K.A43: DateKou (1)
Sau trận đấu, cả đội dọn dẹp rời sân, Kageyama vì có nhiều đồ nên vẫn cúi người xếp đồ vào cặp, thấy Hinata vẫn đứng một bên nhìn chăm chú vào sân, hắn kì quái hô:"Này. Đừng thẫn thờ nữa, người vũ trụ. Nhanh lên và_".
"Thắng rồi..."
Hắn còn chưa kịp nói hết câu đã nghe thấy tiếng lẩm bẩm của Hinata, khẽ "Ừ" một tiếng.
Hinata quay đầu lại nhìn thẳng vào mắt Kageyama hỏi:"Sẽ có trận nữa chứ?"
Thấy được thứ gì đó ẩn hiện trong đôi mắt sáng ngời xinh đẹp của cậu, Kageyama đứng dậy hiếm thấy mà không cáu kỉnh với Hinata, thẳng thắn đáp:"Ừ. Mình thắng rồi mà."
Hinata cúi xuống nhìn lòng bàn tay trắng nõn đỏ bừng do dập bóng, nắm chặt hai tay nhịn không được lại thốt ra:"Thắng rồi!!....Lại được chơi trận nữa rồi!....Lại được đứng trên sân đấu nữa rồi!!"
Đôi mắt Hinata sáng lấp lánh, khát vọng cùng niềm vui sướng khi đạt được của con dã thú bé nhỏ luôn khao khát chiến thắng chính là giờ đây lần đầu tiên nó được nếm mùi vị thơm ngọt hằng khao khát.
Kageyama nhéo má Hinata, đeo quai cặp vào rồi xoay người dùng một tay nhấc bổng Hinata lên.
"Cậu làm cái gì thế!?" Hinata giật mình hét lên, vội vã vịn lên vai Kageyama, giãy dụa muốn xuống dưới.
Kageyama không vui nhíu mày, vỗ lên mông Hinata một cái, nạt lại:"Cậu nên nhớ trước trận đấu cậu còn run rẩy, chân mềm, đổ mồ hôi, nếu không phải cậu nhất quyết muốn ra sân thì có khi các đàn anh kêu HLV cho cậu ngồi ghế luôn đấy".
"Bây giờ tôi ổn rồi!" Hinata có chút chột dạ nên không giãy nảy như vừa rồi nhưng cũng không chịu thua mà đốp chát lại.
Kageyama đứng lại, nhìn Hinata. Vì bây giờ Hinata đang ngồi trên cánh tay hắn nên cái đầu cao hơn một chút, hắn đột nhiên quay qua khiến mặt hai người cách nhau chưa đến một tấc. Hai mặt nhìn nhau, Hinata còn có thể cảm thấy từng đợt hơi thở ấm áp lướt qua làn da của mình, khiến cậu cảm thấy có chút ngưa ngứa, khó chịu vội quay mặt đi.
Thấy phản ứng của cậu, lời định nói của Kageyama cũng không lại nói ra. Hắn quay mặt, tiếp tục đi đường:"Cậu có biết chiều nay chúng ta còn có một trận nữa không? Còn ồn ào đừng hòng tôi chuyền cho cậu."
Hinata bĩu môi, giận dỗi quay đi nhưng không lại ồn ào đòi tự đi đường nữa.
Trên khán đài Kindaichi nói chuyện với Iwazumi, nhìn thấy Hinata được Kageyama ôm đi. Vốn còn đang thắc mắc việc Karasuno không chịu tiếp kiệm năng lượng cho trận buổi chiều, liền cau có không lại nói thêm cái gì quay đầu đi.
Oikawa không hí hửng như mọi khi, nét mặt nghiêm túc khá trầm, trong đôi mắt anh còn lóe lên tia sáng lạnh, thản nhiên nói:"Mừng là tụi nó không làm thế. Mình đến là để xem tụi nó đấu nghiêm túc mà, mặc dù không được xem đòn công nhanh lập dị".
Hanamaki cũng từ bên sân đấu Datekou trở về, Datekou giành chiến thắng áp đảo. Trận sau họ sẽ là người đấu với Karasuno.
"Đi thôi"
____________________
"Cầu thủ số 10 của Karasuno tuyệt quá nhỉ. Ghi điểm rất nhiều lần bằng chuyền nhanh." Hai nam sinh vừa nói chuyện vừa đi ngang qua.
"..."
Moniwa, Futakuchi cùng Aone gần đó nghe thấy trầm mặc.
"Em chưa từng thấy cậu ta hồi tháng 3 nên hẳn là năm nhất" Futakuchi nhéo cằm ngẫm nghĩ, trong đầu đột nhiên lóe ra một bóng hình nhỏ nhắn lọt thỏm trong cái ôm của vị đội trưởng nghiêm túc nhà Karasuno.
Thấy đàn em ngỗ nghịch đột nhiên trở nên nghiêm túc, Moniwa kỳ quái đáp lời :"Ừ. Mình nên để ý đến cậu ta..."
______________________
Lại một lần nữa được đứng trên sân Hinata hưng phấn hét to:"Được rồi!!!Chúng ta sẽ thắng vòng hai nữa.....Aaaaa".
Cậu nhóc còn chưa kịp kết thúc màn chào sân ồn ào của mình, một bóng đen che qua đỉnh đầu cậu. Hinata giật mình ngẩn đầu, thấy là số 7 cao to bên DateKou từ trên cao liếc mắt xuống nhìn cậu, Hinata với trực giác của động vật nhảy dựng lên chui tọt ra sau lưng Ace của đội là đàn anh Asahi trừng mắt nhìn qua.
Trông phản ứng cảnh giác của Hinata, Futakuchi cười tủm tỉm liếc qua Aone không nói lời gì nhưng tròng mắt có chút run lên không dừng lại mà vẫn lướt qua Asahi.
Sân vận động trở nên náo nhiệt với đội cổ động xếp hàng hô hào của DateKou. Cả sân đấu bao trùm một bầu không khí mang tên 'DateKou'.
Mấy thành viên Karasuno nhìn màn chào sân của DateKou sắc mặt nghiêm trọng.
"Huýt" - Tiếng còi của trọng tài vang lên:"Các đội trưởng!".
"Hãy cùng thi đấu thật tốt."Đội trưởng hai bên bắt tay nói lời khách sáo rồi ai về đội nấy bắt đầu khỏi động.
Kết thúc nghi thức khỏi động.
Còn 5p nữa.
Trận đấu giữa Trường cao trung Karasuno vs Trường cao trung DateKou.
Hai đội cúi chào nhau.
"Hãy cùng thi đấu thật tốt!!"
Mở đầu trận mặc dù Karasuno dẫn trước nhưng Read Blocking đã dần bắt được nhịp chuyền của Kageyama.
Điểm số hai đội theo sát nhau tăng dần, chuyền nhanh của Hinata cũng bị chặn lại hoàn toàn.
Bình thường giữ trận đấu của DateKou với các đội khác, khi tình hình tay đập bóng bị chặn lại như Karasuno bây giờ, bầu không khí sẽ trở nên vô cùng áp lực nhưng Karasuno lại không chút nào có dấu hiệu bị suy sụp. Điều này khiến HLV bên DateKou trở nên trầm tư, ông có cảm giác chuyện này hẳn không phải đơn giản như vậy.
"Lần tới chúng ta nhất định sẽ ghi điểm" Kageyama nhìn Hinata nói.
Hinata có chút mộng nhưng ngay lập tức bắt kịp, hào hứng đáp lại "Ừ".
Aone đứng đó, nhìn chằm chằm vào hàng trước trong đó có cậu nhóc nhỏ nhắn trông có vẻ rất mềm mại, số 10 của Karasuno. Mặc dù so sánh kỳ cục, nhưng hắn cảm thấy mình như một con gấu bắc cực to lớn nhìn chằm chằm vào nhóc Hamster nhỏ bé, đang chuẩn bị bắt nạt sinh vật yếu ớt đó vậy.
"Đang nghĩ gì vậy?" Futakuchi luôn chăm chú phía sau không khó nhìn ra cảm xúc thông qua không khí xung quanh Aone, hỏi. Thấy cậu bạn vẫn như bình thường không trả lời, hắn nhướn mày, không để ý ngả ngớn tiếp lời:"Đừng nghĩ lung tung".
Tiếp theo là cú phát bóng của Futakuchi, nó được đàn anh Tanaka đỡ chuyền trở về vị trí chuyền 2.
Kageyama đã sớm chuẩn bị, hắn biết trận này sẽ không đơn giản. Bức tường sắt của DateKou không phải là một bức tường hữu danh vô thực.
Nhưng dù có mài giũa các giác quan của mình bao nhiêu lần đi chăng nữa thì
... Read Blocking không thể bắt kịp sự kết hợp của hắn và cậu nhóc của hắn.
Một quả bóng chuyền thẳng đến vị trí tốt nhất mà Hinata đã sớm nhảy lên chờ sẵn.
Bộp - Bóng đập bên sân DateKou văng ra.
"....!?"
Tuýt!!
04-02.
Au có điều muốn nói:
Mặc dù đã nhắc tới sẽ cắt hết tất cả các trận đấu nhưng nói thật thì bản thân Au cũng tiếc lắm. Xem lại thì thật sự rất nhiều đường, bỏ thì tiếc mà viết thì khó, nên sau khi cân nhắc mình vẫn sẽ cố gắng viết chỉ là mấy trận mình cảm thấy không cần thiết hoặc không thích sẽ cắt thôi. Quan trọng nhất là còn mỗi Aoba Jousai là hết đấu rồi. Rớt nước mắt.
Mong là Au sẽ có thể nỗ lực cố gắng chăm chỉ nhiều hơn và không lặn thời gian dài nữa.
Chúc các tình yêu buổi tối vui vẻ nha, đọc truyện thảo hỉ, gạch đá liền miễn vì tác giả có một trái tim thủy tinh ❤
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com