Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5

Con vật lại xuất hiện cũng với AI nhưng vẫn còn ai đó ở đường sau (?) AI thì phải?

"Xin chào mọi người lại là tôi đây nè"

Con vật nói bằng giọng vui mừng và có chút nhớ nhung(?) nào đấy.

AI chỉ nhún vai nhìn mọi thứ xung quanh.

"Đây là Crazy, mọi người cứ gọi cậu ấy là ZyZy là sứ giả thần quá khứ"

Con vật vẫn vui vẻ giới thiệu bạn của mình cho người khác.

Zy không quan tâm cho lắm, nó chỉ chăm chăm nhìn AI thôi.

Và Zy là loài sói điên cuồng.

"Chương này là chương được vị thần giấc mơ cho xem một chương mà ngài ấy chọn"

"Một chương của vị thần chọn sao?"

Cage mặt đầy nghi hoặc.

[Chương 204: Đại dương đang...(4)

Điều đó là đương nhiên khi giữ lời vẫn luôn là triết lý cá nhân của Cale.

Bàaaang.

Cơn lốc nhanh chóng lao đến và xoáy thẳng vào con tàu. Cột buồm rung chuyển và nghiêng hẳn sang một bên.
Ngay thời khắc đó.

"Aaaaaaaaaa."

Nó đổ ập xuống.
Liên minh Bất khuất đang bị tấn công từ cả trên trời và dưới biển, nhưng trong mắt họ, kẻ thù của họ hoàn toàn vô hình. Chỉ mình thợ săn rồng trực diện đối đầu với kẻ địch.]

Mọi người nhíu mày lại.

Liên minh Bất Khuất?

Các con rồng thì cau mày nhìn ba chữ cuối.

Thợ diệt rồng?

'Liên minh Bất Khuất đang bị tấn công cả 2 phía ư?'

Clopeh Sekka, người đang nhìn chằm chằm vào văn bản và câu hỏi trong đầu hắn ta.

[Thợ săn Rồng, kỵ sắt, nhìn về phía biển nghẹn lời.
Hắn liên tục nghe thấy những âm thanh gãy vỡ cùng tiếng la hét của kẻ khác.

Nhiều người dùng ma thuật chống lại màn sương đỏ lốc xoáy mặc chẳng kẻ địch nào ở đó. Một số kị sĩ vung kiếm chém mạnh vào không trung.]

'Sương đỏ và lốc xoáy? Không có kẻ địch nào ở đó?'

White Start để tay lên cằm ngẫm nghĩ.

'Cũng hơi thú vị đấy'

Gã ta cười(?).

["Quay tàu lại! Chúng ta phải tránh khỏi màn sương và cơn lốc!"

Sau khi định thần lại, vài người nhận ra tác động của màn sương độc và hét lên từ trong lá chắn ma thuật. Thợ săn rồng, kẻ quan sát mọi thứ chợt nghĩ đến một người.]

'Màn sương này có độc? Nó là của tự nhiên hay ai đã tạo ra nó!'

Alberu với vẻ mặt nghiêm túc nhìn văn bản này.

On và Hong đang quay mặt sang phía khác.

['Sao lão pháp sư đó không hành động?
Sao hắn không tới cứu ta?']

Harol nắm chặt tay mình lại khi nghe thấy từ Pháp sư.

"Tks, lại là những kẻ man di"

Toonka tắc lưỡi, lườm văn bản trên như một con sư tử đang chuẩn bị lao vào ăn thịt con mồi vậy.

[Hắn không ưa mấy tên khốn kiếp, nhưng lão già đó rất giỏi phân biệt kẻ khác theo trình độ. Thật lạ khi kẻ như hắn lại im lặng nãy giờ. Tên đó hẳn đã phải làm gì đó lúc này rồi chứ.

'Lẽ nào?'

Kẻ diệt Rồng bỗng nghe thấy ai đó thì thầm bên tai.

"Có vẻ ngươi vẫn có thời gian nghĩ về thứ khác ngay cả khi có người đang bóp cổ ngươi nhỉ."

Là Cale.
Tất nhiên, Cale đã cố tình cho hắn ta cơ hội để nghĩ về thứ khác.]

'Cậu ta đã cố tình làm cho kẻ diệt rồng mất cảnh giác'

Mọi người đều có chung suy nghĩ đấy.

[Chỉ khi đó hắn mới thực sự hiểu rõ tình cảnh hiện tại của hắn.

Họ đang ở ngoài biển lớn.

Với Cale, biển là nơi kẻ địch không có gì để níu vào cả.]

Bộ tộc cá voi lúc đầu có phần bất ngờ không hiểu tại sao Cale lại dẫn kẻ diệt rồng ra ngoài biển lớn làm gì.

Nhưng giờ họ hiểu rồi.

Và họ đang cười(?).

[Cale thân thiện giải thích tình huống cho tên kị sĩ mũ sắt.

"Thế nào? Thấy lạ khi tên pháp sư không làm gì à?"]

"Chỉ cần nghe cậu ta nói thế thôi là cũng đủ hiểu lão Pháp Sư đấy như thế nào rồi"

Glenn cảm thấy thích thú(?) với con người mái tóc đỏ nào đó.

Harol nở nụ cười(?).

Toonka không nói gì(?).

["...Sao ngươi biết về tên pháp sư-?"

Trước khi hắn nói hết câu.

Bùmmmmmm.

Một vụ nổ lớn hơn nổ ra. Tên thợ săn rồng quay đầu lại. Hắn thấy một cột nước và một luồng sáng va chạm nhau ở con tàu phía trước hạm đội.]

"Ma thuật?"

Rosalyn nói bằng giọng thắc mắc và tò mò.

Harol và Toonka bắt đầu nheo mày lại.

[Không phải tên pháp sư đó không làm gì cả.

Mà hắn không thể làm gì cả.

Hắn đang bị tấn công.]

"Là kế hoạch của Huyng-nim!"

Lily thích thú và vui vẻ khi biết đấy là kế hoạch của anh trai mình.

[Cale tiếp tục thì thầm vào tai tên thợ săn rồng.

"Ngươi biết ta có một con Rồng mà."]

"Cậu ta có một con rồng? Chả lẽ là con rồng đen mà cậu ta cứu?"

Eruhaben nhìn văn bản với vẻ mặt nghiêm túc.

[Giọng Cale nghe có vẻ rất vui. Ngược lại, tên kị sĩ cảm thấy ớn lạnh. Hắn đưa mắt nhìn về phía Cale.

'Ai nói tên này là một anh hùng chính nghĩa vậy?

Và quan trọng hơn, sao hắn lại có đến ba sức mạnh cổ đại trong cơ thể được cơ chứ?']

Mọi người bất ngờ vì Cale sở hữu tận ba sức mạnh cổ đại.

Eruhaben ngồi suy nghĩ trong khi ánh mắt của ông đang nhìn văn bản.

[Bản chứa của Cale là cái tệ nhất hắn từng thấy. Có khi nó còn chẳng bằng bản chứa của một con ruồi.]

Mọi người( trừ một số người ) bắt đầu nhíu mày lại.

Trong đấy, có một anh chàng tóc đen đang nắm chặt tay (?) mình lại.

[Làm sao có thể?

Kể cả khi hắn có khả năng phục hồi đi chăng nữa, thì mộc và phong vẫn sẽ xung đột với nhau, và cuối cùng hắn sẽ chết trong đau đớn.

'... Có khi nào?'

Dị biệt.]

'Dị biệt à?'

White Start, người không biết là nên hay không nên cười nữa.

Nhưng gã lại cười(?).

[Một ý nghĩ khó tin vụt qua tâm trí kẻ săn rồng. Hắn cảm giác có thứ gì đó đang bao trùm lên tất cả các giác quan trên cơ thể.

Ầm, ầm!

Sức mạnh cổ đại trong cơ thể hắn đang phản ứng với gì đó. Thanh kiếm của Thảm họa đang cảnh báo hắn.]

'Một sức mạnh cổ xưa nữa?'

Alberu bắt đầu cảm thấy đau đầu, anh lắc đầu qua lại.

Các con rồng bắt đầu cau mày lại.

'Lẽ nào là...'

Eruhaben nhíu mày.

Rasheel nhìn văn bản bằng ánh mắt nghiêm túc.

Mila không nói gì, cô chỉ che chắn cho con trai mình.

Dodori ngơ ngác nhìn mẹ mình.

Sheritt bất ngờ.

['... C, cái gì-'

Hắn hướng mắt xuống và chủ ý tới tay Cale. Một tia sét màu đỏ đang nổ lách tách trong lòng bàn tay Cale.

Lửa.

Ngọn lửa đó còn mạnh hơn cả núi lửa trong Thanh kiếm Thảm họa. Sức mạnh như vậy lại đến từ tia sét đỏ bé xíu này. Sức mạnh hủy diệt mạnh nhất cũng phát ra từ nó.]

'Mạnh hơn cả Thanh Kiếm Thảm Họa sao?'

White Start hứng thú với sức mạnh cổ đại của Cale.

[Lửa và sấm sét là những sức mạnh mạnh nhất có thể phát ra từ mặt đất và đánh xuống từ bầu trời. Kết hợp cả hai cùng lúc có thể khuếch đại sức mạnh của ngọn lửa.

Miệng tên kị sĩ mũ sắt run rẩy.

Dị biệt.

Trạng thái khó tin đó lại xảy ra.]

"Trạng thái nào mà hắn ta lại bảo khó tin?"

Tasha, người từ nãy đến giờ suy nghĩ về cái gọi là Dị Biệt.

["...Không, không thể nào-"

'Hắn đã lấy đủ cả năm nguyên tố?]

Hộc.

Mọi người thở hổn hển khi biết thông tin này.

Một người có đủ cả năm nguyên tố mà không bị nổ tung?

[Vậy nên cơ thể hắn mới không nổ tung?

Phải chăng sức mạnh tái tạo và sự cân bằng của năm nguyên tố đã giữ cho bản chứa mỏng manh như quả trứng thủy tinh đó ổn định?']

"Bản chứa mong manh như thủy tinh?"

Taylor khó hiểu câu nói này.

[Hắn thấy Cale đang nhìn xuống mình.

"Sao ngươi có thể có được nhiều sức mạnh cổ đại như thế-"

"Vì ta khác ngươi."

Cale thản nhiên hỏi ngược lại.]

"Đúng thật, Cale-nim là một người hoàn toàn khác với hắn ta"

Litana cười tươi nhìn văn bản.

Mọi người gật đầu đồng tình với Litana.

["Ngươi là Thợ săn Rồng nhân tạo. Đúng chứ?"]

"Cái gì!"

Mọi người ngạc nhiên và sốc khi tiếp thêm thông tin mới này.

Thợ săn rồng nhân tạo?

Các con rồng nắm chặt tay lại và mặt của họ cũng đen đi.

Dodori ngây thơ không hiểu sao mọi người( loài rồng ) và mẹ mình lại đen mặt và nắm chặt tay lại.

Dù Mila có kể cho con trai mình nghe về kẻ diệt rồng nhưng Dodori lại không biết kẻ diệt rồng nhân tạo là gì.

'Cậu ta biết?'

White Start có phần hơi bất ngờ nhưng hắn cũng đẩy cái biểu cảm ngớ ngẩn của mình sang chỗ khác.

Thay vào đó, hắn lại muốn tìm hiểu về Cale.

[Đồng tử tên thợ săn rồng rung lên.

Trái lại, Cale lại vô cùng bình tĩnh. Cậu nhớ đến một trong những điều Hiệp sĩ Hộ mệnh Clopeh Sekka đã nói với mình.]

'Mình ư?'

Clopeh Sekka nhíu mày lại.

Hắn không biết tại sao mình lại nói cho Cale biết về những điều gì.

Hắn chỉ mong là không phải là tất cả bí mật của tổ chức.

['Khụ, hắn được cho là một kẻ săn rồng giả mạo. Khụ, hơn nữa, các thành viên cấp cao còn lại của Arm đi cùng với Liên minh Bất khuất đều là pháp sư và trị liệu.'

'Có người nói rằng hắn đã trở thành Thợ săn Rồng sau khi ăn thịt con rồng cổ đại cuối cùng đã chết vào khoảng hai trăm năm trước.'

Ăn thịt Rồng cổ đại trước khi nó chết được đồn là tốt hơn so với thịt Rồng trưởng thành. Đặc biệt, đối với tên kị sĩ có trong tay Thanh kiếm Tai họa này, xác Rồng là phương thuốc tốt nhất.]

Các con rồng giật mình rồi lại chuyển sang phẫn nộ trước kẻ diệt rồng nhân tạo kia.

'Hắn vậy mà dám ăn thịt loài rồng vĩ đại ư?'

Pendrick nắm chặt cây trượng của mình lại và bắt đầu tức giận.

Không chỉ mỗi Pendrick mà đến cả chủng tộc Elf cũng tức giận không kém gì cả.

Họ suy nghĩ rằng mình có lên đánh hắn ta sống không bằng chết không?

[Thế nhưng, tên thợ săn rồng giả này buộc phải có Thanh kiếm của Thảm họa và vài thứ khác nữa để có thể trở thành một thợ săn rồng thật sự.

Hắn cần một thánh tích được truyền lại qua nhiều thế hệ.

Một chiếc vương miện.

Thợ săn Rồng cần một chiếc vương miện đã hấp thụ máu Rồng để có một cơ thể giống Rồng.

Cale nhớ lại cách Clopeh nghiến răng giận dữ.

'Nhưng có tên khốn nào đó, ha-, đã đánh cắp nó-, hự!"]

"Cái gì!"

Clopeh Sekka bất ngờ rồi chuyển sang tức giận.

"Tên khốn nào là kẻ ăn cắp chiếc gương miện đã hấp thụ máu rồng đấy!"

Clopeh tức giận, hắn đã mất bình tĩnh mà hét lớn trước mặt con vật kia.

Con vật không trả lời hắn.

Đơn giản vì nó đang lười.

AI cũng không muốn nói gì cả, nó không muốn cho tên điên này biết đâu.

Zy không muốn vướng vào rắc rối gì cả, nó chỉ lại gần AI và nằm trên người AI thôi.

Clopeh muốn cầm cây kiếm của mình lao vào tiêu diệt ba con vật trên kia.

Zy thấy được cảm xúc của Clopeh nên nó đã dùng chiêu < Bức tường ngăn cách > để cho hắn không manh động và làm ồn.

Và cũng một phần là Zy không thích AI bị thương.

[Beacrox quật Clopeh bằng roi da thêm lần nữa khi hắn nói vậy.

'Tên khốn đã ăn cắp nó chính là ta đấy'.

Cale cố gắng không bật cười.]

Clopeh khi biết là ai thì cầm kiếm muốn chém kẻ tóc đỏ trên văn bản.

Nhưng vì Zy dùng chiêu < Bức tường ngăn cách > nên hắn không làm được gì cả.

[Ầm.

Ầmm!

Thứ gì đó trong cơ thể cậu bỗng trở nên hưng phấn. Nữ tu sĩ phàm ăn nói với Cale.

-Ta ăn luôn thứ này nhé?

Sức mạnh cổ đại đang hoạt động nhiều nhất trong cơ thể Cale lúc này.]

"Sức mạnh cổ đại có thể nói chuyện được sao?"

Taylor bất ngờ.

Không chỉ Taylor mà cả mọi người cũng như vậy.

Họ không biết là sức mạnh cổ đại có thể nói chuyện được.

Đây là một thông tin rất sốc.

[Âm thanh của Gió.]

"Đấy là sức mạnh cổ đại của tôi, sai hắn ta dám ăn cắp nó chứ!"

Toonka tức giận khi biết sức mạnh cổ đại của mình bị ăn cắp.

Nhưng rồi hắn không tức giận nữa mà chỉ nói một câu.

"Nhưng nó lại quá vô dụng với ta nên ta sẽ cho hắn vậy"

Harol bất ngờ và khó tin đây là Toonka mà anh biết.

Mọi người bật cười(?).

'Hầu như sức mạnh cổ đại gì cứ vô dụng với người khác là anh ta lại lấy nó'

Mọi người đều có suy nghĩ đấy.

[Tấm khiên cũng đang thèm muốn sức mạnh đó. Cô liên tục thể hiện sự tham lam và háu ăn của mình với Cale.

Tiếc là Cale không thể không lắc đầu, 'không', trước câu hỏi của nữ tu sĩ.

Tại sao?

'Lòng tham của tôi cũng khá lớn.']

"Thằng nhóc xui xẻo đấy mà có lòng tham á?"

Eruhaben không biết là nên nói Cale là ngu ngốc hay xui xẻo nữa.

Tất nhiên là tất cả mọi người đều không tin trước suy nghĩ của Cale.

[Sức mạnh cổ đại sẽ tự di chuyển đến một vị trí đặc biệt hoặc một vật đặc thù ngay khi chủ nhân nó chết.

Khiên Bất Hoại trong một cái cây.

Sinh lực trái tim trong tháp đá.

Lửa hủy diệt trong con lợn đất.

Âm thanh của Gió trong con quay dưới một tảng đá.]

"Vậy là Cale-nim mới có bốn sức mạnh cổ đại?"

Amiru, cô dù nói thế nhưng cô cũng ngưỡng mộ Cale.

Một người sở hữu gần năm sức mạnh cổ đại mà không nổ tung.

[Chúng âm thầm đợi cho đến khi chủ nhân tiếp theo đến gần.

Không thể chiếm được sức mạnh cổ đại bằng cách giết chết chủ nhân hiện tại.

Nếu dễ dàng như vậy, thì sức mạnh cổ đại cũng đã không biệt tích trong một khoảng thời gian dài.

Tu sĩ phàm ăn tiếp tục nói trong đầu Cale.

-Ta thật sự không thể ăn nó sao?]

"Đúng là cái tên đã nói nên tính cách của sức mạnh cổ đại đấy ha"

Rosalyn cười(?).

[Âm thanh của Gió. Một loại sức mạnh khác. Sự thèm muốn của tấm khiên đối với các sức mạnh khác là vô tận. Nhưng Cale thầm lắc đầu.

'Không.

Không phải hôm nay.

Bản chứa của tôi vẫn chưa ổn định. Tôi không thể khiến nó quá tải nữa.']

"Cậu ta cũng biết bản chứa của mình như thế nào sao?"

Eruhaben, con rồng vàng lần đầu thấy được một người biết được bản chứa của mình như thế nào.

[Quan trọng hơn, dù giờ cậu chả có gì để cho tấm

khiên, nhưng vẫn có thứ cậu có thể tự thưởng cho mình.]

"Tự thưởng cho mình"

Litana có phần nhíu mày lại.

[Nếu sức mạnh cổ đại không rời đi và chuyển vào một vị trí hay vật phẩm đặc thù khác, thì dễ rồi.

'Mình chỉ việc nhặt nó thôi.

Và rồi nó sẽ thành của mình.'

Ánh mắt Cale tập trung vào kẻ săn Rồng. Như một thợ săn vừa tìm thấy con mồi của mình, cậu mở lời.]

Rasheel là con rồng thích thú khi Cale như một thợ săn còn kẻ diệt rồng thì như con mồi của cậu vậy.

Rasheel cực kì thích Cale như thế này.

[Cậu nhớ lại những gì mình định làm với miếng mồi này.

'Đập hắn tới chết.']

"Đùng vậy, đập hắn tới chết đi"

Rasheel, người đang hét to lên đầy thích thú.

Anh thích kiểu này hơn.

[Tiếc thay, Cale không đủ sức mạnh để làm điều đó. Cơ thể này đã trở nên yếu và cơ cũng kém hơn so với ban đầu. Lúc này, cậu nghĩ đến chỗ cơ bắp cậu từng sở hữu hồi còn {LỖI DỮ LIỆU}.

Cơ mà, lý do cậu tìm kiếm sức mạnh cổ đại không phải là để không cần làm mấy việc tập luyện thể chất cực nhọc đó à?

Ngón tay Cale chỉ vào kẻ săn rồng. Hành động đó khiến kẻ săn rồng ngần ngại.

Đúng lúc đó, Cale mở lời.

"Quăng hắn đi."]

Hít hà.

Mọi người( trừ một số người )thở và nhìn câu nói của Cale bằng ánh mắt không thể tin được.

['Hả?'

Tên Thợ săn Rồng cảm thấy cơ thể bị nhấc lên trước khi hắn kịp hỏi chuyện gì đang diễn ra.

"Vâng, cậu chủ."]

Ron mỉm cười như thường ngày.

Mọi người né tránh nụ cười và ánh mắt sắc bén của Ron.

[Tên Thợ săn rồng bị quăng ra giữa không trung theo câu trả lời của Ron. Mắt hắn ta mở to.

"K, Khôngg!"

Ầmmmmm.

Có thứ gì đó phía bên kia màn sương đỏ.

Hắn nghe thấy tiếng bầu trời rung chuyển.

Tên Thợ săn Rồng mở to mắt.

Xẹttt!

Khoảnh khắc đó, hắn nghĩ cả bầu trời đêm như lóe lên màu máu.

Đùuuung!

"Aaaaaaa!"

Hắn không thể tránh tia sét đỏ vừa đánh xuống. Hắn đã kích hoạt thuộc tính núi lửa trong Thanh kiếm Thảm họa, nhưng nó hoàn toàn vô dụng.]

"Sức mạnh cổ đại mà Huyng-nim dùng"

Basen mắt sáng lên.

[Một sức mạnh còn vượt trội hơn nuốt chửng lấy cơ thể hắn.

'Sao tên khốn đó có thể có được sức mạnh như vậy...!"

Cơ thể hắn cháy đen.]

Mọi người tưởng tượng ra hình ảnh đấy.

Và họ rùng mình không dám tưởng tượng nữa.

[Tia sét chỉ tấn công một mình hắn.

Ầmm!

Hắn rơi thẳng xuống con tàu.

"Hự......!"

Cơ thể tên thợ săn rồng co giật. Trông hắn như một con sâu, cũng có thể là một con rắn, khi hắn co giật trên nền đất.]

Tất cả nhìn kẻ diệt rồng bằng ánh mắt thương hại có, khinh có, không quan tâm có và tò mò hắn có chết không.

[Xẹttttt-

Những tia sét đỏ còn lại không tản ra hướng khác, mà tiếp tục ăn sâu vào cơ thể hắn. Ngay cả khi hắn đang co giật trên sàn, tia sét vẫn giống như một con rắn điện bò trên người hắn.

Thế nhưng, việc ăn thịt một con rồng cổ đại từ ai đó đã giúp tên thợ săn rồng có một cơ thể khỏe mạnh.]

"Hắn thật sự có ăn thịt rồng!"

Các con rồng nói lớn và họ đã dùng nỗi sợ rồng để nói lên tâm trạng của họ.

Mọi người không nói gì, họ chỉ cố gắng chịu đựng nỗi sợ của rồng.

May mắn là họ được con vật kia cố gắng chấn an những con rồng đang tức giận.

[Hắn vẫn còn có thế sử dụng được thị giác, thính giác, và khứu giác. Hắn vẫn có thể nói.

Bộp.

Thợ săn rồng nhìn thấy một chiếc giày trước mặt hắn. Cơ thể đang co giật của hắn cứng lại. Hắn nghe thấy ai đó đang nói bằng đôi tai vẫn còn nghe được kia.

Đó là Cale.]

"Hừ, tai của hắn ta vẫn thính ha?"

Rasheel nói móc kẻ diệt rồng và ánh mắt khinh của anh nhìn lên văn bản.

[Cale đã suy đoán về các sức mạnh cổ đại mà tên thợ săn rồng này có được.

Một, Thanh kiếm của Thảm họa. Hai, sức mạnh điều khiển Wyvern.]

"Cậu ta vậy mà cũng thông minh đấy chứ"

Eruhaben lần đầu tiên khen ngợi một con người.

Đây cũng là giống loài thấp nhất mà ông khen.

[Hơn nữa, cậu nhớ lại những gì Cây Thế giới từng nói với cậu.]

Hổn hển!

Mọi người như ngừng thở.

Cây Thế Giới.

Họ ( trừ rồng ) không ngờ rằng Cây Thế Giới vậy mà còn tồn tại trên trái đất này.

['Kẻ thu thập sức mạnh cổ đại đã lấy được tổng cộng ba sức mạnh cổ đại.'

Tên thợ săn rồng nghe thấy tiếng của Cale.

"Sao ngươi không dùng sức mạnh cổ đại cuối cùng? Không phải ngươi vẫn còn một cái nữa sao."]

"Cậu ta hoàn toàn biết kẻ diệt rồng nhân tạo có bao nhiêu sức mạnh cổ đại"

Valentino nhíu mày lẫn lo lắng cho Cale.

Anh lo Cale sẽ bị thương bởi kẻ diệt rồng nhân tạo kia.

[Kỵ sĩ mũ sắt sợ hãi.

'...Hắn biết được bao nhiêu?'

Cơ thể của kẻ săn rồng run rẩy lên vì nguyên nhân khác.

Trước đó hắn nghĩ tên khốn Hiệp sĩ Hộ mệnh Clopeh Sekka đã phun ra mọi thứ.

Thế nhưng, việc hắn có tới ba sức mạnh cổ đại là chuyện chỉ có hắn và tên khốn điên rồ kia mới biết.]

"Cái gì"

Clopeh Sekka bất ngờ.

Hắn vậy mà lại không biết kẻ diệt rồng nhân tạo kia lại có một sức mạnh cổ đại mà mình lại không biết.

'Đặc biệt hơn là chỉ có mỗi Cậu/Ngài Cale mới biết'

Mọi người đều có chung suy nghĩ đấy.

['Sao hắn biết được?'

Khuôn mặt bị cháy đen của hắn từ từ nhìn về phía bầu trời, tuy nhiên, thứ duy nhất hắn có thể thấy là khuôn mặt đang cười của Cale.

"Nhanh cho ta xem nào."

Cale nói một cách nhẹ nhàng.

"Để rồi ta cũng có thể có được nó."

Vì mắt vẫn có thể nhìn được, kẻ săn rồng thấy rõ cách mà Cale đang nhìn hắn. Và hét lên trong kinh ngạc.

"...Sao ta có thể... đưa ngươi!"]

Mọi người nhíu mày lại.

Họ thắc mắc là kẻ diệt rồng nhân tạo đang nói cái gì?

Và Cale muốn có cái gì từ kẻ diệt rồng nhân tạo này.

[Vết bỏng làm miệng hắn rách ra và chảy máu mỗi khi hắn mở miệng, thế nhưng, hắn không thể ngậm miệng lại.

Bỗng nhiên hắn cảm thấy có gì đó đè ép lên hắn. Đó là vầng hào quang thuộc về người thống trị mọi thứ.]

Clopeh nắm chặt tay mình lại và đôi vai của hắn đang run lên rừng đợt.

Hắn nhìn văn bản và cắn môi(?) mình lại.

[Là kẻ đã luôn mơ ước có thể trở thành thợ săn rồng hoàn chỉnh, hắn ta lập tức nhận ra vầng hào quang này.

Hào quang Thống trị.

Một năng lực lừa đảo vô dụng.]

'Năng lực lừa đảo vô dụng?'

Mọi người( trừ một số người ) bắt đầu cau mày lại nhìn văn bản.

[Thế nhưng, sức mạnh đó đang khiến hắn nghẹt thở. Cơ thể đang lê lết trên đất của hắn không thể chống lại thứ ảo giác này.

'... Đó là thứ ta không có được.'

Ý nghĩ đó vừa vụt qua tâm trí hắn.

Hào quang thống trị.

Còn cả năng lực hồi phục và năng lực của năm nguyên tố khác.

Đây là kẻ mặc kệ sự thật rằng bản chứa của hắn rất nhỏ.

Là kẻ đã phá vỡ mọi quy luật.]

"Haha, kẻ phá vỡ mọi quy luật cơ à?"

Rasheel cười lớn, tiếng cười của anh to đến mức ta có thể nghe nó lại lần thứ hai.

Eruhaben nhếch mép(?).

Mila cười tươi ôm Dodori.

Dodori ngây thơ không hiểu gì cả, bé chỉ ôm lại mẹ mình thôi.

[Vậy nhưng, tên thợ săn rồng biết việc này là khả thi vì hắn cũng là một người đã vượt qua giới hạn của cơ thể con người.

Luôn có những tồn tại nằm ngoài quy luật tự nhiên trên thế giới. Hơn nữa, không ai biết những ngoại lệ đó có khả năng làm chuyện gì.

Hắn đã nghĩ mình cần báo lại thông tin này với Arm, tuy nhiên, suy nghĩ đó nhanh chóng biến mất khi hắn nghĩ tới một chuyện khác.

'Liệu mình còn có thể sống sót không?']

'Hừ, chán chết'

Các con rồng chán nản trước suy nghĩ của ai đó trên văn bản.

'Sợ chết mà làm việc xấu?'

Các con rồng cảm thấy có điều gì nức cười ở đây.

[Tên điên Cale Henituse. Kẻ đã giấu sức mạnh cổ đại của cậu ta không cho người khác biết, rồi hành xử như một quý tộc chính trực và tốt bụng, che đậy sự thật rằng cậu có thể làm ra cuộc tấn công tàn bạo đến thế này.

Liệu hắn còn có thể sống sót và trốn thoát khỏi bàn tay của một người như vậy không?

Vì hắn ta là một người thông minh, và cũng khá lanh lẹ trong việc tính kế, nên kẻ săn rồng có thể nhận ra bản chất của Cale.

'Ta đã bị lừa.'

Hắn đã bị lừa một vố bởi Cale.]

Mọi người cười lớn.

Con vật giật mình vì tiếng cười của họ.

Nó vừa mới ngủ tự nhiên có tiếng cười đáng sợ ở đâu đó phát ra làm nó giật mình mà tỉnh giấc.

Zy vẫn ôm AI không rời xa.

[Hắn không biết hắn bị lừa như thế nào, nhưng trực giác mách bảo hắn rằng lí do khiến mọi thứ trở nên tồi tệ là vì hắn đã bị lừa bởi tên khốn này.

"T, Ta sẽ nói cho ngươi mọi thứ!"

Thế nên hắn nhanh chóng cố gắng tìm cách để sống sót.

"Ngươi có thể sẽ cần thứ đó! Cái vương miện ấy sẽ mang lại lợi ích cho người mang Hào quang Thống trị. Ngươi biết về chiếc vương miện đó mà đúng không? Tôi sẽ mang nó đến cho ngươi! Tôi cũng sẽ nói cho ngươi mọi bí mật của Arm nữa! Tôi thề!"]

'Tks, lại có thêm kẻ phản bội nữa à?'

White Start mặt không cảm xúc nhưng trong thâm tâm hắn là sự tức giận bùng nổ.

Đã có Hannah rồi, giờ đến cả Clopeh Sekka thì thôi đi.

Giờ lại có thêm kẻ diệt rồng nhân tạo mà hắn tạo ra nữa chứ.

Nghĩ thôi đã thấy tức rồi.

AI nhìn hắn ta ở trong góc tối và cười hàm ý(?).

Zy thấy AI không quan tâm đến mình mà chỉ nhìn ra chỗ White Start liền cau mày lại.

White Start cảm thấy lạnh sống lưng.

[Hắn thậm chí không cảm thấy đau đớn trên cơ thể khi gào lên. Cùng lúc đó, hắn nhẹ nhõm khi thấy phản ứng của Cale với những lời hắn nói.

Vào khoảnh khắc đó.

"Dù ngươi có nói hay không..."

Cale chậm rãi lấy chiếc vương miện ra khỏi túi ma thuật của mình.

Dù kẻ săn rồng có nói hay không...

"...Ta mới là người quyết định điều đó."]

Mọi người( loài người ) nở nụ cười tươi(?)

Các con rồng cảm thấy Cale là một thứ gì đó vượt qua sức mong đợi của họ.

White Start lại cảm thấy rằng Cale và mình lại có điểm giống nhau nữa ở câu nói này.

[Kẻ săn rồng mở to mắt khi nhìn thấy chiếc vương miện. Mặt hắn trắng bệch và người thì cứng đờ vì sốc. Đầu óc hắn trống rỗng và nỗi sợ bao trùm cơ thể hắn.]

Mọi người có vẻ mặt đầy khinh thường tên đấy.

Con vật thì trầm trồ trước vẻ mặt này của bọn họ.

Đây là lần đầu tiên nó thấy được vẻ mặt của bọn họ cùng một lúc đấy.

['...Hắn còn tệ hơn cả tên khốn đó!'

White star của Arm. Hắn đã gặp tên đó một lần, nhưng giờ Cale còn đáng sợ hơn cả tên đó nữa.]

Mọi người nhíu mày lại trước suy nghĩ của hắn.

White Start là thủ lĩnh của tổ chức Arm?

'Cậu ta đáng sợ hơn ta sao?'

White Start thích thú khi biết có người còn đáng sợ hơn cả mình.

Hắn đang suy nghĩ có lên tìm cách biến Cale thành người của mình không?

Nếu mà thế thì phải nghĩ ra kế hoạch nào đấy không có sơ hở rồi.

[Tại sao?

"Syrem, ngươi đã gặp kẻ đứng đầu tổ chức, đúng chứ?"

Tên khốn đó không biết gì về sự tồn tại của Cale Henituse.

Thế nhưng, Cale lại biết về hắn. Đó là điểm khác biệt lớn.]

"Cậu ta nắm bắt thông tin của người khác rất nhanh"

Alberu cũng cần một người như Cale ở trong văn bản kia.

À không.

Phải là Cale ở một thế giới khác mới đúng.

[Kẻ săn rồng nhanh chóng gật đầu với Cale, người vừa gọi tên hắn, để xác thực rằng hắn đã từng gặp tên đứng đầu.]

'Chắc mình nên thủ tiêu hắn luôn quá'

White Start cười giả tạo.

["T, tên đó đeo mặt nạ nên tôi không biết mặt hắn, nhưng, tôi đã gặp hắn!"

"Cơ thể ngươi hiện tại quá yếu nên ngươi không thể cho ta xem sức mạnh cổ đại cuối cùng, phải không?"

"P, phải! Nhưng tôi sẽ cho cậu thấy nếu cậu muốn!"

Kẻ săn rồng cố gắng tiếp tục cuộc hội thoại với một nụ cười khi thấy nó có chuyển biến tốt. Tuy nhiên, việc vết bỏng trên mặt vẫn đang cháy khiến nụ cười của hắn không được rõ ràng.

Aaaaaaa!]

Thay vì cảm thấy đau đớn cho kẻ diệt rồng thì mọi người đều cười hả hê trước hắn.

'Hắn ta đáng bị vậy'

Suy nghĩ chung của mọi người.

[Ầmmmmm!

Hắn vẫn nghe thấy tiếng kẻ khác la hét và âm thanh mọi thứ sụp đổ.

Vậy nhưng, không có âm thanh nào từ kẻ địch, Vương quốc Roan, trong những âm thanh đó.

Tiếng động chỉ đến từ những tên đồng minh trúng độc và tàu thuyền vỡ nát của chúng.

Syrem nhìn Cale trong tuyệt vọng. Cale mở miệng nói.

"Ta không cần."

"...Sao?"

"Ta không thực sự cần phải thấy sức mạnh cổ đại của ngươi."]

'Mình có nên cười không?'

White Start suy nghĩ với câu hỏi của mình.

Nhưng hắn vẫn cười.

Vì hắn không cần phải xử kẻ diệt rồng nhân tạo kia rồi.

[Cale quay người rời khỏi Syrem.

"Dù gì thì rồi ta cũng sẽ có được nó thôi. Ta chỉ cần tìm ra nó vào thời điểm đó."]

"Kiêu ngạo thật"

Eruhaben dù nói thế nhưng ông vẫn thích cách Cale kiêu ngạo kiểu này.

Mọi người cũng vậy.

[Cale bước tới người phía sau hắn.

"Ron, khiến hắn chỉ còn có thể nói thôi."
Ron chạm vào chiếc găng tay trắng của con trai ông và mỉm cười. Cale không có ý định để tên thợ săn rồng chết một cách dễ dàng khi hắn đã dám làm hại người của cậu.]

"Chỉ vì làm hại người của cậu ta mà đã bị như thế rồi"

Bud bị Glenn đánh nhưng vẫn phải gượng dậy để xem tiếp.

Một phần là Bud cảm thấy mình cần tìm hiểu Cale.

[Cậu không phải là người duy nhất nghĩ như vậy.
Cale nói thêm.

"Để lại vài phần cho Raon, Choi Han và Mary nữa. Ta sẽ tới đó sau họ."]

Choi Han và Mary được nêu tên lên giật mình.

["Vâng, thưa cậu chủ."

Ron bước về phía tên thợ săn rồng.

Cale đi đến bên cạnh Choi Han và ngắm nhìn bầu trời đêm trên biển.]

Con vật không biết mình có bị mù mắt không nhưng không hiểu sao nó lại nhìn thấy cái cảnh mà mình nhìn thấy nó có hơi quen quen ở đâu đó thì phải.

Choi Han đang có tai và đuổi của Trung Khuyển và nó đang vẫy đi vẫy lại như thể nó đang vui mừng vì được chủ nhân khen ngợi điều gì đó.

Mary cúi đầu xuống nhưng con vật có thể thấy rằng Mary đang rất vui vì được gọi tên.

Chắc hôm nay, nó sẽ bảo anh trai nó làm thay quá.

Còn nó sẽ đi khám mắt vậy.

[Cậu nói.

"Chúng tôi ở đây."

Thời điểm thích hợp đã đến. Cale sử dụng Âm thanh của Gió để di chuyển.]

Toonka không bày tỏ cảm xúc gì cả.

Hắn chỉ ngồi ăn thịt mà con vật đứa cho thôi.

["Aaaaaaa!"

"Di chuyển tàu thêm một chút nữa! Chúng ta gần đến rồi!"

Pháp sư của Liên minh Bất khuất dùng khiên ma thuật để chặn lại màn sương độc và hét lớn với hoa tiêu. Hoa tiêu nghe thấy giọng của tên pháp sư, cùng lúc với âm thanh của những binh lính đang rơi khỏi con thuyền đã hỏng.]

"Lại là pháp sư nữa"

Harol bức mình vì hôm nay ở đó còn rất nhiều Pháp sư ở đấy.

["Ặc, ặc!"

Hắn cũng nghe thấy tiếng đồng bọn đang chết dần ngay bên cạnh hắn. Tay hắn run rẩy tiếp tục điều khiển con thuyền.

'Ta cần phải sống sót.']

Không chỉ mọi người mà đến cả con vật đều hiện lên hai chữ Khinh Thường.

AI và Zy ôm ấp nhau tiếp.

[Đó là suy nghĩ duy nhất trong đầu hắn khi hắn cố gắng tránh những xoáy nước cuồn cuộn và suýt soát tránh qua màn sương độc.

"Đúng vậy, chỉ một chút nữa!"

Tên pháp sư đang bảo vệ hoa tiêu, những tên kị sĩ ưu tú, và chính hắn trong khi thúc giục họ tiến lên. Chỉ có một chút hi vọng nhỏ nhoi để thoát khỏi màn sương độc này.

Hắn thấy màn sương màu đỏ đang mờ dần đi.

'Một chút nữa thôi!'

Một nụ cười nhẹ nhõm hiện lên trên mặt hắn.]

Mọi người đều có cảm giác rằng tên pháp sư trên kia sẽ vô cùng hối hận và tuyệt vọng ở đây đó.

[Thế nhưng, hắn phải thốt lên trong kinh sợ.

"...Hả?"

Có thứ gì đó màu đỏ sẫm phía xa ngoài màn sương đỏ.]

Mọi người nhíu mày lại.

["C, chúng ta đã thoát khỏi xoáy nước."

Hoa tiên mừng rỡ hét lên.

Tuy nhiên, hắn nhanh chóng nhìn thấy con tàu đỏ bên kia xoáy nước.

Có vô số con tàu đang tập trung tại điểm cuối của màn sương độc.

Những con tàu màu đỏ như màn sương đó.

Chúng cũng nhìn thấy con tàu màu vàng dẫn đầu những con tàu đỏ này.]

"Haha, những tên xui xẻo này bị mắc bẫy bởi cậu chủ nào đấy rồi"

Bud cười sặc sụa và một tay của anh thì đang ôm bụng lăn qua lăn lại.

Glenn bất lực không biết làm gì với bạn mình cả.

[Cale, người đã trở lại vị trí của cậu, đang đứng trên boong con tàu vàng, cậu đưa tay chạm vào gia huy điêu khắc của gia tộc Henituse, con rùa vàng, và nói với những kẻ gần như đã chạy thoát khỏi địa ngục.

"Ta đang đợi các ngươi."

Những kẻ vừa thoát khỏi màn sương độc mà chúng coi là địa ngục, giờ đây mới gặp phải địa ngục thật sự. Và những người muốn chúng chết chính là ma quỷ.

Cale ra lệnh.

"Xóa sổ chúng."

Vô số mũi tên và pháp thuật xuyên qua nền trời đêm trên đại dương.

Hết chương 204: Đại dương đang...(4)]

"Giờ chúng ta nghỉ ngơi thôi nào"

Con vật cười tươi và nói lớn rồi nó lại biến mất thật nhanh.

Nó bây giờ cần phải trở về để khám lại mắt của mình.

Mọi người không nói gì chỉ gật đầu cho qua.

Bọn họ tụ tập lại và thảo luận những văn bản và rút ra những kết luận khác nhau.

[60 phút nghỉ ngơi]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com