Chap 6
Ding .... dong ..... ding .... dong ......
- Ra liền ra liền , đợi chút - KimYoung dừng ăn , đi ra mở cửa - Ủa mẹ sao mẹ tới đây ?
Cô cầm lấy vali hộ mẫu hậu
- Con Như Mai về rồi - Mẫu hậu thả một câu rồi đi vào bếp . Giả vờ vui vẻ với cậu - Ôi chu chao cục cưng của ta ngươi vẫn ú ụ như xưa nhở ?
Mẫu hậu cười rạng rỡ véo hai má cậu đến nỗi chúng muốn biến dạng thành hình chữ nhật . Đau quá nên cậu gắng sức kéo hai tay mẫu hậu ra
- Haish mẹ thiệt là con lớn rồi làm như còn bé ấy - Cậu hờn dỗi phồng má lên nói rồi quay sang chén cơm ăn tiếp
- Cái thằng này - Mẫu hậu cốc một cái thật điếng vào đầu cậu - Mày xa mẹ mày , một chút nhớ thương mày cũng đéo có hay sao ? Trong khi mẹ mày ngày đêm mong nhớ mày đó thằng nhãi ranh
Mỗi một chữ là một cái cốc thật điếng vào đầu cậu
- Haish mẹ kì quá đi con lớn rồi có còn bé đâu - Cậu phồng má lên nói rồi quay sang chén cơm ăn tiếp
- Ây ây đừng giận mẹ mà - Mẹ cậu cười cười - A đúng rồi Jimin này
Mẫu hậu ngồi xuống điềm đạm trở lại . Cậu hơi bất ngờ vì sao mẫu hậu lại thay đổi như vậy nhưng cũng cố nói
- Mẹ mẹ sao vậy ? Con làm mẹ buồn sao ? - Cậu lo lắng lấy bàn tay mình đặt lên hai bàn tay đan xen vào nhau của mẫu hậu nói
- Không chỉ là chị Như Mai về rồi
- A vậy sao vậy hay quá ! - Cậu cười rạng rỡ khẽ vỗ tay nói to - Con có rất nhiều điều muốn nói với chị ấy đấy . Không ngờ chỉ lại về . Mà sao chỉ không đi với mẹ lên đây thăm chị con con vậy mẹ ?
- Chị ấy bận , chừng nào rảnh với kiếm được việc làm đi rồi hãng lên đó gặp mặt chỉ . Không bị người ta cười cho đó - Mẫu hậu búng nhẹ vào trán cậu nói
- Xì mẹ lúc nào cũng nói về chuyện thất nghiệp của con - Cậu trề môi rồi nói
- Rồi rồi , Jimin mày ăn xong rồi để chén đó đi chị mày rửa hộ cho . Giờ chị mày có chuyện muốn nói với mẹ - Cô từ ngoài đi vào đuổi khéo cậu
- Biết rồi , mà sao tự nhiên hôm nay chị tốt thế ? Ăn trúng gì à ? - Vừa đi vừa nói
- Mày muốn chết hả thằng này - Cô giơ tay định đánh cậu
- Úi úi biết rồi em lên lầu liền - Đi qua cô cậu lấy tay che đầu rồi chuồn lẹ
Sau khi cậu khuất bóng . Mẫu hậu thở dài đứng dậy dọn dẹp chén dĩa trên bàn . Cho vào bồn rửa chén , mở nước , và bắt đầu tráng xà bông . Cô thấy vậy cũng buồn bã đi lại tráng chén phụ mẹ
- Mẹ à giờ mẹ tính sao ? Jimin vẫn chưa biết chuyện năm xưa đâu - Cô tập trung tráng chén nên nói mà không nhìn
- Haizz chuyện đâu tới đó . Cứ để cho nó xuôi theo dòng thời gian đi - Mẫu hậu để chén qua bồn cô
- Nhưng con nghĩ cứ giấu Jimin không phải là tốt dù gì em ấy .... khá tin tưởng con Như Mai đó . Nếu đột ngột nói ... e rằng nó sẽ hoảng lắm
- Thôi mẹ mệt rồi . Con làm phần của mẹ đi . Mẹ lên lầu chợp mắt chút - Mẫu hậu buồn bã thở dài . Bỏ găng tay ra song đi lên lầu
" Thật là biết vậy hồi đó mình đâm chết cha con nhỏ khốn đó thì giờ bình yên rồi . Phải chăng mình nhẹ tay với nó quá ? " - Cô vừa tráng chén vừa nghĩ mà lửa trong lòng bừng bừng
~~~END~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com