Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 22

"Đưa cây kim châm đó cho tôi"

Isagi trong thân xác Reo bước tới chỗ Kei đưa tay ra.

Kei cảnh giác nhìn em chần chừ một lúc rồi đưa nó cho em, Isagi nhận lấy rồi vội chạy đi tìm tên quỷ kia.

"Ưm...."

Rei khẽ rên một tiếng rồi mở mắt ra.

"Á Á Á Á...."

Cô la lên khi thấy em trai mình, cũng không thể trách cô được vì nhìn thằng em mình y hệt như ma vậy. Đã thế ở thế giới này chỉ có một màu đỏ đáng sợ, là người bình thường ai cũng sẽ sợ thôi.

Cô la hét một hồi rồi mới bình tĩnh lại nhìn thật kĩ thì nhận ra đó là em trai mình. Kei tóm tắt rồi kể lại toàn bộ.

"Thì ra là thế...vậy tại sao chị vẫn chưa bị giết nhỉ?"

"Có lẽ do hắn có sở thích như là tra tấn hay hành hạ nạn nhân nhưng không nghĩ đến em tiến vào được trong này nên đành bỏ của chạy lấy người. Nếu muốn thoát khỏi đây em nghĩ chúng ta nên giết hắn, có điều lúc nãy có một người khác đã chạy đi làm việc đó rồi. Em nghĩ chúng ta chỉ cần đợi thôi"

Rei đứng dậy ngước mặt lên trần nhà nhìn thi thể treo trên đó liền nuốt nước bọt.

"Đừng ngước lên, trên đó chỉ có thi thể thôi"

Thấy Rei định sẽ ngước lên nhìn Kei liền cảnh báo, cô liền vội vàng cúi mặt xuống.

"Này, hay chúng ta chạy theo cậu ta đi .Em cũng nói nếu là ở trong gương hắn sẽ yếu mà đúng không, nếu vậy hẳn ta sẽ không bị gì đâu"

Rei bỗng nhiên vỗ tay một cái rồi lại tiếc nuối vì mình đã làm rớt điện thoại rồi, nếu không có lẽ sẽ quay được thứ gì đó hay ho.

...

Trong mê cung yên tĩnh tên quỷ đang vội vã chạy trốn, dù đã cố gắng che giấu đi tiếng bước chân nhưng vẫn không thoát khỏi đôi mắt tinh tường của Isagi.

Hắn đột nhiên bước vào vũng máu trên sàn rồi trượt chân ngã chỏng vó lăn dài trên đất.

"Tìm được rồi nha ~"

Isagi chậm rãi bước đến trên tay thì linh hoạt xoay xoay cây kim châm, khẽ liếm môi nhìn xuống tên quỷ đã tác oai tác oái bấy lâu nay.

"Khoan đã, gương mặt của ngươi...."

Em ngạc nhiên khi thấy mặt hắn....hắn gần như không hề có mũi hay miệng, mắt cũng ti hí sợ rằng thị lực kém nên mới dễ dàng bị trượt chân như vậy.

Em sau đó lại nhớ đến lời của Sae.

"Ừ....Cơ sở tử thần ở Nhật vừa thông báo rằng có những linh hồn vì lí do nào đó mà thần chết không thể tìm thấy và đưa họ về địa ngục, mà hiện tại ở dưới này có những vấn đề cần tất cả tử thần phải trở về. Cho nên anh muốn nhờ em tìm kiếm nguyên nhân mà những linh hồn đó biến mất. Trong đó một linh hồn tên là Yokomiya Keitarou khi là con người bẩm sinh đã mắc phải hội chứng vô diện"

"Này, ngươi tên là Yokomiya Keitarou à?"

Qủa nhiên cơ thể hắn cứng đờ rồi ôm mặt lắc đầu nguầy nguậy, cái tên này là nỗi ám ảnh cả đời mà hắn sợ nhất.

"Haha.....bất ngờ thật nha, ngươi như vậy mà dám sử dụng gương để bày ra một trò chơi như này. Can đảm thật đó"

Isagi cười chế giễu.

"IM ĐI!!!! IM ĐI!!!!"

Hắn gào lên giãy đành đạch trên sàn, bộ dạng vô cùng thống khổ.

Isagi cũng chẳng thèm chơi đùa nữa em lạnh lùng đi đến sử dụng thứ trên tay rồi đâm thật mạnh vào đầu hắn.

Phụt...

Máu từ đầu hắn phun ra chất lỏng màu đỏ tanh bẩn, đã hoàn toàn chết rồi. Cơ thể hắn dần tan biến rồi biến thành một quả cầu nhỏ ánh lên màu tím quỷ dị.

"Nhiệm vụ thành công"

Em nhặt quả cầu đó lên rồi bỏ vào túi áo.

Đang định rời đi thì đột nhiên trên tay em bỗng bùng lên ngọn lửa làm cháy cả da thịt. Isagi vội vàng cởi áo khoác ngoài ra quăng xuống vũng máu thì nó mới tắt.

"Tìm thấy ngươi rồi, ác quỷ!"

Bachira chậm rãi đi tới, trên tay cầm những lá phù chú với các màu sắc khác nhau.

Grừ....

Sau lưng cậu ta là một con chó đen to lớn đang gầm gừ nhìn em.

"Khoan đã, tôi là con người mà"

Isagi vội vàng thanh minh, dù sao cũng đang ở trong cơ thể của Reo nên vẫn tính là con người chứ không xạo nha,

"Đừng hòng lừa ta, ta có thể ngửi thấy được mùi ác quỷ từ người ngươi"

Vừa nói lại ném thêm một lá bùa tới làm nổ mấy cái gương đằng sau, mảnh gương rơi vương vãi trên nền sàn.

Ầm....

Con chó Koko há miệng ra bên trong miệng nó có một luồng ánh sáng phóng ra, may mà em né kịp không là cơ thể của Reo bay màu luôn rồi.

Bây giờ làm gì? Chạy chứ sao nữa!!!!

Thế là Isagi cắm đầu mà chạy, vì đang ở trong cơ thể của Reo nên em chẳng thể nào sử dụng ma thuật được.

Bachira đằng sau nhanh chân đuổi theo, đã thế cứ phóng bùa liên tục. Con chó thì nhanh hơn đã nhiều lần lấy chân suýt nữa thì hất bay em luôn nhưng em đã né kịp.

Đùa, dù sao cũng là ma vương đứng trên vạn vật tuy không có ma thuật nhưng mấy cái võ thuật không phải là không có.

Đột nhiên Kei xuất hiện ngay đúng lúc Bachira phóng bùa.

Nếu như em né thì Kei sẽ lĩnh hết, cho nên Isagi vội kéo Kei rồi ôm vào lòng sau đó né thật nhanh đòn đánh nguy hiểm này.

"Ác quỷ chết tiệt, ngươi vậy mà còn đi hại người"

Bachira gương mặt hầm hừ đầy phẫn nộ, quả nhiên ác quỷ toàn là lũ xấu xa.

"CMN BỘ MẮT MÀY ĐUI RỒI À!!!!TAO VỪA CỨU NÓ RA KHỎI ĐÒN TẤN CÔNG CỦA MÀY ĐÓ"

Isagi nhịn không nữa combat mồm luôn.

"Đợi đã....anh ấy không phải là ác quỷ đâu, ảnh vừa mới cứu tôi đó"

Kei vội chắn trước người Isagi giúp em thanh minh.

"Không những vậy ngươi còn điều khiển con người để chối bỏ tội lỗi của mình, thật không thể tha thứ"

Bachira chẳng có vẻ gì là tin cả, cứ đinh ninh Isagi đã hại người.

Kei và Isagi trán chảy đầy hắc tuyến, khả năng nghe hiểu của thằng chả có vấn đề à?

Kế đến Bachira lấy ra một thanh takana ra và chĩa thằng về phía Isagi và Kei. Sau đó không ngần ngại lao lên chém một nhát.

Isagi vội nắm lấy eo Kei rồi kéo về phía mình để né đòn hiểm.

Xoảng....

Từng mảnh gương rơi xuống tạo ra âm thanh chói tai.

Bachira không dừng lại liền chém hàng đống nhát kiếm lạnh lùng, Isagi đẩy Kei ra sau mình. Tay cầm kim châm dài vừa nãy giết tên kia nhanh nhẹ chặn từng đường kiếm uy lực kia.

Bốp.....

Isagi chưa kịp nhìn chuyện gì xảy ra thì Bachira bị đánh bay ra xa rồi.

Hàng loạt tấm gương đồng loạt ngã xuống rồi vỡ.

Bộp....bộp...bộp....

"Đó là....bóng đá à?"

Kei ôm lấy cánh tay của Isagi sợ hãi nhìn quanh.

Dưới chân Isagi là một quả bóng đá, mà cũng không phải nó không phải bóng đá bình thường.

"Thật là...toàn một lũ hời hợt"

Thanh âm lạnh lùng vang lên,tiếng bước chân chầm chậm đi tới.

Một thanh niên vô cùng có gương mặt vô cùng đẹp trai, nổi bật nhất là đôi mắt màu xanh mòng két có năm cọng lông mi dưới hờ hững nhìn mọi thứ xung quanh. Hắn cao ráo, khoác một chiếc áo măng tô màu đen dài nhìn rất bí ẩn.

"Đưa cho ta thứ trong túi ngươi nhanh lên"

Hắn nhìn về phía Isagi đang cẩn thận che chở Kei hất cằm ra lệnh.

"Đây"

Isagi cũng chẳng kì kèo gì liền ngoan ngoãn đưa quả cầu màu tím cho hắn bằng cách ném qua luôn.

Sau đó hắn biến mất như chưa từng xuất hiện.

...

5/10/2023

6/2/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com