sinh, Còn Jaewon thì đem đồ xuống phòng khách tắm, 2 người kia cũng về phòng mình chuẩn bị
Chưa đầy 10 phút tất cả đã có mặt tại giường Hanbin. Hyeongseop hơi ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên anh thấy mấy người này tắm nhanh đến thế, nhất là Hyuk tắm nhanh đến nỗi chắc được 1/10 thời gian tắm thường ngày
Bác sĩ cùng lúc đó cũng đến
Cả bọn phải ra ngoài đợi bác sĩ khám, Hyeongseop trong lúc đợi cũng về phòng mình tắm, quả thật bộ đồ này anh đã mặc từ sáng đến giờ rồi, quay biết bao nhiêu là cảnh đổ biết bao nhiêu là mồ hôi, anh mặc còn cảm thấy khó chịu huống chi là ngửi nó
____________________
.
.
Định hướng mới đầu là sẽ cho cốt truyện từ từ từng chi tiết một, nhưng viết đến 40 chap rồi vẫn chưa đâu tới đâu. Cốt truyện ban đầu tui muốn nó cũng dần dần đang đi ra một hướng khác, nghĩ mà chán
Và hiện tại tui đang định lên dự án truyện mới nên phải chạy gấp rút truyện này nhanh nhanh để end trước Tết, mà truyện này tui chắc sẽ không đăng thường xuyên như mọi lần được, dạo này nhiều chuyện đến quá, rối hết cả lên
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com