Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

18

"Được rồi, mau trở về lớp thôi, thầy sẽ mắng mất"

Cậu rời khỏi vòng tay của Taehyung đi về phía sân thể dục. Họ thì mãi nhìn bước đi của cậu không hề có ý định nhúc nhích. Jungkook quay lại nói với họ:

"Các anh không định đi sao?"

Họ không trả lời cậu.

"Mau đi thôi. Có lẽ sau ngày hôm nay tôi sẽ suy nghĩ khác về việc yêu các anh"

"Ý em là?" Namjoon đứng dậy.

"Tôi nghĩ các anh đủ thông minh để hiểu những lời tôi nói. Bây giờ thì mau ra sân tập đi"

Họ và cậu ra lại sân thể dục, có lẽ do phải dậy hai lớp cùng lúc nên thầy giáo không để ý họ đã đi ra khỏi sân từ lúc nào. Y nhìn thấy cậu liền chạy tới hỏi thăm.

"Jungkook à! Họ không làm gì cậu đúng chứ?"

"Không đâu, cậu đừng lo lắng quá"

"Như thế thì tốt, tớ còn sợ họ sẽ làm gì cậu" Jihoon vuốt vuốt ngực của mình.

"Thầy phải lên phòng giáo viên có việc một chút, lớp trưởng quản lớp giúp thầy nhé"

Thầy giáo vừa đi xong thì có một nữ sinh ở lớp họ tiến tới gần chỗ của cậu. Thì ra nữ sinh đó, chính là bạn gái của anh chàng mà cậu chơi bóng rổ cùng. Chị ta vì thấy bạn trai mình vì muốn thân với cậu mà lòng nổi lên sự ganh tị.

"Ê!"

Chị ta gọi cậu, Jungkook cũng nhìn lại chị ấy. Mặc dù, cậu nhìn cảm thấy không được thuận mắt nhưng cũng phải lễ phép vì chị ta là tiền bối khối trên.

"Tiền bối, chị cần em giúp gì sao?"

"Phải! Cậu hãy tránh xa người yêu của tôi ra"

"Người yêu của chị? Ý chị là anh tiền bối lúc nãy chơi cùng với tôi sao?"

"Đúng vậy. Nên biết điều hãy tránh xa anh ấy ra"

"Tôi với anh ấy chỉ chơi bóng rổ với nhau bình thường thôi"

Bạn trai của chị ta cũng nhìn thấy chị ta đang kiếm chuyện với người khác nên rất bực mình lại can ngăn.

"Em làm trò gì vậy hả? Anh và em ấy đâu có gì với nhau"

"Hay thật đó, anh vì cậu ta mà lớn tiếng với em. Em là bạn gái của anh đó, anh lại đi bênh cậu ta. Cậu ta đã làm gì anh? Cho anh uống thuốc gì hay sao mà lại theo phe cậu ta vậy hả?"

"Tiền bối! Khi chị nói cái gì thì phải uốn lưỡi bảy lần rồi mới nói. Nếu không, sẽ ảnh hưởng đến người khác đấy"

Một nữ sinh của lớp cậu vì nhịn không được chị ta nên đã nói giúp cho cậu.

"Người ta bảo cái nết đánh chết cái đẹp. Tôi không biết chị có đẹp hay không mà tôi thấy chị không có cái nết rồi đấy"

Một nam sinh khác đến khoác vai Jungkook, nhìn Jungkook nháy mắt một cái, nói móc chị ta. Chị ta không nói lại được thì tức giận, lấy trái bóng rổ ném thẳng vào người của cậu. Trái bóng rổ chuẩn bị trúng vào mặt của Jungkook thì đã được ai đó đỡ cho. Jungkook mở mắt ra nhìn thì ra đó là Yoongi.

Chị ta biết mình làm ra điều gì tày trời nên sợ hãi. Yoongi cầm trái bóng rổ lên, đập mạnh nó xuống đất, rồi thẳng tay phát nó lại vào mặt của chị ta. Trái bóng rổ trúng vào mặt của chị ta khiến chị ta đau điếng.

"Yoongi...sao...sao cậu lại bênh thằng nhóc đó. Chẳng phải bình thường cậu rất ghét thằng nhóc đó sao?"

"Đừng gọi tôi như thế vì tôi không thân với cậu. Còn chuyện tôi ghét em ấy hay không là chuyện của tôi nhưng bây giờ cậu đụng vào người em ấy chính là đụng vào tôi. Và cậu cũng biết, tôi là hội trưởng hội học sinh nhỉ?"

"Các cậu mau nói gì giúp tớ đi. Đâu đâu phải là lỗi của tớ đúng chứ?"

Những người khác trong lớp không thèm nói gì giúp chị ta. Đơn giản, vì trong lớp chẳng ai ưa chị ta cả. Chị ta ỷ mình là con nhà giàu, tiêu xài hoang phí, đi học thì không ra học nhìn cứ là mấy chị đứng...à mà thôi. Nói chung là chả ai thích chị ta, kể cả người yêu của chị ta.

"Anh à..." Chị ta nhìn sang người yêu mình.

"Tôi với cậu không còn là người yêu của nhau nữa. Nên từ bây giờ phiền cô tránh xa tôi ra"

Chị ta thấy mình bị đối xử như vậy liền không cam tâm. Phút chốc, chị ta đứng dậy tiến về phía cậu, đưa thẳng tay chỉ vào mặt cậu.

"Cậu...chính cậu...tôi sẽ đánh cậu..."

Định tiến tới đánh Jungkook, chưa kịp đánh thì cậu né đi và nắm tóc của chị ta. Chị ta đau đớn gào thét vì tóc mình bị nắm chặt, tưởng chừng như có thể sứt cả miếng da đầu.

"Tôi sẽ không đánh con gái nhưng với chị là trường hợp đặc biệt rồi"

"Thả tao ra, thằng khốn"

Jungkook nắm tóc chị ta để chị ta đối mặt với mình. Cậu đánh một cái thật mạnh vào mặt chị ta, chị ta la oai oái vì quá đau. Jungkook thả chị ta ra thật mình làm cho chị ta ngã xuống đất.

"Chờ đó đi, tôi sẽ báo với thầy hiệu trưởng" Chị ta hăm dọa cậu.

"Cậu nghĩ hiệu trưởng sẽ tin tôi hay là tin cậu?" Yoongi nhìn chị ta nhếch mép cười.

"Mọi người ở đây sẽ làm chứng cho tôi"

"Chị chắc chứ? Nãy giờ ở đây có ai thấy chị ta bị đánh không?"

"Không!" Mọi người đều trả lời.

"Ai là người bị hại?"

"Jungkook"

"Ai sẽ bị kỉ luật?"

Tất cả đều chỉ vào chị ta, chị ta quá tức giận nên đứng dậy bỏ đi. Anh ta thì xin lỗi cậu, cậu cũng bảo không sao. Jihoon và lớp của Jungkook thì hoan hô cậu đã làm rất đúng. Còn họ thì, lần đầu tiên họ mới thấy sự tức giận của Jungkook nhưng thay vì sợ thì họ lại tự hào.

"Trời ơi, Jungkook đáng yêu của tôi hôm nay làm tôi tự hào quá nè"

Y đưa hai tay lên xoa xoa hai cái má tròn tròn như cái bánh bao kia của cậu. Bị xoa đến đau, cậu bĩu môi cố gắng lấy tay Jihoon ra khỏi mặt mình. Jihoon khoác vai cậu, kéo cậu đi.

"Đi ăn thôi nào"

"Khoan đã Jihoon chúng ta phải quản lý lớp nữa mà"

"Jungkook ngốc ơi, đã ra chơi rồi này" Y đưa đồng hồ lên cho Jungkook xem.

Jungkook nhìn thấy như thế mới không còn phản đối nữa. Nhưng không chỉ có Jungkook và Jihoon xuống nhà ăn đâu, mà còn có cả sáu cái đuôi đang bám theo cậu đấy. Để cậu ngồi cái bàn nào gần đấy, y đi lấy đồ ăn và nước uống, tất nhiên họ cũng ngồi đó cùng cậu. Jihoon trở về với hai tay cầm hai lon nước ngọt, hai ổ bánh mì lớn.

"Mau ăn đi Jungkook, tớ có cảm giác cậu rất ốm đấy"

Cậu ngạc nhiên, mắt đưa xuống nhìn cái bụng của mình, đưa tay xoa xoa cái bụng ấy, rồi nhìn y.

"Tớ làm gì có ốm chứ Jihoon. Cậu nhìn xem bụng tớ mang thai rồi này"

Họ đang ngồi bấm điện thoại, nghe Jimin bảo mình đang mang thai thì giật mình, tay đập xuống bàn thật mạnh.

"Ai? Em dám mang thai của ai, tôi liền giết thằng đó" Yoongi nhìn cậu với đôi mắt tức giận.

Cậu thì sợ hãi khi Yoongi lớn tiếng nên nắm cánh tay của Jihoon. Y cũng biết được Jungkook đang cảm thấy sợ hãi vì những điều đó nên đã xoa lưng cho cậu bớt sợ hơn.

"Bé mỡ"

Y chỉ nói hai từ đó làm cho họ nghiêng đầu sang một bên.

"Ý của cậu ấy là mang thai một cục mỡ trong bụng"

Họ bây giờ mới hiểu ra, Yoongi liền nhẹ giọng xin lỗi cậu.

"Anh xin lỗi Jungkook, do anh mất bình tĩnh nên mới thế. Đừng giận anh"

"Vâng!" Jungkook gật đầu rồi nhận cái bánh mì của y đưa cho.

"Wow! Thiếu gia nhà anh mà cũng biết xin lỗi Jungkookie của tôi nữa à"

"Cậu im miệng đi"

"Thôi thôi...Jihoon à, đừng có chọc các anh ấy nữa"

Bị Jihoon chọc cho điên lên, anh kéo cậu đang ngồi kế bên Jihoon sang ngồi với anh. Không chỉ như thế còn mạnh bạo hôn vào môi cậu một cái thật kêu.
Cậu ngớ người ra, mãi mới biết được mình đã bị Yoongi cưỡng hôn. Những người còn lại thấy cảnh này không khỏi tức giận, họ hứa sẽ xử lý Yoongi nhừ tử.

Sau bữa ăn đó, tất cả tiếp tục với tiết học thể dục của mình. Tiết học diễn ra vô cùng thận lợi chẳng còn bị chị ta phá nữa, tâm trạng của cậu cũng được tốt hơn. Sau khi học xong cậu cố gắng trốn được Jihoon và họ đến đi làm thêm nếu không trốn họ thì cậu sẽ được họ đưa đi về nhà mất.

Vừa đến cửa hàng tiện lợi, Jungkook liền đi thay cho mình bộ đồ nhân viên. Sau khi thay xong, cậu liền nhắn cho Jihoon mình đã về nhà, còn họ thì cậu nhắn sẽ đi qua nhà bạn. Nhận được tin nhắn đó, cả hai bên cũng không nghĩ gì nhiều mà đi về nhà mình.

Cậu vừa làm việc vừa ôn bài, khi thoảng cậu hơi đãng trí một tí. Jungkook xếp nhầm cơm nắm cá ngừ với hàng salad bên cạnh, mì gói thì cậu lại để chung với tủ nước. Cũng may cậu phát hiện ra, nếu không cậu sẽ bị quản lý mắng cho một trận.

"Em đi cửa hàng tiện lợi mua một ít nước uống. Có ai muốn mua gì không?"

Namjoon tay cầm cái ví đi ra ngoài phòng khách hỏi mọi người.

"Không cần...à, mua cho Jungkook một bịch chocolate đi, nhà hết mất rồi"

"Vâng"

Namjoon lấy cái xe đạp mới toanh của mình ra, xe đạp này anh vừa mới mua từ hôm trước, bây giờ lấy ra chạy thử luôn. Đi khoảng mười lăm phút là cũng tới nơi, anh để chiếc xe đạp của mình thật ngay ngắn rồi bước vào trong.

"Xin chào quý..."

Jungkook ngước mặt lên thấy Namjoon liền ngơ ngác, còn anh thì nghe giọng quen thuộc của ai đó nhìn sang thì thấy cậu.

"Em làm gì ở đây ở Jungkook?"

Cậu ấp úng, nói không nên lời.

"Tôi...tôi..."

"Jungkook, nhớ lấy mấy hộp kẹo này bỏ lên kệ nha"

Anh quản lý khiêng thùng kẹo ra cho cậu, Jungkook lập tức chạy lại xếp mấy bịch kẹo lên kệ. Vừa đưa tay xếp vừa quay sang nhìn Namjoon, thấy anh nhìn mình chằm chằm thì nhìn đi chỗ khác. Namjoon lại lấy cho mình một hộp cà phê, à sẵn tiện lấy luôn cho Jungkook mấy bịch cho chocolate. Thương thì thương cậu thế đấy nhưng mà anh đang giận cậu vì giấu anh chuyện đi làm thêm. Anh bước tới gần cậu, do Jungkook mải mê bỏ những gói kẹo đó lên kệ nên không để ý.

Cậu xoay người qua, thì mặt của cậu đập vào ngực Namjoon, Jungkook ngước lên, sợ hãi lùi lại phía sau.

"Khi nào em mới xong việc?"

Chỉ cần nghe câu hỏi, Jungkook cũng ngầm hiểu ra Namjoon đang tức giận. Cậu chậm rãi trả lời lại anh.

"Khoảng tám giờ sẽ về nhà"

"Anh đợi em. Tính tiền cho anh đi"

Namjoon với tay lấy thêm một ly cà phê pha sẵn trên quầy đem lại bàn của cậu. Cậu bước lại tính tiền cho anh, anh đem những món đồ đó lại bàn ngồi. Anh cầm điện thoại làm gì đó nhưng Jungkook cũng chẳng để ý là mấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com