Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7

Khi đã thay đồ xong thì anh cùng Ron đến gia đình nhà bá tước, thì thấy mọi người đã ngồi vào bàn đầy đủ. Anh từ tốn bước đến vào ngồi vào chỗ của bản thân. Mỗi người lại chứa một cảm xúc riêng của mỗi người, tuy nhiên họ vẫn tỏ ra bản thân bình thường. Khi bắt đầu ăn một sự gượng gạo bao trùm hết căn phòng.

Sau một lúc thì ông Deruth cũng hằng giọng mà lên tiếng xóa bỏ không khí của căn phòng.

" Ehem, như ta đã được thì dạo gần đây có đã đi với một cô gái à"

" Hử, đi với một cố gái"

Động tác ăn của cũng dừng lại khi nghe câu hỏi của ông vì hôm qua tới giờ những người hầu đi ngang qua anh luôn sẽ thì thầm bàn tán về điều gì đó nhưng anh lại chẳng quan tâm.

Mọi người như trút được gánh nặng mà lòng thầm thở phào một hơi vì đó có thể chỉ là một tin đồn viễn vông.

" À này nếu như con muốn kết hôn thì hãy nói với ta"

" Con cũng đã tới tuổi lấy vợ rồi, ta sẽ tìm cho con một cô gái ưng ý"

" Vậy con xin được cảm ơn"

Buổi ăn cứ như thế mà kết thúc. Anh đi vào phòng thì vẫn thấy Cade đang ngủ say nhưng lũ mèo của cậu thì đã dậy từ lúc nào nhưng vẫn nằm kế cậu mà lấy những đệm thịt của chúng ấn vào mặt cậu.

" Nào đã trễ lắm rồi em biết không"

" Meo meo"

Hai con mèo thấy anh kêu cậu thì chúng cũng lên phụ họa. Anh như đã quen tính này của em mình mà liền bế cậu vào nhà tắm giúp cậu thay đồ.

Một lúc sau Cade dần có chút tỉnh táo lại được anh cho ăn buổi sáng đúng như những gì cậu mong đợi kiếp trước lúc bị bắt nhốt là được lười biếng với cuộc sống nhiều tiền.

Anh phì cười mà nhìn em mình ăn nhưng cũng không quên buông lời trêu chọc.

" Em đúng thật rất phù hợp với cuộc sống lười biếng sau này"

" Em đã bảo rồi mà nhưng chẳng ai tin"

Cade dừng ăn một chút mà cau mày không khỏi khó chịu khi nhớ về lúc trước chẳng ai chịu tin mong muốn của cậu và tức nhất là khi tên củ cải trắng kia cứ tự cho rằng cậu là tín đồ của thần phái xuống tiêu diệt hắn.

Những ngày anh ở với Cade hầu như anh rất ít ra ngoài, luôn ở trong phòng không đi uống rượu như thường lệ, nên dẫn đến mọi người nghĩ anh bị cô gái lúc trước từ chối tình cảm.

Gia đình bá tước cũng hết sức hỏi thăm và động viên anh làm anh luôn nhìn họ với vẻ mặt khó hiểu chuyện họ đang làm.

Cale hiện tại đã đến thời hạn gây khó dễ cho anh hùng Choi Han. Vì sao anh lại phải làm vậy vì anh còn rất giận hắn chỉ vậy thôi, kiếp trước lúc thành Henituse bị tấn công bất ngờ chẳng có vị anh hùng nào đến cứu họ cả vậy nên kiếp này anh chẳng muốn dính liễu đến họ.

Kết quả sau khi gây khó ở với tên đó anh bị đánh tơi bời máu me bê bết, khi về tới phòng Cade thấy tình trạng của anh cũng có nét mặt hoảng sợ hiếm thấy, nhưng sau đó cậu cũng đã chữa trị cho anh. Cả hai sau đó đã cùng nhau bỏ trốn để chu du với nhau, anh cũng tỉ mỉ để lại lời nhắn họ không cần tìm anh.

Tới một ngày bọn người Arm cũng phát hiện ra rằng những kế hoạch chúng thực hiện luôn bị phá hủy phút cuối đều là do cả hai người. Và thế là bọn chúng lên kế hoạch bắt Cale và Cade, chúng đã dự định bắt Cade đầu tiên vì nghĩ cậu yếu nhưng chúng chẳng ngờ cậu mạnh cũng ngang ngửa Cale nhưng tại do giấu đi vì chẳng muốn phá hoại cuộc sống lười biếng của cậu như trước và chắc cũng vì một lí do nữa Cale rất nghe lời Cade và luôn làm theo chỉ thị của cậu mà chẳng phàn nàn một lời nên chúng dự định bắt Cade để khiến Cale nghe lời chúng.

Ba đứa trẻ On, Hong và Raon được để ở lại với Eruhaben ở căn dinh thự trong Dạ Lâm của Cade.

Một ngày bỗng nhiên bọn Arm đánh lén Cade và đem cậu về một trong số những căn cứ của chúng. Điều đó dẫn đến sự tức giận tột độ của Cale, anh lục tung từng căn cứ của Arm cho đến căn cứ cuối cùng. Trùng hợp rằng căn cứ cuối cùng ấy được Alberu chỉ thị nhóm anh hùng đến để điều tra vì anh nghĩ đó là căn cứ chủ chốt của Arm.

Đúng như dự đoán nhóm anh hùng đã có mặt ở khu vực gần đó và quan sát nhất cử nhất động bên ngoài căn cứ. Họ thấy một bóng dáng quen thuộc chạy vuột qua trong nhấp nháy và kèm theo đó là những tiếng thét của quân địch.

Họ trọn tròn mắt nhìn cảnh tượng vừa rồi như một cơn lốc chạy ngang qua khu vực đó. Cố giữ sự bất ngờ và hoài nghi họ nhanh chóng lại xem những cái xác.

Tất cả đều bị chém gọt một đường ngang cổ đủ sâu để giết chết nạn nhân xấu số với số động tác nhanh lúc nãy Choi Han và Ron cũng thầm cảm thán tài năng của người lúc nãy.

" Chẳng biết hắn là ai, nhưng phải công nhận hắn là một người có tài"

" Tôi đồng ý với ông"

Mọi người cũng gật đầu tỏ ý giống như hai người. Nhóm anh hùng dần đi vào trong xác chết, máu me rải rác khắp nơi có chỗ còn thấm đẫm cả bức tường.

Họ dừng trước căn phòng mở cửa tang hoang và núp gần đó vì nãy giờ họ đi theo đường máu chảy dọc hành lang. Từ căn phòng đó họ nghe thấy giọng nói và bắt đầu rướn người cố gắng nhìn vào sự tình bên trong căn phòng đó.

" Con mẹ nó, ngươi thật giống một con chó hơn là một con sư tử đấy"

Một giọng mỉa mai có thể được coi chủ nhân của giọng này còn trẻ, Ron có chút bất ngờ khi giọng nói đó khá giống với Cale.

" Ngươi cũng chẳng khác gì ta mấy"

" À không chắc lắm đâu, ngươi giống một con chó điên hơn khi không có hắn bên cạnh"

Giọng nói này họ chắc chắn rằng nó không hề xa lạ vì đó là giọng của vua sư tử kẻ thù của họ và là thủ lĩnh cấp cao của Arm.

" Bớt nói nhiều mà sủa ra ngay chỗ ở của em ấy ngay"

Vì là đang tức giận và sống gần Cade quá nhiều mà Cale đã nhiễm thói cục xúc và hơi mỏ hỗn của Cade khi tức giận.

" Ôi ta chẳng ngờ rằng một tên quý tộc như ngươi mồm miệng có thể xấu xa hơn cả bọn ta đấy"

Hắn nở nụ cười mỉa và cũng đầy thách thức mà hướng về Cale.

" Ừ đấy sao nào con chó lông cam đỏ kia"

Như bị bôi nhọ quá nhiều mà tên vua sư tử chẳng nhịn nữa mà bắt đầu đánh nhau với anh.

" Nào nào ngươi nghĩ có thể đánh bại được ta khi đã đánh nhiều trận như vậy ư?"

Anh nở nụ cười nhếch đáp lại và đạp hắn một cú ra xa hắn ho khan với sức của anh. Bỗng một giọng nói trẻ con phát ra trong đầu anh đầy sự vui vẻ mà thông báo.

" Ta tìm được con người rồi, mau về thôi"

Đó là Raon, anh thầm thở phào và bắt đầu rút rui cũng chẳng hẹp hòi mà để lại một câu trước khi chạy khỏi đó.

" Ngươi cứ ở đây đi, ta sẽ cho nó nổ tung ngay thôi giống những căn cứ trước ấy"

Và rồi cười lớn chạy khỏi chỗ đó để mặc biết bao người ngơ ngác ở đó cho đến khi định hình lại được nhóm anh hùng lật đật chạy khỏi chỗ đó, cũng vừa kịp lúc mà số bom Raon thả xuống nổ tung hết cả căn cứ.

____________________

Tết zui zẻ nha, chúc mọi người một năm mới đầy may mắn và nụ cười(≧▽≦)(*≧ω≦*)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com