Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4: Chuẩn bị

 Namjoon không muốn gọi taxi, cũng không muốn phiền HoonSuk, cứ thế rảo từng bước chân thả nhẹ xuống đường. Bây giờ đã là 2 giờ chiều, không khí khá oi bức, dòng người vẫn như cũ, vẫn ồn ào tấp nập. Không biết có phải cố tình hay vô ý, tự lúc nào, anh đã đứng trước cổng đại học.

 Trường có quy mô lớn, khuôn viên cũng như kiến trúc hiện đại với cách thiết kế đơn giản. Ngay từ lối vào, vườn cây bao quanh sân trường rộng lớn đã tạo điểm nhấn hút mắt, đem lại cảm giác thoải mái. Tiếp đó là 2 tòa nhà cao sừng sững đếm cũng khoảng hơn 10 tầng, mỗi tầng có khoảng 10 phòng học, ở ngoài nhìn vô nom cũng rất hiện đại. Phía sau 2 tòa nhà chính là một loạt dãy nhà to nhỏ bố trí hài hòa, tổng có bao nhiêu Namjoon cũng lười đếm. Tuy là chủ nhật, trường vẫn không thoát khỏi đông đúc. Những bộ bàn ghế đặt ngoài vườn cây được ngồi hết gần nửa. Sân trường không quá đông đúc nhưng cũng không lúc nào vắng vẻ.  Đi dọc hành làng, nhìn vào những dãy phòng đều có người. Có những người nói cuộc sống đại học khá thoải mái, chỉ là có những người không có thiên phú, gia cảnh khó khăn, nhận được học bổng thì phải chăm chỉ mà suy nghĩ mới có thể có địa vị trong xã hội này.

 Namjoon dựa theo trí nhớ tìm đến dãy phòng học của mình, tính làm quen một chút. Chương trình học của trường có chút khác biệt, sẽ có những lớp được gọi là đặc biệt. Mỗi lớp chỉ hơn ba mươi học viên, từ các lớp trung học đến đại học đều nằm ở một tòa nhà. Ở đây đào tạo những con người giỏi toàn diện hoặc những thành phần con ông cháu cha, lên đại học vẫn phải học đầy đủ các môn học, lịch học sáng tối đều như cấp trung học chỉ có điểm số thoáng hơn, chỉ cần một môn đạt suất sắc, các môn kia sao cũng được. Mục đích này là để các sinh viên ưu tú không phải đau não chọn chuyên ngành cho mình, được thử sức với tất cả rồi chọn ra thứ tốt nhất. Tuy nhiên cũng sẽ có người theo không được, sẽ tự động rút lui ra ngoài học bình thường như mọi người. Namjoon đi dọc dãy hành lang, tòa nhà nằm ngay sau 2 dãy nhà chính, trông nhỏ hơn đôi chút, nhưng lại có phần hiện đại hơn. Namjoon thấp thoáng thấy phòng học của mình, bước nhanh đến chuẩn bị quan sát một chút.

 "Rầm" Anh bị một lực mạnh đẩy ngã, khiến toàn thân chạm xuống đất, trên người cảm nhận được sức nặng kinh khủng đang đè lên người mình. Cơ thể truyền đến cảm giác đau nhức. Hồi sáng mông vừa ngã chạm đất, chưa kịp hết đau bây giờ lại đáp đất một cách thê thảm. Đầu bị đập xuống đất đau ong ong, choáng muốn ngất. Namjoon không nghĩ mình lại xui xẻo đến thế. Người phía trên thấy giương mặt nhăn nhó, hai mắt nhắm chặt, môi bặm vì đau ẩn ẩn hiện hiện lộ ra hai lúm đồng tiền xinh xắn. Vừa cảm thấy áy náy lại vừa xấu tính cảm thấy thích thú. Thấy sức nặng trên người giảm xuống một chút rồi lại dừng lại không có dấu hiệu di chuyển, Namjoon nóng máu quát:

 - Này! Mau tránh ra.

 Nam nhân trước mặt bị quát không những không khó chịu mà còn vui vẻ đỡ Namjoon dậy, cẩn thận phủi bụi, rối rít xin lỗi. Namjoon ép cho mình bình tĩnh lại, thấy người kia tử tế xin lỗi, cũng không thèm hẹp hòi mà trách người ta nữa. Lúc này mới tạm dời sự chú ý từ cơ thể đau nhức của mình sang người đối diện. Namjoon bất ngờ đến nỗi xém té thêm lần nữa. Người trước mặt quá đỗi quen thuộc, cơ thể cường tráng, trên người mặc một bộ đồ thể thao vẫn còn ướt mồ hôi, đoán chừng vừa tập thể dục xong. Gương mặt điển trai cách anh một đoạn, sống mũi nhìn từ trên xuống trong thẳng táp đẹp mê người, đôi mặt to ánh lên nét trẻ thơ, gương mặt vì cảm giác hối lỗi lại thêm thập phần dễ thương. Namjoon không nhịn được đưa tay lên xoa đầu cậu nhóc to lớn thấp hơn mình đôi chút.

- Không...

- Jeon Jungkook, đứng yên đó! - Anh chưa kịp nói hết câu, phía sau lưng Jungkook truyền tới một một tiếng hét chói tai. Jungkook giật mình, nhanh tay đưa cho người con trai trước mặt một tấm thẻ, "Huynh, đây là thông tin của em, tạm thời có chuyện gấp, khi nào sẽ tới xin lỗi anh sau" luyến tiếc rời khỏi bàn tay ấm áp đang xoa đâu mình rồi chạy biến.

 Namjoon nhìn theo bóng chạy của Jungkook, không ngờ mình có thể gặp được cậu sớm như vậy. Anh thấy mạch truyện đã được thay đổi ít nhiều. Nhìn thứ Jungkook vừa đưa cho mình. Thì ra là thẻ vào của phòng thể chất, bên trên ghi thông tin đầy đủ, "Jeon Jungkook, năm nhất trung học (lớp 10), trường Yonsei University", Namjoon mỉn cười một cái, cự nhiên lại đưa cho người lạ thứ này sao. 

 "Xin lỗi vì thất lễ." Suy nghĩ của Namjoon bị gián đoạn bởi một người con gái trẻ tuổi chạy lại chỗ anh cùng một đám đàn ông. Người này nhìn rất trẻ, có vẻ hơn Namjoon khoảng 5 6 tuổi gì đó, trông rất xinh đẹp, lúc này đang đứng trước một cậu thở hổn hển, ra hiệu cho đám người kia tiếp tục đuổi theo, nhìn anh chăm chú.

 - Cô sao phải đuổi theo cậu nhóc đó đến nỗi thê thảm như vậy?

 - Cậu nhóc đó, cậu chủ của tôi lại gây chuyện khiến lão gia ở nhà tức giận. Cậu không sao chứ? - Cô không có vẻ gì dấu giếm mà khai hết.

 - Tôi không sao. Ai giời lại để một cô gái đi bắt một cậu nhóc khỏe mạnh đó? 

 - Tôi chỉ đến kêu cậu chủ về, thế mà lần này cậu ấy lớn mật, dám chạy trốn trước mặt tôi. - Người con gái không dấu nổi tức giận đáp.

 - Ồ. Tôi không sao. Cô cứ làm việc của cô. Tôi đi trước. - Namjoon nói rồi bỏ đi. Trong truyện, Jungkook là thiếu gia nhà họ Jeon, gia thế không thua kém gì Kim gia, là một cậu nhóc mang vẻ đẹp tuyệt mỹ, sử hữu khuân mặt học sinh, thân hình phụ huynh khiến biết bao nhiêu chàng trai, cô gái chết mê chết mệt. Cậu nhóc là một đứa quậy phá có tiếng, hết làm con nhà người ta đau khổ vì tình thì lại đi phá phách đủ trò, nhưng chung quy vẫn là một đứa trẻ nghịch ngợm, chưa làm gì kinh thiên động địa.

 Namjoon bây giờ cũng chẳng biết làm gì, dành theo dự định trước tham quan phòng học một chút. Đứng trước cửa, dùng thẻ sinh viên có sẵn trong ví quẹt qua một cái, cánh cửa liền tự động mở ra. Trong phòng trông không khác mấy lớp học bình thường, có các bộ bàn ghế riêng biệt chứ không gắn liên như các giảng đường đại học khác. Vị trí ngồi của Namjoon gần cửa sổ, từ cửa sổ nhìn ra sẽ thấy được một mảng xinh đẹp của ngôi trường. Trên bục giảng là bảng viết phấn to vừa vặn với phòng học, bên trên góc là một màn hình máy chiếu, trông cũng khá đơn giản. Namjoon dạo một vòng căn phòng rồi bước ra ngoài. Liếc nhìn đồng hồ, mới có 3h, lại chẳng biết làm gì, anh tùy tiện nhét tay vào túi quần, đi ra khỏi ngôi trường rộng lớn. Vừa đi vừa suy nghĩ vu vơ thế nào lại nhớ đến đống quần áo cầu kì trong phòng. Namjoon gọi HoonSuk lái xe tới, đưa anh đến trung tâm thương mại.

 Trung tâm thương mại Coex nổi tiếng giữa thành phố Seoul, nơi này dành riêng cho bọn thượng lưu cùng quý tộc. Ở đây không thiếu thứ gì chỉ là người mua có đủ tiền để chi trả cho những thứ mình đã chọn hay không.

 Hiện tại Namjoon đang dạo quanh khu trung tâm mua sắm, theo sau là HoonSuk. HoonSuk bất ngờ nhìn anh chọn những bộ đồ theo nhiều phong cách khác nhau, đã không còn cầu kì đặt may mấy bộ đồ như trước. Trong lòng đầy thắc mắc cũng không dám hỏi ra, lẳng lặng theo sau sách đồ. 

 Đang mải mê mua sắm, Namjoon vô tình nhìn thấy bóng người quen thuộc ở phía xa. Là Seokjin, anh diện một chiếc áo phông trắng cùng áo khoác khoe bờ vài "bao la như Thái Bình Dương". Anh trông gọn gàng khi mặc chiếc quần jeans đen trơn phối cùng đôi giày trắng cùng tông. Anh diện đồ đơn giản cũng không khỏi nổi bật trong đám đông, vừa liếc nhìn một cái Namjoon đã nhận ra anh ngay lập tức. Namjoon không biết nên lại gần hay không, bây giờ cậu vẫn chưa xác định được chính xác thời điểm mình xuyên qua. Chỉ có duy một manh mối lúc nãy vô tình gặp Jungkook, Jungkook vẫn chưa biết cậu, chứng tỏ chưa đến tình tiết gay cấn, tuy nhiên trong "bản gốc" trước khi gặp Jungkook cậu cũng đã xảy ra mâu thuẫn với Jin huyng và Taehyung rồi. 

 Đang không biết phải làm sao, từ phía trước truyền tới một cỗ âm thanh quen thuộc.

 - Namjoon ah. Hôm nay lại có nhã hứng đi mua nhiều đồ thế? - Seokjin không biết từ khi nào tới cạnh, vô tư khoác tay lên vai cậu.

 - Em đi dạo vài vòng, thấy thích liền mua. - Namjoon cũng vui vẻ đáp lại, không  thèm quan tâm tới cánh tay kia.

 - Ai da~~ Sao lại khác khác thế? Bị đập đầu ở đâu à?

 - Làm gì có. Em muốn thay đổi đôi chút. Huyng, anh làm gì ở đây thế? - Namjoon bị hỏi có hơi chột dạ, bèn lách qua chuyện khác.

 - Hyung tới là để  cho mọi người được chiêm ngưỡng sắc đẹp của "worldwide handsome". Em xem, hyung thật khổ mà. - Jin không chút gì gọi là ngại ngùng đáp, mặt cũng phải dày mấy phân. - Joonie mua xong chưa? Cùng về với huyng, hôm nay tâm trạng tốt, sẽ nấu cho em vài món. - Jin vươn tay xoa xoa đầu Namjoon đầy âu yếm. Jin đối với cậu em trai này vạn phần yêu thương, dù cho cậu có cái tính cách lãnh đạm, lạnh lùng đi nữa thì trong mắt anh vẫn luôn là đứa em dễ thương mang trên mình đầy sự hủy diệt. Tuy nhiên càng lớn, hai người càng xa cách, hôm nay cậu bé lại bảo là muốn thay đổi đôi chút, có mà thay đổi cả đống rồi, Jin không khỏi mừng thầm.

 Namjoon xác định được tình cảm gắn bó của hai người lòng mới thở phào nhẹ nhõm. Thân thân thiết thiết với Jin huyng như hồi còn ở thế giới kia. Tính cách của Jin cũng không khác là mấy, cũng hay pha trò và âm thầm quan tâm người khác.

 Hai anh em cùng nhau ra khỏi trung tâm, Namjoon bảo HoonSuk lái xe về trước, còn mình để Jin chở về. Trên đường đi tràn ngập tiếng cười.

______________

Hình ảnh minh họa :v Thật ra là t thấy trống trống nên thêm vô :3




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com