Buồn bã
"Felix!" Hyunjin gọi ngay khi vừa bước vào nhà, bỏ lại bóng đêm đằng sau anh, "Felix, bạn có ở nhà không?"
Một cái cau mày hiện rõ trên khuôn mặt Hyunjin khi anh không nhận được câu trả lời, anh nhanh chóng cởi áo khoác và giày rồi bước vào căn phòng tối ở tầng dưới.
"Lixie?" Hyunjin khẽ gọi, cẩn thận rằng Felix có thể đã ngủ quên trên ghế sofa hay thứ gì đó, nhưng tất cả các phòng ở tầng dưới đều lạnh lẽo, rõ ràng là không được động đến trong một thời gian.
Hyunjin cau mày sâu hơn.
Vầng hào quang của anh sáng lên khi anh cuối cùng cũng bước lên tầng, bước chân nhẹ như lông vũ phòng trường hợp Felix thực sự đang ngủ. Anh bật đèn hành lang trên lầu, nhìn qua các phòng ngủ để quyết định xem vào phòng nào trước.
Hôm nay là một ngày rất dài. Một ngày dài với hầu hết mọi người trong nhóm khi nhốt mình ở nơi làm việc của họ. Vốn dĩ hôm nay là một ngày rảnh rỗi đối với hầu hết bọn họ, nhưng rồi những cuộc điện thoại khẩn cấp liên tục và việc không thể rời khỏi công việc đã khiến hầu hết họ phải miễn cưỡng đi làm.
Tất cả bọn họ ngoại trừ Felix.
Felix đã ở nhà. Một mình.
Có cái gì đó cồn cào trong ngực Hyunjin khi anh nhớ rằng người biến hình nhỏ bé của họ ghét phải ở một mình đến nhường nào.
"Bokkie?" Hyunjin gọi một cách dịu dàng khi anh bước vào phòng của mình, những ngón tay cẩn thận đẩy cửa ra và thò đầu vào.
Hyunjin đã bắt gặp một cảnh tượng khiến thiên thần trong anh ấy phải bật khóc.
Felix, cậu bé đáng yêu của anh, đang cuộn tròn trên giường Hyunjin, quay mặt vào tường. Đèn đom đóm quanh giường Hyunjin bật sáng, tỏa ra ánh sáng màu vàng nhạt bao trùm lấy căn phòng, in bóng hình dáng nhỏ bé đang run rẩy của Felix thu mình dưới một trong những chiếc chăn của Minho.
"Ôi, Lixie," trái tim Hyunjin như tan vỡ khi nhìn thấy cảnh tượng đó, đôi chân của anh ngay lập tức bước đến chỗ bạn trai của mình. Anh cẩn thận ngồi trên giường, đưa một tay lên vỗ về lưng Felix, "Không sao đâu, Lixie, anh đây."
Felix sụt sịt, tiếng khóc khe khẽ của em trở nên to hơn khi em thò đầu ra khỏi chăn. Khuôn mặt của em vẫn bị che khuất và khó có thể nhìn ra trong bóng tối, nhưng tầm nhìn thiên thần của Hyunjin đã cho phép anh nhìn thấy mái tóc bạch kim mờ nhạt của Felix và những viên đá màu bạc nhỏ trên mắt em đang sáng lấp lánh như những giọt nước mắt.
Buồn bã, Hyunjin nghĩ, Felix đang buồn bã và cô đơn.
Đã rất lâu rồi kể từ lần gần nhất Felix cảm thấy buồn đến mức rối tung lên với khả năng biến hình của mình, nhưng lần nào Hyunjin cũng bị choáng váng trước vẻ đẹp mà Felix có thể mang lại cho một thứ gì đó ảm đạm như nỗi buồn.
"Lại đây nào, bé cưng," Hyunjin không thể ngăn mình nói, dùng cánh tay mạnh mẽ kéo Felix lên và đặt em dựa vào ngực mình, đầu em tìm đường chui vào hõm cổ Hyunjin, "Bạn không sao rồi, có anh đây rồi."
Felix chỉ biết sụt sịt khi nghe điều đó, toàn thân em gần như tan chảy khi Hyunjin thả lỏng đôi cánh và bao bọc lấy cả hai, những chiếc lông trắng mềm mại vỗ về làn da và cơ thể chắc khỏe của Felix, giữ cho em an toàn và yên bình.
"Em xin lỗi," Felix nói đứt quãng bên cổ Hyunjin, "Em thật là ngu ngốc."
"Suỵt, không có chuyện đó," Hyunjin đưa tay lau đi một trong những giọt nước mắt kết tinh đang trượt trên gò má Felix, "Bạn không hề ngốc nghếch. Đáng lẽ tất cả mọi người không nên đi làm hôm nay, mọi người đều biết bạn rất hào hứng khi tất cả chúng ta dành thời gian cho nhau. Ai cũng rất phấn khích."
"Không sao đâu, không phải lỗi của bạn mà," Felix kéo mặt mình ra khỏi cổ Hyunjin và tựa vào vai anh, những viên ngọc nhỏ dưới mắt em vẫn lấp lánh trong bóng tối, "Em hiểu rằng công việc rất quan trọng. Em chỉ... em chỉ là nhớ tất cả mọi người."
"Mọi người cũng nhớ bạn, bé yêu," Hyunjin mỉm cười với em, siết chặt vòng tay qua vai Felix, "Ngày mai anh sẽ ở bên bạn, nhé, anh hứa."
Felix mỉm cười đáp lại, khuôn mặt em rạng rỡ khi em tựa vào vai Hyunjin. Hyunjin chỉ cười rúc rích với em, không quan tâm đến những vệt nước mắt vương trên áo mình, anh thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy nụ cười của Felix.
Ngay cả với những viên ngọc nhỏ lấp lánh dưới mắt, nụ cười của Felix vẫn là điều tuyệt vời nhất mà Hyunjin từng thấy.
Hyunjin không thể cưỡng lại được vươn tay để chọc một trong những viên ngọc.
"Trông bạn thật lộng lẫy," Hyunjin nói, mắt anh nhìn thẳng vào đôi mắt xanh nhạt của Felix, "Quá đỗi lộng lẫy."
Hyunjin chỉ cười khi Felix vỗ mạnh vào vai anh, ánh mắt anh va vào một cái bĩu môi và càu nhàu.
"Bạn mới lộng lẫy, Quý Ngài Thiên Thần ạ," Felix nói, "Bạn có một gương mặt đẹp, đôi cánh nhẹ tựa lông tơ và cả vầng hào quang. Bạn thực sự có vẻ đẹp của trời ban."
"Ừ, nhưng bạn có đôi mắt đính đá quý," Hyunjin lại trêu chọc, nháy mắt khi Felix ngước mắt lên nhìn anh.
"Dừng lại đi," Felix rên rỉ, đưa tay lên dụi mắt, "Bạn biết mà, em không thể kiểm soát sức mạnh của mình khi em như thế này."
"Bạn không cần phải kiểm soát nó đâu, Bokkie bé bỏng của anh," Hyunjin siết chặt em hơn, "Năng lực biến hình là sự ban tặng khi bạn luôn luôn xinh đẹp theo nghĩa đen bất kể lúc nào."
Bây giờ thì Felix đã ngượng đến mức đỏ bừng cả mặt. Em rên lên một tiếng, quay lại và vùi mặt vào ngực Hyunjin một cách mãnh liệt.
Hyunjin để mặc bản thân bị đẩy ra sau, ngã ngửa xuống gối cười lớn và ôm Felix lại gần hơn nữa. Felix mềm mại dựa vào anh, đôi tay nhỏ bé ôm lấy cánh tay của Hyunjin.
"Cảm ơn Jinnie," giọng Felix như bị bóp nghẹt trong lồng ngực Hyunjin, "Cảm ơn vì đã ở đây."
Hyunjin cúi xuống đặt một nụ hôn lên đầu Felix, "Anh sẽ luôn ở đây."
Sau đó, Felix thở ra đầy thoả mãn, cuộn mình lại ngay trên ngực Hyunjin. Hyunjin để em nằm đó, hạnh phúc khi trái tim cả hai đồng bộ và cơ thể hoà cùng nhau khi phần còn lại của đêm tối bao phủ lên người họ.
Họ chỉ bị làm phiền khi có tiếng mở cửa bất ngờ vang lên khuấy động cả căn nhà. Felix giãy dụa mạnh tới mức suýt nữa thì đập vào đầu Hyunjin.
"Ôi Yongbok xinh xắn, đáng yêu của tôi ơi!" Giọng Jisung réo rắt suốt quãng đường từ dưới nhà lên cầu thang.
Hyunjin siết chặt lấy Felix khi em cố gắng ngồi dậy, giữ cả hai cuộn tròn trên giường.
"Hãy để cậu ấy tìm thấy chúng ta, bé yêu," Hyunjin thì thầm vào mái tóc bạch kim của Felix, "Anh muốn đôi ta ở cùng nhau lâu hơn một chút."
T/N: author said tạo hình này của Lix lấy cảm hứng từ stage God's Menu và Back door. Ai tìm được con ảnh nào phù hợp hơn thì cho t xin nhá <3
Đèn trong phòng Hionchin nó kiểu như vầy
Bonus cho các mẹ mụt chiếc vid: https://youtube.com/shorts/zulVtvcb1cc?feature=share
tui hem biết cách chèn vid vào wattpad ạ TvT
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com