Chap 45
Màn đêm buông xuống, trên con đường vắng vẻ chỉ có những ngọn đèn rọi xuống. Isagi đi lang thang trên con đường đó với trạng thái mệt mỏi, em mừng vì Nagi vẫn còn sống và còn mạnh nữa nhưng lại nhớ đến người em trai cùng với người cha hờ kia thì lại chán nản.
"Ôi trời! Nhóc con,em đi lạc hả?"
"Xinh thế, có muốn đi cùng bọn anh không? Bọn anh sẽ cho em một đêm khó quên"
Đột nhiên có vài thanh niên xăm trổ nhìn như mấy thằng giang hồ mới lớn đi đến cười ngã ngớn trêu đùa em.
Bọn chúng nhìn em bằng đôi mắt thèm khát, có tên liếm môi tỏ vẻ thèm thuồng.
Cũng không có gì khó hiểu, những tên này đang trong độ tuổi cực kỳ sung mãn, đêm đêm đi dạo lại thấy có một người đẹp như vậy liền cảm thấy rạo rực, bên dưới đã cứng lên thành một túp lều nhỏ.
"Thật không? Nhưng em thì hơi khó chiều đó nha"
Isagi cũng không tỏ vẻ tức giận, còn hùa theo đùa nghịch.
"Ây chà....cục cưng cứ yên tâm đi, bọn anh cực kỳ có kinh nghiệm. Đảm bảo sẽ làm em lên tiên quên hết lối về luôn"
Một tên lớn mật dám đặt bàn tay bẩn thỉu đó lên vai em hơi cúi xuống thì thầm vào tai những lời dụ dỗ.
"Đừng manh động như vậy chứ, ở nơi này dễ bị người khác phát hiện lắm. Hay là chúng ta vào trong con hẻm kia, sẽ kín đáo hơn....và 'chơi' cũng vui hơn nữa"
Isagi đẩy cái tên đang tính sẽ đè em ngay tại đây, đi lướt qua bọn họ đến một con hẻm gần đó còn ngoắc tay mời gọi.
Bọn chúng cười khả ố rồi cũng nhanh chóng đi vào bên trong.
Nhưng chúng không biết rằng một khi đã vào đó thì sẽ vĩnh viễn không thể nhìn thấy ánh sáng mặt trời thêm một lần nào nữa.
...
Kunigami tối nay không hiểu vì sao chẳng chợp mắt được, vì vậy đã mặc một lớp áo khoác ấm áp rồi ra ngoài đi dạo.
Tách....tách....
Đi ngang qua một con hẻm nhỏ hắn nghe thấy tiếng nước nhỏ giọt, mọi chuyện sẽ không có gì nếu không có một mùi tanh quen thuộc xộc vào mũi hắn. Nhìn xuống chân mình thì thấy có những vũng máu màu đỏ tươi còn chưa khô trông rất quỷ dị, hắn lập tức chạy vào trong đó thì suýt nôn tại chỗ.
Có những xác chết nằm vương vãi khắp nơi, máu thịt lẫn lộn văng tứ phía. Ở giữa thứ bẩn thỉu đó lại có một thân ảnh mảnh khảnh đang ngửa mặt lên nhìn bầu trời. Ánh trăng rọi xuống một nửa cơ thể nhỏ bé đó, một nửa còn lại chìm trong bóng tối.
Thập đẹp!
Isagi nghe thấy tiếng bước chân hơi quay mặt lại thì thấy Kunigami đang đứng chết trân tại đó. Em nhìn bàn tay đang nhuốm máu của mình khẽ lau sạch rồi cười hiền từ:
"Xin lỗi, làm cậu sợ rồi"
"N-ngươi giết người?"
"Bọn họ đụng chạm tới ta trước"
"Nhưng cũng không nên giết bọn họ như thế"
Kunigami lập tức giận dữ chất vấn em, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt màu xanh đó có chút buồn bã thì cơn nóng giận liền bay đi.
"C-chỉ lần này ta bỏ qua không bắt ngươi, tuyệt đối không có lần sau đâu"
Hắn nói rồi nắm tay Isagi kéo đi để đề phòng có người cảnh sát nào đi tuần tra, hắn không lo cho Isagi nhé mà lo cho người khác vô tình nhìn thấy rồi lại bị liên lụy.
Em cũng rất ngoan ngoãn đi theo dù gì một tên pháp sư miệng còn hôi sữa chẳng làm gì được em cả.
Soạt....
Chiếc áo khoác còn vương hơi ấm của một nam sinh 17 tuổi bao trọn cơ thể của em, Kunigami còn cẩn thận điều chỉnh để chắc chắn không còn mảnh da nào lộ ra ngoài.
"Cậu không lạnh à?"
Isagi nắm lấy bàn tay hắn giọng nói nhẹ nhàng đầy quan tâm hỏi.
"Không lạnh"
Hắn giọng điệu chắc chắn nói.
Bọn họ cứ thế đi dạo cùng nhau mà chẳng nói lời gì, nói chính xác là chẳng có gì để nói cả. Bỗng đi đến một tiệm đồ cưới liền dừng lại.
Kunigami cũng dừng lại rồi nhìn vào bên trong chỉ thấy những con ma nơ canh với gương mặt trưng nụ cười cứng ngắc đang diện những bộ váy cưới lộng lẫy, bên cạnh là ma nơ canh nam đang mặc trang phục chú rể.
Nhìn sao cũng thấy thật quỷ dị, đặc biệt là trong thời điểm đúng mười hai giờ đêm này.
'Sei mặc bộ đồ chú rể này hẳn sẽ rất đẹp, dù sao anh ấy cũng rất đẹp trai mà. Hm, bộ kia cũng hợp với bé Reo nữa, mai mình sẽ ghé tới mua rồi kêu cậu ta mặc thử vậy, cả bộ kia cũng thích hợp với Ranchan...'
Trong lúc Isagi đang suy nghĩ về những thằng chồng của mình thì Kunigami cảm thấy có cỗ năng lượng kỳ quái phảng phất gần đây.
"Này, cậu có cảm nhận được điều gì không?"
"Có"
"Cái gì?"
"Đó là..."
Kunigami hồi hợp lắng nghe từng lời em nói, bất chợt Isagi ôm lấy cánh tay nép mình vào người hắn.
"Người ta vẫn cảm thấy lạnh lắm, hay chúng ta sưởi ấm thân nhiệt cho nhau nha"
Giọng điệu đầy mê hoặc, bàn tay hư hỏng kia luồng vào trong áo hắn rồi sờ loạn cơ bụng rắn chắc.
"Làm trò con bò gì thế, bỏ ra!"
Kunigami vội hất tay em ra rồi bỏ chạy, đồ biến thái chết tiệt!
"Về cẩn thận nhé"
Isagi mỉm cười vẫy tay dõi theo bóng lưng của hắn, đến khi nó biến mất hoàn toàn thì em lại nhìn vào trong tiệm áo cưới đó.
Mấy con ma nơ canh có những sự thay đổi nhẹ, như con ngoài cùng thì cằm hơi nâng lên, con bên phải thứ ba thì tay hơi hạ xuống. Đặc biệt tất cả đều đã xê dịch vài cm so với lúc nãy, môi của chúng cũng cong lên so với khi nãy.
"Có lẽ sắp tới sẽ có kha khá khách hàng đến tìm mình đây"
Isagi nở một nụ cười đầy ẩn ý rồi vẫy tay tạm biệt mấy con ma nơ canh đó, đến khi em đi khuất rồi thì chúng đồng loạt quay di chuyển lung tung trong tiệm.
"Hức....e hehehe....mình uống hơi nhiều...Hức..."
Một người đàn ông trẻ và đẹp trai, bước đi loạng choạng vô tình đi ngang qua tiệm áo cưới.
"Anh à, đến đây với em đi"
Thanh âm thiếu nữ nhẹ nhàng phát ra từ đâu đó lọt vào tai anh ta.
"Ai vậy?"
Anh ta nửa tỉnh nửa mơ nhìn ngó xung quanh.
"Em ở đây"
Một con ma nơ canh với chiếc váy cưới đỏ rực rỡ đi đến trước cửa kính dang hai tay ra, trên gương mặt trắng bệch môi cong lên một đường duyên dáng.
"Em thật đẹp"
Anh ta si mê nhìn nó rồi chậm rãi đi tới.
"Tới đây với em đi nào"
...
"Xin kính chào quý vị đã đến với bản tin sáu giờ sáng, đêm qua đã có một vụ án vô cùng khủng khiếp xảy ra ở hẻm XXX đường YYY. Cách thức giết người vô cùng tàn bạo hiện đang được cảnh sát điều tra làm rõ, mọi người hãy cẩn thận hạn chế ra đường vào đêm khuya. Tiếp theo chương trình chúng ta sẽ đến với...."
Reo vừa ăn bánh mì nóng hổi, trên bàn còn có một ly cà phê sữa nóng hổi.
"Thời buổi giờ loạn lạc quá"
"Đúng vậy, phải cẩn thận mới được"
Kenyu gật đầu nói.
"Gần đây có nhiều vụ mất tích bí ẩn đã diễn ra trên khu vực thành phố ZZZ, đặc điểm chung đều là những người đàn ông từ độ tuổi hai lăm đến ba mươi, có ngoại hình ưa nhìn. Mong mọi người hãy nâng cao cảnh giác..."
Leng keng....
"Kính chào quý khách, xin hỏi tôi có thể giúp được gì cho các quý cô"
Hiori mỉm cười chào những quý cô xinh đẹp nhưng trên mặt họ lại tràn đầy sự u sầu, phiền muộn. Họ khá trẻ có lẽ đều dưới độ tuổi ba mươi ,họ nhìn quanh một hồi vẫn không nói gì.
"C-có phải ở đây sẽ thực hiện mọi mong muốn không?"
Một người đã can đảm đứng trước Hiori hỏi, mọi người ở phía sau cũng đồng loạt gật đầu phụ họa.
"Đương nhiên, nơi này sẽ thực hiện mọi mong muốn của các quý cô. Xin mời đi theo tôi"
Hiori liền giao lại cửa hàng cho Kurona dẫn họ vào một căn phòng dành cho dịch vụ này.
...
Nagi lúc này:Zzzzz
21/11/2023
8/2/2024
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com