Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 28

Kuroko đi tới cổng trường, đột nhiên nói với Reiko. "Thực xin lỗi, huấn luyện viên, em còn có một số việc phải làm, mọi người cứ đi về trước đi." được Riko đồng ý cậu liền tìm tòi trong điện thoại một chút, theo hướng dẫn mà đi.

Tới nơi Kuroko liền tìm tìm chung quanh, quả nhiên nhìn đến người giống như chú chó bị bỏ rơi ngồi ở phía sau cầu tuột màu lam, thu hồi di động đi rồi quá khứ "Quả nhiên là ở nơi này sao?"

"Ai ai? Kuroko-cchi như thế nào sẽ biết tớ ở đây. A a, không đúng, Kuroko-cchi không phải đã muốn không cần tớ sao? Tớ đều đã thua, không còn lý do lưu lại Kuroko-cchi. Kuroko-cchi sai còn có thể lại đây, bất quá cậu tới, tớ lại cảm thấy thực vui vẻ, chính là tớ..."

Kuroko đưa tay đặt ở trên đầu Kise nhẹ nhàng vuốt ve. "Kise-kun mỗi lần gặp được chuyện không vui đều là tìm một nơi không ai trốn không phải sao? Chính là gần nhất Kise-kun thực thích tránh ở phía sau gì đó màu lam đâu." Cậu khóe miệng hơi nhếch lên, sau đó ngồi xuống bên cạnh Kise. "Kise-kun, hiện tại suy nghĩ gì?"

"Tớ thua, Kuroko-cchi không cần tớ, nếu tớ mạnh hơn thì tốt rồi, so với bây giờ còn mạnh hơn rất nhiều rất nhiều, mạnh đến sẽ không lại thua." Kise yên lặng bứt cỏ dại dưới đất "Nột, tuy rằng đối với Kuroko-cchi rất không lễ phép, nhưng là tớ thật sự không nghĩ qua tớ sẽ thua. "

"Kise-kun nói chính là sự thật, nếu là tớ một người đương nhiên không có khả năng thắng. Nhưng là bên cạnh tớ có đồng đội đáng tin cậy cho nên tớ thắng. Kise-kun bên người không phải cũng có đồng đội đáng tin sao? Vì cái gì không thử dựa vào bọn họ một chút? Bóng rổ cũng không phải môn thể thao một người. "

Kise nhìn Kuroko "Nhưng thắng lợi không phải là tất cả sao?"

"Thắng lợi là rất quan trọng, tớ cũng chán ghét thất bại, nhưng là một người thắng lợi thì có ích lợi gì? Cho dù là Kise-kun, hay là thế hệ kỳ tích, cùng một đội mọi người đều dựa vào đều thực lực độc lập là có thể thắng được trận đấu. Nhưng vẫn thắng lợi như vậy, nhất định sẽ nhìn không tới rất nhiều điều quan trọng."

Kuroko nhìn về phía không trung bị trời chiều nhuộm thành trần bì. "Tớ biết kỳ tích mọi người rất lợi hại, tin tưởng cho dù tương lai không chơi bóng rổ cũng nhất định sẽ trở thành thiên tài trong các lĩnh vực đi. Nhưng trên thế giới này, nếu chỉ có một người thì dù như thế nào cũng không có khả năng được hạnh phúc. Trên thế giới này cũng có tồn tại, cho dù cậu là thiên tài làm người đố kỵ cũng sẽ nguyện ý đứng ở bên cạnh, duy trì, bảo hộ cậu a. Giống như là đồng đội bên người Kise-kun hiện tại. "

Đời trước, bọn họ chỉ đối với một mình cậu rộng mở nội tâm, nhưng cuối cùng cậu lại làm trái với ước định. Cho nên lúc này đây, vô luận như thế nào đều phải cho các cậu hiểu được.

"Kuroko-cchi chẳng lẽ liền vì vậy mà lựa chọn đi không từ biệt sao? Sau đó lại lựa chọn một người không biết từ nơi nào tới làm ánh sáng, liền vì nói cho chúng tớ biết này đó? Kuroko-cchi rõ ràng có thể theo chúng tớ nói a."

"Kise-kun, có một số việc không đi tự mình trải nghiệm, là không có khả năng hiểu được. "

"Kia, Kuroko-cchi cũng có thể dùng phương thức khác nói cho bọn tớ biết, lúc trước làm gì phải rời khỏi? Hơn nữa, lời Kuroko-cchi nói bọn tớ tuyệt đối sẽ thật sự lắng nghe." Kuroko-cchi, cậu rất xem nhẹ lực ảnh hưởng của cậu trong lòng bọn tớ.

"Tớ có chút ngốc, rất nhiều chuyện đều làm không tốt, duy nhất am hiểu chính là bóng rổ. "

"Kuroko-cchi còn nói Aomine-cchi, rõ ràng Kuroko-cchi cũng là bóng rổ ngu ngốc đi?"

"Bị nói như vậy không hiểu sao có chút tức giận a!" Cậu cũng thật sự phiền não, tự hỏi thật lâu mới lựa chọn con đường này a!

Kise nhìn thấy Kuroko như vậy "Phốc" một chút nhịn không được bật cười, cười to thật lâu mới lau lau nước mắt nhìn về phía Kuroko nói "Kuroko-cchi, cậu còn nhớ rõ không? Chuyện mới trước đây."

Bị Kise cười hơi ngạc nhiên, Kuroko có chút căm tức lại có chút an tâm. Đang rối rắm vào loại kỳ quái trong lòng này, cậu đột nhiên bị hỏi liền trả lời "A, cậu còn nói tớ là thiên sứ, khi đó Kise-kun thật sự rất đáng yêu."

"Không cần lại nhớ rõ chuyện này! Không phải nói cái này, là lần tớ bị một ít chị lớn thoạt nhìn rất bất lương vây ở trong góc. Lúc tớ nghĩ đến chết chắc rồi cậu lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt tớ, nói xong một ít lời thật người lớn liền đem những người đó đều dọa chạy, khi đó tớ liền cảm thấy được Kuroko-cchi thật là lợi hại a."

"Có chuyện này sao? Tớ không nhớ rõ."

"Tớ chỉ biết." Cậu luôn nhớ rõ người khác vì cậu làm cái gì, chưa bao giờ nhớ rõ chính mình vì người khác làm cái gì. "Nột, Kuroko-cchi, lúc trước vì cái gì không nói một tiếng liền rời đi?"

"Kise-kun là ngu ngốc sao? Nếu tớ gặp các cậu, nhất định không có tin tưởng có thể rời đi các cậu."

"Ai? Đột nhiên nhận được bày tỏ? Ai, tớ còn không có chuẩn bị tốt làm sao bây giờ, Kuroko-cchi thật là, rất đột nhiên." Kise mặt đỏ hồng có chút bối rối nói.

"Tớ cũng không có cảm thấy được là tớ đang bày tỏ hay gì, xin Kise-kun không cần nghĩ nhiều."

Kise đột nhiên chăm chú nhìn Kuroko "Tớ đây đến bày tỏ thì tốt rồi. Kuroko-cchi, tớ thích cậu."

"Ân, tớ đã biết."

"Liền như vậy?" Bị hắn bày tỏ làm sao có thể liền phản ứng thế này a.

"Kise-kun không phải đều luôn nói 'Thích tớ' linh tinh sao?" Thật tò mò, vì cái gì vừa mới tim đập có chút nhanh hơn?

"Ai? Sao có thể như vậy!" Kise thở dài "Ai, nếu như vậy cũng không có cách nào, tớ còn không nghĩ làm cho Kuroko-cchi sợ hãi đâu."

Kise đứng lên duỗi thắt lưng một cái. "Tuy rằng bây giờ còn là không thể lý giải ý tứ của Kuroko-cchi, nhưng là cũng cảm thấy không phải hoàn toàn không hiểu. Tóm lại, tớ sẽ cố gắng. "

Đối với Kuroko còn ngồi dưới đất vươn tay "Kuroko-cchi". Thật muốn ở cạnh cậu. Nếu nói ra nhất định sẽ bị từ chối đi? "Xin cho tớ ở lại nhà cậu đi!"

Kuroko vừa mới chuẩn bị vươn tay ra lập tức thu về "Xin cho phép tớ trịnh trọng từ chối "

"A lặc. . ." Nói ra? "Không phải nga, ý tứ của tớ là chúng ta về nhà đi. Đương nhiên tớ cũng muốn đến nhà Kuroko-cchi ở, nhưng Kuroko-cchi sẽ không đồng ý a."

Muốn làm cho cậu biết loại tâm tình nôn nóng này của tớ. Lại không muốn cậu bị dọa chạy, vẫn là lần đầu tiên lo lắng đến cảm giác của người khác, thật khó a.

-------------- ngày thứ hai -------------

Hyuga trán nổi gân xanh nhìn người đang cùng Kagami one on one, nhìn xem cửa bị nữ sinh vây kín,, chỉ vào người mẫu nào đó đối với Kuroko nói "Kuroko, mặc kệ em dùng biện pháp gì, đem cái kia giải quyết đi!"

"Hyuga-sepai thật là khủng khiếp, giải quyết và vân vân là việc phạm pháp, em sẽ không làm." Kuroko ôm bóng rổ nghiêm túc nói với Hyuga.

"Cái gì phạm pháp, rõ ràng bề ngoài tinh khiết đáng yêu, vì cái gì sẽ có ý tưởng khủng bố như vậy? !" Hyuga rống to "Anh đây là nói làm cho cậu ta trở về! Làm cho cậu ta trở về! Mặc kệ nói như thế nào cũng là trường khác, Ace của đội bóng rổ khác lại huấn luyện ở đây!"

"Ai ~ Hyuga-senpai, không cần nói như vậy. Em lại không phải cố ý, ai kêu Kuroko-cchi không trả lời tin nhắn của người ta, em thực lo lắng liền nên chạy tới a. Sau đó Kagami-cchi liền lôi kéo one on one, em cái gì cũng chưa làm nga. "

"Ai là Hyuga-sepai của cậu, không cần vừa đến lại đột nhiên thân thiết!" A, ai đó hãy trả lại cho hắn hình tượng của thế hệ kỳ tích mà hắn từng tưởng tượng đi! Tên này đều như vậy, những người khác sẽ không cũng như vậy đi? Trong đầu đột nhiên toát ra năm tên Kise, không khỏi đánh một cái lạnh run.

"Hyuga-sepai, những người khác đều là thực bình thường, xin không cần có cái loại ý tưởng khủng bố này!"

Hyuga tóc gáy dựng thẳng lên "Kuroko, em sẽ đọc tâm sao?"

"Phải a, Kuroko-cchi thật là lợi hại, cái gì đều không thể gạt được cậu ấy." Kise ngăn trước mặt Kuroko nói

"Bởi vì Kise-kun là ngu ngốc, Kise-kun, Kaijo không có huấn luyện sao?"

"Đương nhiên là có" ngoan ngoãn theo tay Kuroko cúi thấp xuống "Kuroko-cchi, làm sao vậy?"

Đột nhiên Kise bị túm cổ áo lôi kéo về phía trước đi "Ai ai, Kuroko-cchi muốn mang ta đi đâu? Chỉ cần có cậu nơi nào tớ cũng đi. Nhưng là không cần như vậy túm tớ a, tốt xấu gì người ta cũng là người mẫu lạp ~! ! !"

"Huấn luyện viên, em muốn xin nghỉ một chút."

"Được, ngày mai đem phần hôm nay bổ sung đủ là được, còn có không cần lại làm cho chị nhìn thấy người này." Huấn luyện bình thường đều bị quấy rầy, hơn nữa bên ngoài đám nữ sinh thật là rất đáng ghét!

"Ân, huấn luyện liên, em sẽ xử lý Kise-kun. "

"A, Kuroko-cchi, cái gì kêu xử lý a, QAQ ~ "

Kagami cầm bóng rổ nhìn về phía Kise "Yêu, Kise, phải đi sao? Lần sau lại đến tiếp tục đấu ~ "

"Nga ~ tớ nhất định lại đến! Bất quá Kagami-cchi bây giờ còn quá yếu, trước khi tớ lại đến nhớ chăm chỉ rèn luyện a!" Quay đầu lại cùng Kagami chào hỏi, sau đó đi theo Kuroko.

Kagami nhìn thấy Kise thủy chung cũng không có kéo áo khỏi tay Kuroko, còn cố ý cúi thấp hơn để Kuroko không bị mệt "Tên kia không phiền sao?"

"Tát, bất quá thế hệ kỳ tích tuyệt đối không thể dùng lẽ thường để xem. Ân, Bakagami cậu cũng không thể dùng lẽ thường đến xem đâu." Reiko nhún nhún vai nói

"Nga, huấn luyên viên, em có như vậy lợi hại không?" Thế hệ kỳ tích rất lợi hại, không thể dùng lẽ thường đến hình dung. Hắn cũng không thể dùng lẽ thường đến hình dung, cũng chính là lợi hại đến không thể dùng lẽ thường đến hình dung.

"Không hiểu trong đầu óc cậu rốt cuộc suy nghĩ những thứ gì. Bất quá quên đi " vỗ vỗ tay ", hiện tại người quấy rầy cũng đi rồi, nghiêm túc huấn luyện cho tớ!"

"Nga ~!" Mọi người cùng nói

--------------- Kaijo -----------------

Kasamatsu vừa thấy đến Kise liền vọt lại đây đánh đầu Kise "Kise, cậu người này tự nhiên dám trốn huấn luyện!"

"Ai, đau quá a, gần nhất Kasamatsu-senpai thật sự là càng ngày càng táo bạo a. Nhưng là Kuroko-cchi không nhận điện thoại của người ta, thực lo lắng nên thật sự là nhịn không được liền đi xem sao. Em ở bên kia cũng có luyện tập. "

"Thực xin lỗi, đúng là Kise-kun là một cái ngu ngốc." Kuroko cúi đầu.

"Oa! Cậu chừng nào thì ở đây!"

"Em nãy giờ vẫn ở đây. Nói tóm lại, Kise-kun người này ở mặt ngoài tuy rằng là tình nhân đại chúng, bộ dáng thực ôn nhu. Nhưng kỳ thật là một tên tính tình ác liệt, nhưng cũng không phải một đứa nhỏ hư hỏng. Kise-kun như vậy, sau này nhờ mọi người chiếu cố nhiều hơn. "

Kasamatsu nhìn thấy Kuroko biểu tình trịnh trọng, (bởi vì lần đầu tiên bị người trịnh trọng nhờ vả như vậy) hơi chút có chút ngượng ngùng gãi gãi mặt "Nga ~ đã biết! Giao cho chúng ta đi!"

Kise nhìn Kuroko cùng Kasamatsu hỗ động, đối với Kuroko nói "Nột, Kuroko-cchi, tớ là trẻ con sao? Cậu đây là nhờ họ giữ trẻ sao? ! ! ! !"

🐥🐥🐥🐥🐥🐥🐥🐥🐥🐥

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com