Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6

Bởi vì chương này không có văn bản gốc tiếng Trung nên tui sẽ để lại một vài từ Hán Việt hoặc nguyên cấu trúc câu như vậy. Tui để như vậy là vì tui chả biết sắp xếp câu sao cho hợp lý cả. (((= Chỉ vậy huii, gẹc gô.

----

Cậu là vì cứu rỗi chính mình mà sống sao? Trong lòng Oda Sakunosuke không có được đáp án. Làm hắn nhắc tới bút người kia đã từng nói với hắn, người đang cố hết sức để chết liền sẽ có được đáp án. Người vì tồn tại mà sống, hay là vì cái chết mà sống. Bất kể là cách sống nào, đều không thể nói là tồn tại.

Hắn biết, Dazai Osamu là vì tồn tại mà sống, giống như vì cái chết mà sống. Như vậy tại sao Dazai Osamu của thế giới này lại biến thành một thủ lĩnh ham sống? Odasaku cũng đã biết đại khái, là vì cứu rỗi chính mình cũng như là vì mai táng chính mình.

[ "Anh Ranpo!" Cánh cửa lớn nặng nề của Trụ sở Thám Tử Vũ Trang bị người đến đẩy ra, Dazai Osamu hừ ca ngã trên sô pha, "Tôi nhờ Atsushi mang đồ ăn sáng lại đây nhé."

"Này! Dazai! Đừng có lúc nào cũng không thể hiểu được dùng sức đẩy cửa như vậy! Hạn sử dụng của cánh cửa gỗ sẽ cực cực kì ngắn lại đấy. Tài chính của Trụ sở Thám Tử Vũ Trang lập tức sẽ lại nhiều lên một bút đừng chi ra--" Kunikida Doppo nắm tay nện ở cạnh máy tính, ngược lại Nakajima Atsushi ngồi ở bên cạnh bị khiếp sợ hướng Kyouka bên kia thấu thấu.

"Ừ, ngạnh thôi, thám tử lừng danh thu được." Edogawa Ranpo dựa đầu vào trên ghế, trên bàn là một túi dâu tây thái lát mỏng, trong miệng chứa một cây bánh pocky, trên tay cũng không dừng lại, chính vội vàng xé mở vỏ cây kẹo que, mơ hồ không rõ mà nói, "Nói xem, Dazai muốn thám tử lừng danh giúp gì cho cậu."

Cá chép Dazai Osamu lộn mình từ trên sô pha ngồi dậy, lần này lại là Nakajima Atsushi bị động tác lớn thình lình xảy ra làm cho hoảng sợ: "Không hổ là anh Ranpo! Tôi nghe nói bên kia anh có một cuốn có thể so sánh 《 SỔ TAY HOÀN CHỈNH VỀ TỰ SÁT 》 trân quý tàng thư! Tôi muốn mượn để tìm một ít sáng ý tự tử mới!"

"À, cuốn kia..." Edogawa Ranpo nuốt đồ ăn vặt trong miệng, sau đó dừng lại nói, "Vấn đề nhưng thật ra không thành vấn đề, chỉ là đến muốn hai người đi."

"Kết cục là hai cái kia sao?"

"Đúng vậy, hình như là thiếu chút nữa chết ngay lập tức." Edogawa Ranpo quay đầu mở đôi mắt xanh biếc, rất ít khi thấy gã vẻ mặt nghiêm túc căng chặt như thế, "Rất đau đấy Dazai, thuốc--

"Hiểu rồi! Cảm ơn anh Ranpo!" Dazai Osamu thủ thể so một cái ok, "Tôi ở kẽ hở của cái ác."

Giây tiếp theo hai người trong lòng hiểu rõ mà không nói ra hướng Nakajima Atsushi bên này liếc mắt một cái, sau đó lại lo chính mình lấy ra sống đi.

Nakajima Atsushi bị hai tầm mắt này nhìn đến trong lòng phát mao, lặng lẽ nói với Kyouka: "Kyouka, bọn họ đang nói gì vậy... Cuối cùng nhìn về hướng bên này là có ý gì, anh chọc giận các đàn anh hả..."

Izumi Kyouka thượng ngốc mao quơ quơ: "Em cũng nghe không hiểu, là tác chiến cơ mật gì đi..." ]

"Là như thế này sao anh Ranpo?" Kyouka bên ngày ngốc mao cùng khoản mà quơ quơ, "Tôi đã sớm đến Trụ sở Thám Tử Vũ Trang như vậy rồi sao?" Cũng khó trách, anh Dazai dịu dàng như vậy. Ánh sáng chiếu đến trên người cô sớm hơn. Này có lẽ xem như là một chuyện tốt đi.

"Cái này sao," Edogawa Ranpo nhắm chặt mắt, "Chỉ là suy đoán thôi, rốt cuộc chuyện xưa của tuyến thế giới bên kia hoàn toàn cách biệt một trời với bên này, vậy thì căn bản thám tử chính là vấn đề về thông tin không đủ--"

"Tư duy nhanh nhạy thật ra là ngoài ý muốn vượt qua dự kiến của thám tử lừng danh ư, xem ra tôi của bên kia cùng cậu ta cộng sự còn là cực kỳ vui sướng!" Edogawa Ranpo tiếp theo lại vừa lòng mà khen nói.

[ Quỷ nhân Fyodor ngồi tù rất nhanh truyền tin tức vào mạng lưới thông tin của Trụ sở Thám Tử Vũ Trang.

"Ai? Là người Nga đội mũ kỳ quái kia sao? Thật sự thật tốt quá!" Miyazawa Kenji nhảy dựng lên hoan hô nói.

"Này có phải hay không có điểm, nói như thế nào, quá dễ? Lúc trước chính phủ của Yokohama ra tay cũng chưa có cách lấy anh ta, làm sao bây giờ... Hiện tại đột nhiên..." Tanizaki Junichirou gãi gãi đầu, nói ra cái nhìn của chính mình.

Tanizaki Naomi ôm chặt eo cậu ta: "Anh trai thật lợi hại!"

"Chính xác như thế, chẳng qua chúng ta cũng nên làm tốt khâu chuẩn bị chiến đấu sớm một chút, lần trước anh ta nháo ra động tĩnh lớn như vậy ở Yokohama, mạng sống của những người mang dị năng lực toàn cầu đều đã chịu đe dọa, là kẻ địch không thể khinh thường. Cho dù anh ta có tâm hay vô tình, các thành viên của trụ sở đều phải tính toán một cách tốt nhất." Vẻ mặt của Fukuzawa Yukichi ngưng trọng phát ra cảnh báo nguy hiểm.

"Ở trong ngục... Nếu anh ta làm tốt khâu chuẩn bị, tùy tiện ra vào hẳn là không vấn đề gì, ngược lại lại là chúng ta, không thể dễ dàng tiếp xúc với tội phạm mà chính phủ khấu lưu xuống dưới. Đã sớm nghe nói phòng chuột chết này lưu thông thông tin nổi tiếng, nếu là ngục thì Chuuya có anh ta xếp vào nhân thủ, cư nhiên thành anh ta ở nơi tối tăm, chiếm hết tiên cơ. Huống hồ anh ta là kẻ chủ mưu, kế hoạch đã lâu đột nhiên bị đột kích, vào thế bất lợi sẽ là Trụ sở Trinh Thám chúng ta." Kunikida Doppo ở trên màn hình hình chiếu ra tài liệu cùng tin tức Fyodor của Tử Ốc Chi Thử.

"Chính phủ bên kia tôi sẽ nghĩ cách, tranh thủ được đến thông tin mới nhất một tay quân địch."

"Lại nói tiếp, lúc này Port Mafia cũng đã nên thu được phần thông tin này đi." Kyouka chớp chớp mắt, tay không tự giác mà sờ lên tay nhỏ cơ treo trước ngực.

"Hoàn toàn chính xác, không chừng bên kia còn muốn nhanh hơn nhiều so với chúng ta. Nói đến Port Mafia, Dazai, nhiệm vụ lúc trước hoàn thành đến đâu rồi?"

"Tiến triển rất thuận lợi Chủ tịch, Atsushi tiến bộ rất nhanh."

"Vậy là tốt rồi." Tay của Fukuzawa Yukichi đặt ở bội kiếm trên eo, "Cho dù thế nào, giặc tới thì đánh, nước lên nâng nền, Trụ sở Thám Tử vẫn cứ lấy trung tâm là bảo đảm sự an toàn cho bác sĩ. Chỉ cần có thể sử dụng dị năng lực của Yosano, Trụ sở Thám Tử liền nhất định có thể tuyệt địa phản kích."

"Trở lên--"

"Chủ tịch!" ]

"Thật sự rất lợi hại ư, Trụ sở Thám Tử Vũ Trang."

"Không cần cậu nói Người Hổ! Trụ sở Thám Tử Vũ Trang đương nhiên rất lợi hại! Huống hồ ở đây chúng ta còn có đàn anh Odasaku!" Akutagawa Ryuunosuke tức giận trừng mắt liếc mắt nhìn cậu một cái.

"A, tôi sao? Tôi không lợi hại như vậy đâu, vậy thì xem ra Dazai có thể khống chế cục diện hơn..."

"Kẻ mặc đồ đen kia cũng liền ưu điểm này!" Akutagawa phản bác nói.

"Mới không phải! Anh Dazai lợi hại nhất!"

"Đúng! Anh Dazai rất lợi hại, anh..." Mặt của Akutagawa Gin đỏ hồng, lời nói cũng nháy mắt không có vài phần tự tin, "Thật sự!"

"..."

"Được rồi được rồi bên này an phận một chút được chưa, cấm cãi nhau ẩu đả, huống hồ thời gian của chúng ta cũng không nhiều, lại lãng phí như vậy --" Giọng nói kia bỗng nhiên im bặt một cách đột ngột.

"Trực tiếp sụp đổ à?" Fyodor nghiêng nghiêng đầu, "Thích nghe ngóng."

"Tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không như cậu mong muốn." Nakahara Chuuya, Fukuzawa Yukichi cùng Mori Ougai rất nhất trí mà quay đầu hướng bên này xem, vẻ mặt địch ý cùng phòng bị.

Ý thức trách nhiệm kỳ quái. Fyodor châm chọc trong lòng một chút, ý cười trên mặt chưa mảy may giảm. Đương nhiên hắn sẽ không biểu hiện lên trên mặt.

[ "Thủ lĩnh, xác nhận qua, là người đến từ chính phủ."

Cánh cửa lớn văn phòng của thủ lĩnh Port Mafia bị người tới chậm rãi kéo ra, Nakahara Chuuya bước nhanh tới, phía sau vì còn có bóng dáng màu đen không nhìn được rõ dung mạo của hai người đi theo.

"Vất vả rồi, Chuuya." Mori Ougai gật đầu, "Chào mừng các vị đại biểu của chính phủ, không biết trưởng quan Fukuchi có khẩu tin gì hai người muốn mang đến?"

"Xác thật như thế." Trong đó một người mỉm cười về phía trước một bước, nhưng không nói tiếp. ]

Trong mắt Fyodor hiện lên một đường sáng.

[ Vì thế Mori Ougai ý bảo Nakahara Chuuya trước tiên lui xuống.

"Trên thực tế--" Chàng trai trẻ tuổi hơi cúi người về phía trước, vươn tay phải với Mori Ougai.

Mori Ougai im lặng một lát, lại khôi phục nụ cười như thường.

Đôi tay hai người đang giao nắm trong nháy mắt, trong đầu Mori Ougai hiện lên một chuỗi những con số.

Lão ta bất động thanh sắc mà thu hồi mu bàn tay ở sau người, đánh giá người tới.

"Trên thực tế, về việc giấy cho phép Port Mafia hợp pháp chiếm hữu quản lý dị năng lực, gần đây Cục Quản lý Năng Lực Đặc Biệt có một ít kết quả điều tra mới."

Điều tra của Mafia?"

"Ừm, cũng không phải việc gì đặc biệt, bởi vì tiến hành điều tra việc ra vào ở chỗ này thật sự bất tiện, nghe nói Port Mafia có một phần chế độ đặc biệt, Thông Điệp Bạc."

"A, đương nhiên không có bất luận vấn đề gì." Mori Ougai thân thiện mà cười, rút ra cây bút lông chim không biết là viết cái gì trên giấy, vẫn mỉm cười đưa cho chàng trai trẻ tuổi trước mặt.

"Cảm ơn sự hợp tác của ông, thủ lĩnh Port Mafia."

Chờ đến khi hai người ra khỏi của lớn trong nháy mắt, Mori Ougai quơ quơ dao phẫu thuật trong tay, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên lạnh thấu xương. Nakahara Chuuya được lệnh, đối phương mới vừa vừa đi qua hành lang liền vọt đi. Rỗng tuếch.

Nakahara Chuuya phái người tử thủ Port Mafia các xuất khẩu, thậm chí ngay cả cống thoát nước cũng phái người chuyên môn tiến hành điều tra, lại liền một bóng người đều tìm không thấy.

"Thật sự rất xin lỗi, boss."

"Bọn họ muốn một phần của Thông Điệp Bạc." Mori Ougai thoạt nhìn rất mệt mỏi thở dài: "Tính đi."

"Thông Điệp Bạc? Ngài đã sớm nhìn ra chỗ không đúng, cấp chính là giả sao?"

Mori Ougai đặt cái trán trước cửa sổ sát đất lạnh băng, cảm thụ được sự lạnh lão nhè nhẹ kia, giống như đánh lên một ít tinh thần.

"Kế tiếp Port Mafia, đại khái muốn nhờ Chuuya chăm sóc người một thời gian."

"Cái gì? Từ từ -- boss, ngài..."

"Tôi muốn đi, làm chuyện khác--" Mori Ougai đánh gãy ngôn ngữ tổ chức gập ghềnh của Nakahara Chuuya, "Dazai bên kia sẽ chuẩn bị mọi thứ thỏa đáng. Yokohama, giao cho các cậu."

Nakahara Chuuya nghẹn lại nửa khắc. Đây là mệnh lệnh. Ngay sau đó quỳ một gối xuống trước mặt người đàn ông, giữa đầu gối truyền đến tiếng áp lực trầm đục. "Tuân lệnh, boss." ]

"Cho dù ở thế giới nào Chuuya vẫn trung thành trước sau như một nhỉ."

"Bây giờ nếu ngài muốn ngồi lại trị trí thủ lĩnh, tôi cũng--"

Mori Ougai cười cười: "Tôi tạm thời sẽ không tính toán gì, hiện tại liền có thể ra ngoài hay không đều vẫn là không biết bao nhiêu việc. Huống hồ cuộc sống như vậy, chưa chắc là tôi không thích."

"Cho nên hai người kia là..." Oda Sakunosuke xin giúp đỡ mà nhìn về phía thám tử duy nhất của Trụ sở Thám Tử Vũ Trang.

"Bạn Quỷ nhân nào đó sinh bộ hạ đi." Edogawa Ranpo sờ soạng trong túi một vòng, phát hiện đống kẹo que ăn xong rồi, bẹp bẹp miệng.

Fyodor chỉ cười. Hắn đột nhiên giật mình, có phải có giọng mèo kêu hay không.












Thật sự tui đã cố gắng hết sức rồi nhưng chỉ được có vậy huii, các bạn đọc đỡ nhé. Tui cảm ơn. ♡


















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com