Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Thư mời

Tại vòng chung kết tỉnh Saitama, trận đấu giữa trường Ichinan và Matsukaze Kokuo, mọi người trên khán đài đều đang hò hét cổ vũ cho đội mình chiến thắng.

Tỉ số hiện tại của hai đội là 0-1 nghiêng về trường Matsukaze Kokuo, trước tình thế như vực thẳm, huấn luyện viên đã tung ra át chủ bài của đội.

"Lên đi Isagi, em hãy lên đó và giành chiến thắng cho đội đi." Huấn luyện viên hất cằm về phía cậu thiếu niên đang nhàn hạ ngồi xem điện thoại, giọng nói như bản thân đang ra lệnh khiến cậu ta khó chịu lườm ông ấy: "Biết rồi, không cần thầy ra lệnh đâu."

Chán nản ngồi dậy cởi áo khoác ngoài ra, cậu ta đứng chờ có hiệu thay người. Vừa bước vào sân đấu, bên bình luận viên đã lên tiếng cập nhập thông tin: "Số 11- Isagi Yoichi thay cho số 6- abc!"

Khi trận đấu quay lại quỹ đạo, Isagi liền sử dụng đọc vị xác định vị trí của đội bạn ai đang giữ bóng, ai đang di chuyển rồi trong đầu cậu lập ra vô vàn kế hoạch đưa tới bàn thắng đầu tiên cho đội. Mắt liếc nhìn thấy số 7 đội bạn đang giữ bóng tiến về phía khung, đội cậu số 10 và 13 đang cố cản nhưng số 7 đã kịp thời chuyền qua cho số 6 và cả hai đang tiến công về khung thành cậu.

"Hiện tại đang tấn công về khung thành có số 6 và 7, gần góc chết cánh bên trái có số 10. Theo những gì mình theo dõi từ đầu tới giờ thì số 10 chính là người ghi bàn của đội."

Isagi nhìn từng động tác bọn họ mà phân tích. Cậu đón chờ đường chuyền dài của số 7 sang số 10 và ngay lúc mọi người tưởng rằng đường chuyền đó sẽ thành công, cậu đã bứt tốc chạy ra cắt ngang đường chuyền.

"Kế hoạch ghi bàn của mấy người hời hợt quá đó." Isagi không mặn nhạt, bỏ lại một câu rồi dẫn bóng chạy lại phía khung thành đối phương trước sự bàng hoàng của bọn họ.

"Chết tiệt mau chặn thằng đó lại!"

Số 11 nghe lệnh liền chạy đến chặn cậu nhưng dễ dàng bị cậu sâu kim qua. Số 7 và số 9 xuất hiện cố chặn cậu lại nhưng bất thành. Nhìn đối thủ cực nhọc vậy, Isagi buông một lời rồi lại bứt tốc chạy về khung thành: "Bọn mày yếu vậy mà còn lọt được vô vòng chung kết cũng khá khen đấy."

Chỉ còn cách khung thành 17 mét, Isagi muốn chấm dứt nhanh liền dùng cú sút thẳng sở trường của mình sút một cú vào khung thành trước bao ánh mắt ngỡ ngàng của toàn thể mọi người.

1-1

San bằng tỉ số!

.

.

.

1-2

Trận đấu kết thúc!

Đội thua Ichinan.

Đội thắng Matsukaze Kokuo.

Người ghi bàn cuối cùng- Kira Ryosuke.

Trước toàn thể khán giả, đội trường Matsukaze Kokuo lao vào ôm lấy Kira ăn mừng chiến thắng, tên đó thậm chí được mời ra phỏng vấn, nhìn vỏ bọc bình tĩnh vậy thôi chứ bên trong Isagi đảm bảo đang sướng rơn lên đấy.

"Isagi! Tại sao khi nãy em không chuyền cho Tama để em ấy ghi bàn? Rõ ràng chỗ Tama rất thoáng, lúc đó em đang bị kèm chặt. Nếu em chịu chuyền cho Tama thì có phải chúng ta đã thắng rồi không!?"

Huấn luyện viên trước nguyên nhân cũng như là át chủ bài của đội- Isagi đang trách móc cậu không thương tiếc vì cái tính ích kỷ không muốn nhường lại bàn thắng cho ai cả.

Nhìn cậu như đang đứng đó ngoan ngoãn nghe vậy thôi chứ chữ từ tai này lọt sang tai khác bay vô không khí rồi, nó không khiến cậu áy náy nổi đâu.

Vì sao á? Đương nhiên là vì Isagi cố tình rồi, cậu muốn cho tên Kira đó trải nghiệm cảm giác chiến thắng chút đã.

Bộ cậu không thấy áy náy với đồng đội sao? Không.

Cậu nhẫn tâm tới mức phá hủy tất cả công sức của mọi người à? Phá mộng trước khi kịp lên cao đã bị vả vào mặt rồi rớt xuống tuyệt vọng. Dù sao cái đội này chỉ có mỗi cậu gánh thôi, giỏi tới mấy cũng thua.

Isagi hiện tại đang hào hứng vô cùng, mắt cứ liếc nhìn về phía Kira đang treo bộ mặt khiêm tốn ra trước mọi người. Nhìn bộ dạng đó cậu không khỏi nhếch môi lên cười một nụ cười thương hại dành cho Kira. Chỉ một khoảng thời gian nữa thôi, Kira sẽ phải kết thúc sự nghiệp bóng đá của mình.

"Cứ tận hưởng cái cảm giác đứng trên vinh quang đi Kira, rồi một ngày, tôi sẽ đá cậu xuống dưới vực sâu thẳm không lâu đâu."

Quay lại nhìn đồng đội mình đang đau khổ khóc nghẹn ngào, Isagi mặt vô cảm nhìn bọn họ rồi quay người lẳng lặng bỏ đi.

.

.

.

Cạch!

Về tới nhà với bộ dạng thiếu sức sống, Isagi lừ đừ nói với bố mẹ:

"Con về rồi...!"

"Chào mừng con! Trận đấu thế nào rồi?" Mẹ cậu- Isagi Iyo ló đầu ra từ trong bếp hỏi han con mình.

"Bọn con thua. Thua. Thua rồi. Nhưng mà... Con đóiiiiii!" Isagi cực nhọc cởi giày ra, thông báo với cho mẹ biết trận đấu cùng với từ than thở đầy ỉu xìu.

"Tệ thiệt! Hôm nay mẹ thậm chí còn chuẩn bị món tonkatsu cho con." Bà Iyo cười cười nhìn con mình đi rửa tay xong đã lập tức chạy ra bàn ngồi ăn. Cậu vừa kéo ghế ngồi xuống vừa nói bằng giọng bất lực: "Nhà mình mới ăn món đó hôm qua mà...".

"Ồ vậy đó hả? Xin lỗi con cơ mà bố và mẹ chả biết gì nhiều về mấy vụ đá bóng đâu." Ông Isagi Issei vừa ăn cơm nhồm nhoàm vừa nói với cậu con trai cưng đang ngồi ăn ngon lành.

Cô Iyo lấy đâu ra một lá thư, giơ ra cho cả nhà xem. Cô Iyo hướng phía Isagi nói: "Nhân tiện..."

"Yo-chan, có một bức thư gửi cho con từ Hiệp hội Bóng đá Nhật Bản."

Isagi đang ăn cũng phải ngừng lại quay sang, biểu cảm của cậu thay vì ngạc nhiên lại là vui mừng lộ rõ. Trời ơi, có biết rằng cậu chờ cái bức thư này lâu tới nỗi mém quên mất nó không!

Tạm thời bỏ qua vấn đề ăn uống, cậu nhận lấy lá thư từ mẹ, cẩn thận mở ra. Hai cô chú Isagi cũng tò mò không kém mà hỏi con trai mình: "Nó viết gì vậy?"

"Hử? Tuyển chọn à?"

"Là dự án bồi dưỡng cầu thủ ạ."

"Khoan, đó có phải tin tốt không vậy?" Cô Iyo nửa mừng nửa lo, hỏi chồng mình.

"Ai biết." Chú Issei trước câu hỏi của vợ mình chỉ cười cười cho qua.

Hai cô chú Isagi nói chuyện với nhau, không để ý tới Isagi đã từ khi nào nắm chặt tấm thư khiến nó bị nhàu đi. Vẻ mặt của Isagi hiện rõ vẻ phấn khích đan xen bực tức.

"Thật là... Ego-san cứ thích làm mình phải chờ."

==============

Góc giải thích:

- "Vừa bước vào sân đấu, bên bình luận viên đã lên tiếng cập nhập thông tin: "Số 11- Isagi Yoichi thay cho số 6- abc!" "

Òm... abc là tên nhân vật phụ được tui đánh số đại, do bối cảnh tui tạo ra mà không có trong nguyên tác nên là tui sẽ lấy "abc" để giả tên người ta nha .-.

- Về tính cách thì Isagi trông hơi nhạt nhạt, lạnh lùng, kiêu ngạo (theo tui viết đọc lại thấy thế thôi) là do không có đối thủ mạnh á :^

- Còn về cái diễn biến đau não trong chương 1 thì chắc các cô (hoặc không) đã đoán sơ sơ ra vì sao mà biểu hiện của Isagi lẫn suy nghĩ cũng khác ha .-.

Góc tâm tư của tác giả:

Một sự thật là tui sợ tui viết khúc đá bóng mọi người đọc đau đầu .-. Có gì cho tui xin lỗi nha.

Truyện có thể sai chính tả nên các cô có gì bỏ qua cho tui nha :<

Con này còn non nên các cô góp ý chương này giúp tui :<

Đọc nhạt quá các cô có thể bỏ truyện .-.

---------------------------------

Tác giả: Hagawari Zircon (Hạ Bách Ly)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com