Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 13

"Kurona, không cần phải nhìn tôi bằng ánh mắt vậy chứ?"

Reo cõng Isagi đang ngủ khò khò mà mồ hôi trên mặt tuôn ra xối xả khi bị Kurona nhìn chằm chằm.

"Có gì đâu, tôi lúc nào chả như thế"

Kurona mặt không cảm xúc đi bên cạnh anh nhàn nhạt đáp. Nói vậy chứ có thể cảm thấy sát khí ngùn ngụt luôn rồi kìa.

"Vậy ra mọi chuyện là do nàng tiên cá gây ra à? Khó tin thật đấy .Còn mấy nữ sinh khác thì sao?"

"Chết rồi"

Reo không nói thêm gì, anh cứ nghĩ là còn có cơ hội cứu sống họ chứ ra là đã sớm đi đời nhà ma.

"Vậy là Shinomiya cũng biết là người bạn thân cô ấy đã chết nên mới không yêu cầu tìm kiếm nhỉ?"

"Đó mới là điều đáng nghi nhất đấy"

Isagi bỗng nhiên lên tiếng làm hai người phải dừng chân lại.

"Đi tiếp đi chứ, dừng lại làm gì. Đói bụng muốn chết rồi"

Isagi ôm lấy cổ Reo nũng na nũng nịu nói, mùi hương này thật sự rất dễ chịu. Có nhiều thứ dù đã thay đổi nhưng vẫn sẽ có một vài điều mãi trường tồn với thời gian, ví dụ như là linh hồn.

Reo bất đắc dĩ đành đi tiếp mặc cho vành tai của mình bị ai đó đằng sau trêu chọc mãi.

...

Tối đó Akiho đã tới và nghe được rằng Isagi đã giải quyết xong thì thở phào nhẹ nhõm. Có điều chỉ có mỗi Barou và Isagi ở đây tiếp cô gái này thôi.

"Cảm ơn cậu nhiều lắm, tôi có mang những thứ này tới để cảm ơn"

Akiho lấy cái balo mà mình mang theo trên lưng đổ ra trên bàn toàn là dây chuyền, nhẫn, bông tai đính đá quý.

"Cất hết đi, tôi không cần mấy thứ này đâu"

Đàn bướm xanh liền xuất hiện và dùng chân gấp những món đồ đó bỏ lại vào balo ngay ngắn.

"Sao vậy? Không tò mò bạn mình ra sao ư?"

Isagi vừa nói xong thì gương mặt Akiho liền căng thẳng nhưng rất nhanh đã trở về trạng thái bình thường rồi lại rất quan tâm hỏi tình hình cô bạn ấy:

"Cậu ấy như thế nào rồi? Ổn chứ?"

"Cô ấy vẫn ổn và đang đứng bên cạnh cô kìa"

Isagi vừa nói xong toàn bộ đèn đã tắt chỉ có những ngọn nến ánh lên ngọn lửa bập bùng màu xanh thập phần quỷ dị.

Akiho cảm nhận một luồng khí lạnh ập tới làm lạnh cả sống lưng, người run rẩy, tay chân cứng đờ, nét mặt căng thẳng rồi dần chuyển sang sợ hãi.

Bất thình lịch cô cảm nhận được thứ gì đó đang chạm vào người mình, hơn nữa cô cũng cảm nhận được có ánh mắt rét lạnh đang nhìn bản thân đăm đăm.

Vừa tò mò vừa sợ hãi cô liền hơi quay mặt lại thì thấy Mio gương mặt trắng bệch, mắt đen không thấy đấy không biết từ khi nào đã ở bên cạnh cúi người xuống đưa sát mặt lại gần cô nhìn chằm chằm.

"Á Á Á Á Á...."

Akiho hét lớn lên rồi bỏ chạy.

Nhưng kì lạ rõ ràng căn phòng này không hề lớn nhưng cô chạy mãi chẳng thấy lối ra hay đụng trúng cái gì, cứ như đây là một khoảng không vô định không tồn tại ở bất cứ đâu trên thế giới này.

Vụt....

Đang chạy thì Mio lại xuất hiện ngay trước mặt làm cho Akiho dừng lại sợ hãi, chân run lẩy bẩy rồi ngã lăn xuống đất ôm mặt gào khóc.

"Tớ xin lỗi....Tớ xin lỗi.....Tớ thật sự không muốn giết cậu đâu nhưng mà vì....."

Mio đứng đó lẳng lặng nhìn Akiho đang thú nhận mọi tội ác của mình.

"Con gái ghê thật đấy, chỉ vì sự ghen tị nhỏ nhoi mà sẵn sàng ra tay giết bạn thân của mình. Tình bạn con gái thật sự quá mỏng manh"

Barou bên cạnh Isagi nhìn Akiho thảm hại khóc lóc van xin Mio liền cau mày.

"Chuyện bình thường trong các mối quan hệ bạn bè của các quý cô thôi ấy mà"

Isagi vui vẻ ăn bánh xem kịch.

Thì ra Akiho vốn từ nhỏ đã ghen tị với Mio đủ điều. Rõ ràng cô xinh đẹp cái gì cũng giỏi hơn Mio nhưng lúc nào mọi người cũng ưu ái Mio hơn.

Như lần gần đây nhất để có thể ở trong đội hợp xướng của trường cô đã cố gắng biết bao, thức đêm để luyện giọng nhưng đội trưởng lại chỉ chọn Mio mà không cho cô lời giải thích. Hỏi ra mới biết thì ra cậu đội trưởng đó thích Mio cho nên mới đồng ý nhận để làm quen với cô ấy, trong khi đó Akiho lại cố gắng chỉ vì muốn có được sự chú ý của cậu ta.

Sự ghen tị đã nảy sinh ngay từ khi còn bé cộng thêm sự ghen tuông mù quáng cho nên Akiho đã lấy hết can đảm để tìm đến nàng tiên cá và trao đổi với nàng ta.

Akiho sẽ đem Mio đến cống nạp cho nàng ta, bù lại nàng tiên cá phải giúp cô giết Mio. Nhưng không ngờ nàng tiên cá không dừng lại đó mà muốn cướp đi giọng và mạng sống của cô.

Cho nên bất đắc dĩ Akiho mới tìm tới nơi này để cầu xin sự giúp đỡ.

"Barou....ta cho phép ngươi ăn linh hồn của cô ta, sau đó ta sẽ đưa cô bé tội nghiệp kia vào thân xác đó để cô ấy tiếp tục sống"

"Diêm vương liệu có đồng ý không? Ngài Sae ghét nhất là mấy cái hành động làm đảo lộn sinh tử mà"

"Cùng lắm cho hắn leo lên giường ta một vài ngày thôi, nếu hắn chán ta rồi thì kêu Yochan đến làm ấm giường cho hắn là được thôi mà"

Chỉ sợ thấy bản mặt Hiori là vị diêm vương đó xông lên xé mặt mất, ai chả biết diêm vương đại nhân say mê ma vương như thế nào mà.

"Chủ nhân, Hiori biết ngài bán thân chỉ vì chuyện này cậu ây sẽ khóc lụt nhà mất"

Barou sắc mặt cực kỳ nghiêm túc nói.

"Cho nên ngươi phải giữ bí mật cho ta nghe chưa, đừng cho Yochan biết nha~"

Isagi nghĩ đến cảnh tượng đó liền nắm chặt tay Barou cầu xin.

"Ta cho phép ngươi ngủ cùng ta 3 ngày"

"Tôi sẽ giữ kín bí mật này, tuyệt đối sẽ không bị lộ"

Barou chỉ chờ có thể lập tức thề sâu sắc, kì này Hiori chuẩn bị ra chuồng gà mà chơi đi. Ai kêu được chủ nhân quá cưng chiều làm gì.

Còn Akiho bên kia thì đã chìm vào vòng xoáy tội lỗi của bản thân rồi tự giam bản thân ở đó.

Barou cũng không thèm chờ nữa hóa thành một con sư tử to lớn nhưng lại là màu đen nhe nanh vuốt chạy tới cắn xé linh hồn của Akiho rồi nuốt trọn.

"Buồn sao?"

Isagi thấy Mio đứng đó mà không hề bộc lộ bất kì cảm xúc nào liền cười hỏi.

Mio chỉ đứng yên không nói gì chỉ nhìn Isagi bằng đôi mắt thay cho lời cảm ơn.

"Xin lỗi nha, cơ thể cô đã bị hóa thành bọt biển rồi nên tôi muốn cũng không đưa cô về lại cơ thể của mình được. Nếu muốn sống lại chỉ có cách dùng cơ thể của cô ta mà thôi"

"Tại sao cậu lại giúp tôi vậy?"

Mio lúc này mới lên tiếng.

"Tại vì cô giống như một người mà tôi rất yêu quý nên nảy sinh thương hại thôi"

Isagi cười dịu dàng rồi nhớ về kí ức xưa cũ.

Thì ra Akiho là kiếp sau của người đã hãm hại mẹ của Isagi năm đó, cũng là người gián tiếp giết Isagi ngay từ trong bụng mẹ. Còn Mio thì là kiếp sau của người mẹ tội nghiệp của em cho nên em mới sinh ra chút thương hại mà giúp cô ấy.

Duyên mẹ con sớm đã kết thúc lâu rồi tưởng sẽ không bao giờ gặp lại, cho dù là ma vương hay thiên vương cũng sẽ không thể nào biết được thứ được gọi là định mệnh.

Không ngờ hơn mấy ngàn năm sau em lại có thể gặp lại người mẹ của mình tuy chỉ là kiếp sau của kiếp sau nhưng cũng đủ mãn nguyện rồi.

"Chúc cô có cuộc sống mới hạnh phúc nhé"

Isagi đặt ngón tay vào giữa mi tâm Mio, linh hồn cô phát ra thứ ánh sáng trắng thanh khiết rồi từ từ tan biến.

"Tạm biệt, con trai bé bỏng của ta"

"Gì cơ?"

Nhưng đã muộn Mio đã biến mất cùng với cơ thể của Akiho.

Qủa nhiên định mệnh là thứ gì đó rất thần kì.

...

5/10/2023

5/2/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com