(GeGo-R18+Ntr) Giường kêu cót két
┌"Thiên thần xinh đẹp, xinh đẹp của tôi", Suguru nhẹ nhàng hát "Ước gì em có thể nhìn thấy chính mình, cưng à. Ước gì em có thể nhìn thấy tôi dùng cách này để vấy bẩn em." ┘
Suguru đang yêu thầm người bạn cùng phòng của mình - Satoru, nhưng không may, người này đã có bạn trai từ lâu.
Đó là lý do tại sao anh ta phải lẻn xuống giường Satoru và địt cậu ấy khi cậu ấy đang ngủ.
Chú ý: Có NaGo(được nhắc tới) và GeGo.
Tác giả: Kiboutie
Trans: Đọa Lạc Tiên Nữ
==========
Suguru thở dài, nhìn chằm chằm điện thoại của mình. Hiện tại là một giờ sáng và anh đang ở trong ký túc xá một mình.
Anh cắn môi dưới trong khi lướt bảng tin, cố gắng đánh lạc hướng bản thân để chạy trốn thực tế rằng: Satoru đang ở nhà Nanami quá lâu. Hình ảnh hai người họ làm những điều đáng xấu hổ hiện ra trước mắt Suguru, khiến anh lầm bầm thành tiếng, dạ dày xoắn dữ dội vì suy nghĩ, sau đó anh ta xoay người và tắt bóng đèn bên cạnh giường.
Ngay khi ném điện thoại mình lên tấm đệm bên cạnh, anh ấy liền nằm xuống và kéo chăn lên.
Đã hơn hai năm kể từ khi Suguru sống với Satoru trong căn phòng ký túc xá đại học tồi tàn của họ. Trường kỷ màu xám mốc, chiếc tủ nhỏ bong tróc, tấm thảm chợ trời còn tệ hơn chữ tệ, giường tầng đôi với cầu thang gỗ kêu cót két ( thực sự là khá đáng quan ngại )— Suguru chọn giường tầng trên vì Satoru sợ độ cao.
Nhưng sự xa rời nơi ở tuyệt vời được bù đắp bởi việc họ hợp nhau một cách hoàn hảo. Có lẽ vì Suguru là kẻ thích cho và Satoru là kẻ thích nhận. Chúng khớp với nhau như hai mảnh ghép.
Satoru, người nấu điểm tâm cho cả hai mỗi sáng vì "Suguru, cậu không nên bỏ bữa sáng, đó là thức ăn cho bộ não!" Và Suguru, người phụ trách nhiệm vụ dọn dẹp và vứt rác.
Satoru, người để anh trèo xuống và chui vô giường của mình, mỗi khi trời vào đông và máy sưởi trong phòng không hoạt động như bình thường.
Satoru, người thích cuộn mình trên trường kỷ khi họ bị bắt coi chuyên mục marathon cùng bạn cùng phòng vào Chủ nhật.
Satoru, người làm Suguru phải hoài nghi về sự đời vào lần đầu gặp gỡ - tiếng cười to, nụ cười chói mắt, với khiếu thẩm mỹ trai nhà giàu và sự tự cao - trái ngược hẳn với bản thân Suguru khiến anh cảm thấy vô cùng khó chịu.
Satoru, người mà Suguru đã phải lòng sau lần đầu tiên nhận ra mắt cậu ấy có màu xanh lam. Satoru, người mà Suguru đã yêu sau khi cậu ấy nấu súp lúc anh bị cảm cúm - cậu ta đã quên thêm muối, nó có vị thật kinh tởm, nhưng Suguru đã sa ngã, mắc câu và say đắm không lối thoát.
Satoru hiện đang hẹn hò với đàn em của họ, Nanami Kento.
Tiếng cửa mở ra, thành công kéo Suguru ra khỏi dòng suy nghĩ của mình. Anh nghe thấy tiếng lê chân và hơi thở nặng nhọc của Satoru khi hết sức cố gắng để không gây ra bất kỳ tiếng động nào. Suguru đè nén tiếng cười vào nệm. Satoru rất đáng yêu trong việc cậu ấy luôn quan tâm đến anh.
Sàn nhà kêu cót két một cách đáng ghét, những tấm ván lún xuống dưới sức nặng của Satoru khi cậu tiến về phía giường. Đôi mắt Suguru mở to, nhìn chằm chằm lên trần nhà tối đen như mực, nuốt nước bọt khi nghe thấy tiếng Satoru phát ra từ giường một cách vô tình.
Có tiếng thở dài khe khẽ, sau đó là âm thanh sột soạt của tấm trải giường, cuối cùng Suguru nghe thấy âm thanh gần như tiếng ngáy nhè nhẹ của Satoru lấp đầy không gian chật hẹp trong căn phòng họ. Suguru từ từ kéo lại chăn của mình, nhẹ nhàng trượt ra và leo xuống giường của Satoru. Anh có thể nhìn thấy khuôn mặt bình yên của Satoru được chiếu sáng bởi những ngọn đèn đường hắt qua chiếc rèm. Satoru tạo ra một âm thanh nhẹ nhàng như cắt xén, môi cậu ấy hé mở, nước dãi đọng lại ở bên khoé môi, lông mi rung rinh trên đôi má ửng hồng - trông cậu có vẻ đang say. Nhưng Suguru không quá ngạc nhiên, vì cậu ấy thuộc dạng nhẹ "đô" mà.
Suguru nuốt nước bọt, im lặng chôn chân tại chỗ và ngẩn ngơ quan sát ngực Satoru lên xuống nhịp nhàng, chiếc áo phông trắng mỏng manh làm lộ ra núm vú ướt át bên dưới, khiến miệng Suguru ứa nước miếng giống như phản ứng của người bị Pavlovian.
Ôi Chúa ơi, anh không nên làm chuyện này - dù vì lý do gì chăng nữa. Một đoạn hồi ức bắt đầu hiện lên trong tâm trí anh, lồng ngực bị bóp chặt mỗi khi anh nhớ lại việc mình đã cảm thấy tội lỗi như thế nào vào lần đầu làm chuyện ấy - nó khiến anh không thể có được một đêm yên giấc trong nhiều ngày liền.
Suguru nuốt nước bọt lần nữa, để ý đến đôi môi Satoru cong lên thành một nụ cười xinh xắn. Anh tự hỏi nếu tất cả những điều này trở thành một điều quen thuộc đối với anh, vào một ngày nào đó, như thường lệ. Khẽ cười khúc khích trong họng, Suguru bắt đầu leo từ từ lên giường của Satoru, đầu gối ịn sâu vào tấm đệm cũ mèm và thả nó về vị trí cũ.
"Ưmmm" Satoru lầm bầm, trở người nằm ngửa. Suguru cứng người khi quan sát mọi cử động của Satoru để tìm ra bất kỳ dấu hiệu bất ổn nào. Tâm trí anh quay về lần đầu anh lẻn vào giường cậu như hiện tại. Mỗi khi Satoru cử động một chút, anh dường như muốn đăng xuất khỏi trái đất. Còn nhìn anh ta bây giờ đi, có thể tùy ý ngắm Satoru đang ngủ.
Anh xoay người và đặt hai chân lên hai bên eo của Satoru, để hờ trên cơ thể đang say ngủ của cậu ấy. Anh ta nhìn xuống khuôn mặt của Satoru, đường cong mềm mại trên má cậu ấy được chiếu sáng mờ mờ bởi ngọn đèn ngủ, hắt bóng lên những mặt phẳng sắc nét ở mũi và trán. Suguru mỉm cười, nhẹ nhàng gạt tóc Satoru ra khỏi mắt trước khi đưa tay xoa lên gò má cao. Satoru ậm ừ trong giấc ngủ, hầu như không thể hiện bất kỳ phản ứng nào trước sự phục vụ của Suguru, mặc dù có một lần lông mi cậu khẽ rung rung.
"Đẹp quá!" Suguru thì thầm, lướt ngón tay xuống khuôn mặt Satoru để xoa vào phần môi dưới đầy đặn của cậu. "Đẹp quá, Satoru à. Em chỉ dành cho tôi thôi, đúng không?" Suguru ấn vào môi dưới của Satoru, sau đó gạt nước dãi chảy ra từ khoé miệng. Anh phải cố nén tiếng cười trong cổ họng khi Satoru vô thức bặm môi, mím chặt môi vào nhau theo cách đáng yêu nhất. Có lẽ, Suguru nên cảm thấy tội lỗi về việc anh đã làm điều này nhiều đến nỗi đủ để biết Satoru sẽ không bị đánh thức dù chỉ một chút.
Satoru là một người ngủ sâu đến mức đáng báo động, tới nỗi Suguru từng tự hỏi liệu cậu ấy có mắc chứng thích ngủ hay không. Nhưng Suguru không nghĩ một người bị chứng thích ngủ lại dễ thương như Satoru ở trong vòng tay anh. Suguru nuốt nước bọt, khi tay anh lướt xuống cơ thể Satoru, anh cảm thấy quần lót mình bị căng phồng.
Satoru rên rỉ lúc bị chạm vào, cậu vô thức nghiêng người hướng về sự ấm áp, vừa mềm mại lại vừa ngọt ngào, khiến con cặc của Suguru co giật và trướng to ngay lập tức.
"Satoru xinh đẹp của tôi" Suguru tỉ tê, nhẹ nhàng kéo chiếc áo phông của Satoru lên và kẹp nó dưới nách. Satoru rầm rì điều gì đó không rõ, đây không phải là lần đầu tiên, cậu nắm chặt lấy tấm khăn trải giường trong tay và vặn chúng một cách thô bạo. Nhưng Suguru phớt lờ điều đó, tiếp tục mơn trớn làn da ấm áp của Satoru - trần trụi và mịn như nhung - tận hưởng những cơn rùng mình vô thức trong khi cậu đang ngủ, nổi da gà hiện rõ trên da thịt lõa lồ. Ngón tay Suguru vân vê núm vú xỏ khuyên của Satoru, khẽ cười khúc khích vì cậu ấy bật ra tiếng rên rỉ.
"Cưng như một con điếm vậy, Satoru à." Suguru thì thầm, anh chậm rãi khảy núm vú của cậu, tiếp tục thủ thỉ khi cậu đang trằn trọc trong giấc ngủ "Làm con điếm của tôi thôi được không?"
Satoru rầm rì một tiếng, nghiêng đầu sang một bên, nước dãi chảy xuống gối. Mái tóc bạc của cậu xõa tung trên gối như một dải bạc óng ánh. Cậu như vậy thoạt nhìn vừa yếu ớt— vừa bất lực.
"Thiên thần xinh đẹp, xinh đẹp của tôi", Suguru nhẹ nhàng hát "Ước gì em có thể nhìn thấy chính mình, cưng à. Ước gì em có thể nhìn thấy tôi dùng cách này để vấy bẩn em."
Hai tay anh vuốt dọc hai bên sườn Satoru, cọ xát phần xương hông gồ lên của cậu. Anh liếm môi, tỏ vẻ tán thưởng khi đón nhận tất cả vinh quang trần trụi của Satoru. Cuối cùng khi chạm đến chiếc quần đùi của Satoru, anh ta nắm lấy thắt lưng và gỡ nút thắt lưng - thứ vốn để cố định thắt lưng ở đó.
"Đúng là một con điếm." Suguru tặc lưỡi. "Phải trừng phạt em vì dám ăn mặc thế này ra ngoài mất."
Anh ta không lãng phí nhiều thời giờ, lập tức kéo chiếc quần jean phản cảm xuống đùi Satoru. Thời điểm anh ngửi được mùi tinh dịch khô cạn, vừa hăng vừa chua, thì không nhịn được nhíu mày.
Bong bóng giận dữ bắn tung toé trong lòng Suguru, chúng sôi sục, sủi bọt tựa như núi lửa. Sau đó, anh ta giật mạnh chiếc quần xuống đầu gối Satoru.
"Nhìn lại em đi!" Suguru hừ lạnh một cái, anh vỗ mạnh vào đùi Satoru. Dưới ánh sáng mờ ảo, anh thấy vết đánh nở rộ thành màu đỏ sẫm, phần da thịt mềm mại bị anh đánh tạo thành một trận sóng thịt nhấp nhô. Satoru rên nhẹ một tiếng, ưỡn người ra khỏi giường như thể cậu ấy muốn điều này và hơn thế nữa. Suguru tiếp tục xoa phần thịt bị sưng - anh ấy không muốn nó để lại dấu vết (ồ, nhưng anh ấy để lại rồi).
Anh thở dài, sự ghen tị gặm cắn nội tâm khi anh cố gắng lờ đi những ẩn ý đằng sau việc Satoru không mặc đồ lót mà trở về từ chỗ Nanami. Suguru chửi thề trong miệng, tiếp đấy anh đưa tay vuốt ve con cặc của Satoru. Nó rất ẩm ướt, anh nhủ thầm, cảm nhận dịch nhờn rỉ ra từ phần chóp và ướt đẫm lòng bàn tay anh. Suguru nắm lấy và vuốt ve một cách trêu chọc, mắt nhìn chằm chằm vào Satoru đang thở hổn hển, khuôn mặt của Satoru — miệng cậu ấy hé mở, mắt vẫn nhắm nghiền và không để ý đến những gì đang xảy ra với bản thân.
"Nhỏ quá!" Suguru chế nhạo, búng nhẹ đầu khấc của Satoru, khiến nó chảy ra một dòng dịch nhờn vào lòng bàn tay. Trong lúc đó, Suguru tự hỏi liệu lời của mình có xuất hiện trong giấc mơ của Satoru hay không? Liệu Satoru có thích bị vấy bẩn theo cách này không? Con cặc của anh co giật khi tưởng tượng ra một Satoru đẫm nước mắt, nhõng nhẽo, cầu xin được sử dụng - cầu xin được lạm dụng .
Một làn sóng ham muốn ập đến Suguru như một trận tuyết lở, con cặc anh co giật trong chiếc quần bó sát. Anh ta nuốt nước bọt, con cặc hiện đang đau nhức vì cửng cứng ngắc. Suguru không muốn lãng phí thì giờ, anh nhẹ nhàng đẩy đầu gối của Satoru lên và uốn nó cho đến khi hai nửa gập lại. Anh ta muốn kiểm tra xem liệu Satoru có thật sự không biết hay không. Điều này gần như thật thảm hại khi Satoru hoàn toàn không bị đánh thức, cậu ấy chỉ đơn giản tiếp tục chảy nước miếng xuống gối, thậm chí còn không cựa quậy chút nào. Suguru nhếch mép, buông một chân ra để sờ xuống mông Satoru. Trong quá trình ấy, anh chơi với những quả trứng của cậu bằng cách bóp chúng và thích thú nhìn Satoru kêu rên một cách thảm thiết. Satoru luôn nhạy cảm với sự đụng chạm của Suguru ngay cả khi cậu ấy đang ngủ. Đôi khi, Suguru tự hỏi Satoru sẽ nhạy cảm đến mức nào nếu bị làm vậy khi thức dậy.
Nghĩ đến đây, Suguru hừ một tiếng, nhẹ nhàng vỗ mông Satoru, nhìn nó gợi lên từng đợt sóng thịt một cách xinh đẹp, sau đó anh tách hai cánh mông ra. Khi nhìn thấy lỗ thịt của Satoru, anh nhíu mày. Nó có màu đỏ sậm, hé mở một cách dâm đãng và không ngừng mấp máy trong không khí như thể cầu xin được lấp đầy.
Nhìn chất lỏng trắng đục dinh dính chảy ra từ lỗ huyệt khiến Suguru nghiến chặt hàm vì bực bội.
"Còn chưa dọn dẹp à?" Suguru cười khùng khục, ấn quanh cái lỗ và kéo căng nó ra, lắc đầu ngán ngẩm khi tinh dịch của Nanami chảy ra "Con điếm chết tiệt."
"A ưm" Satoru rên rỉ trong giấc ngủ, thân thể run rẩy, dường như muốn phản ứng lại lời nói của Suguru. Anh thở dài, dùng ngón tay cái cọ xát dọc theo cửa động, lần theo thịt non bên ngoài, nhìn nó run lên vì anh mân mê.
Anh đút ngón tay của mình vào, đẩy mạnh xuống vách thịt của Satoru mà không gặp bất kỳ lực cản nào. Tất nhiên, mong đợi điều gì sẽ xảy ra với Satoru trong khi cậu đã trở nên lỏng lẻo vì ở cả đêm với Nanami chứ? Suguru rủa thầm, đưa thêm ngón trỏ vào và kéo căng mép thịt ra, đồng thời cảm thấy cực kỳ bực bội đối với việc cậu ấy đã đủ rộng để chứa đựng anh. Suguru nhét thêm ngón tay thứ ba vào, đẩy xa hết mức có thể. Anh ta nhếch môi khi cảm nhận được những ngón tay chạm vào thứ gì đó mềm mại; anh cong ngón tay của mình, ấn đầu ngón tay xuống một cách thô bạo. Satoru rên rỉ - một âm thanh xác thịt, lưng ưỡn ra khỏi giường khi đùi cậu bắt đầu run rẩy.
Suguru mỉm cười, tiếp tục thọc ngón tay ra vào nhục bích của Satoru, anh xoay cổ tay và cong ngón tay lại, say mê nhìn trên trán Satoru bắt đầu xuất hiện lấm tấm những hạt mồ hôi. Khi Satoru bật ra tiếng nấc nghẹn ngào, anh rút tay về. Bỗng, anh nhận ra mình đang dùng tinh dịch của gã đàn ông khác để làm chất bôi trơn.
Suguru cau mày, lau những ngón tay bẩn thỉu lên chiếc quần đùi, vờ bịt miệng bởi cảm thấy sự ghê tởm đang bao trùm lấy mình. Sau đấy anh ta kéo chiếc quần đùi xuống và rít lên khi con cặc được giải phóng, ngẩng cao và kiêu hãnh dựa vào bụng mình. Phần đầu khấc đỏ tím, dữ tợn, nom như quả trứng vịt. Anh ta hầm hừ, dang rộng hai chân Satoru ra và chọc đầu cặc mình vào lỗ thịt của cậu.
"Ít nhất thì chúng ta không cần bôi trơn" Suguru thì thầm, nhẹ nhàng tiến công vào cửa hậu của Satoru, anh nắm chặt đùi cậu và giữ cậu nằm xuống. Cơ thể Satoru run rẩy, lồng ngực phập phồng khi Suguru cắm vào. Anh rít lên mạnh mẽ, rùng mình dữ dội khi những viên bi của anh vỗ vào mông Satoru.
"Bây giờ tôi muốn địt sâu vào bên trong em." Suguru thủ thỉ, anh lại cắm vào thân thể cậu một lần nữa, rồi lại rút ra mạnh đến nỗi lôi cả những thứ còn đọng bên trong ra ngoài, cuối cùng lại một phát lút cán "Cá là Nanami-kun chưa từng vào sâu bên trong em như này nhỉ? Chẳng ai ngoài tôi hiểu rõ thân thể em như vậy, phải không Satoru?"
Suguru càu nhàu, đẩy hông và nắc bằng tất cả sự giận dữ. Anh ta đã cảm nhận được cái nóng quen thuộc đang dâng trào trong tràng đạo cậu ấy, vì thế anh tiếp tục ra sức nắc Satoru, như thể cậu chỉ là một con búp bê giải toả cơn hứng tình của mình.
"Em chặt quá Satoru à!" Suguru nói bằng chất giọng dịu dàng "Sao em có thể chặt như một trinh nữ trong khi tôi và bạn trai em đều địt em mỗi đêm vậy hả?"
Satoru thút thít, đùi run rẩy. Suguru tự hỏi liệu họ có biết kiềm chế nếu như anh không kèm theo sát sao?
"Nóng quá!" Suguru gằn giọng, cảm thấy nhịp độ của mình trở nên chậm chạp, cơn cực khoái đang lan tràn khắp người anh. Suguru đẩy hông về phía trước, cúi xuống và hôn trộm môi Satoru, cắn vào phần da thịt mềm mại của môi dưới và thọc lưỡi vào, cùng lúc đó, anh đẩy con cặc vô trong mông cậu.
Suguru chửi thề, chấm dứt nụ hôn của họ khi anh cảm thấy phần bụng dưới của mình như thắt lại. Cơn cực khoái ập đến mạnh mẽ như một cơn sóng thần, khiến anh bắn ngập tràn tinh dịch vào mông của Satoru, đôi mắt sâu thẳm nhìn cậu cao trào dưới thân mình. Anh mỉm cười, đưa tay xuống hôn môi Satoru một lần nữa, nhưng lời nói bên miệng Satoru đã khiến anh dừng lại.
"Nanamin—" Satoru thì thầm, cơ thể co giật một cách vô thức, ngay cả khi cậu đang bắn tinh từng đợt lên ngực và bụng. Suguru gầm gừ, chiếm lấy đôi môi của cậu và địt cậu mạnh hết nấc, mặc kệ cơn cực khoái cũng như việc Satoru vặn vẹo vì nhạy cảm dưới những cú nắc của anh ta.
Cuối cùng khi đã xong việc, Suguru rút khỏi lỗ thịt, thỏa mãn nhìn cái lỗ của cậu không khép lại được, liên tục mấp máy một cách tục tĩu. Do anh không ngừng cưỡng đoạt, nên cửa động mềm mại trở nên sưng đỏ. Anh ngâm nga, đẩy một ít tinh dịch chảy ra vào vách thịt đang nhu động, như thể không muốn anh rời đi.
"Đây." Suguru thì thầm "Tốt hơn nhiều rồi."
Anh kéo chiếc quần đùi của Satoru lên và cài cúc áo. Tiếp đấy anh ta làm viêc tương tự với chiếc áo phông của Satoru. Sau đó anh kéo chăn lên che khuất người cậu. Ngực của Satoru không ngừng lên xuống sau khi đạt được cực khoái...
Suguru thở dài và kéo chiếc quần đùi lên trong lúc ngắm khuôn mặt đang say ngủ của Satoru một cách khao khát. Anh muốn biết từ bao giờ mà anh đã không còn cảm giác tội lỗi với tất cả những điều này. Anh muốn biết từ khi nào anh không hề có bất kỳ cảm giác gì. Anh nhắm mắt lại và để tiếng thở dài trầm mặc lướt qua môi mình, gạt mái tóc của Satoru với một nỗi u uất trong lồng ngực. Tóc của Satoru ướt đẫm mồ hôi và bết lại sau khi "cày cấy", anh nhẹ nhàng lướt ngón tay qua những sợi tóc mềm và dính.
"Tôi tự hỏi liệu em có tha thứ cho tôi nếu em phát hiện ra không." Suguru thì thầm, cúi xuống và đặt một nụ hôn thuần khiết lên môi Satoru. Anh lùi lại và từ từ di chuyển ra khỏi giường của cậu.
"À, đoán là tôi sẽ phải đảm bảo mãi mãi em không bao giờ phát hiện ra nhỉ, Satoru?" Suguru cười khẽ, trước khi trèo lên giường của mình.
***
Satoru rên rỉ khi tỉnh dậy, một cơn đau buốt ập xuống lưng. Cậu ta rít lên, ngay lập tức lăn sang một bên và dùng khuỷu tay để nâng người dậy. Cậu chửi rủa Nanami và sự ham muốn vô lý của y, thậm chí lúc y buộc mình phải rời khỏi giường.
Nhưng giống như nhiều lần trước, khoảnh khắc hai chân vừa chạm đất, Satoru liền hối hận. Một cơn đau nhức xuyên qua toàn bộ cơ thể, đầu gối của cậu run lên, như thể sẽ phải khuỵu xuống bất cứ lúc nào. Cảm giác cực kỳ khó chịu, khiến người khác không thể thích nghi nhưng dần lắng đọng lại trong xương cốt của cậu. Satoru nhăn mặt và chửi thầm trong miệng, lảo đảo đi từng bước về phía phòng tắm như một con cừu non mới sinh.
"Cậu ổn chứ, Satoru?"
Satoru quay đầu lại và thấy Suguru đang nhấm nháp ly cà phê, hai chân gác lên ghế dài. Lông mày của anh ấy nhướng lên và khuôn mặt có vẻ lo lắng. Satoru cảm thấy có dòng nước ấm chảy trong lòng, cậu nở nụ cười trấn an và đáp lời:
"Tôi không sao đâu, Suguru-chan," Satoru nhăn mày và cười khúc khích trước trò đùa ngớ ngẩn của mình. "Chỉ hơi mệt thôi, nhưng không sao, cũng là cuối tuần rồi."
"Ừ!" Suguru cười nhẹ "Tuy nhiên, tôi ở đây nếu cậu cần. Mà tôi đã pha cà phê và nướng bánh mì cho chúng ta rồi đấy, nên hãy quay lại đây trước khi trời trở lạnh nhé!"
"Cảm ơn người anh em!" Satoru mỉm cười, mùi cà phê thoang thoảng trong không khí lấp đầy khoang mũi cậu, ngay lập tức xoa dịu các giác quan "Tôi sẽ trở lại ngay."
Satoru đi nhanh hết mức có thể, cứ sau năm giây thì chân cậu lại run lẩy bẩy. Khoảnh khắc đến được phòng tắm, cậu nhẹ nhõm thở dài một hơi. Cậu cởi quần ra, ném sang một bên. Khi cậu cảm nhận được có thứ gì đó sền sệt chảy từ trong thân thể mình ra, cậu đứng hình tại chỗ.
Satoru rên rỉ cúi xuống tách hai cánh thịt mông ra, cậu lớn tiếng chửi rủa khi cảm nhận được tinh dịch chảy ra từ lỗ thịt của mình.
"Tên khốn chết tiệt!" Satoru vừa càu nhàu vừa cố gắng vệ sinh, cậu than vãn phần thịt huyệt non mềm cảm thấy thế nào dưới sự đụng chạm của cậu.
"Từ khi nào mà Suguru lại ra nhiều thế này?"
Fin.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com