Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 41+42: Buổi dạ vũ và biến cố

Sirius rất nhanh dẫn tay JK hòa cùng dòng người đang khiêu vũ trên sân. Và không hiểu lý do vì sao từng người, từng người một, dần dần rời khỏi sàn khiêu vũ, nhường chỗ cho anh và cậu.

"Hai người đó là ai vậy? "

"Hai người đó nhìn thật đẹp đô! "

"Cậu bé đó còn xinh đẹp hơn bất cứ người phụ nữ nào tôi từng gặp trong cuộc đời này"

"Anh chàng tóc đen đó là ai vậy?"

" Hai người đó đẹp quá đi!"

"Chà. Hai người này chắc chắn thân phận không nhỏ đâu"

" Ước gì mình được thế chỗ cậu trai kia! "

"Tôi thì ước gì mình được thế chỗ cho chàng trai kia cơ"

" Cậu bé đó quả thực quá là mê người mà"

Khi mọi lời nói giờ đây đều hướng về phía cậu và Sirius, mọi người đều đang trầm trồ trong vẻ đẹp của cả hai. Và tất nhiên, những lời bàn tán như vậy không chỉ có hai người họ nghe được. Những lời này chính các anh cũng nghe được.

Không hiểu vì lý do gì nhưng họ có cảm giác các cậu trai đeo mặt nạ kia thực sự rất là quen thuộc. Giống như họ đã gặp ở đâu đó rồi, giống như họ đã từng bên nhau như vậy từ rất lâu rồi. Đủ lâu để tạo ấn tượng, nhưng có lẽ không đủ lâu để họ nhớ ra.

Riêng Jimin và ba em của Kim gia thì không mấy để ý đến ngoại hình của hai người hay nhưng lời nói đó. Cái mà họ để ý đến chính là mùi hương lúc cậu xuất hiện ở đây, mùi hoa hồng mà họ vẫn đang tìm kiếm.

Chẳng lẽ nào cậu thực sự đang ở đây hay sao?

Khúc nhạc dừng lại, hai người cũng ngừng khiêu vũ. Tất cả mọi người trong hội trường đều vỗ tay tán dương  họ. Hai người vậy nhưng lại không chút quan tâm, có lẽ đó không phải điều mà cả hai để ý tới.

Ngay lập tức chàng trai dẫn cậu về phía bàn tiệc và đi đâu đó. Trong khoảng thời gian cậu ngồi một mình, không chỉ có những thiếu gia, các tiểu thư mà còn có rất nhiều người đến tiếp cận cậu.

Không nói riêng gì ngoại hình, chỉ với cái mặt nạ cậu đang đeo trên mặt, họ cũng biết cậu không phải người đơn giản. Ngọc Lưu Ly đã hiếm, Lưu Ly đỏ thì càng hiếm hơn. Vậy mà cậu đã dùng bao nhiêu cho một chiếc mặt nạ như thế này. Bằng đó cũng đủ thể hiện cậu quyền lực biết bao nhiêu.

Ở một nơi để kết giao của các gia tộc như chỗ này, cậu chắc chắn là nhân vật mà không ai muốn bỏ lỡ.


Và đồng thời, cũng trong khoảng thời gian đó, các anh chưa từng một lần rời mắt khỏi cậu. Một cảm giác rất lạ đang len lói giữa lòng họ, Một cảm giác quen thuộc và.........đau nhói.

================================

Có phiền nếu tôi ngồi đây cùng cậu không_ giọng nói trầm lạnh vang lên.

Kể ra thì bằng cũng đủ để khiến những người đang cố gắng tiếp cận cậu né hết sang một bên.

Cậu mỉm cười như có như không, đưa tay sang bên, ám chỉ rằng anh có thể ngồi bên cạnh cậu.

Anh hơi liếc nhìn những người xung quanh đó một chút và tất nhiên những người đó lập tức tránh cả ra để lại một khoảng trống cho hai người.

Vì sao tôi có vinh hạnh được nói chuyện với hoàng tử đại lục đây? _cách nói chuyện cùng ngữ điệu của cậu chắc chắn không phải là cách nói chuyện của bề tôi hay là người thuộc tầng lớp thấp hơn đang nói với người có địa vị trên mình. Hoặc đúng hơn   cậu mới là người bề trên so với anh.

Minhae vẫn giữ một gương mặt tươi cười, anh cầm một ly rượu vang đỏ và đưa về phía cậu.

Có lẽ chúng ta sẽ có một cuộc nói chuyện đấy_anh mỉm cười đầy ẩn ý.

Cậu cũng rất vui vẻ nhận ly rượu trong tay anh. Và dường như anh thấy rất thỏa mãn vì điều đó.

Tôi thấy cậu là người có thân phận không nhỏ _ Anh nói như không có gì trong lúc đang nhấp môi một ngụm rượu vang nhỏ.

Anh có vẻ là người có cặp mắt rất tinh tường_JK uống một ngụm rượu. Nhưng mắt cậu không hề nhìn về phía anh mà nhìn về một hướng khác, tận đến khi có một tia sáng lóe lên ở gần đó, cậu mới quay lại nhìn anh.


Tôi nghĩ chúng ta có thể kết hợp với nhau_ anh không câu nệ gì mà đưa ra yêu cầu của mình.

Kết hợp? Ý anh nói......_cậu đưa một ánh mắt sắc lẹm về phía anh.

Đúng như những gì cậu đang nghĩ. Tôi thực sự mong hai người chúng ta có thể ......thân thiết hơn_ điều anh nói không phải là kết giao bạn bè bình thường mà là một hôn sự.

Nói ra thì có vẻ là đường đột và khá là đáng ngạc nhiên, nhưng thực sự ở đại lục chuyện này không phải là chưa từng có. Vì dù gì đi chăng nữa, những mối hôn ước như thế này cũng chỉ vì mục đích của bản thân, không phải vì tình yêu.

Củng cố quyền lực của mình. Anh đúng là người có tham vọng nhỉ_ cậu không có vẻ gì là đáp ứng với yêu cầu của anh nhưng cũng không có vẻ gì là từ chối.

Cậu nói đúng. Tôi là người có tham vọng.......và tôi cũng rất vui lòng kiếm cho mình một người bạn đời có thể thỏa mãn những tham vọng của tôi_ anh nhếch môi mỉm cười nhưng có vẻ nụ cười đó không hề chạm tới đáy mắt của anh.

Ý cậu như thế nào? _Minhae đưa ly rượu của mình đến gần phía cậu. Nếu cậu đồng ý, chỉ cần cụng ly, anh liền có thể công bố cậu trở thành vị hôn thê của anh.

Cậu mỉm cười lạnh lùng, đưa ly rượu đến gần ly rượu của anh, tròng mắt đảo qua một vòng.

Đột nhiên, có tiếng hét lớn vang lên từ phía sàn khiêu vũ. Thành công thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trong đó bao gồm cả anh. Nhưng không có cậu, vì dù gì, chuyện này cậu cũng đã biết là sẽ xảy ra mà.

Một con rắn đỏ hai đầu không hiểu vì sao lại hãy chạy vào được hội trường.

Minhae là người chủ trì buổi dạ vũ. Anh tất nhiên không thể ngồi im mà phải chạy lại giải quyết.

JK ẩn hiện trên môi một nụ cười lạnh rồi uống nốt ly rượu của mình. Sau đó, cậu đứng dậy và dần dần biến mất trong góc khuất.

Con rắn đó ăn cắn vào người nào, người đó lập tức ngã xuống và chết ngay lập tức.

Tôi tưởng rắn hai đầu chỉ có trong truyền thuyết_ một người thét lên kinh hoàng.

Nếu bị nó cắn ăn sẽ chết đấy, mọi người lùi lại mau!!_một người khác kêu lên.  Những người xung quanh lập tức tránh xa con rắn.

Con rắn vẫn tiếp tục tiến về phía đám đông. Một số người lính và một số người khác cố gắng sử dụng năng lượng của mình lên con rắn. Không tiêu diệt được cũng phải đẩy lùi được con rắn ra xa. Nhưng rõ ràng là không ai làm được điều đó. Gần như có một lớp bảo vệ vô hình nào đấy đang bao bọc lấy cơ thể của con rắn.

Và rồi đột nhiên, con rắn đó quay lại nhìn Jimin. Anh có chút sững sờ nhưng không hề sợ hãi. Với khả năng của mình anh không tin là mình không đánh lại được. Đó là chưa kể đến,  không hiểu vì sao, anh có một cảm giác ở trong tâm trí anh, nói cho biết con rắn này sẽ không hề hại anh.

Ngay lập tức, con rắn đã quay đầu và lao về phía người con gái đang đứng bên cạnh Min Yoongi và cắn- không phải một phát mà là hai phát - vào người Choi Janji. Cô lập tức ngã xuống nền đất lạnh.

Yoongi vội vã đưa tay đỡ lấy cô. Người con gái anh yêu không thể chết được. Anh sẽ không để cô chết! Đôi tay anh run rẩy nhưng rất nhanh được anh kìm lại. Đôi mắt như sắp khóc, hơi thở cũng dần trở nên nặng nhọc.


Hơi thở của cô rất yếu ớt nhưng chưa  tắt hẳn. Anh cẩn thận sử dụng năng lực của mình, đem độc tố ngăn lại. Nhưng có vẻ nó vẫn đang lan ra  chỉ là chậm hơn mà thôi.

Choi lão gia và Choi phu nhân ngay lập tức lo lắng chạy đến chỗ người con gái của mình và gọi người đưa cô đi chữa trị.

Yoongi đứng dậy nhìn về phía Jimin

Là ngươi cố tình làm như vậy đúng không? _đôi mắt anh dần bao phủ bởi một màu tím. Không gian xung quanh gần như chuyển động.

Anh rút ra một lưỡi kiếm hướng thẳng về phía Jimin mà lao tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com